Tác giả:

Trình An Nhã là một cô gái xinh đẹp, năm nay 17 tuổi, dáng cao 164cm, nặng 48kg, tính cách hơi thất thường, học sinh lớp mười một. Cô mặc một chiếc áo sơ mi màu vàng nhạt phối cùng quần jeans trắng, đi giày vải đơn giản trông vô cùng thanh thuần và xinh đẹp, đôi mắt to như chứa đầy sự hồn nhiên của cả thế giới. Hôm nay là ngày sinh nhật bạn trai Vương Duệ, cô muốn cho anh ta một bất ngờ. Trong túi đang đeo có một chiếc bút do cô cẩn thận lựa chọn, số lượng thuộc hàng hiếm, giá cả không hề rẻ, cô phải nhịn ăn nhịn tiêu hai tháng nay mới mua được. Vương Duệ học hơn cô một năm, là nhân vật nổi tiếng đồng thời cũng là người tình trong mộng của bao cô gái trong trường. Vừa mới vào nhà đột nhiên cô cảm giác có gì đó không ổn, trước tủ đựng giày có một đôi giày cao gót đỏ thủy tinh, cùng với đó là khăn choàng màu đỏ, áo khoác, váy ngắn, vớ dài,! Áo sơ mi đàn ông, quần dài,! Từ phòng ngủ truyền tới những âm thanh kỳ lạ. Chương trình thực tế à? Nếu như đây không phải nhà của bạn trai cô, Trình…

Chương 86: Chương 86

Cô Vợ Tỷ Phú Mua Một Tặng MộtTác giả: An Chi TiểuTruyện Ngôn TìnhTrình An Nhã là một cô gái xinh đẹp, năm nay 17 tuổi, dáng cao 164cm, nặng 48kg, tính cách hơi thất thường, học sinh lớp mười một. Cô mặc một chiếc áo sơ mi màu vàng nhạt phối cùng quần jeans trắng, đi giày vải đơn giản trông vô cùng thanh thuần và xinh đẹp, đôi mắt to như chứa đầy sự hồn nhiên của cả thế giới. Hôm nay là ngày sinh nhật bạn trai Vương Duệ, cô muốn cho anh ta một bất ngờ. Trong túi đang đeo có một chiếc bút do cô cẩn thận lựa chọn, số lượng thuộc hàng hiếm, giá cả không hề rẻ, cô phải nhịn ăn nhịn tiêu hai tháng nay mới mua được. Vương Duệ học hơn cô một năm, là nhân vật nổi tiếng đồng thời cũng là người tình trong mộng của bao cô gái trong trường. Vừa mới vào nhà đột nhiên cô cảm giác có gì đó không ổn, trước tủ đựng giày có một đôi giày cao gót đỏ thủy tinh, cùng với đó là khăn choàng màu đỏ, áo khoác, váy ngắn, vớ dài,! Áo sơ mi đàn ông, quần dài,! Từ phòng ngủ truyền tới những âm thanh kỳ lạ. Chương trình thực tế à? Nếu như đây không phải nhà của bạn trai cô, Trình… Đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, cô vô thức muốn phản bác, nhưng ngón trỏ của Diệp Sâm đã đặt lên môi cô.Hai mắt anh mở to mang theo ý cười: "Cô Trình, cô không thấy bây giờ mới giải thích đã muộn sao?"Nụ cười của anh vô cùng trong sáng.Không lạnh lùng như bình thường, cũng không sắc bén như lúc tính kế người khác, khiến Trình An Nhã nhất thời không đoán được thái độ của anh."Tổng giám đốc Diệp, trình độ tự kỷ của anh lại thăng cấp rồi phải không?" Trình An Nhã mỉm cười.Cô thích Diệp Sâm sao?Có lẽ vậy.Đối với cô, anh hơi đặc biệt một chút.Bởi vì người đàn ông này có khuôn mặt giống con trai cô.Ninh Ninh là tất cả của Trình An Nhã.Cô sẽ không tha cho bất kỳ ai bắt nạt Ninh Ninh.Yêu ai yêu cả đường đi, thấy Diệp Sâm bị bắt nạt, tự nhiên cô nghĩ tới con trai mình bị bắt nạt vì sự xốc nổi này mới khiến cô che chở Diệp Sâm.Nhưng nhìn Diệp Sâm luôn cao hơn người, mềm lòng như Trình An Nhã không biết nên mở miệng thế nào.Mỗi người ai cũng có lòng tự trọng của mình.Trong lòng cô trước giờ luôn có một sợi dây, không cho phép ai vượt qua.Anh gần đến nỗi chỉ cách cô một nhịp tim, vậy mà thế giới của bọn họ lại xa vời vợi.Gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt.Trình An Nhã định lùi lại một bước, nhưng lại bị người nắm eo cô kéo lại, đôi mắt nặng trĩu của Diệp Sâm mang theo ý cười: "Muốn chạy trốn?"Cánh tay của người đàn ông rất mạnh, cả người cô bị anh ôm chặt, không thể nhúc nhích, hơi thở thuộc về Diệp Sâm dồn dập, cuộn trào như vũ bão, tràn ngập bầu không khí trong phòng.Tim đập như trống bỏi, suy nghĩ chậm chạp.Thủ đoạn ép buộc của Diệp Tam Thiếu từ trước tới nay vừa mờ ám lại vừa mê hoặc.Trình An Nhã Trình tức giận, ngước mắt lên thì thấy Diệp tam thiếu cười hờ hững, như thể vô cùng chắc chắn cô thích anh thật.Vẻ mặt kia vừa kiêu ngạo, vừa đắc ý lại ẩn chứa sự vui sướng.Cô bình tĩnh lại, lý trí đã mất cũng từ từ quay về.Trình An Nhã rũ bỏ lớp ngụy trang thường ngày, nâng mày tĩnh lặng, ánh mắt kiên định.Cô nở nụ cười còn tự tin hơn cả Diệp Sâm "Diệp Sâm, anh thích tôi sao?"Diệp Sâm ngẩn ra, đôi mắt hẹp dài hơi nheo lại.Thích cô sao? Đùa à?.

Đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, cô vô thức muốn phản bác, nhưng ngón trỏ của Diệp Sâm đã đặt lên môi cô.

Hai mắt anh mở to mang theo ý cười: "Cô Trình, cô không thấy bây giờ mới giải thích đã muộn sao?"

Nụ cười của anh vô cùng trong sáng.

Không lạnh lùng như bình thường, cũng không sắc bén như lúc tính kế người khác, khiến Trình An Nhã nhất thời không đoán được thái độ của anh.

"Tổng giám đốc Diệp, trình độ tự kỷ của anh lại thăng cấp rồi phải không?" Trình An Nhã mỉm cười.

Cô thích Diệp Sâm sao?

Có lẽ vậy.

Đối với cô, anh hơi đặc biệt một chút.

Bởi vì người đàn ông này có khuôn mặt giống con trai cô.

Ninh Ninh là tất cả của Trình An Nhã.

Cô sẽ không tha cho bất kỳ ai bắt nạt Ninh Ninh.

Yêu ai yêu cả đường đi, thấy Diệp Sâm bị bắt nạt, tự nhiên cô nghĩ tới con trai mình bị bắt nạt vì sự xốc nổi này mới khiến cô che chở Diệp Sâm.

Nhưng nhìn Diệp Sâm luôn cao hơn người, mềm lòng như Trình An Nhã không biết nên mở miệng thế nào.

Mỗi người ai cũng có lòng tự trọng của mình.

Trong lòng cô trước giờ luôn có một sợi dây, không cho phép ai vượt qua.

Anh gần đến nỗi chỉ cách cô một nhịp tim, vậy mà thế giới của bọn họ lại xa vời vợi.

Gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt.

Trình An Nhã định lùi lại một bước, nhưng lại bị người nắm eo cô kéo lại, đôi mắt nặng trĩu của Diệp Sâm mang theo ý cười: "Muốn chạy trốn?"

Cánh tay của người đàn ông rất mạnh, cả người cô bị anh ôm chặt, không thể nhúc nhích, hơi thở thuộc về Diệp Sâm dồn dập, cuộn trào như vũ bão, tràn ngập bầu không khí trong phòng.

Tim đập như trống bỏi, suy nghĩ chậm chạp.

Thủ đoạn ép buộc của Diệp Tam Thiếu từ trước tới nay vừa mờ ám lại vừa mê hoặc.

Trình An Nhã Trình tức giận, ngước mắt lên thì thấy Diệp tam thiếu cười hờ hững, như thể vô cùng chắc chắn cô thích anh thật.

Vẻ mặt kia vừa kiêu ngạo, vừa đắc ý lại ẩn chứa sự vui sướng.

Cô bình tĩnh lại, lý trí đã mất cũng từ từ quay về.

Trình An Nhã rũ bỏ lớp ngụy trang thường ngày, nâng mày tĩnh lặng, ánh mắt kiên định.

Cô nở nụ cười còn tự tin hơn cả Diệp Sâm "Diệp Sâm, anh thích tôi sao?"

Diệp Sâm ngẩn ra, đôi mắt hẹp dài hơi nheo lại.

Thích cô sao? Đùa à?.

