Chương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí…
Chương 1252
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 1252 Rất nhanh hai người đều ướt dầm dề. Ngay cả tóc cũng ướt nhẹp. Tô Noãn Tâm đứng ở trong nước biển lau mặt một cái, thở phì phò nhìn Lệ Minh Viễn nói: “Chú, chú thực sự không hề khách khí với em chút nào” Vậy thì anh sẽ chơi Nếu không thì sao? Chẳng lẽ muốn anh đứng ở đó tùy ý cô ấy bắt nạt sao? Biểu cảm của Lệ Minh Viễn đạm mạc nói: “Điên đủ chưa?” “Không đủ! Sắp bị chú chọc tức chết rồi, chú đánh trả cũng thật sự không giơ cao đánh khẽ chút nào! Em có phải là bạn gái của chú hay không!” Ở ngay trước ống kính đối xử với cô ấy như thế, có được hay không. Lệ Minh Viễn nhíu mày nói: “Em là người bắt đầu trước” “Vậy chú cũng nên nhường em một chút chứ!” – Không nhường. Chiều cô ấy quá, cô ấy coi trời bằng vung rồi. Cần phải kịp thời áp chế xuống, nếu không connhãi này sẽ lật trời lên mất. “Hừ, em giận rồi không chơi với chú nữa” Nói xong, liền chạy đi. Lệ Minh Viễn nhướng mày, không nói gì, đi đến ghế nằm ngồi xuống nghỉ ngơi. Chỉ một lát sau, cô nhóc chết tiệt kia dùng tiếng anh sứt sẹo kia của cô trò chuyện với một thằng nhóc du khách nước ngoài trẻ tuổi dáng dấp không tệ. Nói chuyện, đối với Lệ Minh Viễn mà nói cũng không có gì. Chỉ là nhìn thấy cơ thể ướt đẫm của cô nhóc, váy dài đều dán chặt ở trên da…… Mặt của Lệ Minh Viễn liền đen như đáy nồi. Cô nhóc này, có còn biết tự hiểu lấy mình hay không vậy? Rất nhanh Lệ Minh Viên đã lấy khăn tắm đến, trực tiếp phủ lên người của Tô Noãn Tâm, sau đó liền quay người rời đi. “Chú ơi! Em kết được bạn mới rồi!” “Em tiếp tục đi” Nét mặt của Lệ Minh Viễn như không quan tâm, ngồi lại lên ghế nằm. Ánh nắng rất gắt, mặc dù cả người đều ướt sũng, nhưng có thể hong khô rất nhanh. Khán giả nhìn thấy cảnh tượng này, đều cười muốn chết. Tổng giám đốc Lệ ghen rồi! Chắc chắn là ghen rồi! Nhưng Tô Noãn Tâm lại không nhận ra, tiếp tục trò chuyện với anh chàng người nước ngoài đẹp trai. “Người vừa nãy là bạn trai của cô à?” “Đúng vậy!” “Đẹp trai thật đó, một người đàn ông như tôi mà cũng hơi rung động rồi… thân hình của anh ấy, tuyệt thật” Tô Noãn Tâm lập tức sửng sốt. Cái gì mà… một người đàn ông như anh cũng rung động chứ. Cô muộn màng nghĩ tới cái gì đó, vẻ mặt lập tức đầy đề phòng nhìn anh chàng đẹp trai kia nói: “Chú là của tôi!” “Anh ấy là chú của cô à? “No! Chú ấy là chồng tương lai của tôi!” “Vậy hai người vẫn chưa kết hôn sao?”
Chương 1252
Rất nhanh hai người đều ướt dầm dề.
Ngay cả tóc cũng ướt nhẹp.
Tô Noãn Tâm đứng ở trong nước biển lau mặt một cái, thở phì phò nhìn Lệ Minh Viễn nói: “Chú, chú thực sự không hề khách khí với em chút nào”
Vậy thì anh sẽ chơi Nếu không thì sao?
Chẳng lẽ muốn anh đứng ở đó tùy ý cô ấy bắt nạt sao?
Biểu cảm của Lệ Minh Viễn đạm mạc nói: “Điên đủ chưa?”
“Không đủ! Sắp bị chú chọc tức chết rồi, chú đánh trả cũng thật sự không giơ cao đánh khẽ chút nào! Em có phải là bạn gái của chú hay không!”
Ở ngay trước ống kính đối xử với cô ấy như thế, có được hay không.
Lệ Minh Viễn nhíu mày nói: “Em là người bắt đầu trước”
“Vậy chú cũng nên nhường em một chút chứ!”
– Không nhường.
Chiều cô ấy quá, cô ấy coi trời bằng vung rồi.
Cần phải kịp thời áp chế xuống, nếu không connhãi này sẽ lật trời lên mất.
“Hừ, em giận rồi không chơi với chú nữa”
Nói xong, liền chạy đi.
Lệ Minh Viễn nhướng mày, không nói gì, đi đến ghế nằm ngồi xuống nghỉ ngơi.
Chỉ một lát sau, cô nhóc chết tiệt kia dùng tiếng anh sứt sẹo kia của cô trò chuyện với một thằng nhóc du khách nước ngoài trẻ tuổi dáng dấp không tệ.
Nói chuyện, đối với Lệ Minh Viễn mà nói cũng không có gì.
