Tác giả:

Nơi sân thượng Hoàng Kì, mây đen kéo đến, mưa phùn cuối đông bắt đầu đổ xuống, lất phất từng giọt khóc thay lòng cô gái......! Giữa sân thượng, một cô gái mặc chiếc váy trắng nhiễm một tầng huyết sắc, máu từ nơi con dao găm đang cắm trên ngực nàng lan toả ra, tựa như những đoá mạn châu sa hoa nơi cạnh bờ Vong Xuyên, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, ẩn hiện một tầng lạnh lùng, dù đau đớn từ thể xác lẫn linh hồn mang lại, nhưng lông mày cũng chẳng nhíu một cái, khoé môi kéo nhẹ một nụ cười tự giễu. Đau đớn nơi thể xác do con dao găm đâm thẳng vào tim, đau đớn nơi linh hồn thì do.....chính người nàng yêu nhất, đâm con dao này lên ngực nàng, rồi ngoảnh mặt đi không thèm nhìn lại dù một lần. Ha.....cuối cùng thì người thua lại là tôi? Cuối cùng thì......anh vẫn chọn ả chứ không chọn tôi! Cuối cùng thì..........anh vẫn chẳng yêu tôi!dù chỉ một chút thôi........! Nơi đáy lòng dấy lên nổi đau bất tận, nói cho nàng biết rằng, nàng đã thua ả, thua một cách triệt để, thua một người…

