Tác giả:

Chương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí…

Chương 1376

Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 1376Trong ngực của anh rất ấm.Ôm một lúc lâu, cơ thể Kỷ Vân Như mới dần dần ấm lại.“Hạo..”“Thế nào?”“Em khó chịu quá!”“Khó chịu thì lên giường nằm nghỉ đi”“Anh ôm em nhé.”“Ừ”Kỷ Vân Như nằm xuống giường, Nhiếp Hạo cũng nằm xuống.Cô ta chủ động vùi vào lòng Nhiếp Hạo, hai tay vòng qua ôm eo, đầu tựa vào ngực anh ta.Hình như không có yêu cầu gì khác?Chỉ là muốn ôm thôi?Trong lúc nhất thời, Nhiếp Hạo có hơi không thích ứng.Chẳng qua anh ta cũng không nói gì, chỉ lắng lặng ôm Kỷ Vân Như, bầu bạn với cô ta.Nơi này có thể xem như là nơi tránh gió duy nhất của Kỷ Vân Như, là nơi khiến cô ta an tâm nhất.Một lúc sau, Kỷ Vân Như đột nhiên mở miệng: “Hạo… anh sẽ rời khỏi em à?”“Không biết”Cả người Kỷ Vân Như không nhịn được cứng đờ.Cô ta đột nhiên ngẩng đầu lên: “Trước kia anh sẽ trả lời là không”Bây giờ nhưng lại là không biết…Trong lòng Kỷ Vân Như không tưởng tượng nổi.Nhiếp Hạo hờ hững nói: “Anh hơi mệt… nên không biết”“Anh mệt mỏi à?”“ừ”“Em sẽ không buông tha anh”“Anh biết”Cho nên khi đối mặt với Kỷ Vân Như, trong lòng Nhiếp Hạo có hơi cầu xin.Cho nên mới nói không biết.Cũng không phải vô dục vô cầu.Anh ta cũng là một con người đang sống trên cõi đời này.Anh ta cũng sẽ có lòng tham.“Anh nếu đã biết thì sao không cho em một câu trả lời khẳng định?”“Chuyện đời thất thường, rất nhiều chuyện không thể khẳng định”“Thế vì sao trước kia anh biết?”“Bởi vì rất nhiều chuyện đã thay đổi”“Cái gì thay đổi? Bởi vì cái đứa con riêng kia sao?”“Không liên quan đến nó?”“Chẳng lẽ vì Tô Noãn Tâm mất tích?”“Đều không phải.”“Thế thì vì cái gì?”“Bởi vì em…”

Chương 1376

Trong ngực của anh rất ấm.

Ôm một lúc lâu, cơ thể Kỷ Vân Như mới dần dần ấm lại.

“Hạo..”

“Thế nào?”

“Em khó chịu quá!”

“Khó chịu thì lên giường nằm nghỉ đi”

“Anh ôm em nhé.”

“Ừ”

Kỷ Vân Như nằm xuống giường, Nhiếp Hạo cũng nằm xuống.

Cô ta chủ động vùi vào lòng Nhiếp Hạo, hai tay vòng qua ôm eo, đầu tựa vào ngực anh ta.

Hình như không có yêu cầu gì khác?

Chỉ là muốn ôm thôi?

Trong lúc nhất thời, Nhiếp Hạo có hơi không thích ứng.

Chẳng qua anh ta cũng không nói gì, chỉ lắng lặng ôm Kỷ Vân Như, bầu bạn với cô ta.

Nơi này có thể xem như là nơi tránh gió duy nhất của Kỷ Vân Như, là nơi khiến cô ta an tâm nhất.

Một lúc sau, Kỷ Vân Như đột nhiên mở miệng: “Hạo… anh sẽ rời khỏi em à?”

“Không biết”

Cả người Kỷ Vân Như không nhịn được cứng đờ.

Cô ta đột nhiên ngẩng đầu lên: “Trước kia anh sẽ trả lời là không”

Bây giờ nhưng lại là không biết…

Trong lòng Kỷ Vân Như không tưởng tượng nổi.

Nhiếp Hạo hờ hững nói: “Anh hơi mệt… nên không biết”

“Anh mệt mỏi à?”

“ừ”

“Em sẽ không buông tha anh”

“Anh biết”

Cho nên khi đối mặt với Kỷ Vân Như, trong lòng Nhiếp Hạo có hơi cầu xin.

Cho nên mới nói không biết.

Cũng không phải vô dục vô cầu.

Anh ta cũng là một con người đang sống trên cõi đời này.

Anh ta cũng sẽ có lòng tham.

“Anh nếu đã biết thì sao không cho em một câu trả lời khẳng định?”

“Chuyện đời thất thường, rất nhiều chuyện không thể khẳng định”

“Thế vì sao trước kia anh biết?”

“Bởi vì rất nhiều chuyện đã thay đổi”

“Cái gì thay đổi? Bởi vì cái đứa con riêng kia sao?”

“Không liên quan đến nó?”

“Chẳng lẽ vì Tô Noãn Tâm mất tích?”

“Đều không phải.”

“Thế thì vì cái gì?”

“Bởi vì em…”

Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 1376Trong ngực của anh rất ấm.Ôm một lúc lâu, cơ thể Kỷ Vân Như mới dần dần ấm lại.“Hạo..”“Thế nào?”“Em khó chịu quá!”“Khó chịu thì lên giường nằm nghỉ đi”“Anh ôm em nhé.”“Ừ”Kỷ Vân Như nằm xuống giường, Nhiếp Hạo cũng nằm xuống.Cô ta chủ động vùi vào lòng Nhiếp Hạo, hai tay vòng qua ôm eo, đầu tựa vào ngực anh ta.Hình như không có yêu cầu gì khác?Chỉ là muốn ôm thôi?Trong lúc nhất thời, Nhiếp Hạo có hơi không thích ứng.Chẳng qua anh ta cũng không nói gì, chỉ lắng lặng ôm Kỷ Vân Như, bầu bạn với cô ta.Nơi này có thể xem như là nơi tránh gió duy nhất của Kỷ Vân Như, là nơi khiến cô ta an tâm nhất.Một lúc sau, Kỷ Vân Như đột nhiên mở miệng: “Hạo… anh sẽ rời khỏi em à?”“Không biết”Cả người Kỷ Vân Như không nhịn được cứng đờ.Cô ta đột nhiên ngẩng đầu lên: “Trước kia anh sẽ trả lời là không”Bây giờ nhưng lại là không biết…Trong lòng Kỷ Vân Như không tưởng tượng nổi.Nhiếp Hạo hờ hững nói: “Anh hơi mệt… nên không biết”“Anh mệt mỏi à?”“ừ”“Em sẽ không buông tha anh”“Anh biết”Cho nên khi đối mặt với Kỷ Vân Như, trong lòng Nhiếp Hạo có hơi cầu xin.Cho nên mới nói không biết.Cũng không phải vô dục vô cầu.Anh ta cũng là một con người đang sống trên cõi đời này.Anh ta cũng sẽ có lòng tham.“Anh nếu đã biết thì sao không cho em một câu trả lời khẳng định?”“Chuyện đời thất thường, rất nhiều chuyện không thể khẳng định”“Thế vì sao trước kia anh biết?”“Bởi vì rất nhiều chuyện đã thay đổi”“Cái gì thay đổi? Bởi vì cái đứa con riêng kia sao?”“Không liên quan đến nó?”“Chẳng lẽ vì Tô Noãn Tâm mất tích?”“Đều không phải.”“Thế thì vì cái gì?”“Bởi vì em…”

Chương 1376