Chương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí…
Chương 1199
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 1199 Nhưng vừa vặn nếu đó là lời nói đơn thuần của một đứa bé như Minh Dao, ông cụ sẽ nghe vào một chút. Bởi vì, đến cả một đứa nhỏ như vậy cũng hiểu được tình yêu, chỉ cần người mình yêu sống vui vẻ là được rồi. Ông cụ như ông ấy có cái gì mà không thể tiếp nhận. Từ sau khi ông cụ Lệ nói ra câu mấy người phụ nữ nhà họ lệ, Lệ Minh Viễn mới xác nhận là ông nội anh thật sự coi nhóc con là người nhà họ lệ. Ai cũng không được chạm vào. Cho nên trong lòng anh có chút cảm kích Minh Dao. “Ha ha, vậy anh Lệ giúp em ôm Tiểu Bạch đi… Em đi cưỡi Bạch Rõ ràng là chó, có thể cưỡi sao? Sau đó anh phát hiện Minh Dao thật sự đến cưỡi lên người Bạch Tuyết, Hơn nữa Bạch Tuyết còn coi mình là một con người, chở Minh Dao chạy khắp vườn. Điển hình của việc… Chó ngáo. Khóe miệng Lệ Minh Viễn co rút. Khắp sân đều là tiếng cười vui vẻ của Minh Dao. Đây mới là sự vui vẻ mà trẻ con ở độ tuổi này nên có. Lệ Minh Viễn hơi mím môi, ôm Trì Bằng đi lên tầng. Gia sư anh tìm cho nhóc con nhà mình là một gia sư hàng đầu. Tính cách tương đối nghiêm khắc. Quả nhiên, Lệ Minh Viễn vừa đến gần phòng làm việc đã nghe thấy gia sư dạy thêm đang dùng tiếng anh phê bình cô nhóc nhà anh. Sắc mặt Lệ Minh Viễn trầm xuống vài phút. Cô nhóc nhà anh… Trình độ tiếng anh coi như là mù tịt, căn bản là không hiểu lời gia sư kia nói. Nhưng anh thì hiểu hết. Gia sư kia dùng giọng điệu giễu cợt nói: “Cô chắc chắn cô là sinh viên sao? Nền tảng cơ bản của học sinh cấp hai còn tốt hơn cô!” “Với cái dạng này của cô, cho dù có là bà chủ của tập đoàn Quốc Doanh thì cũng mất mặt xấu hổ” Tô Noãn Tâm mờ mịt nhìn gia sư dạy kèm trước mặt. Hiện tại quy cách của giáo viên tiếng Anh đều cao như vậy sao? Trực tiếp dùng tiếng anh dạy cô, đang cùng cô luyện khẩu ngữ sao? Nhưng cô nghe không hiểu gì cả” Nhưng đột nhiên gia sư dạy tiếng anh cúi đầu không dám nói tiếp nữa. Lệ Minh Viễn nói: “Cô xác định cô là gia sư hàng đầu? Nếu như cô nhóc nhà tối cái gì cũng biết thì tôi còn cần phải bỏ giá cao thuê cô đến đây dạy sao? Không có cơ sở nền tảng thì dạy từ đầu, tôi sẽ bớt tiền của cô sao?” “Cô thật sự cho rằng cô nhóc nhà tôi dễ bắt nặt, dùng ngôn ngữ mà em ấy nghe không hiểu để chế giễu em ấy?” Gia sư tiếng Anh bị dọa đến không dám lên tiếng. Tổng giám đốc Lệ hung ác như thế sao? ô ta đã chỉ dạy rất nhiều học sinh, chỉ là cái học sinh này không biết cái gì cả cho nên mới khiến cô ta đột nhiên mất kiên nhãn thôi. Chỉ là cô ta cũng biết là do mình thất trách. Cô ta dùng tiếng Anh nói: “Thật xin lỗi, là tôi thiếu kiên nhẫn, tôi sẽ sửa lại phương thức giáo dục” Lệ Minh Viễn cười lạnh nói: “Không cần! Xin hãy rời khỏi đây ngay lập tức! Tôi sẽ mời gia sư khác tới dạy.”
