Tác giả:

CHƯƠNG 1 Đêm khuya, trong phòng tổng thống. Giản Nghệ Hân nằm trên chiếc giường rộng thênh thang, trong người khó chịu muốn chết. Cô không ngờ rượu này nặng đô đến vậy. “Tôi hỏi lại cô, mặt dây chuyền bằng ngọc bích này từ đâu ra?” Người đàn ông đứng bên giường, trịch thượng nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp của Giản Nghệ Hân khẽ mở, cô nhìn người đàn ông trước mặt, không ngờ rượu còn có cả công dụng này cơ đấy, anh chàng này đẹp trai quá đi. Mắt mũi miệng sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám chạm vào, lớn ngần này mà cô chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai như vậy! Giản Nghệ Hân nghĩ dù sao mình cũng sắp chết, thôi thì trước khi chết cứ nếm thử mùi vị này xem sao, không uổng hai mươi năm sống trên cõi đời này. Cô ngồi dậy, ôm lấy thắt lưng người đàn ông, rồi cười giả lả với anh ta. “Muốn biết mặt bằng ngọc của tôi ở đâu ra à? Vậy trước tiên anh phải làm quân tử…” Người đàn ông nhíu mày, mất kiên nhẫn đẩy cô ra. Giản Nghệ Hân nắm lấy cà vạt của anh kéo…

Chương 87

Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc LâmTác giả: Diên PhươngTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Đêm khuya, trong phòng tổng thống. Giản Nghệ Hân nằm trên chiếc giường rộng thênh thang, trong người khó chịu muốn chết. Cô không ngờ rượu này nặng đô đến vậy. “Tôi hỏi lại cô, mặt dây chuyền bằng ngọc bích này từ đâu ra?” Người đàn ông đứng bên giường, trịch thượng nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp của Giản Nghệ Hân khẽ mở, cô nhìn người đàn ông trước mặt, không ngờ rượu còn có cả công dụng này cơ đấy, anh chàng này đẹp trai quá đi. Mắt mũi miệng sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám chạm vào, lớn ngần này mà cô chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai như vậy! Giản Nghệ Hân nghĩ dù sao mình cũng sắp chết, thôi thì trước khi chết cứ nếm thử mùi vị này xem sao, không uổng hai mươi năm sống trên cõi đời này. Cô ngồi dậy, ôm lấy thắt lưng người đàn ông, rồi cười giả lả với anh ta. “Muốn biết mặt bằng ngọc của tôi ở đâu ra à? Vậy trước tiên anh phải làm quân tử…” Người đàn ông nhíu mày, mất kiên nhẫn đẩy cô ra. Giản Nghệ Hân nắm lấy cà vạt của anh kéo… CHƯƠNG 87Hả?Chẳng lẽ là vì lúc nãy anh bị cô lợi dụng nên giận rồi?Trong lòng Giản Nghệ Hân hơi bồn chồn, cô và Lâm Thế Kiệt chỉ là quan hệ hợp đồng, có lẽ anh sẽ không tha thứ cho cô…Thôi xong rồi, Lâm Thế Kiệt đã sớm nhắc nhở cô đừng gây chuyện rồi.“Ừm, tôi biết rồi… cậu cứ điều tra tiếp đi, muộn nhất là không quá một tuần nữa, giao hết tài liệu tới cho tôi.” Trên ban công, một bóng người cao lớn đang quay lưng về phía cửa, anh nói rất nhỏ, nghe giống như đang nói về bí mật gì đó.Giản Nghệ Hân ngừng bước.Điều tra tiếp đi? Điều tra cái gì… trong lòng cô bỗng có cảm giác kỳ lạ, luôn cảm thấy điều mà Lâm Thế Kiệt nói có liên quan đến cô…Đúng lúc này, Lâm Thế Kiệt xoay người lại, sau khi nhìn thấy Giản Nghệ Hân thì vẻ mặt nhẹ nhõm, nhanh chóng cúp máy.Biểu hiện của Lâm Thế Kiệt rất bình tĩnh, hành động trôi chảy.Nhưng trong lòng Giản Nghệ Hân cũng có điều nghi ngờ. Cô nở nụ cười, thăm dò nói: “Chuyện của công ty à?”Lâm Thế Kiệt đi tới, lúc ngang qua người Giản Nghệ Hân, trên người anh mang theo khí thế cực mạnh, khiến cho người ta không nhìn ra tâm trạng của anh.Có điều, khi đến bên cạnh Giản Nghệ Hân, một câu nói nhẹ nhàng chui vào tai cô.“Chuyện của tôi không cần phải báo cáo với em.”Một câu dường như làm cho Giản Nghệ Hân lập tức hóa đá…Cô vừa mới thân mật ôm lấy cánh tay anh, mười ngón tay đan nhau, như một đôi vợ chồng yêu thương nhau.Thế mà giờ anh lại nói chuyện với cô một cách lạnh lùng như vậy.“Nghệ Hân, vào ăn cơm thôi!”Giản Nghệ Hân nghe được tiếng gọi của ông nội, vội vàng điều chỉnh tâm trạng của mình rồi chạy tới.Trên bàn cơm, cô vẫn luôn cúi đầu ăn, không chú ý tới tình hình trên bàn ăn.“Thế Kiệt à, nghe nói gần đây cháu làm cho sự nghiệp của tập đoàn Đế Quốc lên như diều gặp gió.Cháu cũng đang để ý tới mảnh đất ở Thành Nam kia à?” Ba Lâm đột nhiên lên tiếng hỏi.“Vâng.”“Khụ khụ…” Trên mặt ba Lâm nở nụ cười lấy lòng, trong mắt như lóe sáng: “Thế này, mảnh đất kia nghe nói cần 4500 tỉ, tập đoàn Đế Quốc nuốt trôi không? Chẳng bằng cho chú kiếm chén canh, vừa hay gần đây chú có ý định đầu tư bất động sản, cũng coi là…”Hả?Giản Nghệ Hân tò mò ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lâm Thế Kiệt không buông đũa xuống, bình tĩnh như đang nói nghe một chuyện bình thường.Bốn nghìn năm trăm tỉ…Vậy đúng là rất nhiều tiền nhỉ? Giản Nghệ Hân không khỏi nuốt nước bọt, ngay cả chính cô cũng không phát hiện nước bọt của mình sắp rớt xuống đến nơi rồi.