Chương 32: 32: Nhất Chiêu Liền Hạ

Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch ChuyểnTác giả: Cà PhêTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNơi sân thượng Hoàng Kì, mây đen kéo đến, mưa phùn cuối đông bắt đầu đổ xuống, lất phất từng giọt khóc thay lòng cô gái......! Giữa sân thượng, một cô gái mặc chiếc váy trắng nhiễm một tầng huyết sắc, máu từ nơi con dao găm đang cắm trên ngực nàng lan toả ra, tựa như những đoá mạn châu sa hoa nơi cạnh bờ Vong Xuyên, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, ẩn hiện một tầng lạnh lùng, dù đau đớn từ thể xác lẫn linh hồn mang lại, nhưng lông mày cũng chẳng nhíu một cái, khoé môi kéo nhẹ một nụ cười tự giễu. Đau đớn nơi thể xác do con dao găm đâm thẳng vào tim, đau đớn nơi linh hồn thì do.....chính người nàng yêu nhất, đâm con dao này lên ngực nàng, rồi ngoảnh mặt đi không thèm nhìn lại dù một lần. Ha.....cuối cùng thì người thua lại là tôi? Cuối cùng thì......anh vẫn chọn ả chứ không chọn tôi! Cuối cùng thì..........anh vẫn chẳng yêu tôi!dù chỉ một chút thôi........! Nơi đáy lòng dấy lên nổi đau bất tận, nói cho nàng biết rằng, nàng đã thua ả, thua một cách triệt để, thua một người… Hồng Diễn là người lên đài đấu với Đông Phương Thiên Nguyệt, trong đám người Hồng Gia là thực lực thấp nhất, nhìn qua liền hiểu bọn họ đương là khinh thường thực lực nàng, mới để kẻ yếu nhất lên đấu.Tuy là kẻ yếu nhất trong đám, nhưng gã ta lại tỏ thái độ kiêu căng, như thể gã ta chắc chắn sẽ thắng vậy.Đối với điều này, Đông Phương Thiên Nguyệt xem như chẳng thấy, nhàn nhã đứng ở đấy như chẳng có gì.Mọi người xung quanh là kinh ngạc vẫn hoài bất ngờ, đơn giản vì, trên người nàng khí chất lúc này, tựa như khí chất một bá vương quen đứng nơi chí cao, những thứ tầm thường không xứng để nàng quan tâm đến, dù một khoảnh khắc.Hồng Diễn thấy thế liền cho rằng Đông Phương Thiên Nguyệt khinh thường gã, kì thật đúng là như vậy, trong lòng gã liền dâng lên xúc cảm tức giận, cũng là không che giấu được, rống lên:"Chết tiệt, người đây là đang khinh thường ta, ta muốn giết ngươi"Sau đó thiên lực kim sắc ở trên người liền vận chuyển, trường kiếm trong tay, cả người lao về phía Đông Phương Thiên Nguyệt.Nhìn đến động tác trên tay gã, nàng cũng là không có hoảng loạn, lên đến nữa bước Toàn Thiên, đối với nàng mà nói, tốc độ này của hắn, chẳng khác gì một thước phim tua chậm.Nàng không khinh thường người thực lực yếu, bởi vì có nhiều lúc, đó mới là cường giả đích thực, nàng chỉ khinh thường những kẻ được sủng sinh kiêu(1) như này, và những kẻ không biết cố gắng, lại trách mắng ông trời cho mình thiên phú kém, thế lực gia tộc kém.Thấy Đông Phương Thiên Nguyệt đứng yên, mọi người đều cho rằng, nàng đây là sợ quá không động đậy được, chỉ có Đông Phương Gia người đồng ý tin tưởng nàng mà thôi.Ngay lúc mọi người cho rằng nàng sẽ bị một chiêu này của Hồng Diễn đánh xuống đài thì, cuối cùng nàng cũng có động tác, cả người nghiên sang một bên, thiên lực trên tay hướng đan điền gã ta mà đánh, Hồng Diễn trực tiếp ngã xuống đài.Lúc này mọi người là kinh ngạc đến quên luôn phản ứng, nhất chiêu! là nhất chiêu hạ đối thủ!Không ngờ việc này, lại có ngày sẽ xuất hiện trên người một kẻ được mệnh danh là phế vật!Đúng là chẳng thể nói trước điều gì mà!Người Hồng Gia cũng là ngớ người, song rất nhanh liền khôi phục thần sắc, vừa chạy đến vị trí Hồng Diễn vừa tự an ủi, là do Đông Phương Thiên Nguyệt may mắn mà thôi!Nếu không, một luyện thể nhị trùng, sao lại có khả năng thắng được một luyện thể tứ trùng?Đó là điều không có khả năng!Đông Phương Gia như đã biết trước việc này, dù sao lúc trước Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là sớm đột phá luyện thể thất trùng, đến bây giờ hẳn là thực lực đã qua mức này, có khi đã đột phá Tiên Thiên rồi cũng nên.Nhưng là ai cũng biết, đột phá Tiên Thiên sẽ trải qua một lần tẩy kinh phạt tủy, quá trình này chính là đau đớn có thể nói là tuyệt vô cận hữu, mà bọn họ cả Đông Phương Gia nhưng là chưa từng nghe quá động tỉnh từ viện nàng, hẳn là chưa đột phá, nhưng chắc chắn đã cận kề tiến giai.Nhưng bọn họ nào có biết, từ gần hai tháng trước, nàng nhưng là đã đột phá đến Tiên Thiên a, hiện tại chỉ cần chiến xong, lúc về Đông Phương Gia nàng sẽ là bế quan để tiến giai đến Toàn Thiên cảnh nha.Bất ngờ lúc này, một tên nữ tử Hồng Gia tức giận rống lên, nhanh chóng lao người tấn công về phía Đông Phương Thiên Nguyệt:"Ngươi nhưng dám phế đệ đệ ta, ngươi muốn chết rồi""Ngươi nhưng là không xứng giết ta nga"Đông Phương Thiên Nguyệt hơi quay mặt sang nhìn hắn, nàng từ nãy đến giờ vẫn là đứng ở trên đài, chậm rãi thu tình hình tất cả vào đôi con ngươi lam sắc, nhếch môi cười nhìn bọn người Hồng Gia sắc mặt biến đổi đến là ảo diệu.Mọi người xung quanh vừa nghe đến lời này của Hồng Diệp Lan, ngay lập tức cái nhìn đối với Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là thay đổi.Đủ Độc ác!Đủ ngoan!(2)Trong lòng cũng xếp Đông Phương Thiên Nguyệt vào những người không nên trêu chọc, nếu không sẽ bị thủ đoạn của nàng sát đến chết cũng không nhắm mắt!_________Chú thích:(1)Được sủng sinh kiêu:Được yêu thương mà đi khắp nơi kiêu ngạo, không coi ai ra gì á.(2)Ngoan ở đây là ngoan độc á, không phải ý là khôn ngoan hay ngoan ngoãn nha..

