Tác giả:

5 giờ rưỡi ở công viên Thị Dân náo nhiệt vô cùng, những bác gái nhảy dân vũ quảng trường chiếm cứ diện tích lớn nhất, trên đài cao ngắm cảnh bên hồ là khu vực để nhóm diễn viên kinh kịch nghiệp dư so tài nghệ. Lâm Thanh Âm xách theo một cái thẻ bài vây quanh công viên Thị Dân, xoay cả nửa ngày, cuối cùng mới khoanh chân ngồi xuống dưới gốc một cây cổ thụ, đặt tấm bìa cứng trong tay xuống trước mặt, bên trên tấm bìa này có hai chữ: ‘Đoán mệnh’ thật to! Phía dưới là một hàng chữ nhỏ: Một quẻ một ngàn đồng!Nhóm quần chúng đang đi dạo vòng quanh, lướt ngang qua nơi này đều không khỏi ngó nghiêng một cái, nhưng nhìn thấy nội dung bên trên, một đám đều lắc đầu thở dài. “Vì sao đám nhóc con bây giờ không chịu học theo tấm gương tốt chứ? Chẳng chịu ngoan ngoãn đi học, tự dưng ra đây làm ba cái trò gạt người kia!”“Biết làm sao được! Xem dáng vẻ của bạn nhỏ kia, phỏng chừng là học sinh trung học rồi, chắc chắn là giáo viên cho bài tập về nhà quá ít mới ra nông nỗi ấy. Cũng không biết là con cái…

Chương 9: Chương 9

Đoán Mệnh Đại Sư Là Học BáTác giả: Tín Dụng TạpTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình5 giờ rưỡi ở công viên Thị Dân náo nhiệt vô cùng, những bác gái nhảy dân vũ quảng trường chiếm cứ diện tích lớn nhất, trên đài cao ngắm cảnh bên hồ là khu vực để nhóm diễn viên kinh kịch nghiệp dư so tài nghệ. Lâm Thanh Âm xách theo một cái thẻ bài vây quanh công viên Thị Dân, xoay cả nửa ngày, cuối cùng mới khoanh chân ngồi xuống dưới gốc một cây cổ thụ, đặt tấm bìa cứng trong tay xuống trước mặt, bên trên tấm bìa này có hai chữ: ‘Đoán mệnh’ thật to! Phía dưới là một hàng chữ nhỏ: Một quẻ một ngàn đồng!Nhóm quần chúng đang đi dạo vòng quanh, lướt ngang qua nơi này đều không khỏi ngó nghiêng một cái, nhưng nhìn thấy nội dung bên trên, một đám đều lắc đầu thở dài. “Vì sao đám nhóc con bây giờ không chịu học theo tấm gương tốt chứ? Chẳng chịu ngoan ngoãn đi học, tự dưng ra đây làm ba cái trò gạt người kia!”“Biết làm sao được! Xem dáng vẻ của bạn nhỏ kia, phỏng chừng là học sinh trung học rồi, chắc chắn là giáo viên cho bài tập về nhà quá ít mới ra nông nỗi ấy. Cũng không biết là con cái… Lâm Thanh Âm cười: “Bác đang muốn thay con gái nuôi của mình tìm được cha mẹ ruột của chị ấy.”“Chính là việc này!” Bác gái hùng hổ đoạt lấy bát tự vừa viết từ trong tay Vương đại sư, sau đó quay đầu nhìn về phía Lâm Thanh Âm, lúc này trên mặt bác ấy lập tức hiện lên một nụ cười nịnh nọt: “Phiền toái tiểu…… Đại sư tính toán cho bác đi.”Lâm Thanh Âm nhìn nhìn tờ giấy trong tay bác gái kia, duỗi tay lấy chiếc cặp sách trên lưng xuống, rồi từ bên trong lấy ra một tấm bìa cứng đưa qua.Vương đại sư tò mò vươn cổ ra ngó, chỉ thấy bên trên viết: Đoán mệnh, ngàn đồng một quẻ!Hắn chặc đầu lưỡi, ánh mắt nhìn Lâm Thanh Âm đều là sùng bái: Hắc, cô bé này còn hắc hơn hắn nhiều!Nghe Lâm Thanh Âm báo giá cả bác gái không chút do dự mà đã đồng ý rồi: “Được, một nghìn thì một nhìn, giá cả mà cháu đòi thật sự cũng không cao lắm!”Nói xong còn giơ ngón tay cái lên: “Người trẻ tuổi đúng là rất thành thật!”Thầy bói Vương che trán trợn to hai mắt nhìn, dáng vẻ tan nát cõi lòng: Vừa rồi là ai bởi vì hắn muốn lấy nhiều hơn hai trăm tệ mà đánh cho hắn thành như này chứ?Làm sao người ta muốn lấy một nghìn ngược lại là thành thật! Làm người đừng có tiêu chuẩn kép vậy được không chứ!Thật ra thầy bói Vương căn bản không xem Lâm Thanh Âm như đối thủ quan trọng gì.Ở trong mắt hắn, công việc xem bói này chính là căn cứ vào thần thái, biểu cảm, cách ăn mặc, giọng điệu của khách hàng rồi phỏng đoán lại tâm lý của đối phương, sau đó căn cứ theo tình huống thích hợp lừa đảo một chút, chứ căn bản không có chuyện thật sự xem bói.Bởi vậy ngày thường khi hắn xem bói gặp được khách có thể cho ba trăm tệ đã là vui mừng bất ngờ rồi, nếu mặc cả còn vài chục thì cũng được tính, dù sao cũng chỉ là môi trên chạm môi dưới thôi cũng không có chuyện gì uổng phí.Nhưng hắn tuyệt đối không thể ngờ được con nhóc mười mấy tuổi này vừa bắt đầu đã muốn gạt một nghìn tệ, càng không thể ngờ chính là, cái loại ngày thường chỉ vì một xu tiền đồ ăn cũng có thể trả giá nửa ngày trời như bà cô này vậy mà cũng đồng ý trả tiền, chuyện này khiến cho người khác cũng quá bất ngờ!Ánh mắt của thầy bói Vương nhìn Lâm Thanh Âm lập tức thay đổi, đây chính là người tài!Người bán hàng rong bên cạnh nhìn dáng vẻ thầy bói Vương một hồi thì trưng ra cái mặt như đưa đám, một hồi trên mặt tràn đầy kích động, nhịn không được lấy cánh tay chọt chọt hắn: “Cậu nói xem con nhóc này tính có chuẩn không?”Thầy bói Vương “Hắc” một tiếng, rồi lẩm bẩm bên tai người bán hàng rong: “Xem dáng vẻ kích động của bác gái kia thì đoán chắc là con nhóc kia nói trúng rồi, nhưng dựa theo kinh nghiệm nhiều năm ở trong giới xem bói của tôi thì con bé này chắc chắn đã nghe qua chuyện của bác gái này ở đâu, hôm nay đúng lúc gặp phải ở đây, nhân cơ hội moi lỗ hỏng.”Người bán hàng rong gật đầu đồng ý, bình thường hắn đã không ít lần xem “thầy bói” Vương lừa đảo, đối với việc xem bói này căn bản cũng không tin tưởng.Thầy bói Vương nhìn dáng vẻ bác gái kéo tay Lâm Thanh Âm kích động đến rơi cả nước mắt, che miệng nói giỡn với người bán hàng rong: “Vừa nãy lúc tôi đi nhà sách mua sách, đúng lúc gặp con nhóc này đang đọc Mai Dịch Số.Nó còn nói mấy câu với tôi, nói tôi hôm nay sẽ gặp tai họa đổ máu, kêu tôi nhớ để ý cái trán…”.