CHƯƠNG 87

Hả?

Chẳng lẽ là vì lúc nãy anh bị cô lợi dụng nên giận rồi?

Trong lòng Giản Nghệ Hân hơi bồn chồn, cô và Lâm Thế Kiệt chỉ là quan hệ hợp đồng, có lẽ anh sẽ không tha thứ cho cô…

Thôi xong rồi, Lâm Thế Kiệt đã sớm nhắc nhở cô đừng gây chuyện rồi.

“Ừm, tôi biết rồi… cậu cứ điều tra tiếp đi, muộn nhất là không quá một tuần nữa, giao hết tài liệu tới cho tôi.” Trên ban công, một bóng người cao lớn đang quay lưng về phía cửa, anh nói rất nhỏ, nghe giống như đang nói về bí mật gì đó.

Giản Nghệ Hân ngừng bước.

Điều tra tiếp đi? Điều tra cái gì… trong lòng cô bỗng có cảm giác kỳ lạ, luôn cảm thấy điều mà Lâm Thế Kiệt nói có liên quan đến cô…

Đúng lúc này, Lâm Thế Kiệt xoay người lại, sau khi nhìn thấy Giản Nghệ Hân thì vẻ mặt nhẹ nhõm, nhanh chóng cúp máy.

Biểu hiện của Lâm Thế Kiệt rất bình tĩnh, hành động trôi chảy.

Nhưng trong lòng Giản Nghệ Hân cũng có điều nghi ngờ. Cô nở nụ cười, thăm dò nói: “Chuyện của công ty à?”

Lâm Thế Kiệt đi tới, lúc ngang qua người Giản Nghệ Hân, trên người anh mang theo khí thế cực mạnh, khiến cho người ta không nhìn ra tâm trạng của anh.

Có điều, khi đến bên cạnh Giản Nghệ Hân, một câu nói nhẹ nhàng chui vào tai cô.

