Nơi sân thượng Hoàng Kì, mây đen kéo đến, mưa phùn cuối đông bắt đầu đổ xuống, lất phất từng giọt khóc thay lòng cô gái......! Giữa sân thượng, một cô gái mặc chiếc váy trắng nhiễm một tầng huyết sắc, máu từ nơi con dao găm đang cắm trên ngực nàng lan toả ra, tựa như những đoá mạn châu sa hoa nơi cạnh bờ Vong Xuyên, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, ẩn hiện một tầng lạnh lùng, dù đau đớn từ thể xác lẫn linh hồn mang lại, nhưng lông mày cũng chẳng nhíu một cái, khoé môi kéo nhẹ một nụ cười tự giễu. Đau đớn nơi thể xác do con dao găm đâm thẳng vào tim, đau đớn nơi linh hồn thì do.....chính người nàng yêu nhất, đâm con dao này lên ngực nàng, rồi ngoảnh mặt đi không thèm nhìn lại dù một lần. Ha.....cuối cùng thì người thua lại là tôi? Cuối cùng thì......anh vẫn chọn ả chứ không chọn tôi! Cuối cùng thì..........anh vẫn chẳng yêu tôi!dù chỉ một chút thôi........! Nơi đáy lòng dấy lên nổi đau bất tận, nói cho nàng biết rằng, nàng đã thua ả, thua một cách triệt để, thua một người…
Chương 74: 74: Đục Nước Béo Cò
Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch ChuyểnTác giả: Cà PhêTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNơi sân thượng Hoàng Kì, mây đen kéo đến, mưa phùn cuối đông bắt đầu đổ xuống, lất phất từng giọt khóc thay lòng cô gái......! Giữa sân thượng, một cô gái mặc chiếc váy trắng nhiễm một tầng huyết sắc, máu từ nơi con dao găm đang cắm trên ngực nàng lan toả ra, tựa như những đoá mạn châu sa hoa nơi cạnh bờ Vong Xuyên, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, ẩn hiện một tầng lạnh lùng, dù đau đớn từ thể xác lẫn linh hồn mang lại, nhưng lông mày cũng chẳng nhíu một cái, khoé môi kéo nhẹ một nụ cười tự giễu. Đau đớn nơi thể xác do con dao găm đâm thẳng vào tim, đau đớn nơi linh hồn thì do.....chính người nàng yêu nhất, đâm con dao này lên ngực nàng, rồi ngoảnh mặt đi không thèm nhìn lại dù một lần. Ha.....cuối cùng thì người thua lại là tôi? Cuối cùng thì......anh vẫn chọn ả chứ không chọn tôi! Cuối cùng thì..........anh vẫn chẳng yêu tôi!dù chỉ một chút thôi........! Nơi đáy lòng dấy lên nổi đau bất tận, nói cho nàng biết rằng, nàng đã thua ả, thua một cách triệt để, thua một người… Lúc này, Đông Phương Thiên Nguyệt tại bên trong ngọn lửa thiên lực cả cơ thể, thần thức đột ngột thể nghiệm một loại chiêu thức, ở bên trong nàng thần thức múa qua hết thảy một lần.Không đến một chung trà thời gian, nàng lại lần nữa mở ra lam sắc con ngươi, từ không gian nhanh chóng lấy ra một vốc Phục Linh đan uống vào.Sau, cả người liền là chuẩn bị lại thi triển một lần nữa Phượng Hoàng Vũ Động vũ kỹ, chỉ khác là, nàng chuẩn bị thi triển nhưng là thức thứ hai, Hoả Diễm Diệt Sát.Theo Phục Linh đan đi vào, thiên lực cũng là chậm rãi khôi phục, vừa mới khôi phục không bao nhiêu, lại là bị nàng mang ra hết thảy thiên lực bên trong, thi triển lại Hoả Diễm Diệt Sát như nàng đã nhìn qua bên trong thần thức.Mặt đất vốn là ẩm ướt cũng theo hoả lực Đông Phương Thiên Nguyệt mà khô ráo không ít, còn là hằn lên từng từng đạo dấu vết cháy xén màu đen rất