Tại cơ quan cảnh sát, đội trưởng Lục Duy giới thiệu thành viên trong đội: "Chào mọi người, đây là Hạ Tuấn Lâm vừa mới tốt nghiệp học viện cảnh sát, được điều qua đây làm việc, sẽ cùng chúng ta thực hiện các nhiệm vụ sắp tới". Với vẻ ngoài điển trai, thân hình chuẩn soái ca, Hạ Tuấn Lâm nhanh chóng bắt được sự chú ý của mọi người, cộng với gương mặt lạnh lùng của mình, càng làm các mỹ nữ trong cơ quan điêu đứng. "Oa...lính mới lần này đẹp trai vãi..nghe danh trong học viện đã lâu hôm nay mới được gặp. Hèn gì có biết bao người mơ ước con người này". Lúc đầu ai cũng không biết Hạ Tuấn Lâm có làm được gì không vì dù sao cũng là người mới, kinh nghiệm tác chiến cũng không nhiều. Nhưng khi làm việc chung mọi người mới thấy bản lĩnh thật sự của con người này. Rất nghiêm túc trong công việc, túc trí đa mưu, liên tục phá được rất nhiều vụ án chỉ sau 2 tháng. Dần dần sức hút của Hạ Tuấn Lâm càng lớn, nam thì xem đó là thần tượng, nữ thì xem đó là nam thần đời mình. Mặc dù cũng đã làm việc…
Chương 45
Nhìn Trúng Em! Nhị Thiếu Gia Họ HạTác giả: Tường LâmTruyện Ngôn TìnhTại cơ quan cảnh sát, đội trưởng Lục Duy giới thiệu thành viên trong đội: "Chào mọi người, đây là Hạ Tuấn Lâm vừa mới tốt nghiệp học viện cảnh sát, được điều qua đây làm việc, sẽ cùng chúng ta thực hiện các nhiệm vụ sắp tới". Với vẻ ngoài điển trai, thân hình chuẩn soái ca, Hạ Tuấn Lâm nhanh chóng bắt được sự chú ý của mọi người, cộng với gương mặt lạnh lùng của mình, càng làm các mỹ nữ trong cơ quan điêu đứng. "Oa...lính mới lần này đẹp trai vãi..nghe danh trong học viện đã lâu hôm nay mới được gặp. Hèn gì có biết bao người mơ ước con người này". Lúc đầu ai cũng không biết Hạ Tuấn Lâm có làm được gì không vì dù sao cũng là người mới, kinh nghiệm tác chiến cũng không nhiều. Nhưng khi làm việc chung mọi người mới thấy bản lĩnh thật sự của con người này. Rất nghiêm túc trong công việc, túc trí đa mưu, liên tục phá được rất nhiều vụ án chỉ sau 2 tháng. Dần dần sức hút của Hạ Tuấn Lâm càng lớn, nam thì xem đó là thần tượng, nữ thì xem đó là nam thần đời mình. Mặc dù cũng đã làm việc… Cậu cũng muốn có cơ hội trả ơn này, bởi cậu cũng không muốn nợ gã.Thậm chí nhiều lần cậu cố ý muốn báo cho gã biết có mai phục nhưng gã lại có vẻ như không quan tâm.Ngày mà gã bị bắt, cũng chính là ngày gã ngõ lời với cậu.Chưa nhận được câu trả lời cảnh sát đã ập tới.Gã như biết được từ trước nên rất bình tĩnh, chỉ nhìn cậu nói:"Tôi đợi câu trả lời, nhanh thôi sẽ gặp lại"Sau này cậu cũng biết gã từ đầu gã đã biết thân phận nội gián của mình.Gã vào trong chủ yếu là cho anh em bên ngoài có cơ hội mở rộng băng nhóm hơn nữa, vì gã biết thời gian đó thế lực gã không quá mạnh, lại bị cảnh sát thường xuyên dòm ngó.Lợi dụng tình hình lúc đấy, gã quyết định vào đó một mình, chờ đàn em bên ngoài xây dựng lực lượng đủ mạnh, cũng là lúc gã có thể hô mưa gọi gió mà không một ai có thể ngăn cản."Trả? Hừ.......không để em bị thương là trách nhiệm của tôi.Nợ ân tình tôi không cần em phải làm gì.Nhưng nợ tình cảm của tôi thì khi nào em trả?" Vừa nói gã vừa nhẹ nhàng đưa tay lướt qua mặt cậu, làm người bên cạnh tức điên lên gạt tay gã sang một bên.Hắn chỉ đơn giản nói với gã: "Người của tao mày cũng dám đụng.Có biết đây là đâu không?"