Chương 1 “Thím, cầu xin thím cứu mẹ con, nhất định con sẽ trả món tiền này cho thím!” Mộc Mai quỳ gối trong phòng khách dập đầu liên tục mấy cái, trên trán đã đổ máu. “Cứu bà ta, mày cho rằng bà ta có thể sống được à?” Bà thím cười nhạo một tiếng, nhìn cô với ánh mắt chán ghét, vô cùng chán ghét: “Bà ta nằm bệnh viện đã ba năm rồi mà chưa chết, bà ta chịu đựng tốt thật đấy!” Cô chưa mở miệng, chị họ Mộc Diệp đã cướp lời, nói: “Đúng rồi! Biết rõ là lãng phí tiền, có cho cũng không lấy lại được! Hơn nữa, cho mày mượn, đời này mày có thể trả lại không?” Nói xong cũng không thèm nhìn Mộc Mai nữa, cúi đầu nhìn móng tay | mới được sơn lại. Trong mắt Mộc Mai chứa nước mắt: “Trong tương lai, chắc chắn con sẽ kiếm tiền trả lại cho thím!” “Mày kiếm tiền bằng cách nào?” Bà thím nhìn cô với vẻ khinh bỉ, nói chuyện không hề nể mặt: “Mày như thế này còn muốn kiếm tiền kiểu gì? Trừ khi mày bán thân đi mới kiếm nổi tiền!” Những lời sỉ nhục này Mộc Mai đã nghe quen, nhưng lúc này nhìn thấy dáng vẻ đắc…
Chương 370
Cố Tổng Sủng ThêTác giả: AlyTruyện Ngôn TìnhChương 1 “Thím, cầu xin thím cứu mẹ con, nhất định con sẽ trả món tiền này cho thím!” Mộc Mai quỳ gối trong phòng khách dập đầu liên tục mấy cái, trên trán đã đổ máu. “Cứu bà ta, mày cho rằng bà ta có thể sống được à?” Bà thím cười nhạo một tiếng, nhìn cô với ánh mắt chán ghét, vô cùng chán ghét: “Bà ta nằm bệnh viện đã ba năm rồi mà chưa chết, bà ta chịu đựng tốt thật đấy!” Cô chưa mở miệng, chị họ Mộc Diệp đã cướp lời, nói: “Đúng rồi! Biết rõ là lãng phí tiền, có cho cũng không lấy lại được! Hơn nữa, cho mày mượn, đời này mày có thể trả lại không?” Nói xong cũng không thèm nhìn Mộc Mai nữa, cúi đầu nhìn móng tay | mới được sơn lại. Trong mắt Mộc Mai chứa nước mắt: “Trong tương lai, chắc chắn con sẽ kiếm tiền trả lại cho thím!” “Mày kiếm tiền bằng cách nào?” Bà thím nhìn cô với vẻ khinh bỉ, nói chuyện không hề nể mặt: “Mày như thế này còn muốn kiếm tiền kiểu gì? Trừ khi mày bán thân đi mới kiếm nổi tiền!” Những lời sỉ nhục này Mộc Mai đã nghe quen, nhưng lúc này nhìn thấy dáng vẻ đắc… Cố Văn đứng dậy vặn eo, đứng trước cửa sổ, nói: “Cô ấy làm gì đó là chuyện của cô ấy, không liên quan gì A:m đến tôi.Cố Văn vẫn che giấu trong nhiều năm nay, nếu dễ bị phát hiện dễ dàng như vậy, thì ngay hôm nay anh đã không được ngồi vị trí này rồi.“Vâng” Bạch Lâm Anh không nói gì nữa.Cố Văn nhìn đồng hồ: “Nếu Mạch Lam đã ra nước ngoài, †ôi cũng nên quay lại xem một chút”“Cậu hai, anh đi thì chẳng phải là sẽ lộ thân phận sao?” Mạch Lam không giống như Mộc Mai, cô ta đã biết Cố Văn từ khi còn nhỏ.Lần này Cố Văn không trả lời Bạch Lâm Anh, bảo người chuẩn bị vé máy bay sang nước ngoài.Sau khi Cố Văn đến Tây Âu, anh đã lập tức đi đến tập đoàn Tỉing,.John nhìn thấy Cố Văn thì cực kỳ ngạc nhiên: “Tổng giám đốc, tại sao ngài lại ở đây?”