rõ ràng.Xung quanh nàng bốc lên từng ngọn lửa, ẩn ẩn bên trong hoả diễm lộ ra nồng đậm sát khí, cũng là chứa Phượng Hoàng Kim Hoả màu vàng xen ở bên trong đỏ rực lửa.Thanh âm băng lãnh truyền từ cổ họng nàng đầy chiến ý: "Phượng Hoàng Vũ Động thức thứ hai– Hoả Diễm Diệt Sát"Theo lời nàng, Hoả Diễm nhanh chóng lan ra, như thiêu đốt cả vùng không gian, ngọn lửa như mang theo sát phạt phá nát những thứ ngán đường, xông thẳng lên bầu trời rộng lớn, kinh diễm đến loá mắt!Tiếp theo sau đó là thanh âm la hét đau đớn của đám u hồn dã quỷ, theo ngọn lửa lan ra, từng đoàn từng đoàn hắc vụ cùng hôi yên dần tan biến mất, rất nhanh liền diệt sạch u hồn dã quỷ kia.Theo chiêu thức thôi miên u hồn này bị phá, từ miệng lớn Ma Nhãn Kim Xà phun ra một ngụm máu, phản hệ mà ngã xuống, ngưng thở.Cả cơ thể Đông Phương Thiên Nguyệt loạng choạng, phải dùng Phượng Kiếm cắm ở trên mặt đất mới là chống đỡ được thân mình, cơ thể yếu ớt tùy thời liền có thể ngã xuống!Cảm nhận nơi đan điền trống rỗng không một phần thiên lực, nàng có chút bất lực, tất cả đều là do thực lực nàng vẫn là còn chưa đủ mạnh!Nhất định, sau này còn là muốn cố gắng hơn nữa!Lúc này, bất ngờ xuất hiện một người nam nhân, nhìn qua không rõ tuổi tác, y phục thô sơ, trên người cơ bắp lộ rõ, gương mặt bị râu tóc che đi hơn nữa, tay vác đại đao, thực lực là ở Luyện thể cửu trùng cấp bậc.Ánh mắt tham lam nhìn Ma Nhãn Kim Xà, lại nhìn nàng tay cầm Phượng Kiếm, khí chất cùng thô tuc nhất một dạng người không khác gì.Đông Phương Thiên Nguyệt mắt lạnh nhìn gã ta, không cần nghĩ nàng cũng là hiểu, gã này là tránh ở một bên nhìn nàng chém giết Ma Nhãn Kim Xà xong, sẽ đi ra nhân lúc nàng chưa khôi phục mà cướp nàng chiến lợi phẩm, bất quá xem thái độ gã ta, hẳn là muốn cướp bóc nàng đồ, đặc biệt là trên tay nàng Kiếm Phượng!Đúng là đục nước béo cò!Nhưng là, không dễ dàng gì cướp đồ nàng, muốn lấy được, ít nhất cũng phải là tổn thương hơn non nữa.Kì thật với tính cách nàng bình thường, nhân chạm vào nàng đồ vật, hoặc là đánh nàng cái chủ ý, đều là trả giá nhất đắt, chỉ là hôm nay nàng có mang trọng thương trên thân, muốn giết gã cũng là có hơi lực bất tòng tâm.Gã ta lúc này cũng là lên tiếng: "Ngươi bây giờ thân là trọng thương, thực lực tuy là ở ta bên trên, nhưng là kháng không được ta chiêu thức, nể tình ngươi kiều diễm trang dung, thức thời thì ngoan ngoãn giao ra hết càn khôn trữ vật túi, để bản đại gia ta hưởng dụng qua, ta liền tha ngươi một mạng"Đông Phương Thiên Nguyệt lạnh lùng nhìn gã, băng lãnh thanh âm vô cực không hơi ấm lên tiếng: "Muốn cướp ta đồ vật, ngươi nhưng là còn chưa đủ tư cách!""Mạnh miệng lắm a! cuối cùng gì mà không ở ta dưới thân, càng phản kháng, ta lại càng thích"Gã ta dăm tà bộ dáng nhìn nàng, cười nói."Hồ ngôn loạn ngữ, cút nhanh nếu là không muốn chết" Đông Phương Thiên Nguyệt lạnh lùng đến cực điểm, trên tay Kiếm Phượng lại một lần nữa cưỡng chế vào tư thế chuẩn bị chiến đấu.Gã ta cũng là liền không nói nữa, đại đao trên tay hường nàng mà vung lên._______________Mọi người một ngày tốt lành ❤️Cảm ơn vì sự ủng hộ!.
