Editor: TieuTieuKhi Lâm Mẫn mở to mắt, phát hiện bản thân bị trói ở trong căn phòng gỗ đã cũ. Chân tay đều bị trói. Trong lỗ mũi cô, ngửi thấy mùi xăng nồng nặc. Đứng trước mặt cô là sư huynh Hà KhảiHắn ta vẻ mặt nham hiểm nhìn chằm chằm cô. Lâm Mẫn động tay động chân, kinh hoàng mở to mắt nhìn hắn ta, “Sư huynh, đây là đâu? Ai trói tôi?”Người đàn ông dường như không nghĩ đến sớm như vậy mà cô đã tỉnh. Hắn ta dưới cặp kính dây màu vàng, bỗng nhiên lóe lên một chút căng thẳng. Hắn ta không nói gì. Lâm Mẫn bị trói tay chân, vội vàng gọi lớn, “Hà Khải, trả lời tôi, chuyện gì thế này?”Cô nhớ, rõ ràng là Hà Khải nói sẽ đưa cô đến chữa bệnh cho một người nổi tiếng, cô không nghi nhờ theo lên xe cùng hắn ta. Tại sao lại như thế này?Vẻ mặt của Hà Khải đáng sợ, bước đến trước mặt, giọng nói căm ghét, “Lâm Mẫn, đừng trách tôi, cô cản đường Tĩnh Xu, khiến cô ấy mất tất cả, tôi phải trừ khử cô. “Người đàn ông ánh mắt đáng sợ, nhìn cô ngồi trên đất, người phụ nữ vẻ mặt hốt hoảng nhưng giọng nói…
Chương 24: Đến Nhà Họ Lâm Đòi Người
Trọng Sinh Tiểu Ớt Cay Thập Niên 90Tác giả: Ngũ Hành Khuyết TiềnTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: TieuTieuKhi Lâm Mẫn mở to mắt, phát hiện bản thân bị trói ở trong căn phòng gỗ đã cũ. Chân tay đều bị trói. Trong lỗ mũi cô, ngửi thấy mùi xăng nồng nặc. Đứng trước mặt cô là sư huynh Hà KhảiHắn ta vẻ mặt nham hiểm nhìn chằm chằm cô. Lâm Mẫn động tay động chân, kinh hoàng mở to mắt nhìn hắn ta, “Sư huynh, đây là đâu? Ai trói tôi?”Người đàn ông dường như không nghĩ đến sớm như vậy mà cô đã tỉnh. Hắn ta dưới cặp kính dây màu vàng, bỗng nhiên lóe lên một chút căng thẳng. Hắn ta không nói gì. Lâm Mẫn bị trói tay chân, vội vàng gọi lớn, “Hà Khải, trả lời tôi, chuyện gì thế này?”Cô nhớ, rõ ràng là Hà Khải nói sẽ đưa cô đến chữa bệnh cho một người nổi tiếng, cô không nghi nhờ theo lên xe cùng hắn ta. Tại sao lại như thế này?Vẻ mặt của Hà Khải đáng sợ, bước đến trước mặt, giọng nói căm ghét, “Lâm Mẫn, đừng trách tôi, cô cản đường Tĩnh Xu, khiến cô ấy mất tất cả, tôi phải trừ khử cô. “Người đàn ông ánh mắt đáng sợ, nhìn cô ngồi trên đất, người phụ nữ vẻ mặt hốt hoảng nhưng giọng nói… Editor: TieuTieuNhà họ Lâm sống ở thôn Thượng Hà cách thị trấn năm km, thuộc một ngôi làng hẻo lánh.Cố Đức Thành và Vương Quế Hương lái xe bốn bánh có thùng, Cố Cảnh Huy lái xe bốn bánh kéo bắp, hướng thôn Thượng Hà.Xe dừng lại bên đường, 1 nhà 3 người vội vàng vào nhà họ Lâm.