Chương 1199
Nhưng vừa vặn nếu đó là lời nói đơn thuần của một đứa bé như Minh Dao, ông cụ sẽ nghe vào một chút.
Bởi vì, đến cả một đứa nhỏ như vậy cũng hiểu được tình yêu, chỉ cần người mình yêu sống vui vẻ là được rồi.
Ông cụ như ông ấy có cái gì mà không thể tiếp nhận.
Từ sau khi ông cụ Lệ nói ra câu mấy người phụ nữ nhà họ lệ, Lệ Minh Viễn mới xác nhận là ông nội anh thật sự coi nhóc con là người nhà họ lệ.
Ai cũng không được chạm vào.
Cho nên trong lòng anh có chút cảm kích Minh Dao.
“Ha ha, vậy anh Lệ giúp em ôm Tiểu Bạch đi… Em đi cưỡi Bạch Rõ ràng là chó, có thể cưỡi sao?
Sau đó anh phát hiện Minh Dao thật sự đến cưỡi lên người Bạch Tuyết, Hơn nữa Bạch Tuyết còn coi mình là một con người, chở Minh Dao chạy khắp vườn.
Điển hình của việc… Chó ngáo.
Khóe miệng Lệ Minh Viễn co rút.
Khắp sân đều là tiếng cười vui vẻ của Minh Dao.
Đây mới là sự vui vẻ mà trẻ con ở độ tuổi này nên có.
Lệ Minh Viễn hơi mím môi, ôm Trì Bằng đi lên tầng.
Gia sư anh tìm cho nhóc con nhà mình là một gia sư hàng đầu.
Tính cách tương đối nghiêm khắc.
Quả nhiên, Lệ Minh Viễn vừa đến gần phòng làm việc đã nghe thấy gia sư dạy thêm đang dùng tiếng anh phê bình cô nhóc nhà anh.
Sắc mặt Lệ Minh Viễn trầm xuống vài phút.
Cô nhóc nhà anh… Trình độ tiếng anh coi như là mù tịt, căn bản là không hiểu lời gia sư kia nói.
Nhưng anh thì hiểu hết.
Gia sư kia dùng giọng điệu giễu cợt nói: “Cô chắc chắn cô là sinh viên sao? Nền tảng cơ bản của học sinh cấp hai còn tốt hơn cô!”
“Với cái dạng này của cô, cho dù có là bà chủ của tập đoàn Quốc Doanh thì cũng mất mặt xấu hổ”
Tô Noãn Tâm mờ mịt nhìn gia sư dạy kèm trước mặt.
Hiện tại quy cách của giáo viên tiếng Anh đều cao như vậy sao?
Trực tiếp dùng tiếng anh dạy cô, đang cùng cô luyện khẩu ngữ sao?
Nhưng cô nghe không hiểu gì cả”
Nhưng đột nhiên gia sư dạy tiếng anh cúi đầu không dám nói tiếp nữa.
Lệ Minh Viễn nói: “Cô xác định cô là gia sư hàng đầu? Nếu như cô nhóc nhà tối cái gì cũng biết thì tôi còn cần phải bỏ giá cao thuê cô đến đây dạy sao? Không có cơ sở nền tảng thì dạy từ đầu, tôi sẽ bớt tiền của cô sao?”
“Cô thật sự cho rằng cô nhóc nhà tôi dễ bắt nặt, dùng ngôn ngữ mà em ấy nghe không hiểu để chế giễu em ấy?”
Gia sư tiếng Anh bị dọa đến không dám lên tiếng.
Tổng giám đốc Lệ hung ác như thế sao?
ô ta đã chỉ dạy rất nhiều học sinh, chỉ là cái học sinh này không biết cái gì cả cho nên mới khiến cô ta đột nhiên mất kiên nhãn thôi.
Chỉ là cô ta cũng biết là do mình thất trách.
Cô ta dùng tiếng Anh nói: “Thật xin lỗi, là tôi thiếu kiên nhẫn, tôi sẽ sửa lại phương thức giáo dục”
Lệ Minh Viễn cười lạnh nói: “Không cần! Xin hãy rời khỏi đây ngay lập tức! Tôi sẽ mời gia sư khác tới dạy.”
