Tác giả:

CHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục…

Chương 433

Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ NợTác giả: Tiểu Vũ NhiTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục… CHƯƠNG 433Cô đúng là xem nhẹ Cố Mặc Ngôn rồi, không ngờ anh cũng có lúc lãng mạn thế này.Cô hỏi: ‘Mấy cái này đều là do sắp xếp thật sao?”“Nghĩ ra được mấy trò này cũng khiến anh tốn nhiều chất xám lắm đấy.”“Em thích lắm, Cố Mặc Ngôn. Em rất thích.”Tô Thư Nghi cảm động đến nỗi rưng rưng nước mắt Kể ra thì bao cả khu vui chơi và ngồi vòng đu quay đã là làm khó anh rồi, vậy mà anh còn nghĩ ra nhiều trò như vậy, màn hình điện tử bày tỏ tình yêu rồi đến màn bắn pháo hoa hoành tráng, rốt cuộc còn bao nhiêu bất ngờ mà cô không đoán ra đây?Cố Mặc Ngôn thầm nghĩ trong đầu, xem ra câu trả lời trên Askfm vấn uy tín hơn cái đồ sở khanh Quý Trung Khánh.Đúng là phụ nữ thường thích được dõ dành. Cái này thì Quý Trung Khánh nói không sai.“Đúng vậy.’ Cố Mặc Ngôn bỗng nhiên suy †ư, sau đó nghiêm túc nói ra từng chữ: “Anh chỉ mong em được vui vẻ.”Trong ánh mắt của Cố Mặc Ngôn có hình bóng của Tô Thư Nghị, cô nhìn thấy được tình cảm chân thành và mãnh liệt của anh trong đó. Cố Mặc Ngôn là một người đàn ông rất cao ngạo, anh làm cho cô nhiều điều như thế chỉ vì muốn cô vui vẻ.Cô không mong gì hơn nữa.Vào một buổi tối lãng mạn thế này, có vòng đu quay và pháo hoa làm chứng cho họ, dù một ngày nào đó có tạm thời xa nhau thì cũng sẽ không vì vậy mà chia ly, bởi vì duyên phận và tình yêu luôn hiện hữu trong trái tim họ, khắc ghi cả một đời.Cố Mặc Ngôn ngồi trên xe lăn, còn Tô Thư Nghỉ ngồi trên ghế trong vòng đu quay, ngắm pháo hoa thi nhau nở rộ.Sau màn pháo hoa, Tô Thư Nghi mới nhận ra đây không phải là phong cách của Cố Mặc Ngôn, anh làm được những chuyện lãng mạn như vậy là có người khác chỉ cho đúng không? Mặc dù con người có thể thay đổi chỉ trong một sớm một chiều, nhưng nếu là Cố Mặc Ngôn thì cô luôn cảm thấy đây là một điều rất lạ lùng.Tô Thư Nghỉ không giấu nổi tò mò: “Cố Mặc Ngôn, sao anh biết em thích vòng đu quay và ngắm pháo hoa? Không giống con người anh chút nào.”Cố Mặc Ngôn không ngờ Tô Thư Nghi lại hỏi như vậy, trong chốc lát anh không biết phải trả lời làm sao, vẻ mặt có đôi chút gượng gạo.Anh không thể nói cho cô biết đó là ý tưởng của cư dân mạng được, như thế thì mất mặt lắm.Sao nào, anh không được lãng mạn một lần à?” Anh thấp giọng hỏi ngược lại.Tô Thư Nghi cười cười: ‘Được chứ, tất nhiên là được rồi.”Cố Mặc Ngôn cười khẽ, không nói gì thêm.Tô Thư Nghi mỉm cười, đang định nói chuyện thì bỗng nhiên hắt xì một cái.Cố Mặc Ngôn lập tức nhíu mày.“Bị cảm lạnh rồi hả?” Anh vội vàng đứng dậy khỏi xe lăn rồi ngồi vào bên cạnh Tô Thư Nghi.“Em không sao.” Tô Thư Nghỉ xoa xoa mũi: “Chỉ là ban đêm gió hơi lớn thôi.”-Ế Cố Mặc Ngôn thấy Tô Thư Nghỉ vẫn đang mặc chiếc váy dạ hội, tuy đẹp nhưng lại mỏng manh, anh càng nhíu mày hơn, cởi áo ngoài của mình ra rồi khoác lên vai cô.Tô Thư Nghỉ cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Cố Mặc Ngôn trên chiếc áo khoác, trong lòng bỗng trở nên ấm áp.Tay cô cũng rất lạnh, buộc phải cho vào trong túi áo của Cố Mặc Ngôn, nhưng vô tình lại sờ thấy điện thoại anh bỏ trong túi áo.

