CHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục…
Chương 243
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ NợTác giả: Tiểu Vũ NhiTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục… Chương 243Ánh mắt Cố Mặc Ngôn càng tối hơn, anh nghiến răng, cúi người, áp lên cơ thể nóng hôi hổi của cô gái nhỏ đang nằm trên giường.Anh hôn lên đôi môi nóng bỏng của cô, nuốt hết những tiếng nỉ non của cô xuống rồi liên tục cọ xát.Rất nhanh sau đó, Cố Mặc Ngôn cảm nhận được ngọn lửa ở trong cơ thể Tô Thư Nghi như đang lan tới bên trong cơ thể mình!Nhưng anh vấn rất từ tốn.Đây là lần đầu tiên của anh và Tô Thư Nghi.Tuy anh cũng không hy vọng lần đầu tiên của mình và Tô Thư Nghi sẽ diễn ra trong tình cảnh Tô Thư Nghi bị bỏ thuốc.Nhưng việc đã đến nước này rồi, anh cũng không muốn kiềm chế thêm nữa.Anh muốn cô, đã muốn từ lâu lắm rồi.Anh biết, dù có bị bỏ thuốc thì Tô Thư Nghi cũng có ký ức và trực giác của mình, thế nên anh muốn cho cô điều tốt nhất.Nghĩ vậy, anh càng thêm dịu dàng, đôi môi mỏng chạm lên chiếc tai nhạy cảm của Tô Thư Nghỉ, anh khẽ nói: “Tô Thư Nghỉ, em sợ không?”Cảm nhận được sức nặng đè trên người và sự nóng bỏng không giống nhau, quả thật Tô Thư Nghỉ đã bất giác nhớ tới hai năm về †rước.Cái cảm giác đau đớn bị cướp đoạt ấy…Cô sợ đến nỗi co rụt người lại.Dường như cảm nhận được nỗi sợ và sự phản kháng trong cô, lần này Cố Mặc Ngôn cũng không nhượng bộ và khoan nhường nữa, anh năm lấy cổ tay cô rồi ấn lên chiếc gối trên đầu, càng sáp lại gần tai cô, hơi thở trong lúc nói chuyện như thể đều quẩn quanh lỗ tai cô.“Đừng sợ.” Giọng của anh vừa trâm trầm vừa mang theo chút khàn khàn: “Anh biết trong lòng em có bóng ma tâm lý, nhưng lần này anh sẽ tháo gỡ nó giúp em.”Những lời Cố Mặc Ngôn nói như có một ma lực nào đó quyến rũ lòng người, Tô Thư Nghi thấy mình đột nhiên trở nên điên rồ, cơ thể vốn đang căng thẳng do sợ hãi, nay đã thật sự được từ từ thả lỏng.Tuy tác dụng của thuốc khiến cô rất khó chịu, nhưng nhờ vào chút lý trí cuối cùng của cô, cô vấn biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.Bởi vì đối phương là Cố Mặc Ngôn, thế nên, có lẽ, có thể…Cảm nhận được sự thả lỏng của Tô Thư Nghỉ, ánh mắt Cố Mặc Ngôn thoáng hiện ý cười, cuối cùng anh cũng để mặc cho chút kìm nén cuối cùng của mình sụp đổ, hoàn toàn chiếm lấy cô gái nhỏ dưới người mình.Đêm dài dằng dãng, định sẵn sẽ là một đêm không ngủ.Tô Thư Nghỉ cũng không biết đã bao lâu trôi qua, cô chỉ biết, mới đầu cô còn căng thẳng và sợ hãi nhưng sau đó cô đã chậm rãi phối hợp với anh.Nói thật, trên phương diện này, cô vẫn luôn dừng lại trong cơn ác mộng của hai năm Về trước.Không ngờ, lần này cuối cùng cô cũng đã có thể thoát khỏi, hưởng thụ hạnh phúc của một người phụ nữ bình thường.Cũng không biết đã bao lâu trôi qua, cái nóng trên người cô mới từ từ tan biến, cơ thế mệt mỏi, cuối cùng cô cuộn người trong chăn rồi ngủ thiếp di….Sáng hôm sau, Tô Thư Nghi bị cái lạnh đánh thức.Đành vậy thôi, tối qua Cố Mặc Ngôn bật điều hòa ở mức thấp nhất, không lạnh mới lạ đấy.
