Điền gia thiếu nhàn nguyệt, ngũ nguyệt nhân bội mang. Dạ lai nam phong khởi, tiểu mạch phúc lũng hoàng.[1][1] Trích bài thơ Quan Ngải Mạch của Bạch Cư Dị. Nghĩa bốn câu: Nhà nông chẳng mấy tháng nhàn/ Tháng năm tất bật trăm ngàn việc,công/ Gió nam đêm thổi mịt mù/ Gặp mùa lúa chín, khắp đồng vàng ươm.Buổi tối mùa hạ bầu trời xanh đâm, ánh sao đầy trời, thời tiết hơi oi bức. Lý Đại Thành phe phẩy quạt cỏ ngồi dưới bóng râm ở gốc cây ngoài sân. Ngồi cạnh ông là Nhị nhi tử Lý Trọng Hải và Tam nhi tử Lý Thúc Hà."Hôm nay ta đi vào ruộng một chuyến, lúa mạch đã vàng hết rồi, có thể thu hoạch. Nhà ta đất nhiều, đại ca các con nhờ người đưa thư nói ở trong huyện không về được.""Mấy năm qua đều nhờ mấy cữu cữu biểu ca của các con đến giúp đỡ, nhưng năm nay Lưu gia bọn họ sinh thêm con trai, lại mua thêm mấy chục mẫu đất. Ta thấy chắc là cả nhà bọn họ đều bận rộn, ta cảm thấy nên thuê người ngoài sẽ tốt hơn. Trọng Hải, chuyện này giao cho con."Lý Trọng Hải gật đầu: "Cha, cha yên tâm đi, mấy năm…
Chương 2: Chương 2
Nhật Kí Chạy Nạn Và Làm Ruộng Ở Cổ ĐạiTác giả: Minh Nguyệt Đoan KhỉTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngĐiền gia thiếu nhàn nguyệt, ngũ nguyệt nhân bội mang. Dạ lai nam phong khởi, tiểu mạch phúc lũng hoàng.[1][1] Trích bài thơ Quan Ngải Mạch của Bạch Cư Dị. Nghĩa bốn câu: Nhà nông chẳng mấy tháng nhàn/ Tháng năm tất bật trăm ngàn việc,công/ Gió nam đêm thổi mịt mù/ Gặp mùa lúa chín, khắp đồng vàng ươm.Buổi tối mùa hạ bầu trời xanh đâm, ánh sao đầy trời, thời tiết hơi oi bức. Lý Đại Thành phe phẩy quạt cỏ ngồi dưới bóng râm ở gốc cây ngoài sân. Ngồi cạnh ông là Nhị nhi tử Lý Trọng Hải và Tam nhi tử Lý Thúc Hà."Hôm nay ta đi vào ruộng một chuyến, lúa mạch đã vàng hết rồi, có thể thu hoạch. Nhà ta đất nhiều, đại ca các con nhờ người đưa thư nói ở trong huyện không về được.""Mấy năm qua đều nhờ mấy cữu cữu biểu ca của các con đến giúp đỡ, nhưng năm nay Lưu gia bọn họ sinh thêm con trai, lại mua thêm mấy chục mẫu đất. Ta thấy chắc là cả nhà bọn họ đều bận rộn, ta cảm thấy nên thuê người ngoài sẽ tốt hơn. Trọng Hải, chuyện này giao cho con."Lý Trọng Hải gật đầu: "Cha, cha yên tâm đi, mấy năm… Lý Đại Thành đứng lên chắp tay sau lưng ung dung rời đi, mặc dù ngoài miệng nói lời ghét bỏ nhưng ông biết ba người con trai của mình đều là người có tiền đồ.Đại nhi tử là chưởng quỹ đại tửu lâu trong huyện, tiền lương mỗi tháng được ba lượng bạc.Nhị nhi tử vào Nam ra Bắc thu mua thuốc cũng kiếm được không ít tiền.Tam nhi tử còn nhỏ, vừa cưới thê tử.Mặc dù y không nhanh nhẹn như hai ca ca nhưng cũng là người hiếu thuận.Ngay cả đám tiểu bối cũng không tệ, nhớ lại mấy chục năm trước.Khi đó, nguyện vọng lớn nhất đời của ông là đi theo ông chủ học thêm mấy chữ, biết mấy loại thảo dược, ai ngờ lại có ngày tốt lành như hôm nay.Ông ngẩng đầu nhìn trời, vẫn nên mau chóng có mưa đi, không mưa sẽ hạn hán, sẽ có người chết đói.Thật vất vả mới trải qua mấy năm an ổn, ông trời ổn định chút đi.