Chỉ là nhìn thấy cơ thể ướt đẫm của cô nhóc, váy dài đều dán chặt ở trên da…… Mặt của Lệ Minh Viễn liền đen như đáy nồi.
Cô nhóc này, có còn biết tự hiểu lấy mình hay không vậy?
Rất nhanh Lệ Minh Viên đã lấy khăn tắm đến, trực tiếp phủ lên người của Tô Noãn Tâm, sau đó liền quay người rời đi.
“Chú ơi! Em kết được bạn mới rồi!”
“Em tiếp tục đi”
Nét mặt của Lệ Minh Viễn như không quan tâm, ngồi lại lên ghế nằm.
Ánh nắng rất gắt, mặc dù cả người đều ướt sũng, nhưng có thể hong khô rất nhanh.
Khán giả nhìn thấy cảnh tượng này, đều cười muốn chết.
Tổng giám đốc Lệ ghen rồi!
Chắc chắn là ghen rồi!
Nhưng Tô Noãn Tâm lại không nhận ra, tiếp tục trò chuyện với anh chàng người nước ngoài đẹp trai.
“Người vừa nãy là bạn trai của cô à?”
“Đúng vậy!”
“Đẹp trai thật đó, một người đàn ông như tôi mà cũng hơi rung động rồi… thân hình của anh ấy, tuyệt thật”
Tô Noãn Tâm lập tức sửng sốt.
Cái gì mà… một người đàn ông như anh cũng rung động chứ.
Cô muộn màng nghĩ tới cái gì đó, vẻ mặt lập tức đầy đề phòng nhìn anh chàng đẹp trai kia nói: “Chú là của tôi!”
“Anh ấy là chú của cô à?
“No! Chú ấy là chồng tương lai của tôi!”
“Vậy hai người vẫn chưa kết hôn sao?”
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 1252 Rất nhanh hai người đều ướt dầm dề. Ngay cả tóc cũng ướt nhẹp. Tô Noãn Tâm đứng ở trong nước biển lau mặt một cái, thở phì phò nhìn Lệ Minh Viễn nói: “Chú, chú thực sự không hề khách khí với em chút nào” Vậy thì anh sẽ chơi Nếu không thì sao? Chẳng lẽ muốn anh đứng ở đó tùy ý cô ấy bắt nạt sao? Biểu cảm của Lệ Minh Viễn đạm mạc nói: “Điên đủ chưa?” “Không đủ! Sắp bị chú chọc tức chết rồi, chú đánh trả cũng thật sự không giơ cao đánh khẽ chút nào! Em có phải là bạn gái của chú hay không!” Ở ngay trước ống kính đối xử với cô ấy như thế, có được hay không. Lệ Minh Viễn nhíu mày nói: “Em là người bắt đầu trước” “Vậy chú cũng nên nhường em một chút chứ!” – Không nhường. Chiều cô ấy quá, cô ấy coi trời bằng vung rồi. Cần phải kịp thời áp chế xuống, nếu không connhãi này sẽ lật trời lên mất. “Hừ, em giận rồi không chơi với chú nữa” Nói xong, liền chạy đi. Lệ Minh Viễn nhướng mày, không nói gì, đi đến ghế nằm ngồi xuống nghỉ ngơi. Chỉ một lát sau, cô nhóc chết tiệt kia dùng tiếng anh sứt sẹo kia của cô trò chuyện với một thằng nhóc du khách nước ngoài trẻ tuổi dáng dấp không tệ. Nói chuyện, đối với Lệ Minh Viễn mà nói cũng không có gì. Chỉ là nhìn thấy cơ thể ướt đẫm của cô nhóc, váy dài đều dán chặt ở trên da…… Mặt của Lệ Minh Viễn liền đen như đáy nồi. Cô nhóc này, có còn biết tự hiểu lấy mình hay không vậy? Rất nhanh Lệ Minh Viên đã lấy khăn tắm đến, trực tiếp phủ lên người của Tô Noãn Tâm, sau đó liền quay người rời đi. “Chú ơi! Em kết được bạn mới rồi!” “Em tiếp tục đi” Nét mặt của Lệ Minh Viễn như không quan tâm, ngồi lại lên ghế nằm. Ánh nắng rất gắt, mặc dù cả người đều ướt sũng, nhưng có thể hong khô rất nhanh. Khán giả nhìn thấy cảnh tượng này, đều cười muốn chết. Tổng giám đốc Lệ ghen rồi! Chắc chắn là ghen rồi! Nhưng Tô Noãn Tâm lại không nhận ra, tiếp tục trò chuyện với anh chàng người nước ngoài đẹp trai. “Người vừa nãy là bạn trai của cô à?” “Đúng vậy!” “Đẹp trai thật đó, một người đàn ông như tôi mà cũng hơi rung động rồi… thân hình của anh ấy, tuyệt thật” Tô Noãn Tâm lập tức sửng sốt. Cái gì mà… một người đàn ông như anh cũng rung động chứ. Cô muộn màng nghĩ tới cái gì đó, vẻ mặt lập tức đầy đề phòng nhìn anh chàng đẹp trai kia nói: “Chú là của tôi!” “Anh ấy là chú của cô à? “No! Chú ấy là chồng tương lai của tôi!” “Vậy hai người vẫn chưa kết hôn sao?”