."Người của mày? Có phải quá sớm để nói".Gã đắc ý đáp trả.Người của gã xông vào rất đông như muốn gây hấn, gã đã tính toán sẵn trước đó và hôm nay gã đến nguyên nhân chỉ có một đó là đưa cậu đi.Hiện giờ thế lực của hai bên có thể nói là ngang nhau, nếu thật sự gây chiến hai bên chắc chắn không chết cũng bị thương.Nhưng cũng còn tùy thủ đoạn ai độc ác hơn.Cậu đứng yên quan sát không biết nên nói gì, làm gì trong lúc này.Chỉ muốn rời khỏi đây,nhưng đâu phải nói đi là đi trong cái không gian này."Có ý gì?" hắn hỏi."Chiến".Hắn gật đầu, ra hiệu cho đàn em vào vị trí.Bọn họ đứng chắn hai bên cậu và hắn.Gã cũng vậy, cả đàn em hai người đều nhìn đại ca mình."Đại ca/Đại ca".Ai cũng thấy không hiểu sao đại ca của bọn họ lại kích động như vậy, nhất là đám người của Dương Kỳ.Khải Hiên nhìn thấy cảnh này càng khó chịu, càng ghét cậu thêmTình hình thế này có phải vui lắm không? Cả hai đại ca lớn ra mặt giành anh, chắc đang rất tự hào về bản thân lắm chứ hả?""...""Tôi nói cho anh biết, đại ca mà có chuyện gì tôi không tha cho anh đâu".Một người đứng gần cậu ta khìu khìu nhưng lại chứng nào tật này, mãi cũng không chịu dừng."Nè! Không nói gì đi, anh thật sự để cho bọn họ đấu nhau sao?""..."Cậu im lặng là để suy nghĩ tìm cách giải quyết sao cái tên phá đám này cứ thích đâm chọt hoài không biết.Thái độ của cậu ta đã làm gã chú ý: "Xem ra đại ca Nghiêm có đàn em quan tâm quá đi chứ.Sao hả? Cậu thích đại ca mình sao?" Ý hỏi cậu ta."Liên quan gì tới anh"."Nghiêm Hạo Tườnh, cậu ta lo cho mày đến vậy không cảm động sao? Nhìn cũng không tồi"."Nếu mày thích, cứ tùy ý"."Đại ca!" Cậu ta như không tin vào tai mình."Hừ...người tao thích chỉ có một"."Tôi muốn nói chuyện riêng với anh".Cậu nói.Gã liền đồng ý, nhưng hắn thì không: "Không nói năng gì hết!""Chỉ nói mấy câu thôi".Hắn vẫn kiên quyết nắm chặt tay cậu không cho cậu đi nói chuyện với gã, còn cậu vẫn cứ thuyết phục.Cậu cũng không muốn gã làm loạn địa bàn của hắn, quan trọng là không ảnh hưởng tới cả hai bên.Nhìn hai người cứ ở đó níu tay níu chân gã cũng ngứa mắt, cuối cùng cậu quyết định nói chuyện ở tại chỗ này thì hắn mới miễn cưỡng đồng ý.Cậu và gã vào trong một căn phòng trống và chỉ có hai người.Khi cánh cửa vừa khép lại:.
Cậu cũng muốn có cơ hội trả ơn này, bởi cậu cũng không muốn nợ gã.
Thậm chí nhiều lần cậu cố ý muốn báo cho gã biết có mai phục nhưng gã lại có vẻ như không quan tâm.
Ngày mà gã bị bắt, cũng chính là ngày gã ngõ lời với cậu.
Chưa nhận được câu trả lời cảnh sát đã ập tới.
Gã như biết được từ trước nên rất bình tĩnh, chỉ nhìn cậu nói:
"Tôi đợi câu trả lời, nhanh thôi sẽ gặp lại"
Sau này cậu cũng biết gã từ đầu gã đã biết thân phận nội gián của mình.
Gã vào trong chủ yếu là cho anh em bên ngoài có cơ hội mở rộng băng nhóm hơn nữa, vì gã biết thời gian đó thế lực gã không quá mạnh, lại bị cảnh sát thường xuyên dòm ngó.
Lợi dụng tình hình lúc đấy, gã quyết định vào đó một mình, chờ đàn em bên ngoài xây dựng lực lượng đủ mạnh, cũng là lúc gã có thể hô mưa gọi gió mà không một ai có thể ngăn cản.
"Trả? Hừ.......không để em bị thương là trách nhiệm của tôi.
Nợ ân tình tôi không cần em phải làm gì.
Nhưng nợ tình cảm của tôi thì khi nào em trả?" Vừa nói gã vừa nhẹ nhàng đưa tay lướt qua mặt cậu, làm người bên cạnh tức điên lên gạt tay gã sang một bên.
Hắn chỉ đơn giản nói với gã: "Người của tao mày cũng dám đụng.
Có biết đây là đâu không?".
"Người của mày? Có phải quá sớm để nói".
Gã đắc ý đáp trả.