“Đến đây diễn kịch” Cố Văn đi ngang qua..John và ngồi vào ghế tổng giám đốc.John nhìn Bạch Lâm Anh, khó hiểu hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”Tổng giám đốc của bọn họ không làm gì mà không chắc.chắn, hôm nay không báo trước mà lại tới Tây Âu, chắc chăn là có chuyện gì xảy ra.Bạch Lâm Anh võ vai.John, cười nói: “Không sao đâu, lát nữa chờ xem diễn kịch là được”Vẻ mặt..John mơ hồ, vấn không hiểu tổng giám đốc và Bạch Lâm Anh định làm qì.Lúc này có người gõ cửa phòng tổng giám đốc: “Tổng giám đốc, bên _ ngoài có người tìm ngài, đến từ Việt Nam.Cô ấy nói cô ấy là cô cả của nhà họ Mạch”“Biết Cố Văn nói xong, nhìn dohn.Nhìn thấy ánh mắt của Cố Văn,..John ngộ ra và ra ngoài đón tiếp.dohn bước ra khỏi công ty và nhìn thấy Mạch Lam đang ngồi tại phòng khách ở tầng một, cô ta mặc bộ vest cho nữ trông rất mạnh mẽ.“Xin chào, cô có phải là cô Mạch không?” John cung kính hỏi.“Là tôi” Mạch Lam cười đáp.Cứ tưởng công ty lớn thế này sẽ coi thường người khác, không ngờ thái độ phục vụ lại tốt như vậy.John khẽ cư: ôi vừa nghe bọn họ nói, có phải là cô muốn hợp tác với công ty chúng tôi sao?”“Đúng vậy, hôm nay tôi thành tâm đến đây.Không biết có thể cho tôi đến gặp anh Kiêu Vĩ Thành không?” Mạch Lam đi thẳng vào chủ đề và đưa một bản tài liệucho.John.Mạch Lam nghe nói Cố Văn hợp tác với Kiêu Vĩ Thành nên mới có cơ hội chiếm được tập đoàn Hưng Thịnh, cô †a muốn điều tra mối quan hệ giữa Cố Văn và Kiêu Vĩ Thành như thế nào.John nhìn qua rồi mỉm cười: “Theo tôi được biết, nhà họ Mạch ở Việt Nam là một gia đình quân đội mà, sao cô lại hứng thú với kinh doanh thế?”“Làm người không thể không thay đổi, luôn phải tìm một hướng đi khác.”Mạch Lam cầm ly cà phê lên uống một cách tao nhã.“Cô Mạch, mời đi với tôi”.John nhìn đồng hồ, có lẽ là tổng giám đốc đã ngụy †rang xong rồi.“Cảm ơn” Mạch Lam cùng..John rời đi.Những năm qua Mạch Lam đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng khi cô ta nhìn thấy đồ trang trí trên trần nhà của công ty này, cô ta mới biết thế giới bên ngoài vấn rất rộng lớn..
Cố Văn đứng dậy vặn eo, đứng trước cửa sổ, nói: “Cô ấy làm gì đó là chuyện của cô ấy, không liên quan gì A:m đến tôi.
Cố Văn vẫn che giấu trong nhiều năm nay, nếu dễ bị phát hiện dễ dàng như vậy, thì ngay hôm nay anh đã không được ngồi vị trí này rồi.
“Vâng” Bạch Lâm Anh không nói gì nữa.
Cố Văn nhìn đồng hồ: “Nếu Mạch Lam đã ra nước ngoài, †ôi cũng nên quay lại xem một chút”
“Cậu hai, anh đi thì chẳng phải là sẽ lộ thân phận sao?” Mạch Lam không giống như Mộc Mai, cô ta đã biết Cố Văn từ khi còn nhỏ.
Lần này Cố Văn không trả lời Bạch Lâm Anh, bảo người chuẩn bị vé máy bay sang nước ngoài.
Sau khi Cố Văn đến Tây Âu, anh đã lập tức đi đến tập đoàn Tỉing,.John nhìn thấy Cố Văn thì cực kỳ ngạc nhiên: “Tổng giám đốc, tại sao ngài lại ở đây?”
“Đến đây diễn kịch” Cố Văn đi ngang qua..John và ngồi vào ghế tổng giám đốc.