Lúc này, Đông Phương Thiên Nguyệt tại bên trong ngọn lửa thiên lực cả cơ thể, thần thức đột ngột thể nghiệm một loại chiêu thức, ở bên trong nàng thần thức múa qua hết thảy một lần.
Không đến một chung trà thời gian, nàng lại lần nữa mở ra lam sắc con ngươi, từ không gian nhanh chóng lấy ra một vốc Phục Linh đan uống vào.
Sau, cả người liền là chuẩn bị lại thi triển một lần nữa Phượng Hoàng Vũ Động vũ kỹ, chỉ khác là, nàng chuẩn bị thi triển nhưng là thức thứ hai, Hoả Diễm Diệt Sát.
Theo Phục Linh đan đi vào, thiên lực cũng là chậm rãi khôi phục, vừa mới khôi phục không bao nhiêu, lại là bị nàng mang ra hết thảy thiên lực bên trong, thi triển lại Hoả Diễm Diệt Sát như nàng đã nhìn qua bên trong thần thức.
Mặt đất vốn là ẩm ướt cũng theo hoả lực Đông Phương Thiên Nguyệt mà khô ráo không ít, còn là hằn lên từng từng đạo dấu vết cháy xén màu đen rất rõ ràng.
Xung quanh nàng bốc lên từng ngọn lửa, ẩn ẩn bên trong hoả diễm lộ ra nồng đậm sát khí, cũng là chứa Phượng Hoàng Kim Hoả màu vàng xen ở bên trong đỏ rực lửa.
Thanh âm băng lãnh truyền từ cổ họng nàng đầy chiến ý: "Phượng Hoàng Vũ Động thức thứ hai– Hoả Diễm Diệt Sát"
Theo lời nàng, Hoả Diễm nhanh chóng lan ra, như thiêu đốt cả vùng không gian, ngọn lửa như mang theo sát phạt phá nát những thứ ngán đường, xông thẳng lên bầu trời rộng lớn, kinh diễm đến loá mắt!
Tiếp theo sau đó là thanh âm la hét đau đớn của đám u hồn dã quỷ, theo ngọn lửa lan ra, từng đoàn từng đoàn hắc vụ cùng hôi yên dần tan biến mất, rất nhanh liền diệt sạch u hồn dã quỷ kia.
Theo chiêu thức thôi miên u hồn này bị phá, từ miệng lớn Ma Nhãn Kim Xà phun ra một ngụm máu, phản hệ mà ngã xuống, ngưng thở.
Cả cơ thể Đông Phương Thiên Nguyệt loạng choạng, phải dùng Phượng Kiếm cắm ở trên mặt đất mới là chống đỡ được thân mình, cơ thể yếu ớt tùy thời liền có thể ngã xuống!
Cảm nhận nơi đan điền trống rỗng không một phần thiên lực, nàng có chút bất lực, tất cả đều là do thực lực nàng vẫn là còn chưa đủ mạnh!
Nhất định, sau này còn là muốn cố gắng hơn nữa!
Lúc này, bất ngờ xuất hiện một người nam nhân, nhìn qua không rõ tuổi tác, y phục thô sơ, trên người cơ bắp lộ rõ, gương mặt bị râu tóc che đi hơn nữa, tay vác đại đao, thực lực là ở Luyện thể cửu trùng cấp bậc.
Ánh mắt tham lam nhìn Ma Nhãn Kim Xà, lại nhìn nàng tay cầm Phượng Kiếm, khí chất cùng thô tuc nhất một dạng người không khác gì.
Đông Phương Thiên Nguyệt mắt lạnh nhìn gã ta, không cần nghĩ nàng cũng là hiểu, gã này là tránh ở một bên nhìn nàng chém giết Ma Nhãn Kim Xà xong, sẽ đi ra nhân lúc nàng chưa khôi phục mà cướp nàng chiến lợi phẩm, bất quá xem thái độ gã ta, hẳn là muốn cướp bóc nàng đồ, đặc biệt là trên tay nàng Kiếm Phượng!
Đúng là đục nước béo cò!
Nhưng là, không dễ dàng gì cướp đồ nàng, muốn lấy được, ít nhất cũng phải là tổn thương hơn non nữa.
Kì thật với tính cách nàng bình thường, nhân chạm vào nàng đồ vật, hoặc là đánh nàng cái chủ ý, đều là trả giá nhất đắt, chỉ là hôm nay nàng có mang trọng thương trên thân, muốn giết gã cũng là có hơi lực bất tòng tâm.