“Cha mẹ, cái này, trong nhà có người”.Lâm Kiều đang gặt quần áo trong sân, nhìn thấy nhà họ Cố đột nhiên đến, cô có chút ngại ngùng không biết bắt đầu từ đâu, vội vàng gọi vào trong phòng.Nếu như không phải do Cố Cảnh Xuyên bị thương, những người này, chính là nhà chồng của cô.Cho dù Lâm Kiều đã tự mình hủy hôn đổi người, cô cũng ngại đối mặt với nhà họ Cố.Nhưng cũng rất kỳ lạ, những người này sao lại đến đây?Lâm Kim Thuận và Lý Thu Mai nghe được, từ trong phòng bước ra, nhìn thấy Cố Đức Thành, hỏi, “Ông bà thông gia, hai người sao đến đây?”“Lâm Mẫn không thấy đâu, nó có về đây không?” Cố Đức Thành hỏi trực tiếp.“Không thấy đâu?” Lý Thu Mai sắc mặt thay đổi, “Thông gia, ông nói như vậy là ý gì? Con gái đã gả cho nhà các ông rồi, chính là người của nhà họ Cố các ông, nó không thấy đâu có liên quan đến chúng tôi đâu? Các ông lại chạy đến nhà chúng tôi tìm người?”Lý Thu Mai trước tiên vội vàng phủ sạch quan hệ.“Tiểu Mẫn nó không có về nhà sao?” Vương Quế Hương vội vàng nhìn vào trong nhà chính của họ.“Không có, nó là bị Ngũ Hoa nhà tôi trói đến nhà họ Cố, nó dám về nhà sao?” Lý Thu Mai phiền muộn, “Các người sao lại để cho nó chạy rồi? Nó chạy lúc nào? Có biết chạy về hướng nào không?”Lý Thu Mai lo lắng việc khác, vội vàng làm rõ việc mất tích của Lâm Mẫn.Lý Thu Mai phản ứng, khiến Vương Quế Hương rất không thoải mái, “Chúng tôi nếu biết, có cần đến nhà bà không? Nó cùng con dâu lớn nhà chúng tôi đi dạo phố, kết quả chớp mắt không thấy đâu rồi!”“Vậy mọi người hỏi chị dâu lớn nhà mấy người, chạy đến nhà chúng tôi làm gì? Nó không có về!”Cố Cảnh Huy bên cạnh nóng lòng chen lời, “Cho dù người chạy rồi, nhưng mà, sinh lễ của chúng tôi nên trả lại!”Nghe lại trả lại sinh lễ, sắc mặt người nhà họ Lâm thay đổi rồi.Mất nhiều thời gian gả Lâm Mẫn qua đó, chính là vì không có tiền trả sinh lễ cũng không muốn trả, vòng vo, sao lại nhắc đến việc trả sinh lễ rồi?Con trai của Lâm Kim Thuật là Lâm Vĩnh Cường lười biếng đi từ trong phòng ra, “Các người không nói phải trái, người là ở nhà mấy người mất tích, chúng tôi không đến nhà các người đòi người là không tệ rồi, hai muốn đòi lại sinh lễ từ chúng tôi?”.
Editor: TieuTieuNhà họ Lâm sống ở thôn Thượng Hà cách thị trấn năm km, thuộc một ngôi làng hẻo lánh.
Cố Đức Thành và Vương Quế Hương lái xe bốn bánh có thùng, Cố Cảnh Huy lái xe bốn bánh kéo bắp, hướng thôn Thượng Hà.
Xe dừng lại bên đường, 1 nhà 3 người vội vàng vào nhà họ Lâm.
“Cha mẹ, cái này, trong nhà có người”.
Lâm Kiều đang gặt quần áo trong sân, nhìn thấy nhà họ Cố đột nhiên đến, cô có chút ngại ngùng không biết bắt đầu từ đâu, vội vàng gọi vào trong phòng.
Nếu như không phải do Cố Cảnh Xuyên bị thương, những người này, chính là nhà chồng của cô.
Cho dù Lâm Kiều đã tự mình hủy hôn đổi người, cô cũng ngại đối mặt với nhà họ Cố.