Lâm Thanh Âm cười: “Bác đang muốn thay con gái nuôi của mình tìm được cha mẹ ruột của chị ấy.

”“Chính là việc này!” Bác gái hùng hổ đoạt lấy bát tự vừa viết từ trong tay Vương đại sư, sau đó quay đầu nhìn về phía Lâm Thanh Âm, lúc này trên mặt bác ấy lập tức hiện lên một nụ cười nịnh nọt: “Phiền toái tiểu…… Đại sư tính toán cho bác đi.

”Lâm Thanh Âm nhìn nhìn tờ giấy trong tay bác gái kia, duỗi tay lấy chiếc cặp sách trên lưng xuống, rồi từ bên trong lấy ra một tấm bìa cứng đưa qua.

Vương đại sư tò mò vươn cổ ra ngó, chỉ thấy bên trên viết: Đoán mệnh, ngàn đồng một quẻ!Hắn chặc đầu lưỡi, ánh mắt nhìn Lâm Thanh Âm đều là sùng bái: Hắc, cô bé này còn hắc hơn hắn nhiều!Nghe Lâm Thanh Âm báo giá cả bác gái không chút do dự mà đã đồng ý rồi: “Được, một nghìn thì một nhìn, giá cả mà cháu đòi thật sự cũng không cao lắm!”Nói xong còn giơ ngón tay cái lên: “Người trẻ tuổi đúng là rất thành thật!”Thầy bói Vương che trán trợn to hai mắt nhìn, dáng vẻ tan nát cõi lòng: Vừa rồi là ai bởi vì hắn muốn lấy nhiều hơn hai trăm tệ mà đánh cho hắn thành như này chứ?Làm sao người ta muốn lấy một nghìn ngược lại là thành thật! Làm người đừng có tiêu chuẩn kép vậy được không chứ!Thật ra thầy bói Vương căn bản không xem Lâm Thanh Âm như đối thủ quan trọng gì.