Chương 243
Ánh mắt Cố Mặc Ngôn càng tối hơn, anh nghiến răng, cúi người, áp lên cơ thể nóng hôi hổi của cô gái nhỏ đang nằm trên giường.
Anh hôn lên đôi môi nóng bỏng của cô, nuốt hết những tiếng nỉ non của cô xuống rồi liên tục cọ xát.
Rất nhanh sau đó, Cố Mặc Ngôn cảm nhận được ngọn lửa ở trong cơ thể Tô Thư Nghi như đang lan tới bên trong cơ thể mình!
Nhưng anh vấn rất từ tốn.
Đây là lần đầu tiên của anh và Tô Thư Nghi.
Tuy anh cũng không hy vọng lần đầu tiên của mình và Tô Thư Nghi sẽ diễn ra trong tình cảnh Tô Thư Nghi bị bỏ thuốc.
Nhưng việc đã đến nước này rồi, anh cũng không muốn kiềm chế thêm nữa.
Anh muốn cô, đã muốn từ lâu lắm rồi.
Anh biết, dù có bị bỏ thuốc thì Tô Thư Nghi cũng có ký ức và trực giác của mình, thế nên anh muốn cho cô điều tốt nhất.
Nghĩ vậy, anh càng thêm dịu dàng, đôi môi mỏng chạm lên chiếc tai nhạy cảm của Tô Thư Nghỉ, anh khẽ nói: “Tô Thư Nghỉ, em sợ không?”
Cảm nhận được sức nặng đè trên người và sự nóng bỏng không giống nhau, quả thật Tô Thư Nghỉ đã bất giác nhớ tới hai năm về †rước.
Cái cảm giác đau đớn bị cướp đoạt ấy…
Cô sợ đến nỗi co rụt người lại.
Dường như cảm nhận được nỗi sợ và sự phản kháng trong cô, lần này Cố Mặc Ngôn cũng không nhượng bộ và khoan nhường nữa, anh năm lấy cổ tay cô rồi ấn lên chiếc gối trên đầu, càng sáp lại gần tai cô, hơi thở trong lúc nói chuyện như thể đều quẩn quanh lỗ tai cô.
“Đừng sợ.” Giọng của anh vừa trâm trầm vừa mang theo chút khàn khàn: “Anh biết trong lòng em có bóng ma tâm lý, nhưng lần này anh sẽ tháo gỡ nó giúp em.”
Những lời Cố Mặc Ngôn nói như có một ma lực nào đó quyến rũ lòng người, Tô Thư Nghi thấy mình đột nhiên trở nên điên rồ, cơ thể vốn đang căng thẳng do sợ hãi, nay đã thật sự được từ từ thả lỏng.
Tuy tác dụng của thuốc khiến cô rất khó chịu, nhưng nhờ vào chút lý trí cuối cùng của cô, cô vấn biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Bởi vì đối phương là Cố Mặc Ngôn, thế nên, có lẽ, có thể…
Cảm nhận được sự thả lỏng của Tô Thư Nghỉ, ánh mắt Cố Mặc Ngôn thoáng hiện ý cười, cuối cùng anh cũng để mặc cho chút kìm nén cuối cùng của mình sụp đổ, hoàn toàn chiếm lấy cô gái nhỏ dưới người mình.
Đêm dài dằng dãng, định sẵn sẽ là một đêm không ngủ.
Tô Thư Nghỉ cũng không biết đã bao lâu trôi qua, cô chỉ biết, mới đầu cô còn căng thẳng và sợ hãi nhưng sau đó cô đã chậm rãi phối hợp với anh.
Nói thật, trên phương diện này, cô vẫn luôn dừng lại trong cơn ác mộng của hai năm Về trước.
Không ngờ, lần này cuối cùng cô cũng đã có thể thoát khỏi, hưởng thụ hạnh phúc của một người phụ nữ bình thường.
Cũng không biết đã bao lâu trôi qua, cái nóng trên người cô mới từ từ tan biến, cơ thế mệt mỏi, cuối cùng cô cuộn người trong chăn rồi ngủ thiếp di….
Sáng hôm sau, Tô Thư Nghi bị cái lạnh đánh thức.
