Tác giả:

“ Vũ Minh Triết sao anh dám...ưmm...đồ độc phụ...các người. Hự!!! ” Người phụ nữ thân hình gầy yếu, đôi gò má hốc hác với làn da xanh xao, tái nhợt mất đi sức sống, đầu tóc thì rũ rượi đang cố bám trụ cả người vào chiếc bàn bên cạnh; trên người chi chít những vết thương lớn nhỏ như từng chịu qua không ít những trận bạo hành thể xác. Trông cô không khác gì một kẻ gần kề miệng lỗ. “ Ha ha ha...!Còn mạnh miệng được đến vậy à. Mày nên chết đi con khốn ngu ngốc!” Giọng nói này là của một người phụ nữ khác, có vẻ là người sống rất sung sướng; làn da trắng mịn như bông bưởi, váy trên người cũng là đồ hiệu đắc tiền, tóc xoăn nhuộm vàng chải chuốt nếp nào ra nếp nấy, mặt thì bôi son trét phấn tô điểm công phu,...! “ Aaaaa...”.Bạch Vi Vi đau nhói, cơ thể cô mềm nhũng ngã gục xuống sàn nhà lạnh cóng, máu tươi trào ra từ miệng vết thương truyền đến cho cô một cảm giác buốt lạnh đến thấu xương. Cô mệt rồi! Đôi mắt nặng trĩu cứ lờ đờ rồi khẽ dần khép lại. Bạch Vi Vi nhận thức được một mảng đen đang…

Chương 31: 31: Đừng Mãi Cố Giữ Mình Mạng Mẽ Nhé!

Cô Vợ Siêu Mẫu Của Tổng Tài Nghiện VợTác giả: Mộng HuyênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“ Vũ Minh Triết sao anh dám...ưmm...đồ độc phụ...các người. Hự!!! ” Người phụ nữ thân hình gầy yếu, đôi gò má hốc hác với làn da xanh xao, tái nhợt mất đi sức sống, đầu tóc thì rũ rượi đang cố bám trụ cả người vào chiếc bàn bên cạnh; trên người chi chít những vết thương lớn nhỏ như từng chịu qua không ít những trận bạo hành thể xác. Trông cô không khác gì một kẻ gần kề miệng lỗ. “ Ha ha ha...!Còn mạnh miệng được đến vậy à. Mày nên chết đi con khốn ngu ngốc!” Giọng nói này là của một người phụ nữ khác, có vẻ là người sống rất sung sướng; làn da trắng mịn như bông bưởi, váy trên người cũng là đồ hiệu đắc tiền, tóc xoăn nhuộm vàng chải chuốt nếp nào ra nếp nấy, mặt thì bôi son trét phấn tô điểm công phu,...! “ Aaaaa...”.Bạch Vi Vi đau nhói, cơ thể cô mềm nhũng ngã gục xuống sàn nhà lạnh cóng, máu tươi trào ra từ miệng vết thương truyền đến cho cô một cảm giác buốt lạnh đến thấu xương. Cô mệt rồi! Đôi mắt nặng trĩu cứ lờ đờ rồi khẽ dần khép lại. Bạch Vi Vi nhận thức được một mảng đen đang… Lục Mạn Y cuối cùng đã ngừng khóc, lại giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì giấu đi dáng vẻ lúc này để trở về phong thái của nữ tổng tài mọi khi.Tỏ ra thiếu hẳn tình cảm trong quan hệ tiếp xúc với người khác.“ Sao anh lại ở đây?”“ Còn không phải vì em sao.Nếu tôi không xuất hiện thì em lại chốn ở góc nào đó! ” Nghe anh nói đến đây, cô cau mày, cảm thấy không thoải mái.Anh không nói nữa, có vẻ Mạn Y không thích đề cập đến chuyện xảy ra vừa rồi..

Lục Mạn Y cuối cùng đã ngừng khóc, lại giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì giấu đi dáng vẻ lúc này để trở về phong thái của nữ tổng tài mọi khi.

Tỏ ra thiếu hẳn tình cảm trong quan hệ tiếp xúc với người khác.

“ Sao anh lại ở đây?”

“ Còn không phải vì em sao.

Nếu tôi không xuất hiện thì em lại chốn ở góc nào đó! ” Nghe anh nói đến đây, cô cau mày, cảm thấy không thoải mái.

Anh không nói nữa, có vẻ Mạn Y không thích đề cập đến chuyện xảy ra vừa rồi.

.

Cô Vợ Siêu Mẫu Của Tổng Tài Nghiện VợTác giả: Mộng HuyênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“ Vũ Minh Triết sao anh dám...ưmm...đồ độc phụ...các người. Hự!!! ” Người phụ nữ thân hình gầy yếu, đôi gò má hốc hác với làn da xanh xao, tái nhợt mất đi sức sống, đầu tóc thì rũ rượi đang cố bám trụ cả người vào chiếc bàn bên cạnh; trên người chi chít những vết thương lớn nhỏ như từng chịu qua không ít những trận bạo hành thể xác. Trông cô không khác gì một kẻ gần kề miệng lỗ. “ Ha ha ha...!Còn mạnh miệng được đến vậy à. Mày nên chết đi con khốn ngu ngốc!” Giọng nói này là của một người phụ nữ khác, có vẻ là người sống rất sung sướng; làn da trắng mịn như bông bưởi, váy trên người cũng là đồ hiệu đắc tiền, tóc xoăn nhuộm vàng chải chuốt nếp nào ra nếp nấy, mặt thì bôi son trét phấn tô điểm công phu,...! “ Aaaaa...”.Bạch Vi Vi đau nhói, cơ thể cô mềm nhũng ngã gục xuống sàn nhà lạnh cóng, máu tươi trào ra từ miệng vết thương truyền đến cho cô một cảm giác buốt lạnh đến thấu xương. Cô mệt rồi! Đôi mắt nặng trĩu cứ lờ đờ rồi khẽ dần khép lại. Bạch Vi Vi nhận thức được một mảng đen đang… Lục Mạn Y cuối cùng đã ngừng khóc, lại giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì giấu đi dáng vẻ lúc này để trở về phong thái của nữ tổng tài mọi khi.Tỏ ra thiếu hẳn tình cảm trong quan hệ tiếp xúc với người khác.“ Sao anh lại ở đây?”“ Còn không phải vì em sao.Nếu tôi không xuất hiện thì em lại chốn ở góc nào đó! ” Nghe anh nói đến đây, cô cau mày, cảm thấy không thoải mái.Anh không nói nữa, có vẻ Mạn Y không thích đề cập đến chuyện xảy ra vừa rồi..

Chương 31: 31: Đừng Mãi Cố Giữ Mình Mạng Mẽ Nhé!