Ở trong mắt hắn, công việc xem bói này chính là căn cứ vào thần thái, biểu cảm, cách ăn mặc, giọng điệu của khách hàng rồi phỏng đoán lại tâm lý của đối phương, sau đó căn cứ theo tình huống thích hợp lừa đảo một chút, chứ căn bản không có chuyện thật sự xem bói.

Bởi vậy ngày thường khi hắn xem bói gặp được khách có thể cho ba trăm tệ đã là vui mừng bất ngờ rồi, nếu mặc cả còn vài chục thì cũng được tính, dù sao cũng chỉ là môi trên chạm môi dưới thôi cũng không có chuyện gì uổng phí.

Nhưng hắn tuyệt đối không thể ngờ được con nhóc mười mấy tuổi này vừa bắt đầu đã muốn gạt một nghìn tệ, càng không thể ngờ chính là, cái loại ngày thường chỉ vì một xu tiền đồ ăn cũng có thể trả giá nửa ngày trời như bà cô này vậy mà cũng đồng ý trả tiền, chuyện này khiến cho người khác cũng quá bất ngờ!Ánh mắt của thầy bói Vương nhìn Lâm Thanh Âm lập tức thay đổi, đây chính là người tài!Người bán hàng rong bên cạnh nhìn dáng vẻ thầy bói Vương một hồi thì trưng ra cái mặt như đưa đám, một hồi trên mặt tràn đầy kích động, nhịn không được lấy cánh tay chọt chọt hắn: “Cậu nói xem con nhóc này tính có chuẩn không?”Thầy bói Vương “Hắc” một tiếng, rồi lẩm bẩm bên tai người bán hàng rong: “Xem dáng vẻ kích động của bác gái kia thì đoán chắc là con nhóc kia nói trúng rồi, nhưng dựa theo kinh nghiệm nhiều năm ở trong giới xem bói của tôi thì con bé này chắc chắn đã nghe qua chuyện của bác gái này ở đâu, hôm nay đúng lúc gặp phải ở đây, nhân cơ hội moi lỗ hỏng.

”Người bán hàng rong gật đầu đồng ý, bình thường hắn đã không ít lần xem “thầy bói” Vương lừa đảo, đối với việc xem bói này căn bản cũng không tin tưởng.

Thầy bói Vương nhìn dáng vẻ bác gái kéo tay Lâm Thanh Âm kích động đến rơi cả nước mắt, che miệng nói giỡn với người bán hàng rong: “Vừa nãy lúc tôi đi nhà sách mua sách, đúng lúc gặp con nhóc này đang đọc Mai Dịch Số.

Nó còn nói mấy câu với tôi, nói tôi hôm nay sẽ gặp tai họa đổ máu, kêu tôi nhớ để ý cái trán…”.

