Tác giả:

CHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục…

Chương 638

Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ NợTác giả: Tiểu Vũ NhiTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục… CHƯƠNG 638Nghe Cố Mặc Ngôn không chịu nói ra nêu tên kẻ chủ mưu đứng sau vụ án bắt cóc, ông cụ Cố cũng đoán được thân phận của người này e rằng không đơn giản, nói không chừng lại là người mà ông cụ quen biết.“Rốt cuộc là ail”Cố Mặc Ngôn chỉ im lặng không nói, không chịu mở miệng.“Được, cháu không nói đúng không?”Ông cụ Gố quay đầu nhìn về phía Dương Tùng Đức đang đứng ở bên cạnh: “Dương Tùng Đức, hẳn cậu là người đã đi điều tra chuyện này, cậu mau nói cho tôi biết đi.”Nhìn Cố Mặc Ngôn, Dương Tùng Đức cũng hơi khó xử, phân vân không biết có nên nói cho ông cụ Cố biết hay không.“Thế nào? Giờ ngay cả cậu cũng không coi lão già này ra gì đúng không?”“Không có, ông ơi, tôi… Tôi… Dương Tùng Đức cũng nhất thời luống cuống, thật sự là tiến thoái lưỡng nan.“Không thì mau nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì!”Dương Tùng Đức liếc Cố Mặc Ngồn, cuối cùng cũng không chịu nổi quyền uy của ông cụ Cố: “Thực ra khoảng thời gian trước, cậu cả đã bắt cóc mợ chủ ạ”““Cái gì!”‘ Ông cụ Cố đột nhiên đứng lên, không dám tin hỏi: ‘Cậu nói là Cố Thành Vũ bắt cóc Tô Thư Nghi?”“Vâng.’ Dương Tùng Đức gật đầu, vẻ mặt nặng nề: “Hơn nữa, anh ta cũng dùng chuyện này để uy h**p cậu Cố, yêu cầu cậu Cố công khai tất cả thông tin khách hàng của các công ty dưới danh nghĩa Tập đoàn Ngôn Diệu.”“Chuyện này mà nó cũng dám làm!” Ông cụ Cố tức giận ném chén trà xuống đất: “Thằng bất hiếu, hôm nay nó còn có mặt mũi ép cháu giao cổ phần ra, thật đúng là làm phản rồi!”“Ông nội, ông đừng tức giận, tức giận không tốt cho sức khỏe.” Nhìn thấy ông cụ Cố nổi cơn thịnh nộ đến mức run người, Cố Mặc Ngôn có chút lo lắng cho sức khỏe của ông cụ, anh vội vàng tiến lên đỡ ông cụ ngôi xuống.“Còn cháu nữal” Ai ngờ ông cụ Cố măng ngược lại anh: “Sao cháu không nói chuyện này cho ông sớm hơn? Nếu không phải vừa rồi ông ép Dương Tùng Đức nói thì cháu định khi nào mới nói với ông? Cái thằng bất hiếu đó thì có gì đáng để cháu bao che hải”“Ông nội, không phải cháu bao che cho anh ta, cháu chỉ là…”Nhìn thấy vẻ mặt khó xử của Cố Mặc Ngôn, ông cụ Cố cũng đoán được chuyện này sợ rằng không đơn giản chỉ là bắt cóc: “Cháu còn có chuyện gì giấu ông phải không?”“Ông nội, cháu…’ Cố Mặc Ngôn không biết nên nói chuyện này với ông cụ Cố như thế nào, bây giờ nhớ lại đoạn video mà anh đã xem ngày hôm đó, anh chỉ hận không thể g**t ch*t Cố Thành Vũ.“Dương Tùng Đức, cậu nói!”“Ông cụ, là chuyện của mợ chủ, tôi… Tôi không biết nên nói thế nào.”Ông cụ Gố không hiểu tại sao hai người này lại che che giấu giấu mình: “Có cái gì là không biết nên nói thế nào, lẽ nào ngoài việc bắt cóc Tô Thư Nghi ra, Cố Thành Vũ còn làm những chuyện khác với con bé?”Lời này vừa thốt ra, ông cụ Cố thấy biểu cảm của Cố Mặc Ngôn và Dương Tùng Đức cũng trở nên lúng túng. Lẽ nào mình đoán đúng rồi? Cố Thành Vũ vậy mà dám làm vậy với Tô Thư Nghi…Ông cụ Gố đột ngột đứng phắt dậy, một cước đá đổ chiếc bàn trà trước mặt, toàn bộ cốc gốm tỉnh xảo đều rơi xuống đất vỡ thành từng mảnh, dưới ánh đèn còn hơi lấp lánh ánh sáng.“Thăng súc vật này, Tô Thư Nghỉ là em dâu của nó, sao có thể làm ra loại chuyện hoang đường như vậy!”