Hồng Diễn là người lên đài đấu với Đông Phương Thiên Nguyệt, trong đám người Hồng Gia là thực lực thấp nhất, nhìn qua liền hiểu bọn họ đương là khinh thường thực lực nàng, mới để kẻ yếu nhất lên đấu.

Tuy là kẻ yếu nhất trong đám, nhưng gã ta lại tỏ thái độ kiêu căng, như thể gã ta chắc chắn sẽ thắng vậy.

Đối với điều này, Đông Phương Thiên Nguyệt xem như chẳng thấy, nhàn nhã đứng ở đấy như chẳng có gì.

Mọi người xung quanh là kinh ngạc vẫn hoài bất ngờ, đơn giản vì, trên người nàng khí chất lúc này, tựa như khí chất một bá vương quen đứng nơi chí cao, những thứ tầm thường không xứng để nàng quan tâm đến, dù một khoảnh khắc.

Hồng Diễn thấy thế liền cho rằng Đông Phương Thiên Nguyệt khinh thường gã, kì thật đúng là như vậy, trong lòng gã liền dâng lên xúc cảm tức giận, cũng là không che giấu được, rống lên:

"Chết tiệt, người đây là đang khinh thường ta, ta muốn giết ngươi"

Sau đó thiên lực kim sắc ở trên người liền vận chuyển, trường kiếm trong tay, cả người lao về phía Đông Phương Thiên Nguyệt.

Nhìn đến động tác trên tay gã, nàng cũng là không có hoảng loạn, lên đến nữa bước Toàn Thiên, đối với nàng mà nói, tốc độ này của hắn, chẳng khác gì một thước phim tua chậm.

Nàng không khinh thường người thực lực yếu, bởi vì có nhiều lúc, đó mới là cường giả đích thực, nàng chỉ khinh thường những kẻ được sủng sinh kiêu(1) như này, và những kẻ không biết cố gắng, lại trách mắng ông trời cho mình thiên phú kém, thế lực gia tộc kém.

Thấy Đông Phương Thiên Nguyệt đứng yên, mọi người đều cho rằng, nàng đây là sợ quá không động đậy được, chỉ có Đông Phương Gia người đồng ý tin tưởng nàng mà thôi.

Ngay lúc mọi người cho rằng nàng sẽ bị một chiêu này của Hồng Diễn đánh xuống đài thì, cuối cùng nàng cũng có động tác, cả người nghiên sang một bên, thiên lực trên tay hướng đan điền gã ta mà đánh, Hồng Diễn trực tiếp ngã xuống đài.

Lúc này mọi người là kinh ngạc đến quên luôn phản ứng, nhất chiêu! là nhất chiêu hạ đối thủ!

Không ngờ việc này, lại có ngày sẽ xuất hiện trên người một kẻ được mệnh danh là phế vật!

Đúng là chẳng thể nói trước điều gì mà!

Người Hồng Gia cũng là ngớ người, song rất nhanh liền khôi phục thần sắc, vừa chạy đến vị trí Hồng Diễn vừa tự an ủi, là do Đông Phương Thiên Nguyệt may mắn mà thôi!

Nếu không, một luyện thể nhị trùng, sao lại có khả năng thắng được một luyện thể tứ trùng?

Đó là điều không có khả năng!

Đông Phương Gia như đã biết trước việc này, dù sao lúc trước Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là sớm đột phá luyện thể thất trùng, đến bây giờ hẳn là thực lực đã qua mức này, có khi đã đột phá Tiên Thiên rồi cũng nên.

Nhưng là ai cũng biết, đột phá Tiên Thiên sẽ trải qua một lần tẩy kinh phạt tủy, quá trình này chính là đau đớn có thể nói là tuyệt vô cận hữu, mà bọn họ cả Đông Phương Gia nhưng là chưa từng nghe quá động tỉnh từ viện nàng, hẳn là chưa đột phá, nhưng chắc chắn đã cận kề tiến giai.

Nhưng bọn họ nào có biết, từ gần hai tháng trước, nàng nhưng là đã đột phá đến Tiên Thiên a, hiện tại chỉ cần chiến xong, lúc về Đông Phương Gia nàng sẽ là bế quan để tiến giai đến Toàn Thiên cảnh nha.

