Tác giả:

Theo lý thuyết, tôi không phải người được hoan nghênh. Tôi thường ngồi trước máy tính điều khiển chuột cả ngày, trên mặt đeo cặp kính cận nặng, không quen giao tiếp, lười biếng, trong công việc luôn mắc sai sót. Gần như có đầy đủ điều kiện khiến người phản cảm. Tôi như thế vốn dĩ nên bị người thân ghét bỏ, bị đồng nghiệp xa lánh, không có bạn bè. Nhưng thực tế thì trong mắt người khác tôi lại là một thanh niên ưu tú chăm chỉ làm việc, có chí tiến thủ, đối đãi thân thiện với người ngoài. Vì tôi có một bí mật. Bí mật không ai biết. —— Thanh niên ưu tú chăm chỉ làm việc, có chí tiến thủ, đối đãi thân thiện với người ngoài thật ra chỉ là thế thân của tôi mà thôi. Mỗi sáng giây phút đầu tiên mở mắt sau khi bị chuông báo thức làm ồn thì tôi luôn nghĩ, nếu có thể một người giống tôi như đúc thay thế cho tôi thì hay biết mấy. Thay tôi đi làm, xã giao, xử lý mối quan hệ với từng người, đi bôn ba khắp nơi. Còn tôi chỉ cần nằm trong chăn, ngủ thẳng đến khi nào tự tỉnh. Suy nghĩ ấy lởn vởn trong…

Chương 9

Thế Thân - Thi TảTác giả: Thi tảTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị NăngTheo lý thuyết, tôi không phải người được hoan nghênh. Tôi thường ngồi trước máy tính điều khiển chuột cả ngày, trên mặt đeo cặp kính cận nặng, không quen giao tiếp, lười biếng, trong công việc luôn mắc sai sót. Gần như có đầy đủ điều kiện khiến người phản cảm. Tôi như thế vốn dĩ nên bị người thân ghét bỏ, bị đồng nghiệp xa lánh, không có bạn bè. Nhưng thực tế thì trong mắt người khác tôi lại là một thanh niên ưu tú chăm chỉ làm việc, có chí tiến thủ, đối đãi thân thiện với người ngoài. Vì tôi có một bí mật. Bí mật không ai biết. —— Thanh niên ưu tú chăm chỉ làm việc, có chí tiến thủ, đối đãi thân thiện với người ngoài thật ra chỉ là thế thân của tôi mà thôi. Mỗi sáng giây phút đầu tiên mở mắt sau khi bị chuông báo thức làm ồn thì tôi luôn nghĩ, nếu có thể một người giống tôi như đúc thay thế cho tôi thì hay biết mấy. Thay tôi đi làm, xã giao, xử lý mối quan hệ với từng người, đi bôn ba khắp nơi. Còn tôi chỉ cần nằm trong chăn, ngủ thẳng đến khi nào tự tỉnh. Suy nghĩ ấy lởn vởn trong… Khi tôi định thần thì phát hiện mình vẫn nguyên vẹn đứng trong phòng khách nhà mình.Tiếng chuông báo thức truyền ra từ trong phòng ngủ của tôi.Giống như cảnh tượng đã từng nhìn thấy.Đầu óc trống rỗng, có rất nhiều chuyện tôi không nhớ ra, mà chỉ nhớ lời gã âu phục từng nói.—— “Em chính là anh, anh chính là em, dĩ nhiên em không thể rời khỏi anh, ngược lại, anh cũng không thể rời bỏ em.”—— “Vì em cần anh nên anh xuất hiện.”Vì tôi cần anh nên anh xuất hiện.Vì tôi khao khát anh xuất hiện nên anh mới xuất hiện.Cũng như lý do tôi xuất hiện ở đây chắc chắn là vì có người cần tôi, có người hi vọng tôi xuất hiện.Mà người ấy chính là tôi.Từ lúc đầu đến bây giờ, người tôi gặp chính là tôi, người tôi ỷ lại chính là tôi, người tôi lợi dụng chính là tôi, người tôi đố kỵ chính là tôi, người tôi sợ hãi chính là tôi, người tôi thích cũng chính là tôi.Từ đầu đến cuối đều chỉ có bản thân tôi.Tôi quan sát âu phục phẳng phiu trên người mình, cười giễu.Rồi chầm chậm đẩy cửa phòng ngủ ra, nhìn thấy con người giống mình như đúc đang nằm trên giường.Tôi bước đến bên giường, ấn tắt chuông báo thức.Người nằm trên giường mở mắt mơ màng nhìn tôi, tôi mỉm cười với em ấy xong dịu dàng vuốt góc chăn cho em, nhẹ giọng nói: “Ngủ tiếp đi.”

Khi tôi định thần thì phát hiện mình vẫn nguyên vẹn đứng trong phòng khách nhà mình.

Tiếng chuông báo thức truyền ra từ trong phòng ngủ của tôi.