CHƯƠNG 638

Nghe Cố Mặc Ngôn không chịu nói ra nêu tên kẻ chủ mưu đứng sau vụ án bắt cóc, ông cụ Cố cũng đoán được thân phận của người này e rằng không đơn giản, nói không chừng lại là người mà ông cụ quen biết.

“Rốt cuộc là ail”

Cố Mặc Ngôn chỉ im lặng không nói, không chịu mở miệng.

“Được, cháu không nói đúng không?”

Ông cụ Gố quay đầu nhìn về phía Dương Tùng Đức đang đứng ở bên cạnh: “Dương Tùng Đức, hẳn cậu là người đã đi điều tra chuyện này, cậu mau nói cho tôi biết đi.”

Nhìn Cố Mặc Ngôn, Dương Tùng Đức cũng hơi khó xử, phân vân không biết có nên nói cho ông cụ Cố biết hay không.

“Thế nào? Giờ ngay cả cậu cũng không coi lão già này ra gì đúng không?”

“Không có, ông ơi, tôi… Tôi… Dương Tùng Đức cũng nhất thời luống cuống, thật sự là tiến thoái lưỡng nan.

“Không thì mau nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì!”

Dương Tùng Đức liếc Cố Mặc Ngồn, cuối cùng cũng không chịu nổi quyền uy của ông cụ Cố: “Thực ra khoảng thời gian trước, cậu cả đã bắt cóc mợ chủ ạ”“

“Cái gì!”‘ Ông cụ Cố đột nhiên đứng lên, không dám tin hỏi: ‘Cậu nói là Cố Thành Vũ bắt cóc Tô Thư Nghi?”

“Vâng.’ Dương Tùng Đức gật đầu, vẻ mặt nặng nề: “Hơn nữa, anh ta cũng dùng chuyện này để uy h**p cậu Cố, yêu cầu cậu Cố công khai tất cả thông tin khách hàng của các công ty dưới danh nghĩa Tập đoàn Ngôn Diệu.”

“Chuyện này mà nó cũng dám làm!” Ông cụ Cố tức giận ném chén trà xuống đất: “Thằng bất hiếu, hôm nay nó còn có mặt mũi ép cháu giao cổ phần ra, thật đúng là làm phản rồi!”

“Ông nội, ông đừng tức giận, tức giận không tốt cho sức khỏe.” Nhìn thấy ông cụ Cố nổi cơn thịnh nộ đến mức run người, Cố Mặc Ngôn có chút lo lắng cho sức khỏe của ông cụ, anh vội vàng tiến lên đỡ ông cụ ngôi xuống.

“Còn cháu nữal” Ai ngờ ông cụ Cố măng ngược lại anh: “Sao cháu không nói chuyện này cho ông sớm hơn? Nếu không phải vừa rồi ông ép Dương Tùng Đức nói thì cháu định khi nào mới nói với ông? Cái thằng bất hiếu đó thì có gì đáng để cháu bao che hải”

“Ông nội, không phải cháu bao che cho anh ta, cháu chỉ là…”

Nhìn thấy vẻ mặt khó xử của Cố Mặc Ngôn, ông cụ Cố cũng đoán được chuyện này sợ rằng không đơn giản chỉ là bắt cóc: “Cháu còn có chuyện gì giấu ông phải không?”