Nhưng cũng rất kỳ lạ, những người này sao lại đến đây?Lâm Kim Thuận và Lý Thu Mai nghe được, từ trong phòng bước ra, nhìn thấy Cố Đức Thành, hỏi, “Ông bà thông gia, hai người sao đến đây?”“Lâm Mẫn không thấy đâu, nó có về đây không?” Cố Đức Thành hỏi trực tiếp.
“Không thấy đâu?” Lý Thu Mai sắc mặt thay đổi, “Thông gia, ông nói như vậy là ý gì? Con gái đã gả cho nhà các ông rồi, chính là người của nhà họ Cố các ông, nó không thấy đâu có liên quan đến chúng tôi đâu? Các ông lại chạy đến nhà chúng tôi tìm người?”Lý Thu Mai trước tiên vội vàng phủ sạch quan hệ.
“Tiểu Mẫn nó không có về nhà sao?” Vương Quế Hương vội vàng nhìn vào trong nhà chính của họ.
“Không có, nó là bị Ngũ Hoa nhà tôi trói đến nhà họ Cố, nó dám về nhà sao?” Lý Thu Mai phiền muộn, “Các người sao lại để cho nó chạy rồi? Nó chạy lúc nào? Có biết chạy về hướng nào không?”Lý Thu Mai lo lắng việc khác, vội vàng làm rõ việc mất tích của Lâm Mẫn.
Lý Thu Mai phản ứng, khiến Vương Quế Hương rất không thoải mái, “Chúng tôi nếu biết, có cần đến nhà bà không? Nó cùng con dâu lớn nhà chúng tôi đi dạo phố, kết quả chớp mắt không thấy đâu rồi!”“Vậy mọi người hỏi chị dâu lớn nhà mấy người, chạy đến nhà chúng tôi làm gì? Nó không có về!”Cố Cảnh Huy bên cạnh nóng lòng chen lời, “Cho dù người chạy rồi, nhưng mà, sinh lễ của chúng tôi nên trả lại!”Nghe lại trả lại sinh lễ, sắc mặt người nhà họ Lâm thay đổi rồi.
Mất nhiều thời gian gả Lâm Mẫn qua đó, chính là vì không có tiền trả sinh lễ cũng không muốn trả, vòng vo, sao lại nhắc đến việc trả sinh lễ rồi?Con trai của Lâm Kim Thuật là Lâm Vĩnh Cường lười biếng đi từ trong phòng ra, “Các người không nói phải trái, người là ở nhà mấy người mất tích, chúng tôi không đến nhà các người đòi người là không tệ rồi, hai muốn đòi lại sinh lễ từ chúng tôi?”.
Trọng Sinh Tiểu Ớt Cay Thập Niên 90Tác giả: Ngũ Hành Khuyết TiềnTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: TieuTieuKhi Lâm Mẫn mở to mắt, phát hiện bản thân bị trói ở trong căn phòng gỗ đã cũ. Chân tay đều bị trói. Trong lỗ mũi cô, ngửi thấy mùi xăng nồng nặc. Đứng trước mặt cô là sư huynh Hà KhảiHắn ta vẻ mặt nham hiểm nhìn chằm chằm cô. Lâm Mẫn động tay động chân, kinh hoàng mở to mắt nhìn hắn ta, “Sư huynh, đây là đâu? Ai trói tôi?”Người đàn ông dường như không nghĩ đến sớm như vậy mà cô đã tỉnh. Hắn ta dưới cặp kính dây màu vàng, bỗng nhiên lóe lên một chút căng thẳng. Hắn ta không nói gì. Lâm Mẫn bị trói tay chân, vội vàng gọi lớn, “Hà Khải, trả lời tôi, chuyện gì thế này?”Cô nhớ, rõ ràng là Hà Khải nói sẽ đưa cô đến chữa bệnh cho một người nổi tiếng, cô không nghi nhờ theo lên xe cùng hắn ta. Tại sao lại như thế này?Vẻ mặt của Hà Khải đáng