Tác giả:

CHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục…

Chương 59

Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ NợTác giả: Tiểu Vũ NhiTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục… CHƯƠNG 59Chỉ với một câu đã khiến Tô Thư Nghi bỗng chốc không còn hơi sức đâu quan tâm chân Cố Mặc Ngôn nữa, chỉ sợ hãi thét toáng lên: “Anh muốn làm gì…”Roẹt!Nhưng không chờ cô hỏi xong, chiếc váy dài màu đỏ trên người cô đã bị xé rách trong nháy mắt!Thoáng cái, cả người Cố Mặc Ngôn áp lên, cơ thể rắn chắc kề sát Tô Thư Nghi, hơi thở thành thục của đàn ông bao vây lấy cô.“Cố Mặc Ngôn, anh…”Tô Thư Nghi kinh hoảng muốn hét lên, nhưng còn chưa kịp hé môi thì đã bị môi mỏng của Cố Mặc Ngôn che lại.Vừa triền miên lại vừa mang theo chiếm hữu, xen vào chút ý tứ trừng phạt khiến Tô Thư Nghi không chỗ để trốn, dần dần đắm chìm.Không!Đừng mà!Cảm giác thế này khiến cô bất giác nhớ lại chuyện hai năm trước. Cô sợ tới mức cả người run bần bật, nước mắt giàn dụa.Cố Mặc Ngôn dường như chú ý tới cô gái nhỏ dưới thân đang run rẩy, vừa ngẩng đầu thấy được nước mắt của cô, cả người anh chợt cứng đờ lại.Anh dừng hành vi xâm lược, hai tay chống hai bên Tô Thư Nghi, cúi đầu trầm giọng nói: “Tô Thư Nghi, em đang sợ tôi à?”Tô Thư Nghi vòng hai tay ôm lấy bả vai trơn bóng, rùng mình, không nói một câu nào hết.Cố Mặc Ngôn chỉ cảm thấy như bị dội nước lạnh, dập tắt hết thảy lửa nóng trên người.Anh buông cô gái đang run rẩy ra, nhìn gương mặt tái nhợt và nước mắt của cô, bỗng cảm thấy đáy lòng đau thắt.Đáng chết.Rốt cuộc anh vừa làm gì?“Tô Thư Nghi.” Cố Mặc Ngôn lại lên tiếng, giọng nói đã dịu đi vài phần, vươn tay muốn đỡ cô dậy. Nhưng không ngờ anh vừa tới gần, cô đã cuống quýt tránh đi như điện giật, người vẫn run rẩy.Phản xạ né tránh theo bản năng như thế khiến đáy lòng Cố Mặc Ngôn càng thêm phiền muộn.“Nghỉ ngơi sớm chút đi.” Anh thật sự không biết nên nói sao cho phải, chỉ có thể dặn dò một câu rồi xoay người rời khỏi phòng.Chờ Cố Mặc Ngôn đi rồi, Tô Thư Nghi ngơ ngác nằm trên giường thật lâu mới chậm rãi ngồi dậy.Hai năm rồi.Cô còn tưởng mình đã thoát khỏi bóng ma hai năm trước, nhưng không ngờ chỉ cần có đàn ông tới gần, cô vẫn sẽ không tự chủ được mà nhớ tới chuyện đó.Cả đêm nay Cố Mặc Ngôn không quay trở lại.Sáng sớm hôm sau, Tô Thư Nghi lề mề xuống lầu, còn đang rối rắm không biết nên đối mặt Cố Mặc Ngôn như thế nào. Nhưng không ngờ xuống nhà ăn lại nghe má Trương nói Cố Mặc Ngôn ra nước ngoài công tác từ đêm qua rồi.Tô Thư Nghi sửng sốt.

CHƯƠNG 59

Chỉ với một câu đã khiến Tô Thư Nghi bỗng chốc không còn hơi sức đâu quan tâm chân Cố Mặc Ngôn nữa, chỉ sợ hãi thét toáng lên: “Anh muốn làm gì…”

Roẹt!

Nhưng không chờ cô hỏi xong, chiếc váy dài màu đỏ trên người cô đã bị xé rách trong nháy mắt!

Thoáng cái, cả người Cố Mặc Ngôn áp lên, cơ thể rắn chắc kề sát Tô Thư Nghi, hơi thở thành thục của đàn ông bao vây lấy cô.

“Cố Mặc Ngôn, anh…”

Tô Thư Nghi kinh hoảng muốn hét lên, nhưng còn chưa kịp hé môi thì đã bị môi mỏng của Cố Mặc Ngôn che lại.

Vừa triền miên lại vừa mang theo chiếm hữu, xen vào chút ý tứ trừng phạt khiến Tô Thư Nghi không chỗ để trốn, dần dần đắm chìm.

Không!

Đừng mà!

Cảm giác thế này khiến cô bất giác nhớ lại chuyện hai năm trước. Cô sợ tới mức cả người run bần bật, nước mắt giàn dụa.

Cố Mặc Ngôn dường như chú ý tới cô gái nhỏ dưới thân đang run rẩy, vừa ngẩng đầu thấy được nước mắt của cô, cả người anh chợt cứng đờ lại.

Anh dừng hành vi xâm lược, hai tay chống hai bên Tô Thư Nghi, cúi đầu trầm giọng nói: “Tô Thư Nghi, em đang sợ tôi à?”

Tô Thư Nghi vòng hai tay ôm lấy bả vai trơn bóng, rùng mình, không nói một câu nào hết.