“Ông nội, cháu…’ Cố Mặc Ngôn không biết nên nói chuyện này với ông cụ Cố như thế nào, bây giờ nhớ lại đoạn video mà anh đã xem ngày hôm đó, anh chỉ hận không thể g**t ch*t Cố Thành Vũ.

“Dương Tùng Đức, cậu nói!”

“Ông cụ, là chuyện của mợ chủ, tôi… Tôi không biết nên nói thế nào.”

Ông cụ Gố không hiểu tại sao hai người này lại che che giấu giấu mình: “Có cái gì là không biết nên nói thế nào, lẽ nào ngoài việc bắt cóc Tô Thư Nghi ra, Cố Thành Vũ còn làm những chuyện khác với con bé?”

Lời này vừa thốt ra, ông cụ Cố thấy biểu cảm của Cố Mặc Ngôn và Dương Tùng Đức cũng trở nên lúng túng. Lẽ nào mình đoán đúng rồi? Cố Thành Vũ vậy mà dám làm vậy với Tô Thư Nghi…

Ông cụ Gố đột ngột đứng phắt dậy, một cước đá đổ chiếc bàn trà trước mặt, toàn bộ cốc gốm tỉnh xảo đều rơi xuống đất vỡ thành từng mảnh, dưới ánh đèn còn hơi lấp lánh ánh sáng.

“Thăng súc vật này, Tô Thư Nghỉ là em dâu của nó, sao có thể làm ra loại chuyện hoang đường như vậy!”

Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ NợTác giả: Tiểu Vũ NhiTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 “Cô là Tô Thư Nghi! Tô Thư Nghi không biết xấu hổ ở đại học Z kia á!” Mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, nhỏ giọng đáp: “Anh Phùng, tôi không biết anh nghe nói điều gì, nhưng đều là hiểu lầm cả thôi…” “Hiểu lầm cái gì!” Lúc này ánh mắt Phùng Bảo Nam nhìn về phía Tô Thư Nghi tràn đầy chán ghét: “Tôi nghe bạn gái cũ kể hết mấy chuyện bẩn thỉu của cô rồi! Bà mẹ nó, app hẹn hò rách nát gì không biết! Lại tìm loại đàn bà không sạch sẽ như cô tới hẹn hò với tôi!” Giọng Phùng Bảo Nam ngày càng cất cao, khách hàng ở các bàn xung quanh đều nhìn qua, Tô Thư Nghi cắn chặt môi, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cô rất muốn phản bác, nhưng cái đêm đen tối vô tận kia tựa như vết dơ bám chặt trên người, khiến cô không tài nào đáp trả. Trán Tô Thư Nghi thấm đẫm mồ hôi, mặt mày tái nhợt, cả người run rẩy không thể khống chế. “Thanh toán! Thanh toán!” Rất rõ ràng, Phùng Bảo Nam không muốn ở thêm với Tô Thư Nghi thêm bất cứ giây nào nữa, anh ta rống ầm lên. Nhân viên phục… CHƯƠNG 638Nghe Cố Mặc Ngôn không chịu nói ra nêu tên kẻ chủ mưu đứng sau vụ án bắt cóc, ông cụ Cố cũng đoán được thân phận của người này e rằng không đơn giản, nói không chừng lại là người mà ông cụ quen biết.“Rốt cuộc là ail”Cố Mặc Ngôn chỉ im lặng không nói, không chịu mở miệng.“Được, cháu không nói đúng không?”Ông cụ Gố quay đầu nhìn về phía Dương Tùng Đức đang đứng ở bên cạnh: “Dương Tùng Đức, hẳn cậu là người đã đi điều tra chuyện này, cậu mau nói cho tôi biết đi.”Nhìn Cố Mặc Ngôn, Dương Tùng Đức cũng hơi khó xử, phân vân không biết có nên nói cho ông cụ Cố biết hay không.“Thế nào? Giờ ngay cả cậu cũng không coi lão già này ra gì đúng không?”“Không có, ông ơi, tôi… Tôi… Dương Tùng Đức cũng nhất thời luống cuống, thật sự là tiến thoái lưỡng nan.“Không thì mau nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì!”Dương Tùng Đức liếc Cố Mặc Ngồn, cuối cùng cũng không chịu nổi quyền uy của ông cụ Cố: “Thực ra khoảng thời gian trước, cậu cả đã bắt cóc mợ chủ ạ”““Cái gì!”‘ Ông cụ Cố đột nhiên đứng lên, không dám tin hỏi: ‘Cậu nói là Cố Thành Vũ bắt cóc Tô Thư Nghi?”“Vâng.’ Dương Tùng Đức gật đầu, vẻ mặt nặng nề: “Hơn nữa, anh ta cũng dùng chuyện này để uy h**p cậu Cố, yêu cầu cậu Cố công khai tất cả thông tin khách hàng của các công ty dưới danh nghĩa Tập đoàn Ngôn Diệu.”“Chuyện này mà nó cũng dám làm!” Ông cụ Cố tức giận ném chén trà xuống đất: “Thằng bất hiếu, hôm nay nó còn có mặt mũi ép cháu giao cổ phần ra, thật đúng là làm phản rồi!”“Ông nội, ông đừng tức giận, tức giận không tốt cho sức khỏe.” Nhìn thấy ông cụ Cố nổi cơn thịnh nộ đến mức run người, Cố Mặc Ngôn có chút lo lắng cho sức khỏe của ông cụ, anh vội vàng tiến lên đỡ ông cụ ngôi xuống.“Còn cháu nữal” Ai ngờ ông cụ Cố măng ngược lại anh: “Sao cháu không nói chuyện này cho ông sớm hơn? Nếu không phải vừa rồi ông ép Dương Tùng Đức nói thì cháu định khi nào mới nói với ông? Cái thằng bất hiếu đó thì có gì đáng để cháu bao che hải”“Ông nội, không phải cháu bao che cho anh ta, cháu chỉ là…”Nhìn thấy vẻ mặt khó xử của Cố Mặc Ngôn, ông cụ Cố cũng đoán được chuyện này sợ rằng không đơn giản chỉ là bắt cóc: “Cháu còn có chuyện gì giấu ông phải không?”“Ông nội, cháu…’ Cố Mặc Ngôn không biết nên nói chuyện này với ông cụ Cố như thế nào, bây giờ nhớ lại đoạn video mà anh đã xem ngày hôm đó, anh chỉ hận không thể g**t ch*t Cố Thành Vũ.“Dương Tùng Đức, cậu nói!”“Ông cụ, là chuyện của mợ chủ, tôi… Tôi không biết nên nói thế nào.”Ông cụ Gố không hiểu tại sao hai người này lại che che giấu giấu mình: “Có cái gì là không biết nên nói thế nào, lẽ nào ngoài việc bắt cóc Tô Thư Nghi ra, Cố Thành Vũ còn làm những chuyện khác với con bé?”Lời này vừa thốt ra, ông cụ Cố thấy biểu cảm của Cố Mặc Ngôn và Dương Tùng Đức cũng trở nên lúng túng. Lẽ nào mình đoán đúng rồi? Cố Thành Vũ vậy mà dám làm vậy với Tô Thư Nghi…Ông cụ Gố đột ngột đứng phắt dậy, một cước đá đổ chiếc bàn trà trước mặt, toàn bộ cốc gốm tỉnh xảo đều rơi xuống đất vỡ thành từng mảnh, dưới ánh đèn còn hơi lấp lánh ánh sáng.“Thăng súc vật này, Tô Thư Nghỉ là em dâu của nó, sao có thể làm ra loại chuyện hoang đường như vậy!”

Chương 638