sợ, bước đến trước mặt, giọng nói căm ghét, “Lâm Mẫn, đừng trách tôi, cô cản đường Tĩnh Xu, khiến cô ấy mất tất cả, tôi phải trừ khử cô. “Người đàn ông ánh mắt đáng sợ, nhìn cô ngồi trên đất, người phụ nữ vẻ mặt hốt hoảng nhưng giọng nói… Editor: TieuTieuNhà họ Lâm sống ở thôn Thượng Hà cách thị trấn năm km, thuộc một ngôi làng hẻo lánh.Cố Đức Thành và Vương Quế Hương lái xe bốn bánh có thùng, Cố Cảnh Huy lái xe bốn bánh kéo bắp, hướng thôn Thượng Hà.Xe dừng lại bên đường, 1 nhà 3 người vội vàng vào nhà họ Lâm.“Cha mẹ, cái này, trong nhà có người”.Lâm Kiều đang gặt quần áo trong sân, nhìn thấy nhà họ Cố đột nhiên đến, cô có chút ngại ngùng không biết bắt đầu từ đâu, vội vàng gọi vào trong phòng.Nếu như không phải do Cố Cảnh Xuyên bị thương, những người này, chính là nhà chồng của cô.Cho dù Lâm Kiều đã tự mình hủy hôn đổi người, cô cũng ngại đối mặt với nhà họ Cố.Nhưng cũng rất kỳ lạ, những người này sao lại đến đây?Lâm Kim Thuận và Lý Thu Mai nghe được, từ trong phòng bước ra, nhìn thấy Cố Đức Thành, hỏi, “Ông bà thông gia, hai người sao đến đây?”“Lâm Mẫn không thấy đâu, nó có về đây không?” Cố Đức Thành hỏi trực tiếp.“Không thấy đâu?” Lý Thu Mai sắc mặt thay đổi, “Thông gia, ông nói như vậy là ý gì? Con gái đã gả cho nhà các ông rồi, chính là người của nhà họ Cố các ông, nó không thấy đâu có liên quan đến chúng tôi đâu? Các ông lại chạy đến nhà chúng tôi tìm người?”Lý Thu Mai trước tiên vội vàng phủ sạch quan hệ.“Tiểu Mẫn nó không có về nhà sao?” Vương Quế Hương vội vàng nhìn vào trong nhà chính của họ.“Không có, nó là bị Ngũ Hoa nhà tôi trói đến nhà họ Cố, nó dám về nhà sao?” Lý Thu Mai phiền muộn, “Các người sao lại để cho nó chạy rồi? Nó chạy lúc nào? Có biết chạy về hướng nào không?”Lý Thu Mai lo lắng việc khác, vội vàng làm rõ việc mất tích của Lâm Mẫn.Lý Thu Mai phản ứng, khiến Vương Quế Hương rất không thoải mái, “Chúng tôi nếu biết, có cần đến nhà bà không? Nó cùng con dâu lớn nhà chúng tôi đi dạo phố, kết quả chớp mắt không thấy đâu rồi!”“Vậy mọi người hỏi chị dâu lớn nhà mấy người, chạy đến nhà chúng tôi làm gì? Nó không có về!”Cố Cảnh Huy bên cạnh nóng lòng chen lời, “Cho dù người chạy rồi, nhưng mà, sinh lễ của chúng tôi nên trả lại!”Nghe lại trả lại sinh lễ, sắc mặt người nhà họ Lâm thay đổi rồi.Mất nhiều thời gian gả Lâm Mẫn qua đó, chính là vì không có tiền trả sinh lễ cũng không muốn trả, vòng vo, sao lại nhắc đến việc trả sinh lễ rồi?Con trai của Lâm Kim Thuật là Lâm Vĩnh Cường lười biếng đi từ trong phòng ra, “Các người không nói phải trái, người là ở nhà mấy người mất tích, chúng tôi không đến nhà các người đòi người là không tệ rồi, hai muốn đòi lại sinh lễ từ chúng tôi?”.