Bất ngờ lúc này, một tên nữ tử Hồng Gia tức giận rống lên, nhanh chóng lao người tấn công về phía Đông Phương Thiên Nguyệt:

"Ngươi nhưng dám phế đệ đệ ta, ngươi muốn chết rồi"

"Ngươi nhưng là không xứng giết ta nga"Đông Phương Thiên Nguyệt hơi quay mặt sang nhìn hắn, nàng từ nãy đến giờ vẫn là đứng ở trên đài, chậm rãi thu tình hình tất cả vào đôi con ngươi lam sắc, nhếch môi cười nhìn bọn người Hồng Gia sắc mặt biến đổi đến là ảo diệu.

Mọi người xung quanh vừa nghe đến lời này của Hồng Diệp Lan, ngay lập tức cái nhìn đối với Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là thay đổi.

Đủ Độc ác!

Đủ ngoan!(2)

Trong lòng cũng xếp Đông Phương Thiên Nguyệt vào những người không nên trêu chọc, nếu không sẽ bị thủ đoạn của nàng sát đến chết cũng không nhắm mắt!

_________

Chú thích:

(1)Được sủng sinh kiêu:Được yêu thương mà đi khắp nơi kiêu ngạo, không coi ai ra gì á.

(2)Ngoan ở đây là ngoan độc á, không phải ý là khôn ngoan hay ngoan ngoãn nha..

Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch ChuyểnTác giả: Cà PhêTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNơi sân thượng Hoàng Kì, mây đen kéo đến, mưa phùn cuối đông bắt đầu đổ xuống, lất phất từng giọt khóc thay lòng cô gái......! Giữa sân thượng, một cô gái mặc chiếc váy trắng nhiễm một tầng huyết sắc, máu từ nơi con dao găm đang cắm trên ngực nàng lan toả ra, tựa như những đoá mạn châu sa hoa nơi cạnh bờ Vong Xuyên, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, ẩn hiện một tầng lạnh lùng, dù đau đớn từ thể xác lẫn linh hồn mang lại, nhưng lông mày cũng chẳng nhíu một cái, khoé môi kéo nhẹ một nụ cười tự giễu. Đau đớn nơi thể xác do con dao găm đâm thẳng vào tim, đau đớn nơi linh hồn thì do.....chính người nàng yêu nhất, đâm con dao này lên ngực nàng, rồi ngoảnh mặt đi không thèm nhìn lại dù một lần. Ha.....cuối cùng thì người thua lại là tôi? Cuối cùng thì......anh vẫn chọn ả chứ không chọn tôi! Cuối cùng thì..........anh vẫn chẳng yêu tôi!dù chỉ một chút thôi........! Nơi đáy lòng dấy lên nổi đau bất tận, nói cho nàng biết rằng, nàng đã thua ả, thua một cách triệt để, thua một người… Hồng Diễn là người lên đài đấu với Đông Phương Thiên Nguyệt, trong đám người Hồng Gia là thực lực thấp nhất, nhìn qua liền hiểu bọn họ đương là khinh thường thực lực nàng, mới để kẻ yếu nhất lên đấu.Tuy là kẻ yếu nhất trong đám, nhưng gã ta lại tỏ thái độ kiêu căng, như thể gã ta chắc chắn sẽ thắng vậy.Đối với điều này, Đông Phương Thiên Nguyệt xem như chẳng thấy, nhàn nhã đứng ở đấy như chẳng có gì.Mọi người xung quanh là kinh ngạc vẫn hoài bất ngờ, đơn giản vì, trên người nàng khí chất lúc này, tựa như khí chất một bá vương quen đứng nơi chí cao, những thứ tầm thường không xứng để nàng quan tâm đến, dù một khoảnh khắc.Hồng Diễn thấy thế liền cho rằng Đông Phương Thiên Nguyệt khinh thường gã, kì thật đúng là như vậy, trong lòng gã liền dâng lên xúc cảm tức giận, cũng là không che giấu được, rống lên:"Chết tiệt, người đây là đang khinh thường ta, ta muốn giết ngươi"Sau đó thiên lực kim sắc ở trên người liền vận chuyển, trường kiếm trong tay, cả người lao về phía Đông Phương Thiên Nguyệt.Nhìn đến động tác trên tay gã, nàng cũng là không có hoảng loạn, lên đến nữa bước Toàn Thiên, đối với nàng mà nói, tốc độ này của hắn, chẳng khác gì một thước phim tua chậm.Nàng không khinh thường người thực lực yếu, bởi vì có nhiều lúc, đó mới là cường giả đích thực, nàng chỉ khinh thường những kẻ được sủng sinh kiêu(1) như này, và những kẻ không biết cố gắng, lại trách mắng ông trời cho mình thiên phú kém, thế lực gia tộc kém.Thấy Đông Phương Thiên Nguyệt đứng yên, mọi người đều cho rằng, nàng đây là sợ quá không động đậy được, chỉ có Đông Phương Gia người đồng ý tin tưởng nàng mà thôi.Ngay lúc mọi người cho rằng nàng sẽ bị một chiêu này của Hồng Diễn đánh xuống đài thì, cuối cùng nàng cũng có động tác, cả người nghiên sang một bên, thiên lực trên tay hướng đan điền gã ta mà đánh, Hồng Diễn trực tiếp ngã xuống đài.Lúc này mọi người là kinh ngạc đến quên luôn phản ứng, nhất chiêu! là nhất chiêu hạ đối thủ!Không ngờ việc này, lại có ngày sẽ xuất hiện trên người một kẻ được mệnh danh là phế vật!Đúng là chẳng thể nói trước điều gì mà!Người Hồng Gia cũng là ngớ người, song rất nhanh liền khôi phục thần sắc, vừa chạy đến vị trí Hồng Diễn vừa tự an ủi, là do Đông Phương Thiên Nguyệt may mắn mà thôi!Nếu không, một luyện thể nhị trùng, sao lại có khả năng thắng được một luyện thể tứ trùng?Đó là điều không có khả năng!Đông Phương Gia như đã biết trước việc này, dù sao lúc trước Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là sớm đột phá luyện thể thất trùng, đến bây giờ hẳn là thực lực đã qua mức này, có khi đã đột phá Tiên Thiên rồi cũng nên.Nhưng là ai cũng biết, đột phá Tiên Thiên sẽ trải qua một lần tẩy kinh phạt tủy, quá trình này chính là đau đớn có thể nói là tuyệt vô cận hữu, mà bọn họ cả Đông Phương Gia nhưng là chưa từng nghe quá động tỉnh từ viện nàng, hẳn là chưa đột phá, nhưng chắc chắn đã cận kề tiến giai.Nhưng bọn họ nào có biết, từ gần hai tháng trước, nàng nhưng là đã đột phá đến Tiên Thiên a, hiện tại chỉ cần chiến xong, lúc về Đông Phương Gia nàng sẽ là bế quan để tiến giai đến Toàn Thiên cảnh nha.Bất ngờ lúc này, một tên nữ tử Hồng Gia tức giận rống lên, nhanh chóng lao người tấn công về phía Đông Phương Thiên Nguyệt:"Ngươi nhưng dám phế đệ đệ ta, ngươi muốn chết rồi""Ngươi nhưng là không xứng giết ta nga"Đông Phương Thiên Nguyệt hơi quay mặt sang nhìn hắn, nàng từ nãy đến giờ vẫn là đứng ở trên đài, chậm rãi thu tình hình tất cả vào đôi con ngươi lam sắc, nhếch môi cười nhìn bọn người Hồng Gia sắc mặt biến đổi đến là ảo diệu.Mọi người xung quanh vừa nghe đến lời này của Hồng Diệp Lan, ngay lập tức cái nhìn đối với Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là thay đổi.Đủ Độc ác!Đủ ngoan!(2)Trong lòng cũng xếp Đông Phương Thiên Nguyệt vào những người không nên trêu chọc, nếu không sẽ bị thủ đoạn của nàng sát đến chết cũng không nhắm mắt!_________Chú thích:(1)Được sủng sinh kiêu:Được yêu thương mà đi khắp nơi kiêu ngạo, không coi ai ra gì á.(2)Ngoan ở đây là ngoan độc á, không phải ý là khôn ngoan hay ngoan ngoãn nha..

Chương 32: 32: Nhất Chiêu Liền Hạ