Đại Nha không biết cuộc trò chuyện này, nàng ngồi xếp bằng trong sân, cảm nhận được ánh trăng không chiếu vào người mình nữa, hài lòng thả lỏng chân ra.Nhị Nha và Tam Ngưu còn nhỏ, đã chơi mệt ngủ trên chiếu rơm rồi.Nhị Ngưu c*̃ng ngủ thiếp đi, còn khẽ ngáy.Nãi nãi dẫn theo mấy người con dâu đi phường dệt làm vải, trong nhà chỉ còn mấy đứa nhỏ.Lúc này Đại Nha mới có thời gian hấp thu ánh trăng.Đời này Đại Nha sinh ra trong một đại gia đình, gia gia Lý Đại Thành là lang trung vân du bốn phương chạy nạn đến trấn Hạ Hà.Sau khi cưới nữ nhi của nhà Lưu đồ tể thì sinh ba nam một nữ.Đại nữ nhi khó sinh qua đời, không có con.Đại nhi tử Lý Bá Sơn cưới thê tử là Vương thị, bây giờ đang làm chưởng quỹ tửu lâu trong huyện, sinh hai trai một gái.Theo thứ tự là Đại Ngưu chín tuổi,Nhị Ngưu và Nhị Nha hai tuổi.Nhị nhi tử Lý Trọng Hải là cha của Đại Nha, cưới thê tử Trần thị, sinh một trai một gái, theo thứ tự là Đại Nha năm tuổi và Tam Ngưu ba tuổi.Tam nhi tử Lý Thúc Hà cưới thê tử là Cố thị, vẫn chưa có con.Sau khi Đại Nha sinh ra không lâu thì bị bệnh nặng một phen, ăn gì ói đó, hấp hối, mở to mắt ngủ không được.Khi đó thấy ánh trăng theo cửa sổ chiếu đến, cuối cùng biến mất trong thân thể nàng, thoải mái như đi spa.Đại Nha vô cùng kích động, thầm nghĩ thứ này đúng là bàn tay vàng của ta.Sau đó nàng thử rất nhiều lần, phát hiện trên người không xuất hiện hiện tượng khác lạ gì.Mà ánh trăng như một loại thần dược, có thể khiến thân thể nàng khỏe mạnh hơn.Nếu như hấp thu nhiều ánh trăng, có thể có hiệu quả giống như uống nước không màu không mùi.Đại Nha vô cùng mừng rỡ, phải biết, ở cổ đại sợ nhất cái gì, không phải là xảy ra bệnh bất ngờ không thể chữa trị sao? Rất nhiều bệnh nhẹ dễ trị ở hiện đại, nhưng ở cổ đại là bệnh nặng khó giữ mạng.Có thứ bàn tay vàng này ít nhất có thể đảm bảo Đại Nha bình an lớn lên.Trong những năm nay, Đại Nha âm thầm cho nước ánh trăng vào trong thức ăn, cả nhà chưa từng bị bệnh.Ngay cả khi Lý Đại Thành chạy nạn không hề bị bệnh, đi đường không mỏi chân cũng không đau.Đại Nha nằm trên chiếu rơm âm thầm hấp thu ánh trăng, thật ra dùng tư thế hấp thu ánh trăng nào cũng không quan trọng, chỉ cần ánh trăng chiếu lên người là có thể hấp thu được.Chỉ là đời trước Đại Nha bị ảnh hưởng của phim truyền hình và tiểu thuyết mạng, cảm thấy tư thế ngồi xếp bằng rất có phong cách..
Lý Đại Thành đứng lên chắp tay sau lưng ung dung rời đi, mặc dù ngoài miệng nói lời ghét bỏ nhưng ông biết ba người con trai của mình đều là người có tiền đồ.Đại nhi tử là chưởng quỹ đại tửu lâu trong huyện, tiền lương mỗi tháng được ba lượng bạc.Nhị nhi tử vào Nam ra Bắc thu mua thuốc cũng kiếm được không ít tiền.Tam nhi tử còn nhỏ, vừa cưới thê tử.
Mặc dù y không nhanh nhẹn như hai ca ca nhưng cũng là người hiếu thuận.Ngay cả đám tiểu bối cũng không tệ, nhớ lại mấy chục năm trước.
Khi đó, nguyện vọng lớn nhất đời của ông là đi theo ông chủ học thêm mấy chữ, biết mấy loại thảo dược, ai ngờ lại có ngày tốt lành như hôm nay.Ông ngẩng đầu nhìn trời, vẫn nên mau chóng có mưa đi, không mưa sẽ hạn hán, sẽ có người chết đói.Thật vất vả mới trải qua mấy năm an ổn, ông trời ổn định chút đi.Đại Nha không biết cuộc trò chuyện này, nàng ngồi xếp bằng trong sân, cảm nhận được ánh trăng không chiếu vào người mình nữa, hài lòng thả lỏng chân ra.Nhị Nha và Tam Ngưu còn nhỏ, đã chơi mệt ngủ trên chiếu rơm rồi.