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 1199 Nhưng vừa vặn nếu đó là lời nói đơn thuần của một đứa bé như Minh Dao, ông cụ sẽ nghe vào một chút. Bởi vì, đến cả một đứa nhỏ như vậy cũng hiểu được tình yêu, chỉ cần người mình yêu sống vui vẻ là được rồi. Ông cụ như ông ấy có cái gì mà không thể tiếp nhận. Từ sau khi ông cụ Lệ nói ra câu mấy người phụ nữ nhà họ lệ, Lệ Minh Viễn mới xác nhận là ông nội anh thật sự coi nhóc con là người nhà họ lệ. Ai cũng không được chạm vào. Cho nên trong lòng anh có chút cảm kích Minh Dao. “Ha ha, vậy anh Lệ giúp em ôm Tiểu Bạch đi… Em đi cưỡi Bạch Rõ ràng là chó, có thể cưỡi sao? Sau đó anh phát hiện Minh Dao thật sự đến cưỡi lên người Bạch Tuyết, Hơn nữa Bạch Tuyết còn coi mình là một con người, chở Minh Dao chạy khắp vườn. Điển hình của việc… Chó ngáo. Khóe miệng Lệ Minh Viễn co rút. Khắp sân đều là tiếng cười vui vẻ của Minh Dao. Đây mới là sự vui vẻ mà trẻ con ở độ tuổi này nên có. Lệ Minh Viễn hơi mím môi, ôm Trì Bằng đi lên tầng. Gia sư anh tìm cho nhóc con nhà mình là một gia sư hàng đầu. Tính cách tương đối nghiêm khắc. Quả nhiên, Lệ Minh Viễn vừa đến gần phòng làm việc đã nghe thấy gia sư dạy thêm đang dùng tiếng anh phê bình cô nhóc nhà anh. Sắc mặt Lệ Minh Viễn trầm xuống vài phút. Cô nhóc nhà anh… Trình độ tiếng anh coi như là mù tịt, căn bản là không hiểu lời gia sư kia nói. Nhưng anh thì hiểu hết. Gia sư kia dùng giọng điệu giễu cợt nói: “Cô chắc chắn cô là sinh viên sao? Nền tảng cơ bản của học sinh cấp hai còn tốt hơn cô!” “Với cái dạng này của cô, cho dù có là bà chủ của tập đoàn Quốc Doanh thì cũng mất mặt xấu hổ” Tô Noãn Tâm mờ mịt nhìn gia sư dạy kèm trước mặt. Hiện tại quy cách của giáo viên tiếng Anh đều cao như vậy sao? Trực tiếp dùng tiếng anh dạy cô, đang cùng cô luyện khẩu ngữ sao? Nhưng cô nghe không hiểu gì cả” Nhưng đột nhiên gia sư dạy tiếng anh cúi đầu không dám nói tiếp nữa. Lệ Minh Viễn nói: “Cô xác định cô là gia sư hàng đầu? Nếu như cô nhóc nhà tối cái gì cũng biết thì tôi còn cần phải bỏ giá cao thuê cô đến đây dạy sao? Không có cơ sở nền tảng thì dạy từ đầu, tôi sẽ bớt tiền của cô sao?” “Cô thật sự cho rằng cô nhóc nhà tôi dễ bắt nặt, dùng ngôn ngữ mà em ấy nghe không hiểu để chế giễu em ấy?” Gia sư tiếng Anh bị dọa đến không dám lên tiếng. Tổng giám đốc Lệ hung ác như thế sao? ô ta đã chỉ dạy rất nhiều học sinh, chỉ là cái học sinh này không biết cái gì cả cho nên mới khiến cô ta đột nhiên mất kiên nhãn thôi. Chỉ là cô ta cũng biết là do mình thất trách. Cô ta dùng tiếng Anh nói: “Thật xin lỗi, là tôi thiếu kiên nhẫn, tôi sẽ sửa lại phương thức giáo dục” Lệ Minh Viễn cười lạnh nói: “Không cần! Xin hãy rời khỏi đây ngay lập tức! Tôi sẽ mời gia sư khác tới dạy.”