Gã ta lúc này cũng là lên tiếng: "Ngươi bây giờ thân là trọng thương, thực lực tuy là ở ta bên trên, nhưng là kháng không được ta chiêu thức, nể tình ngươi kiều diễm trang dung, thức thời thì ngoan ngoãn giao ra hết càn khôn trữ vật túi, để bản đại gia ta hưởng dụng qua, ta liền tha ngươi một mạng"
Đông Phương Thiên Nguyệt lạnh lùng nhìn gã, băng lãnh thanh âm vô cực không hơi ấm lên tiếng: "Muốn cướp ta đồ vật, ngươi nhưng là còn chưa đủ tư cách!"
"Mạnh miệng lắm a! cuối cùng gì mà không ở ta dưới thân, càng phản kháng, ta lại càng thích"Gã ta dăm tà bộ dáng nhìn nàng, cười nói.
"Hồ ngôn loạn ngữ, cút nhanh nếu là không muốn chết" Đông Phương Thiên Nguyệt lạnh lùng đến cực điểm, trên tay Kiếm Phượng lại một lần nữa cưỡng chế vào tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Gã ta cũng là liền không nói nữa, đại đao trên tay hường nàng mà vung lên.
_______________
Mọi người một ngày tốt lành ❤️
Cảm ơn vì sự ủng hộ!.
Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch ChuyểnTác giả: Cà PhêTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNơi sân thượng Hoàng Kì, mây đen kéo đến, mưa phùn cuối đông bắt đầu đổ xuống, lất phất từng giọt khóc thay lòng cô gái......! Giữa sân thượng, một cô gái mặc chiếc váy trắng nhiễm một tầng huyết sắc, máu từ nơi con dao găm đang cắm trên ngực nàng lan toả ra, tựa như những đoá mạn châu sa hoa nơi cạnh bờ Vong Xuyên, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, ẩn hiện một tầng lạnh lùng, dù đau đớn từ thể xác lẫn linh hồn mang lại, nhưng lông mày cũng chẳng nhíu một cái, khoé môi kéo nhẹ một nụ cười tự giễu. Đau đớn nơi thể xác do con dao găm đâm thẳng vào tim, đau đớn nơi linh hồn thì do.....chính người nàng yêu nhất, đâm con dao này lên ngực nàng, rồi ngoảnh mặt đi không thèm nhìn lại dù một lần. Ha.....cuối cùng thì người thua lại là tôi? Cuối cùng thì......anh vẫn chọn ả chứ không chọn tôi! Cuối cùng thì..........anh vẫn chẳng yêu tôi!dù chỉ một chút thôi........! Nơi đáy lòng dấy lên nổi đau bất tận, nói cho nàng biết rằng, nàng đã thua ả, thua một cách triệt để, thua một người… Lúc này, Đông Phương Thiên Nguyệt tại bên trong ngọn lửa thiên lực cả cơ thể, thần thức đột ngột thể nghiệm một loại chiêu thức, ở bên trong nàng thần thức múa qua hết thảy một lần.Không đến một chung trà thời gian, nàng lại lần nữa mở ra lam sắc con ngươi, từ không gian nhanh chóng lấy ra một vốc Phục Linh đan uống vào.Sau, cả người liền là chuẩn bị lại thi triển một lần nữa Phượng Hoàng Vũ Động vũ kỹ, chỉ khác là, nàng chuẩn bị thi triển nhưng là thức thứ hai, Hoả Diễm Diệt Sát.Theo Phục Linh đan đi vào, thiên lực cũng là chậm rãi khôi phục, vừa mới khôi phục không bao nhiêu, lại là bị nàng mang ra hết thảy thiên lực bên trong, thi triển lại Hoả Diễm Diệt Sát như nàng đã nhìn qua bên trong thần thức.Mặt đất vốn là ẩm ướt cũng theo hoả lực Đông Phương Thiên Nguyệt mà khô ráo không ít, còn là hằn lên từng từng đạo dấu vết cháy xén màu đen rất rõ ràng.Xung quanh nàng bốc lên từng ngọn lửa, ẩn