Nhị Ngưu c*̃ng ngủ thiếp đi, còn khẽ ngáy.Nãi nãi dẫn theo mấy người con dâu đi phường dệt làm vải, trong nhà chỉ còn mấy đứa nhỏ.
Lúc này Đại Nha mới có thời gian hấp thu ánh trăng.Đời này Đại Nha sinh ra trong một đại gia đình, gia gia Lý Đại Thành là lang trung vân du bốn phương chạy nạn đến trấn Hạ Hà.
Sau khi cưới nữ nhi của nhà Lưu đồ tể thì sinh ba nam một nữ.Đại nữ nhi khó sinh qua đời, không có con.Đại nhi tử Lý Bá Sơn cưới thê tử là Vương thị, bây giờ đang làm chưởng quỹ tửu lâu trong huyện, sinh hai trai một gái.
Theo thứ tự là Đại Ngưu chín tuổi,Nhị Ngưu và Nhị Nha hai tuổi.Nhị nhi tử Lý Trọng Hải là cha của Đại Nha, cưới thê tử Trần thị, sinh một trai một gái, theo thứ tự là Đại Nha năm tuổi và Tam Ngưu ba tuổi.Tam nhi tử Lý Thúc Hà cưới thê tử là Cố thị, vẫn chưa có con.Sau khi Đại Nha sinh ra không lâu thì bị bệnh nặng một phen, ăn gì ói đó, hấp hối, mở to mắt ngủ không được.
Khi đó thấy ánh trăng theo cửa sổ chiếu đến, cuối cùng biến mất trong thân thể nàng, thoải mái như đi spa.Đại Nha vô cùng kích động, thầm nghĩ thứ này đúng là bàn tay vàng của ta.Sau đó nàng thử rất nhiều lần, phát hiện trên người không xuất hiện hiện tượng khác lạ gì.Mà ánh trăng như một loại thần dược, có thể khiến thân thể nàng khỏe mạnh hơn.Nếu như hấp thu nhiều ánh trăng, có thể có hiệu quả giống như uống nước không màu không mùi.Đại Nha vô cùng mừng rỡ, phải biết, ở cổ đại sợ nhất cái gì, không phải là xảy ra bệnh bất ngờ không thể chữa trị sao? Rất nhiều bệnh nhẹ dễ trị ở hiện đại, nhưng ở cổ đại là bệnh nặng khó giữ mạng.
Có thứ bàn tay vàng này ít nhất có thể đảm bảo Đại Nha bình an lớn lên.Trong những năm nay, Đại Nha âm thầm cho nước ánh trăng vào trong thức ăn, cả nhà chưa từng bị bệnh.Ngay cả khi Lý Đại Thành chạy nạn không hề bị bệnh, đi đường không mỏi chân cũng không đau.Đại Nha nằm trên chiếu rơm âm thầm hấp thu ánh trăng, thật ra dùng tư thế hấp thu ánh trăng nào cũng không quan trọng, chỉ cần ánh trăng chiếu lên người là có thể hấp thu được.Chỉ là đời trước Đại Nha bị ảnh hưởng của phim truyền hình và tiểu thuyết mạng, cảm thấy tư thế ngồi xếp bằng rất có phong cách..
Nhật Kí Chạy Nạn Và Làm Ruộng Ở Cổ ĐạiTác giả: Minh Nguyệt Đoan KhỉTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngĐiền gia thiếu nhàn nguyệt, ngũ nguyệt nhân bội mang. Dạ lai nam phong khởi, tiểu mạch phúc lũng hoàng.[1][1] Trích bài thơ Quan Ngải Mạch của Bạch Cư Dị. Nghĩa bốn câu: Nhà nông chẳng mấy tháng nhàn/ Tháng năm tất bật trăm ngàn việc,công/ Gió nam đêm thổi mịt mù/ Gặp mùa lúa chín, khắp đồng vàng ươm.Buổi tối mùa hạ bầu trời xanh đâm, ánh sao đầy trời, thời tiết hơi oi bức. Lý Đại Thành phe phẩy quạt cỏ ngồi dưới bóng râm ở gốc cây ngoài sân. Ngồi cạnh ông là Nhị nhi tử Lý Trọng Hải và Tam nhi tử Lý Thúc Hà."Hôm nay ta đi vào ruộng một chuyến, lúa mạch đã vàng hết rồi, có thể thu hoạch. Nhà ta đất nhiều, đại ca các con nhờ người đưa thư nói ở trong huyện không về được.""Mấy năm qua đều nhờ mấy cữu cữu biểu ca của các con đến giúp đỡ, nhưng năm nay Lưu gia bọn họ sinh thêm con trai, lại mua thêm mấy chục mẫu đất. Ta thấy chắc là cả nhà bọn họ đều bận rộn, ta cảm thấy nên thuê người ngoài sẽ tốt hơn. Trọng Hải, chuyện này giao cho con."Lý Trọng Hải gật đầu: "Cha, cha yên tâm đi, mấy năm… Lý Đại Thành đứng lên chắp tay sau lưng ung dung rời đi, mặc dù ngoài miệng nói lời ghét bỏ nhưng ông biết ba người con trai của mình đều là người có tiền đồ.