CHƯƠNG 433

Cô đúng là xem nhẹ Cố Mặc Ngôn rồi, không ngờ anh cũng có lúc lãng mạn thế này.

Cô hỏi: ‘Mấy cái này đều là do sắp xếp thật sao?”

“Nghĩ ra được mấy trò này cũng khiến anh tốn nhiều chất xám lắm đấy.”

“Em thích lắm, Cố Mặc Ngôn. Em rất thích.”

Tô Thư Nghi cảm động đến nỗi rưng rưng nước mắt Kể ra thì bao cả khu vui chơi và ngồi vòng đu quay đã là làm khó anh rồi, vậy mà anh còn nghĩ ra nhiều trò như vậy, màn hình điện tử bày tỏ tình yêu rồi đến màn bắn pháo hoa hoành tráng, rốt cuộc còn bao nhiêu bất ngờ mà cô không đoán ra đây?

Cố Mặc Ngôn thầm nghĩ trong đầu, xem ra câu trả lời trên Askfm vấn uy tín hơn cái đồ sở khanh Quý Trung Khánh.

Đúng là phụ nữ thường thích được dõ dành. Cái này thì Quý Trung Khánh nói không sai.

“Đúng vậy.’ Cố Mặc Ngôn bỗng nhiên suy †ư, sau đó nghiêm túc nói ra từng chữ: “Anh chỉ mong em được vui vẻ.”

Trong ánh mắt của Cố Mặc Ngôn có hình bóng của Tô Thư Nghị, cô nhìn thấy được tình cảm chân thành và mãnh liệt của anh trong đó. Cố Mặc Ngôn là một người đàn ông rất cao ngạo, anh làm cho cô nhiều điều như thế chỉ vì muốn cô vui vẻ.

Cô không mong gì hơn nữa.

Vào một buổi tối lãng mạn thế này, có vòng đu quay và pháo hoa làm chứng cho họ, dù một ngày nào đó có tạm thời xa nhau thì cũng sẽ không vì vậy mà chia ly, bởi vì duyên phận và tình yêu luôn hiện hữu trong trái tim họ, khắc ghi cả một đời.

Cố Mặc Ngôn ngồi trên xe lăn, còn Tô Thư Nghỉ ngồi trên ghế trong vòng đu quay, ngắm pháo hoa thi nhau nở rộ.

Sau màn pháo hoa, Tô Thư Nghi mới nhận ra đây không phải là phong cách của Cố Mặc Ngôn, anh làm được những chuyện lãng mạn như vậy là có người khác chỉ cho đúng không? Mặc dù con người có thể thay đổi chỉ trong một sớm một chiều, nhưng nếu là Cố Mặc Ngôn thì cô luôn cảm thấy đây là một điều rất lạ lùng.

Tô Thư Nghỉ không giấu nổi tò mò: “Cố Mặc Ngôn, sao anh biết em thích vòng đu quay và ngắm pháo hoa? Không giống con người anh chút nào.”

Cố Mặc Ngôn không ngờ Tô Thư Nghi lại hỏi như vậy, trong chốc lát anh không biết phải trả lời làm sao, vẻ mặt có đôi chút gượng gạo.

Anh không thể nói cho cô biết đó là ý tưởng của cư dân mạng được, như thế thì mất mặt lắm.

Sao nào, anh không được lãng mạn một lần à?” Anh thấp giọng hỏi ngược lại.

Tô Thư Nghi cười cười: ‘Được chứ, tất nhiên là được rồi.”

Cố Mặc Ngôn cười khẽ, không nói gì thêm.

Tô Thư Nghi mỉm cười, đang định nói chuyện thì bỗng nhiên hắt xì một cái.

Cố Mặc Ngôn lập tức nhíu mày.

“Bị cảm lạnh rồi hả?” Anh vội vàng đứng dậy khỏi xe lăn rồi ngồi vào bên cạnh Tô Thư Nghi.

“Em không sao.” Tô Thư Nghỉ xoa xoa mũi: “Chỉ là ban đêm gió hơi lớn thôi.”

-Ế Cố Mặc Ngôn thấy Tô Thư Nghỉ vẫn đang mặc chiếc váy dạ hội, tuy đẹp nhưng lại mỏng manh, anh càng nhíu mày hơn, cởi áo ngoài của mình ra rồi khoác lên vai cô.

Tô Thư Nghỉ cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Cố Mặc Ngôn trên chiếc áo khoác, trong lòng bỗng trở nên ấm áp.

Tay cô cũng rất lạnh, buộc phải cho vào trong túi áo của Cố Mặc Ngôn, nhưng vô tình lại sờ thấy điện thoại anh bỏ trong túi áo.

Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ NợTác giả: Tiểu Vũ NhiTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục… CHƯƠNG 433Cô đúng là xem nhẹ Cố Mặc Ngôn rồi, không ngờ anh cũng có lúc lãng mạn thế này.Cô hỏi: ‘Mấy cái này đều là do sắp xếp thật sao?”“Nghĩ ra được mấy trò này cũng khiến anh tốn nhiều chất xám lắm đấy.”“Em thích lắm, Cố Mặc Ngôn. Em rất thích.”Tô Thư Nghi cảm động đến nỗi rưng rưng nước mắt Kể ra thì bao cả khu vui chơi và ngồi vòng đu quay đã là làm khó anh rồi, vậy mà anh còn nghĩ ra nhiều trò như vậy, màn hình điện tử bày tỏ tình yêu rồi đến màn bắn pháo hoa hoành tráng, rốt cuộc còn bao nhiêu bất ngờ mà cô không đoán ra đây?Cố Mặc Ngôn thầm nghĩ trong đầu, xem ra câu trả lời trên Askfm vấn uy tín hơn cái đồ sở khanh Quý Trung Khánh.Đúng là phụ nữ thường thích được dõ dành. Cái này thì Quý Trung Khánh nói không sai.“Đúng vậy.’ Cố Mặc Ngôn bỗng nhiên suy †ư, sau đó nghiêm túc nói ra từng chữ: “Anh chỉ mong em được vui vẻ.”Trong ánh mắt của Cố Mặc Ngôn có hình bóng của Tô Thư Nghị, cô nhìn thấy được tình cảm chân thành và mãnh liệt của anh trong đó. Cố Mặc Ngôn là một người đàn ông rất cao ngạo, anh làm cho cô nhiều điều như thế chỉ vì muốn cô vui vẻ.Cô không mong gì hơn nữa.Vào một buổi tối lãng mạn thế này, có vòng đu quay và pháo hoa làm chứng cho họ, dù một ngày nào đó có tạm thời xa nhau thì cũng sẽ không vì vậy mà chia ly, bởi vì duyên phận và tình yêu luôn hiện hữu trong trái tim họ, khắc ghi cả một đời.Cố Mặc Ngôn ngồi trên xe lăn, còn Tô Thư Nghỉ ngồi trên ghế trong vòng đu quay, ngắm pháo hoa thi nhau nở rộ.Sau màn pháo hoa, Tô Thư Nghi mới nhận ra đây không phải là phong cách của Cố Mặc Ngôn, anh làm được những chuyện lãng mạn như vậy là có người khác chỉ cho đúng không? Mặc dù con người có thể thay đổi chỉ trong một sớm một chiều, nhưng nếu là Cố Mặc Ngôn thì cô luôn cảm thấy đây là một điều rất lạ lùng.Tô Thư Nghỉ không giấu nổi tò mò: “Cố Mặc Ngôn, sao anh biết em thích vòng đu quay và ngắm pháo hoa? Không giống con người anh chút nào.”Cố Mặc Ngôn không ngờ Tô Thư Nghi lại hỏi như vậy, trong chốc lát anh không biết phải trả lời làm sao, vẻ mặt có đôi chút gượng gạo.Anh không thể nói cho cô biết đó là ý tưởng của cư dân mạng được, như thế thì mất mặt lắm.Sao nào, anh không được lãng mạn một lần à?” Anh thấp giọng hỏi ngược lại.Tô Thư Nghi cười cười: ‘Được chứ, tất nhiên là được rồi.”Cố Mặc Ngôn cười khẽ, không nói gì thêm.Tô Thư Nghi mỉm cười, đang định nói chuyện thì bỗng nhiên hắt xì một cái.Cố Mặc Ngôn lập tức nhíu mày.“Bị cảm lạnh rồi hả?” Anh vội vàng đứng dậy khỏi xe lăn rồi ngồi vào bên cạnh Tô Thư Nghi.“Em không sao.” Tô Thư Nghỉ xoa xoa mũi: “Chỉ là ban đêm gió hơi lớn thôi.”-Ế Cố Mặc Ngôn thấy Tô Thư Nghỉ vẫn đang mặc chiếc váy dạ hội, tuy đẹp nhưng lại mỏng manh, anh càng nhíu mày hơn, cởi áo ngoài của mình ra rồi khoác lên vai cô.Tô Thư Nghỉ cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Cố Mặc Ngôn trên chiếc áo khoác, trong lòng bỗng trở nên ấm áp.Tay cô cũng rất lạnh, buộc phải cho vào trong túi áo của Cố Mặc Ngôn, nhưng vô tình lại sờ thấy điện thoại anh bỏ trong túi áo.

Chương 433