Cố Mặc Ngôn chỉ cảm thấy như bị dội nước lạnh, dập tắt hết thảy lửa nóng trên người.

Anh buông cô gái đang run rẩy ra, nhìn gương mặt tái nhợt và nước mắt của cô, bỗng cảm thấy đáy lòng đau thắt.

Đáng chết.

Rốt cuộc anh vừa làm gì?

“Tô Thư Nghi.” Cố Mặc Ngôn lại lên tiếng, giọng nói đã dịu đi vài phần, vươn tay muốn đỡ cô dậy. Nhưng không ngờ anh vừa tới gần, cô đã cuống quýt tránh đi như điện giật, người vẫn run rẩy.

Phản xạ né tránh theo bản năng như thế khiến đáy lòng Cố Mặc Ngôn càng thêm phiền muộn.

“Nghỉ ngơi sớm chút đi.” Anh thật sự không biết nên nói sao cho phải, chỉ có thể dặn dò một câu rồi xoay người rời khỏi phòng.

Chờ Cố Mặc Ngôn đi rồi, Tô Thư Nghi ngơ ngác nằm trên giường thật lâu mới chậm rãi ngồi dậy.

Hai năm rồi.

Cô còn tưởng mình đã thoát khỏi bóng ma hai năm trước, nhưng không ngờ chỉ cần có đàn ông tới gần, cô vẫn sẽ không tự chủ được mà nhớ tới chuyện đó.

Cả đêm nay Cố Mặc Ngôn không quay trở lại.

Sáng sớm hôm sau, Tô Thư Nghi lề mề xuống lầu, còn đang rối rắm không biết nên đối mặt Cố Mặc Ngôn như thế nào. Nhưng không ngờ xuống nhà ăn lại nghe má Trương nói Cố Mặc Ngôn ra nước ngoài công tác từ đêm qua rồi.

Tô Thư Nghi sửng sốt.

Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ NợTác giả: Tiểu Vũ NhiTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục… CHƯƠNG 59Chỉ với một câu đã khiến Tô Thư Nghi bỗng chốc không còn hơi sức đâu quan tâm chân Cố Mặc Ngôn nữa, chỉ sợ hãi thét toáng lên: “Anh muốn làm gì…”Roẹt!Nhưng không chờ cô hỏi xong, chiếc váy dài màu đỏ trên người cô đã bị xé rách trong nháy mắt!Thoáng cái, cả người Cố Mặc Ngôn áp lên, cơ thể rắn chắc kề sát Tô Thư Nghi, hơi thở thành thục của đàn ông bao vây lấy cô.“Cố Mặc Ngôn, anh…”Tô Thư Nghi kinh hoảng muốn hét lên, nhưng còn chưa kịp hé môi thì đã bị môi mỏng của Cố Mặc Ngôn che lại.Vừa triền miên lại vừa mang theo chiếm hữu, xen vào chút ý tứ trừng phạt khiến Tô Thư Nghi không chỗ để trốn, dần dần đắm chìm.Không!Đừng mà!Cảm giác thế này khiến cô bất giác nhớ lại chuyện hai năm trước. Cô sợ tới mức cả người run bần bật, nước mắt giàn dụa.Cố Mặc Ngôn dường như chú ý tới cô gái nhỏ dưới thân đang run rẩy, vừa ngẩng đầu thấy được nước mắt của cô, cả người anh chợt cứng đờ lại.Anh dừng hành vi xâm lược, hai tay chống hai bên Tô Thư Nghi, cúi đầu trầm giọng nói: “Tô Thư Nghi, em đang sợ tôi à?”Tô Thư Nghi vòng hai tay ôm lấy bả vai trơn bóng, rùng mình, không nói một câu nào hết.Cố Mặc Ngôn chỉ cảm thấy như bị dội nước lạnh, dập tắt hết thảy lửa nóng trên người.Anh buông cô gái đang run rẩy ra, nhìn gương mặt tái nhợt và nước mắt của cô, bỗng cảm thấy đáy lòng đau thắt.Đáng chết.Rốt cuộc anh vừa làm gì?“Tô Thư Nghi.” Cố Mặc Ngôn lại lên tiếng, giọng nói đã dịu đi vài phần, vươn tay muốn đỡ cô dậy. Nhưng không ngờ anh vừa tới gần, cô đã cuống quýt tránh đi như điện giật, người vẫn run rẩy.Phản xạ né tránh theo bản năng như thế khiến đáy lòng Cố Mặc Ngôn càng thêm phiền muộn.“Nghỉ ngơi sớm chút đi.” Anh thật sự không biết nên nói sao cho phải, chỉ có thể dặn dò một câu rồi xoay người rời khỏi phòng.Chờ Cố Mặc Ngôn đi rồi, Tô Thư Nghi ngơ ngác nằm trên giường thật lâu mới chậm rãi ngồi dậy.Hai năm rồi.Cô còn tưởng mình đã thoát khỏi bóng ma hai năm trước, nhưng không ngờ chỉ cần có đàn ông tới gần, cô vẫn sẽ không tự chủ được mà nhớ tới chuyện đó.Cả đêm nay Cố Mặc Ngôn không quay trở lại.Sáng sớm hôm sau, Tô Thư Nghi lề mề xuống lầu, còn đang rối rắm không biết nên đối mặt Cố Mặc Ngôn như thế nào. Nhưng không ngờ xuống nhà ăn lại nghe má Trương nói Cố Mặc Ngôn ra nước ngoài công tác từ đêm qua rồi.Tô Thư Nghi sửng sốt.

Chương 59