“Mày đáng chết, nếu không có mày thì mọi vinh quang đều thuộc về tao, mày chết rồi, mọi thứ của mày sẽ là của tao… sẽ là của tao… ha ha ha… mày đáng chết…” Một cô gái hơn hai mươi tuổi hung dữ nói với một cô gái khác đang nằm hấp hối trên mặt đất. “Vì sao?” Ánh mắt của cô gái đó lại nhìn người đàn ông đang đứng cách đó không xa, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khó hiểu. Cô đã dùng mọi quyền năng của mình để cứu mạng anh ta, nhưng không ngờ anh ta lại đâm dao vào trái tim cô. “Em gái ngoan, mày không biết sao? Anh ấy là người của tao.” Cô gái đang đứng mỉm cười, bước tới gần cô gái nằm trên mặt đất, mặt đầy máu. Cô gái nằm dưới đất cười thê thảm, trong nụ cười ẩn chứa tia châm chọc, vĩnh viễn nhắm hai mắt lại. *** Âu Dương Thiển Thiển nhìn bầu trời. Mọi thứ xảy ra trong kiếp trước như vẫn còn rành rành trước mắt. Ánh mắt nàng lướt qua những cánh hoa mai đỏ vừa rơi xuống, nhớ lại quá khứ. Nàng nhớ lại kiếp trước, khi đó nàng vẫn là truyền nhân đời thứ một trăm hai mươi tám của Biển Thước,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...