Người của gã xông vào rất đông như muốn gây hấn, gã đã tính toán sẵn trước đó và hôm nay gã đến nguyên nhân chỉ có một đó là đưa cậu đi.
Hiện giờ thế lực của hai bên có thể nói là ngang nhau, nếu thật sự gây chiến hai bên chắc chắn không chết cũng bị thương.
Nhưng cũng còn tùy thủ đoạn ai độc ác hơn.
Cậu đứng yên quan sát không biết nên nói gì, làm gì trong lúc này.
Chỉ muốn rời khỏi đây,nhưng đâu phải nói đi là đi trong cái không gian này.
"Có ý gì?" hắn hỏi.
"Chiến".
Hắn gật đầu, ra hiệu cho đàn em vào vị trí.
Bọn họ đứng chắn hai bên cậu và hắn.
Gã cũng vậy, cả đàn em hai người đều nhìn đại ca mình.
"Đại ca/Đại ca".
Ai cũng thấy không hiểu sao đại ca của bọn họ lại kích động như vậy, nhất là đám người của Dương Kỳ.
Khải Hiên nhìn thấy cảnh này càng khó chịu, càng ghét cậu thêm
Tình hình thế này có phải vui lắm không? Cả hai đại ca lớn ra mặt giành anh, chắc đang rất tự hào về bản thân lắm chứ hả?"
"..."
"Tôi nói cho anh biết, đại ca mà có chuyện gì tôi không tha cho anh đâu".
Một người đứng gần cậu ta khìu khìu nhưng lại chứng nào tật này, mãi cũng không chịu dừng.
"Nè! Không nói gì đi, anh thật sự để cho bọn họ đấu nhau sao?"
"..."Cậu im lặng là để suy nghĩ tìm cách giải quyết sao cái tên phá đám này cứ thích đâm chọt hoài không biết.
Thái độ của cậu ta đã làm gã chú ý: "Xem ra đại ca Nghiêm có đàn em quan tâm quá đi chứ.
Sao hả? Cậu thích đại ca mình sao?" Ý hỏi cậu ta.
"Liên quan gì tới anh".
"Nghiêm Hạo Tườnh, cậu ta lo cho mày đến vậy không cảm động sao? Nhìn cũng không tồi".
"Nếu mày thích, cứ tùy ý".
"Đại ca!" Cậu ta như không tin vào tai mình.
"Hừ...người tao thích chỉ có một".
"Tôi muốn nói chuyện riêng với anh".
Cậu nói.
Gã liền đồng ý, nhưng hắn thì không: "Không nói năng gì hết!"
"Chỉ nói mấy câu thôi".
Hắn vẫn kiên quyết nắm chặt tay cậu không cho cậu đi nói chuyện với gã, còn cậu vẫn cứ thuyết phục.
Cậu cũng không muốn gã làm loạn địa bàn của hắn, quan trọng là không ảnh hưởng tới cả hai bên.
Nhìn hai người cứ ở đó níu tay níu chân gã cũng ngứa mắt, cuối cùng cậu quyết định nói chuyện ở tại chỗ này thì hắn mới miễn cưỡng đồng ý.
Cậu và gã vào trong một căn phòng trống và chỉ có hai người.
Khi cánh cửa vừa khép lại:.
Nhìn Trúng Em! Nhị Thiếu Gia Họ HạTác giả: Tường LâmTruyện Ngôn TìnhTại cơ quan cảnh sát, đội trưởng Lục Duy giới thiệu thành viên trong đội: "Chào mọi người, đây là Hạ Tuấn Lâm vừa mới tốt nghiệp học viện cảnh sát, được điều qua đây làm việc, sẽ cùng chúng ta thực hiện các nhiệm vụ sắp tới". Với vẻ ngoài điển trai, thân hình chuẩn soái ca, Hạ Tuấn Lâm nhanh chóng bắt được sự chú ý của mọi người, cộng với gương mặt lạnh lùng của mình, càng làm các mỹ nữ trong cơ quan điêu đứng. "Oa...lính mới lần này đẹp trai vãi..nghe danh trong học viện đã lâu hôm nay mới được gặp. Hèn gì có biết bao người mơ ước con người này". Lúc đầu ai cũng không biết Hạ Tuấn Lâm có làm được gì không vì dù sao cũng là người mới, kinh nghiệm tác chiến cũng không nhiều. Nhưng khi làm việc chung mọi người mới thấy bản lĩnh thật sự của con người này. Rất nghiêm túc trong công việc, túc trí đa mưu, liên tục phá được rất nhiều vụ án chỉ sau 2 tháng. Dần dần sức hút của Hạ Tuấn Lâm càng lớn, nam thì xem đó là thần tượng, nữ thì xem đó là nam thần đời mình. Mặc dù cũng đã làm việc… Cậu cũng muốn có cơ hội trả ơn này, bởi cậu cũng