Cơ thể Vân Mạt dựa đống đổ nát của máy bay, đầu đau kịch liệt, có thể cảm nhận được nhãn cầu của cô đang chuyển động dưới mí mắt nhắm chặt, chứng tỏ suy nghĩ của cô đang vận hành một cách nhanh chóng. Lúc mở mắt ra, lọt vào tầm mắt là một khu rừng rậm nguyên sinh, có không ít cây cối đã bị đốt trụi đang bốc lên làn khói trắng. Người máy bị kẹt giữa đống đổ nát, đôi mắt màu xanh lập lòe, dường như có thể nghe thấy được tiếng mạch điện chập cháy. Cô không chết? Trận nổ mạnh như thế mà cô lại không chết ư? Điều này quá phản khoa học rồi! Chỗ nào đây? Vân Mạt gắng sức chống tay xuống đất, muốn mượn lực để đứng lên. "A..." Một cơn đau dữ dội truyền đến, quả nhiên cô vẫn đánh giá thấp thương tích của mình. Vân Mạt hít một hơi thật sâu rồi kiểm tra lại trạng thái của chính mình. Hẳn là cô bị ngã thẳng từ máy bay xuống, cây cối trong khu rừng rậm nguyên sinh này đã giúp cô giảm sóc một chút, nên cô mới giữ được cái mạng này. Vân Mạt ngồi nghỉ một lúc lâu, cuối cùng cũng có thể đứng lên. Cô…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...