Đại nhi tử là chưởng quỹ đại tửu lâu trong huyện, tiền lương mỗi tháng được ba lượng bạc.Nhị nhi tử vào Nam ra Bắc thu mua thuốc cũng kiếm được không ít tiền.Tam nhi tử còn nhỏ, vừa cưới thê tử.Mặc dù y không nhanh nhẹn như hai ca ca nhưng cũng là người hiếu thuận.Ngay cả đám tiểu bối cũng không tệ, nhớ lại mấy chục năm trước.Khi đó, nguyện vọng lớn nhất đời của ông là đi theo ông chủ học thêm mấy chữ, biết mấy loại thảo dược, ai ngờ lại có ngày tốt lành như hôm nay.Ông ngẩng đầu nhìn trời, vẫn nên mau chóng có mưa đi, không mưa sẽ hạn hán, sẽ có người chết đói.Thật vất vả mới trải qua mấy năm an ổn, ông trời ổn định chút đi.Đại Nha không biết cuộc trò chuyện này, nàng ngồi xếp bằng trong sân, cảm nhận được ánh trăng không chiếu vào người mình nữa, hài lòng thả lỏng chân ra.Nhị Nha và Tam Ngưu còn nhỏ, đã chơi mệt ngủ trên chiếu rơm rồi.Nhị Ngưu c*̃ng ngủ thiếp đi, còn khẽ ngáy.Nãi nãi dẫn theo mấy người con dâu đi phường dệt làm vải, trong nhà chỉ còn mấy đứa nhỏ.Lúc này Đại Nha mới có thời gian hấp thu ánh trăng.Đời này Đại Nha sinh ra trong một đại gia đình, gia gia Lý Đại Thành là lang trung vân du bốn phương chạy nạn đến trấn Hạ Hà.Sau khi cưới nữ nhi của nhà Lưu đồ tể thì sinh ba nam một nữ.Đại nữ nhi khó sinh qua đời, không có con.Đại nhi tử Lý Bá Sơn cưới thê tử là Vương thị, bây giờ đang làm chưởng quỹ tửu lâu trong huyện, sinh hai trai một gái.Theo thứ tự là Đại Ngưu chín tuổi,Nhị Ngưu và Nhị Nha hai tuổi.Nhị nhi tử Lý Trọng Hải là cha của Đại Nha, cưới thê tử Trần thị, sinh một trai một gái, theo thứ tự là Đại Nha năm tuổi và Tam Ngưu ba tuổi.Tam nhi tử Lý Thúc Hà cưới thê tử là Cố thị, vẫn chưa có con.Sau khi Đại Nha sinh ra không lâu thì bị bệnh nặng một phen, ăn gì ói đó, hấp hối, mở to mắt ngủ không được.Khi đó thấy ánh trăng theo cửa sổ chiếu đến, cuối cùng biến mất trong thân thể nàng, thoải mái như đi spa.Đại Nha vô cùng kích động, thầm nghĩ thứ này đúng là bàn tay vàng của ta.Sau đó nàng thử rất nhiều lần, phát hiện trên người không xuất hiện hiện tượng khác lạ gì.Mà ánh trăng như một loại thần dược, có thể khiến thân thể nàng khỏe mạnh hơn.Nếu như hấp thu nhiều ánh trăng, có thể có hiệu quả giống như uống nước không màu không mùi.Đại Nha vô cùng mừng rỡ, phải biết, ở cổ đại sợ nhất cái gì, không phải là xảy ra bệnh bất ngờ không thể chữa trị sao? Rất nhiều bệnh nhẹ dễ trị ở hiện đại, nhưng ở cổ đại là bệnh nặng khó giữ mạng.Có thứ bàn tay vàng này ít nhất có thể đảm bảo Đại Nha bình an lớn lên.Trong những năm nay, Đại Nha âm thầm cho nước ánh trăng vào trong thức ăn, cả nhà chưa từng bị bệnh.Ngay cả khi Lý Đại Thành chạy nạn không hề bị bệnh, đi đường không mỏi chân cũng không đau.Đại Nha nằm trên chiếu rơm âm thầm hấp thu ánh trăng, thật ra dùng tư thế hấp thu ánh trăng nào cũng không quan trọng, chỉ cần ánh trăng chiếu lên người là có thể hấp thu được.Chỉ là đời trước Đại Nha bị ảnh hưởng của phim truyền hình và tiểu thuyết mạng, cảm thấy tư thế ngồi xếp bằng rất có phong cách..