ẩn bên trong hoả diễm lộ ra nồng đậm sát khí, cũng là chứa Phượng Hoàng Kim Hoả màu vàng xen ở bên trong đỏ rực lửa.Thanh âm băng lãnh truyền từ cổ họng nàng đầy chiến ý: "Phượng Hoàng Vũ Động thức thứ hai– Hoả Diễm Diệt Sát"Theo lời nàng, Hoả Diễm nhanh chóng lan ra, như thiêu đốt cả vùng không gian, ngọn lửa như mang theo sát phạt phá nát những thứ ngán đường, xông thẳng lên bầu trời rộng lớn, kinh diễm đến loá mắt!Tiếp theo sau đó là thanh âm la hét đau đớn của đám u hồn dã quỷ, theo ngọn lửa lan ra, từng đoàn từng đoàn hắc vụ cùng hôi yên dần tan biến mất, rất nhanh liền diệt sạch u hồn dã quỷ kia.Theo chiêu thức thôi miên u hồn này bị phá, từ miệng lớn Ma Nhãn Kim Xà phun ra một ngụm máu, phản hệ mà ngã xuống, ngưng thở.Cả cơ thể Đông Phương Thiên Nguyệt loạng choạng, phải dùng Phượng Kiếm cắm ở trên mặt đất mới là chống đỡ được thân mình, cơ thể yếu ớt tùy thời liền có thể ngã xuống!Cảm nhận nơi đan điền trống rỗng không một phần thiên lực, nàng có chút bất lực, tất cả đều là do thực lực nàng vẫn là còn chưa đủ mạnh!Nhất định, sau này còn là muốn cố gắng hơn nữa!Lúc này, bất ngờ xuất hiện một người nam nhân, nhìn qua không rõ tuổi tác, y phục thô sơ, trên người cơ bắp lộ rõ, gương mặt bị râu tóc che đi hơn nữa, tay vác đại đao, thực lực là ở Luyện thể cửu trùng cấp bậc.Ánh mắt tham lam nhìn Ma Nhãn Kim Xà, lại nhìn nàng tay cầm Phượng Kiếm, khí chất cùng thô tuc nhất một dạng người không khác gì.Đông Phương Thiên Nguyệt mắt lạnh nhìn gã ta, không cần nghĩ nàng cũng là hiểu, gã này là tránh ở một bên nhìn nàng chém giết Ma Nhãn Kim Xà xong, sẽ đi ra nhân lúc nàng chưa khôi phục mà cướp nàng chiến lợi phẩm, bất quá xem thái độ gã ta, hẳn là muốn cướp bóc nàng đồ, đặc biệt là trên tay nàng Kiếm Phượng!Đúng là đục nước béo cò!Nhưng là, không dễ dàng gì cướp đồ nàng, muốn lấy được, ít nhất cũng phải là tổn thương hơn non nữa.Kì thật với tính cách nàng bình thường, nhân chạm vào nàng đồ vật, hoặc là đánh nàng cái chủ ý, đều là trả giá nhất đắt, chỉ là hôm nay nàng có mang trọng thương trên thân, muốn giết gã cũng là có hơi lực bất tòng tâm.Gã ta lúc này cũng là lên tiếng: "Ngươi bây giờ thân là trọng thương, thực lực tuy là ở ta bên trên, nhưng là kháng không được ta chiêu thức, nể tình ngươi kiều diễm trang dung, thức thời thì ngoan ngoãn giao ra hết càn khôn trữ vật túi, để bản đại gia ta hưởng dụng qua, ta liền tha ngươi một mạng"Đông Phương Thiên Nguyệt lạnh lùng nhìn gã, băng lãnh thanh âm vô cực không hơi ấm lên tiếng: "Muốn cướp ta đồ vật, ngươi nhưng là còn chưa đủ tư cách!""Mạnh miệng lắm a! cuối cùng gì mà không ở ta dưới thân, càng phản kháng, ta lại càng thích"Gã ta dăm tà bộ dáng nhìn nàng, cười nói."Hồ ngôn loạn ngữ, cút nhanh nếu là không muốn chết" Đông Phương Thiên Nguyệt lạnh lùng đến cực điểm, trên tay Kiếm Phượng lại một lần nữa cưỡng chế vào tư thế chuẩn bị chiến đấu.Gã ta cũng là liền không nói nữa, đại đao trên tay hường nàng mà vung lên._______________Mọi người một ngày tốt lành ❤️Cảm ơn vì sự ủng hộ!.