“Tao cũng không có cách nào, lão Hà yêu cầu bảo mày sáng mai lấy ra.” “Cút mẹ yêu cầu nhà ổng đi! Trên tay tao có việc ngày mai sẽ phải giao, dự án khoảng một củ ông ta cũng không phải không biết! Bây giờ bản thảo mấy chục nghìn chữ ổng bảo tao gõ thành bản điện tử?” Tiêu Việt ném tàn thuốc trong tay xuống đất, quát Uông Trạch ở đầu kia điện thoại: “Là bố mày phát biểu lại không phải ông ấy.” “Được được được, mày quát lên với tao cũng vô dụng, lão nói ngày mai có khá nhiều lãnh đạo cơ quan đến, ai cũng phải đưa một phần bản in, việc cấp bách là nhanh chóng nghĩ cách.” “Nghĩ cái rắm,” Tiêu Việt liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, “Giờ đã mười hai giờ đêm rồi, không thể hoãn bàn giao dự án, bản thảo ba mươi nghìn chữ, tao gõ xong cũng phải năm, sáu tiếng.” “Ai bảo mày lên cơn dùng bút viết? Bình thường cũng chưa từng thấy mày đụng vào bút mà?” “Đây không phải hôm ra nhiệm vụ bị cúp điện à, nghĩ rảnh rang nên viết luôn.” “Nhận dạng hình ảnh cũng không được?” “Mày nói xem?” Nghĩ đến bàn…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...