Giống như cảnh tượng đã từng nhìn thấy.

Đầu óc trống rỗng, có rất nhiều chuyện tôi không nhớ ra, mà chỉ nhớ lời gã âu phục từng nói.

—— “Em chính là anh, anh chính là em, dĩ nhiên em không thể rời khỏi anh, ngược lại, anh cũng không thể rời bỏ em.”

—— “Vì em cần anh nên anh xuất hiện.”

Vì tôi cần anh nên anh xuất hiện.

Vì tôi khao khát anh xuất hiện nên anh mới xuất hiện.

Cũng như lý do tôi xuất hiện ở đây chắc chắn là vì có người cần tôi, có người hi vọng tôi xuất hiện.

Mà người ấy chính là tôi.

Từ lúc đầu đến bây giờ, người tôi gặp chính là tôi, người tôi ỷ lại chính là tôi, người tôi lợi dụng chính là tôi, người tôi đố kỵ chính là tôi, người tôi sợ hãi chính là tôi, người tôi thích cũng chính là tôi.

Từ đầu đến cuối đều chỉ có bản thân tôi.

Tôi quan sát âu phục phẳng phiu trên người mình, cười giễu.

Rồi chầm chậm đẩy cửa phòng ngủ ra, nhìn thấy con người giống mình như đúc đang nằm trên giường.

Tôi bước đến bên giường, ấn tắt chuông báo thức.

Người nằm trên giường mở mắt mơ màng nhìn tôi, tôi mỉm cười với em ấy xong dịu dàng vuốt góc chăn cho em, nhẹ giọng nói: 

“Ngủ tiếp đi.”

Thế Thân - Thi TảTác giả: Thi tảTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị NăngTheo lý thuyết, tôi không phải người được hoan nghênh. Tôi thường ngồi trước máy tính điều khiển chuột cả ngày, trên mặt đeo cặp kính cận nặng, không quen giao tiếp, lười biếng, trong công việc luôn mắc sai sót. Gần như có đầy đủ điều kiện khiến người phản cảm. Tôi như thế vốn dĩ nên bị người thân ghét bỏ, bị đồng nghiệp xa lánh, không có bạn bè. Nhưng thực tế thì trong mắt người khác tôi lại là một thanh niên ưu tú chăm chỉ làm việc, có chí tiến thủ, đối đãi thân thiện với người ngoài. Vì tôi có một bí mật. Bí mật không ai biết. —— Thanh niên ưu tú chăm chỉ làm việc, có chí tiến thủ, đối đãi thân thiện với người ngoài thật ra chỉ là thế thân của tôi mà thôi. Mỗi sáng giây phút đầu tiên mở mắt sau khi bị chuông báo thức làm ồn thì tôi luôn nghĩ, nếu có thể một người giống tôi như đúc thay thế cho tôi thì hay biết mấy. Thay tôi đi làm, xã giao, xử lý mối quan hệ với từng người, đi bôn ba khắp nơi. Còn tôi chỉ cần nằm trong chăn, ngủ thẳng đến khi nào tự tỉnh. Suy nghĩ ấy lởn vởn trong… Khi tôi định thần thì phát hiện mình vẫn nguyên vẹn đứng trong phòng khách nhà mình.Tiếng chuông báo thức truyền ra từ trong phòng ngủ của tôi.Giống như cảnh tượng đã từng nhìn thấy.Đầu óc trống rỗng, có rất nhiều chuyện tôi không nhớ ra, mà chỉ nhớ lời gã âu phục từng nói.—— “Em chính là anh, anh chính là em, dĩ nhiên em không thể rời khỏi anh, ngược lại, anh cũng không thể rời bỏ em.”—— “Vì em cần anh nên anh xuất hiện.”Vì tôi cần anh nên anh xuất hiện.Vì tôi khao khát anh xuất hiện nên anh mới xuất hiện.Cũng như lý do tôi xuất hiện ở đây chắc chắn là vì có người cần tôi, có người hi vọng tôi xuất hiện.Mà người ấy chính là tôi.Từ lúc đầu đến bây giờ, người tôi gặp chính là tôi, người tôi ỷ lại chính là tôi, người tôi lợi dụng chính là tôi, người tôi đố kỵ chính là tôi, người tôi sợ hãi chính là tôi, người tôi thích cũng chính là tôi.Từ đầu đến cuối đều chỉ có bản thân tôi.Tôi quan sát âu phục phẳng phiu trên người mình, cười giễu.Rồi chầm chậm đẩy cửa phòng ngủ ra, nhìn thấy con người giống mình như đúc đang nằm trên giường.Tôi bước đến bên giường, ấn tắt chuông báo thức.Người nằm trên giường mở mắt mơ màng nhìn tôi, tôi mỉm cười với em ấy xong dịu dàng vuốt góc chăn cho em, nhẹ giọng nói: “Ngủ tiếp đi.”

Chương 9