John nhìn Bạch Lâm Anh, khó hiểu hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Tổng giám đốc của bọn họ không làm gì mà không chắc.
chắn, hôm nay không báo trước mà lại tới Tây Âu, chắc chăn là có chuyện gì xảy ra.
Bạch Lâm Anh võ vai.John, cười nói: “Không sao đâu, lát nữa chờ xem diễn kịch là được”
Vẻ mặt..John mơ hồ, vấn không hiểu tổng giám đốc và Bạch Lâm Anh định làm qì.
Lúc này có người gõ cửa phòng tổng giám đốc: “Tổng giám đốc, bên _ ngoài có người tìm ngài, đến từ Việt Nam.
Cô ấy nói cô ấy là cô cả của nhà họ Mạch”
“Biết Cố Văn nói xong, nhìn dohn.
Nhìn thấy ánh mắt của Cố Văn,..John ngộ ra và ra ngoài đón tiếp.
dohn bước ra khỏi công ty và nhìn thấy Mạch Lam đang ngồi tại phòng khách ở tầng một, cô ta mặc bộ vest cho nữ trông rất mạnh mẽ.
“Xin chào, cô có phải là cô Mạch không?” John cung kính hỏi.
“Là tôi” Mạch Lam cười đáp.
Cứ tưởng công ty lớn thế này sẽ coi thường người khác, không ngờ thái độ phục vụ lại tốt như vậy.
John khẽ cư: ôi vừa nghe bọn họ nói, có phải là cô muốn hợp tác với công ty chúng tôi sao?”
“Đúng vậy, hôm nay tôi thành tâm đến đây.
Không biết có thể cho tôi đến gặp anh Kiêu Vĩ Thành không?” Mạch Lam đi thẳng vào chủ đề và đưa một bản tài liệu
cho.John.
Mạch Lam nghe nói Cố Văn hợp tác với Kiêu Vĩ Thành nên mới có cơ hội chiếm được tập đoàn Hưng Thịnh, cô †a muốn điều tra mối quan hệ giữa Cố Văn và Kiêu Vĩ Thành như thế nào.
John nhìn qua rồi mỉm cười: “Theo tôi được biết, nhà họ Mạch ở Việt Nam là một gia đình quân đội mà, sao cô lại hứng thú với kinh doanh thế?”
“Làm người không thể không thay đổi, luôn phải tìm một hướng đi khác.”
Mạch Lam cầm ly cà phê lên uống một cách tao nhã.
“Cô Mạch, mời đi với tôi”.John nhìn đồng hồ, có lẽ là tổng giám đốc đã ngụy †rang xong rồi.
“Cảm ơn” Mạch Lam cùng..John rời đi.
Những năm qua Mạch Lam đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng khi cô ta nhìn thấy đồ trang trí trên trần nhà của công ty này, cô ta mới biết thế giới bên ngoài vấn rất rộng lớn..
Cố Tổng Sủng ThêTác giả: AlyTruyện Ngôn TìnhChương 1 “Thím, cầu xin thím cứu mẹ con, nhất định con sẽ trả món tiền này cho thím!” Mộc Mai quỳ gối trong phòng khách dập đầu liên tục mấy cái, trên trán đã đổ máu. “Cứu bà ta, mày cho rằng bà ta có thể sống được à?” Bà thím cười nhạo một tiếng, nhìn cô với ánh mắt chán ghét, vô cùng chán ghét: “Bà ta nằm bệnh viện đã ba năm rồi mà chưa chết, bà ta chịu đựng tốt thật đấy!” Cô chưa mở miệng, chị họ Mộc Diệp đã cướp lời, nói: “Đúng rồi! Biết rõ là lãng phí tiền, có cho cũng không lấy lại được! Hơn nữa, cho mày mượn, đời này mày có thể trả lại không?” Nói xong cũng không thèm nhìn Mộc Mai nữa, cúi đầu nhìn móng tay | mới được sơn lại. Trong mắt Mộc Mai chứa nước mắt: “Trong tương lai, chắc chắn con sẽ kiếm tiền trả lại cho thím!” “Mày kiếm tiền bằng cách nào?” Bà thím nhìn cô với vẻ khinh bỉ, nói chuyện không hề nể mặt: “Mày như thế này còn muốn kiếm tiền kiểu gì? Trừ khi mày bán thân đi mới kiếm nổi tiền!” Những lời sỉ nhục này Mộc Mai đã nghe quen, nhưng lúc này nhìn thấy dáng vẻ đắc… Cố Văn đứng dậy vặn eo, đứng trước cửa sổ, nói: “Cô ấy làm gì đó là chuyện của cô ấy, không liên quan gì A:m đến tôi.Cố Văn vẫn che giấu trong nhiều năm nay, nếu dễ bị phát hiện dễ dàng như vậy, thì ngay hôm nay anh đã không được ngồi vị trí này rồi.