không muốn nợ gã.Thậm chí nhiều lần cậu cố ý muốn báo cho gã biết có mai phục nhưng gã lại có vẻ như không quan tâm.Ngày mà gã bị bắt, cũng chính là ngày gã ngõ lời với cậu.Chưa nhận được câu trả lời cảnh sát đã ập tới.Gã như biết được từ trước nên rất bình tĩnh, chỉ nhìn cậu nói:"Tôi đợi câu trả lời, nhanh thôi sẽ gặp lại"Sau này cậu cũng biết gã từ đầu gã đã biết thân phận nội gián của mình.Gã vào trong chủ yếu là cho anh em bên ngoài có cơ hội mở rộng băng nhóm hơn nữa, vì gã biết thời gian đó thế lực gã không quá mạnh, lại bị cảnh sát thường xuyên dòm ngó.Lợi dụng tình hình lúc đấy, gã quyết định vào đó một mình, chờ đàn em bên ngoài xây dựng lực lượng đủ mạnh, cũng là lúc gã có thể hô mưa gọi gió mà không một ai có thể ngăn cản."Trả? Hừ.......không để em bị thương là trách nhiệm của tôi.Nợ ân tình tôi không cần em phải làm gì.Nhưng nợ tình cảm của tôi thì khi nào em trả?" Vừa nói gã vừa nhẹ nhàng đưa tay lướt qua mặt cậu, làm người bên cạnh tức điên lên gạt tay gã sang một bên.Hắn chỉ đơn giản nói với gã: "Người của tao mày cũng dám đụng.Có biết đây là đâu không?"."Người của mày? Có phải quá sớm để nói".Gã đắc ý đáp trả.Người của gã xông vào rất đông như muốn gây hấn, gã đã tính toán sẵn trước đó và hôm nay gã đến nguyên nhân chỉ có một đó là đưa cậu đi.Hiện giờ thế lực của hai bên có thể nói là ngang nhau, nếu thật sự gây chiến hai bên chắc chắn không chết cũng bị thương.Nhưng cũng còn tùy thủ đoạn ai độc ác hơn.Cậu đứng yên quan sát không biết nên nói gì, làm gì trong lúc này.Chỉ muốn rời khỏi đây,nhưng đâu phải nói đi là đi trong cái không gian này."Có ý gì?" hắn hỏi."Chiến".Hắn gật đầu, ra hiệu cho đàn em vào vị trí.Bọn họ đứng chắn hai bên cậu và hắn.Gã cũng vậy, cả đàn em hai người đều nhìn đại ca mình."Đại ca/Đại ca".Ai cũng thấy không hiểu sao đại ca của bọn họ lại kích động như vậy, nhất là đám người của Dương Kỳ.Khải Hiên nhìn thấy cảnh này càng khó chịu, càng ghét cậu thêmTình hình thế này có phải vui lắm không? Cả hai đại ca lớn ra mặt giành anh, chắc đang rất tự hào về bản thân lắm chứ hả?""...""Tôi nói cho anh biết, đại ca mà có chuyện gì tôi không tha cho anh đâu".Một người đứng gần cậu ta khìu khìu nhưng lại chứng nào tật này, mãi cũng không chịu dừng."Nè! Không nói gì đi, anh thật sự để cho bọn họ đấu nhau sao?""..."Cậu im lặng là để suy nghĩ tìm cách giải quyết sao cái tên phá đám này cứ thích đâm chọt hoài không biết.Thái độ của cậu ta đã làm gã chú ý: "Xem ra đại ca Nghiêm có đàn em quan tâm quá đi chứ.Sao hả? Cậu thích đại ca mình sao?" Ý hỏi cậu ta."Liên quan gì tới anh"."Nghiêm Hạo Tườnh, cậu ta lo cho mày đến vậy không cảm động sao? Nhìn cũng không tồi"."Nếu mày thích, cứ tùy ý"."Đại ca!" Cậu ta như không tin vào tai mình."Hừ...người tao thích chỉ có một"."Tôi muốn nói chuyện riêng với anh".Cậu nói.Gã liền đồng ý, nhưng hắn thì không: "Không nói năng gì hết!""Chỉ nói mấy câu thôi".Hắn vẫn kiên quyết nắm chặt tay cậu không cho cậu đi nói chuyện với gã, còn cậu vẫn cứ thuyết phục.Cậu cũng không muốn gã làm loạn địa bàn của hắn, quan trọng là không ảnh hưởng tới cả hai bên.Nhìn hai người cứ ở đó níu tay níu chân gã cũng ngứa mắt, cuối cùng cậu quyết định nói chuyện ở tại chỗ này thì hắn mới miễn cưỡng đồng ý.Cậu và gã vào trong một căn phòng trống và chỉ có hai người.Khi cánh cửa vừa khép lại:.