Đành vậy thôi, tối qua Cố Mặc Ngôn bật điều hòa ở mức thấp nhất, không lạnh mới lạ đấy.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ NợTác giả: Tiểu Vũ NhiTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục… Chương 243Ánh mắt Cố Mặc Ngôn càng tối hơn, anh nghiến răng, cúi người, áp lên cơ thể nóng hôi hổi của cô gái nhỏ đang nằm trên giường.Anh hôn lên đôi môi nóng bỏng của cô, nuốt hết những tiếng nỉ non của cô xuống rồi liên tục cọ xát.Rất nhanh sau đó, Cố Mặc Ngôn cảm nhận được ngọn lửa ở trong cơ thể Tô Thư Nghi như đang lan tới bên trong cơ thể mình!Nhưng anh vấn rất từ tốn.Đây là lần đầu tiên của anh và Tô Thư Nghi.Tuy anh cũng không hy vọng lần đầu tiên của mình và Tô Thư Nghi sẽ diễn ra trong tình cảnh Tô Thư Nghi bị bỏ thuốc.Nhưng việc đã đến nước này rồi, anh cũng không muốn kiềm chế thêm nữa.Anh muốn cô, đã muốn từ lâu lắm rồi.Anh biết, dù có bị bỏ thuốc thì Tô Thư Nghi cũng có ký ức và trực giác của mình, thế nên anh muốn cho cô điều tốt nhất.Nghĩ vậy, anh càng thêm dịu dàng, đôi môi mỏng chạm lên chiếc tai nhạy cảm của Tô Thư Nghỉ, anh khẽ nói: “Tô Thư Nghỉ, em sợ không?”Cảm nhận được sức nặng đè trên người và sự nóng bỏng không giống nhau, quả thật Tô Thư Nghỉ đã bất giác nhớ tới hai năm về †rước.Cái cảm giác đau đớn bị cướp đoạt ấy…Cô sợ đến nỗi co rụt người lại.Dường như cảm nhận được nỗi sợ và sự phản kháng trong cô, lần này Cố Mặc Ngôn cũng không nhượng bộ và khoan nhường nữa, anh năm lấy cổ tay cô rồi ấn lên chiếc gối trên đầu, càng sáp lại gần tai cô, hơi thở trong lúc nói chuyện như thể đều quẩn quanh lỗ tai cô.“Đừng sợ.” Giọng của anh vừa trâm trầm vừa mang theo chút khàn khàn: “Anh biết trong lòng em có bóng ma tâm lý, nhưng lần này anh sẽ tháo gỡ nó giúp em.”Những lời Cố Mặc Ngôn nói như có một ma lực nào đó quyến rũ lòng người, Tô Thư Nghi thấy mình đột nhiên trở nên điên rồ, cơ thể vốn đang căng thẳng do sợ hãi, nay đã thật sự được từ từ thả lỏng.Tuy tác dụng của thuốc khiến cô rất khó chịu, nhưng nhờ vào chút lý trí cuối cùng của cô, cô vấn biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.Bởi vì đối phương là Cố Mặc Ngôn, thế nên, có lẽ, có thể…Cảm nhận được sự thả lỏng của Tô Thư Nghỉ, ánh mắt Cố Mặc Ngôn thoáng hiện ý cười, cuối cùng anh cũng để mặc cho chút kìm nén cuối cùng của mình sụp đổ, hoàn toàn chiếm lấy cô gái nhỏ dưới người mình.Đêm dài dằng dãng, định sẵn sẽ là một đêm không ngủ.Tô Thư Nghỉ cũng không biết đã bao lâu trôi qua, cô chỉ biết, mới đầu cô còn căng thẳng và sợ hãi nhưng sau đó cô đã chậm rãi phối hợp với anh.Nói thật, trên phương diện này, cô vẫn luôn dừng lại trong cơn ác mộng của hai năm Về trước.Không ngờ, lần này cuối cùng cô cũng đã có thể thoát khỏi, hưởng thụ hạnh phúc của một người phụ nữ bình thường.Cũng không biết đã bao lâu trôi qua, cái nóng trên người cô mới từ từ tan biến, cơ thế mệt mỏi, cuối cùng cô cuộn người trong chăn rồi ngủ thiếp di….Sáng hôm sau, Tô Thư Nghi bị cái lạnh đánh thức.Đành vậy thôi, tối qua Cố Mặc Ngôn bật điều hòa ở mức thấp nhất, không lạnh mới lạ đấy.