“Vâng” Bạch Lâm Anh không nói gì nữa.Cố Văn nhìn đồng hồ: “Nếu Mạch Lam đã ra nước ngoài, †ôi cũng nên quay lại xem một chút”“Cậu hai, anh đi thì chẳng phải là sẽ lộ thân phận sao?” Mạch Lam không giống như Mộc Mai, cô ta đã biết Cố Văn từ khi còn nhỏ.Lần này Cố Văn không trả lời Bạch Lâm Anh, bảo người chuẩn bị vé máy bay sang nước ngoài.Sau khi Cố Văn đến Tây Âu, anh đã lập tức đi đến tập đoàn Tỉing,.John nhìn thấy Cố Văn thì cực kỳ ngạc nhiên: “Tổng giám đốc, tại sao ngài lại ở đây?”“Đến đây diễn kịch” Cố Văn đi ngang qua..John và ngồi vào ghế tổng giám đốc.John nhìn Bạch Lâm Anh, khó hiểu hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”Tổng giám đốc của bọn họ không làm gì mà không chắc.chắn, hôm nay không báo trước mà lại tới Tây Âu, chắc chăn là có chuyện gì xảy ra.Bạch Lâm Anh võ vai.John, cười nói: “Không sao đâu, lát nữa chờ xem diễn kịch là được”Vẻ mặt..John mơ hồ, vấn không hiểu tổng giám đốc và Bạch Lâm Anh định làm qì.Lúc này có người gõ cửa phòng tổng giám đốc: “Tổng giám đốc, bên _ ngoài có người tìm ngài, đến từ Việt Nam.Cô ấy nói cô ấy là cô cả của nhà họ Mạch”“Biết Cố Văn nói xong, nhìn dohn.Nhìn thấy ánh mắt của Cố Văn,..John ngộ ra và ra ngoài đón tiếp.dohn bước ra khỏi công ty và nhìn thấy Mạch Lam đang ngồi tại phòng khách ở tầng một, cô ta mặc bộ vest cho nữ trông rất mạnh mẽ.“Xin chào, cô có phải là cô Mạch không?” John cung kính hỏi.“Là tôi” Mạch Lam cười đáp.Cứ tưởng công ty lớn thế này sẽ coi thường người khác, không ngờ thái độ phục vụ lại tốt như vậy.John khẽ cư: ôi vừa nghe bọn họ nói, có phải là cô muốn hợp tác với công ty chúng tôi sao?”“Đúng vậy, hôm nay tôi thành tâm đến đây.Không biết có thể cho tôi đến gặp anh Kiêu Vĩ Thành không?” Mạch Lam đi thẳng vào chủ đề và đưa một bản tài liệucho.John.Mạch Lam nghe nói Cố Văn hợp tác với Kiêu Vĩ Thành nên mới có cơ hội chiếm được tập đoàn Hưng Thịnh, cô †a muốn điều tra mối quan hệ giữa Cố Văn và Kiêu Vĩ Thành như thế nào.John nhìn qua rồi mỉm cười: “Theo tôi được biết, nhà họ Mạch ở Việt Nam là một gia đình quân đội mà, sao cô lại hứng thú với kinh doanh thế?”“Làm người không thể không thay đổi, luôn phải tìm một hướng đi khác.”Mạch Lam cầm ly cà phê lên uống một cách tao nhã.“Cô Mạch, mời đi với tôi”.John nhìn đồng hồ, có lẽ là tổng giám đốc đã ngụy †rang xong rồi.“Cảm ơn” Mạch Lam cùng..John rời đi.Những năm qua Mạch Lam đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng khi cô ta nhìn thấy đồ trang trí trên trần nhà của công ty này, cô ta mới biết thế giới bên ngoài vấn rất rộng lớn..