Đoán Mệnh Đại Sư Là Học BáTác giả: Tín Dụng TạpTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình5 giờ rưỡi ở công viên Thị Dân náo nhiệt vô cùng, những bác gái nhảy dân vũ quảng trường chiếm cứ diện tích lớn nhất, trên đài cao ngắm cảnh bên hồ là khu vực để nhóm diễn viên kinh kịch nghiệp dư so tài nghệ. Lâm Thanh Âm xách theo một cái thẻ bài vây quanh công viên Thị Dân, xoay cả nửa ngày, cuối cùng mới khoanh chân ngồi xuống dưới gốc một cây cổ thụ, đặt tấm bìa cứng trong tay xuống trước mặt, bên trên tấm bìa này có hai chữ: ‘Đoán mệnh’ thật to! Phía dưới là một hàng chữ nhỏ: Một quẻ một ngàn đồng!Nhóm quần chúng đang đi dạo vòng quanh, lướt ngang qua nơi này đều không khỏi ngó nghiêng một cái, nhưng nhìn thấy nội dung bên trên, một đám đều lắc đầu thở dài. “Vì sao đám nhóc con bây giờ không chịu học theo tấm gương tốt chứ? Chẳng chịu ngoan ngoãn đi học, tự dưng ra đây làm ba cái trò gạt người kia!”“Biết làm sao được! Xem dáng vẻ của bạn nhỏ kia, phỏng chừng là học sinh trung học rồi, chắc chắn là giáo viên cho bài tập về nhà quá ít mới ra nông nỗi ấy. Cũng không biết là con cái… Lâm Thanh Âm cười: “Bác đang muốn thay con gái nuôi của mình tìm được cha mẹ ruột của chị ấy.”“Chính là việc này!” Bác gái hùng hổ đoạt lấy bát tự vừa viết từ trong tay Vương đại sư, sau đó quay đầu nhìn về phía Lâm Thanh Âm, lúc này trên mặt bác ấy lập tức hiện lên một nụ cười nịnh nọt: “Phiền toái tiểu…… Đại sư tính toán cho bác đi.”Lâm Thanh Âm nhìn nhìn tờ giấy trong tay bác gái kia, duỗi tay lấy chiếc cặp sách trên lưng xuống, rồi từ bên trong lấy ra một tấm bìa cứng đưa qua.Vương đại sư tò mò vươn cổ ra ngó, chỉ thấy bên trên viết: Đoán mệnh, ngàn đồng một quẻ!Hắn chặc đầu lưỡi, ánh mắt nhìn Lâm Thanh Âm đều là sùng bái: Hắc, cô bé này còn hắc hơn hắn nhiều!Nghe Lâm Thanh Âm báo giá cả bác gái không chút do dự mà đã đồng ý rồi: “Được, một nghìn thì một nhìn, giá cả mà cháu đòi thật sự cũng không cao lắm!”Nói xong còn giơ ngón tay cái lên: “Người trẻ tuổi đúng là rất thành thật!”Thầy bói Vương che trán trợn to hai mắt nhìn, dáng vẻ tan nát cõi lòng: Vừa rồi là ai bởi vì hắn muốn lấy nhiều hơn hai trăm tệ mà đánh cho hắn thành như này chứ?Làm sao người ta muốn lấy một nghìn ngược lại là thành thật! Làm người đừng có tiêu chuẩn kép vậy được không chứ!Thật ra thầy bói Vương căn bản không xem Lâm Thanh Âm như đối thủ quan trọng gì.Ở trong mắt hắn, công việc xem bói này chính là căn cứ vào thần thái, biểu cảm, cách ăn mặc, giọng điệu của khách hàng rồi phỏng đoán lại tâm lý của đối phương, sau đó căn cứ theo tình huống thích hợp lừa đảo một chút, chứ căn bản không có chuyện thật sự xem bói.Bởi vậy ngày thường khi hắn xem bói gặp được khách có thể cho ba trăm tệ đã là vui mừng bất ngờ rồi, nếu mặc cả còn vài chục thì cũng được tính, dù sao cũng chỉ là môi trên chạm môi dưới thôi cũng không có chuyện gì uổng phí.Nhưng hắn tuyệt đối không thể ngờ được con nhóc mười mấy tuổi này vừa bắt đầu đã muốn gạt một nghìn tệ, càng không thể ngờ chính là, cái loại ngày thường chỉ vì một xu tiền đồ ăn cũng có thể trả giá nửa ngày trời như bà cô này vậy mà cũng đồng ý trả tiền, chuyện này khiến cho người khác cũng quá bất ngờ!Ánh mắt của thầy bói Vương nhìn Lâm Thanh Âm lập tức thay đổi, đây chính là người tài!Người bán hàng rong bên cạnh nhìn dáng vẻ thầy bói Vương một hồi thì trưng ra cái mặt như đưa đám, một hồi trên mặt tràn đầy kích động, nhịn không được lấy cánh tay chọt chọt hắn: “Cậu nói xem con nhóc này tính có chuẩn không?”Thầy bói Vương “Hắc” một tiếng, rồi lẩm bẩm bên tai người bán hàng rong: “Xem dáng vẻ kích động của bác gái kia thì đoán chắc là con nhóc kia nói trúng rồi, nhưng dựa theo kinh nghiệm nhiều năm ở trong giới xem bói của tôi thì con bé này chắc chắn đã nghe qua chuyện của bác gái này ở đâu, hôm nay đúng lúc gặp phải ở đây, nhân cơ hội moi lỗ hỏng.”Người bán hàng rong gật đầu đồng ý, bình thường hắn đã không ít lần xem “thầy bói” Vương lừa đảo, đối với việc xem bói này căn bản cũng không tin tưởng.Thầy bói Vương nhìn dáng vẻ bác gái kéo tay Lâm Thanh Âm kích động đến rơi cả nước mắt, che miệng nói giỡn với người bán hàng rong: “Vừa nãy lúc tôi đi nhà sách mua sách, đúng lúc gặp con nhóc này đang đọc Mai Dịch Số.Nó còn nói mấy câu với tôi, nói tôi hôm nay sẽ gặp tai họa đổ máu, kêu tôi nhớ để ý cái trán…”.

Chương 9: Chương 9