Cô Vợ Tỷ Phú Mua Một Tặng MộtTác giả: An Chi TiểuTruyện Ngôn TìnhTrình An Nhã là một cô gái xinh đẹp, năm nay 17 tuổi, dáng cao 164cm, nặng 48kg, tính cách hơi thất thường, học sinh lớp mười một. Cô mặc một chiếc áo sơ mi màu vàng nhạt phối cùng quần jeans trắng, đi giày vải đơn giản trông vô cùng thanh thuần và xinh đẹp, đôi mắt to như chứa đầy sự hồn nhiên của cả thế giới. Hôm nay là ngày sinh nhật bạn trai Vương Duệ, cô muốn cho anh ta một bất ngờ. Trong túi đang đeo có một chiếc bút do cô cẩn thận lựa chọn, số lượng thuộc hàng hiếm, giá cả không hề rẻ, cô phải nhịn ăn nhịn tiêu hai tháng nay mới mua được. Vương Duệ học hơn cô một năm, là nhân vật nổi tiếng đồng thời cũng là người tình trong mộng của bao cô gái trong trường. Vừa mới vào nhà đột nhiên cô cảm giác có gì đó không ổn, trước tủ đựng giày có một đôi giày cao gót đỏ thủy tinh, cùng với đó là khăn choàng màu đỏ, áo khoác, váy ngắn, vớ dài,! Áo sơ mi đàn ông, quần dài,! Từ phòng ngủ truyền tới những âm thanh kỳ lạ. Chương trình thực tế à? Nếu như đây không phải nhà của bạn trai cô, Trình… Đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, cô vô thức muốn phản bác, nhưng ngón trỏ của Diệp Sâm đã đặt lên môi cô.Hai mắt anh mở to mang theo ý cười: "Cô Trình, cô không thấy bây giờ mới giải thích đã muộn sao?"Nụ cười của anh vô cùng trong sáng.Không lạnh lùng như bình thường, cũng không sắc bén như lúc tính kế người khác, khiến Trình An Nhã nhất thời không đoán được thái độ của anh."Tổng giám đốc Diệp, trình độ tự kỷ của anh lại thăng cấp rồi phải không?" Trình An Nhã mỉm cười.Cô thích Diệp Sâm sao?Có lẽ vậy.Đối với cô, anh hơi đặc biệt một chút.Bởi vì người đàn ông này có khuôn mặt giống con trai cô.Ninh Ninh là tất cả của Trình An Nhã.Cô sẽ không tha cho bất kỳ ai bắt nạt Ninh Ninh.Yêu ai yêu cả đường đi, thấy Diệp Sâm bị bắt nạt, tự nhiên cô nghĩ tới con trai mình bị bắt nạt vì sự xốc nổi này mới khiến cô che chở Diệp Sâm.Nhưng nhìn Diệp Sâm luôn cao hơn người, mềm lòng như Trình An Nhã không biết nên mở miệng thế nào.Mỗi người ai cũng có lòng tự trọng của mình.Trong lòng cô trước giờ luôn có một sợi dây, không cho phép ai vượt qua.Anh gần đến nỗi chỉ cách cô một nhịp tim, vậy mà thế giới của bọn họ lại xa vời vợi.Gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt.Trình An Nhã định lùi lại một bước, nhưng lại bị người nắm eo cô kéo lại, đôi mắt nặng trĩu của Diệp Sâm mang theo ý cười: "Muốn chạy trốn?"Cánh tay của người đàn ông rất mạnh, cả người cô bị anh ôm chặt, không thể nhúc nhích, hơi thở thuộc về Diệp Sâm dồn dập, cuộn trào như vũ bão, tràn ngập bầu không khí trong phòng.Tim đập như trống bỏi, suy nghĩ chậm chạp.Thủ đoạn ép buộc của Diệp Tam Thiếu từ trước tới nay vừa mờ ám lại vừa mê hoặc.Trình An Nhã Trình tức giận, ngước mắt lên thì thấy Diệp tam thiếu cười hờ hững, như thể vô cùng chắc chắn cô thích anh thật.Vẻ mặt kia vừa kiêu ngạo, vừa đắc ý lại ẩn chứa sự vui sướng.Cô bình tĩnh lại, lý trí đã mất cũng từ từ quay về.Trình An Nhã rũ bỏ lớp ngụy trang thường ngày, nâng mày tĩnh lặng, ánh mắt kiên định.Cô nở nụ cười còn tự tin hơn cả Diệp Sâm "Diệp Sâm, anh thích tôi sao?"Diệp Sâm ngẩn ra, đôi mắt hẹp dài hơi nheo lại.Thích cô sao? Đùa à?.

Chương 86: Chương 86