“Chuyện của tôi không cần phải báo cáo với em.”

Một câu dường như làm cho Giản Nghệ Hân lập tức hóa đá…

Cô vừa mới thân mật ôm lấy cánh tay anh, mười ngón tay đan nhau, như một đôi vợ chồng yêu thương nhau.

Thế mà giờ anh lại nói chuyện với cô một cách lạnh lùng như vậy.

“Nghệ Hân, vào ăn cơm thôi!”

Giản Nghệ Hân nghe được tiếng gọi của ông nội, vội vàng điều chỉnh tâm trạng của mình rồi chạy tới.

Trên bàn cơm, cô vẫn luôn cúi đầu ăn, không chú ý tới tình hình trên bàn ăn.

“Thế Kiệt à, nghe nói gần đây cháu làm cho sự nghiệp của tập đoàn Đế Quốc lên như diều gặp gió.

Cháu cũng đang để ý tới mảnh đất ở Thành Nam kia à?” Ba Lâm đột nhiên lên tiếng hỏi.

“Vâng.”

“Khụ khụ…” Trên mặt ba Lâm nở nụ cười lấy lòng, trong mắt như lóe sáng: “Thế này, mảnh đất kia nghe nói cần 4500 tỉ, tập đoàn Đế Quốc nuốt trôi không? Chẳng bằng cho chú kiếm chén canh, vừa hay gần đây chú có ý định đầu tư bất động sản, cũng coi là…”

Hả?

Giản Nghệ Hân tò mò ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lâm Thế Kiệt không buông đũa xuống, bình tĩnh như đang nói nghe một chuyện bình thường.

Bốn nghìn năm trăm tỉ…

Vậy đúng là rất nhiều tiền nhỉ? Giản Nghệ Hân không khỏi nuốt nước bọt, ngay cả chính cô cũng không phát hiện nước bọt của mình sắp rớt xuống đến nơi rồi.

Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc LâmTác giả: Diên PhươngTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Đêm khuya, trong phòng tổng thống. Giản Nghệ Hân nằm trên chiếc giường rộng thênh thang, trong người khó chịu muốn chết. Cô không ngờ rượu này nặng đô đến vậy. “Tôi hỏi lại cô, mặt dây chuyền bằng ngọc bích này từ đâu ra?” Người đàn ông đứng bên giường, trịch thượng nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp của Giản Nghệ Hân khẽ mở, cô nhìn người đàn ông trước mặt, không ngờ rượu còn có cả công dụng này cơ đấy, anh chàng này đẹp trai quá đi. Mắt mũi miệng sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám chạm vào, lớn ngần này mà cô chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai như vậy! Giản Nghệ Hân nghĩ dù sao mình cũng sắp chết, thôi thì trước khi chết cứ nếm thử mùi vị này xem sao, không uổng hai mươi năm sống trên cõi đời này. Cô ngồi dậy, ôm lấy thắt lưng người đàn ông, rồi cười giả lả với anh ta. “Muốn biết mặt bằng ngọc của tôi ở đâu ra à? Vậy trước tiên anh phải làm quân tử…” Người đàn ông nhíu mày, mất kiên nhẫn đẩy cô ra. Giản Nghệ Hân nắm lấy cà vạt của anh kéo… CHƯƠNG 87Hả?Chẳng lẽ là vì lúc nãy anh bị cô lợi dụng nên giận rồi?Trong lòng Giản Nghệ Hân hơi bồn chồn, cô và Lâm Thế Kiệt chỉ là quan hệ hợp đồng, có lẽ anh sẽ không tha thứ cho cô…Thôi xong rồi, Lâm Thế Kiệt đã sớm nhắc nhở cô đừng gây chuyện rồi.“Ừm, tôi biết rồi… cậu cứ điều tra tiếp đi, muộn nhất là không quá một tuần nữa, giao hết tài liệu tới cho tôi.” Trên ban công, một bóng người cao lớn đang quay lưng về phía cửa, anh nói rất nhỏ, nghe giống như đang nói về bí mật gì đó.Giản Nghệ Hân ngừng bước.Điều tra tiếp đi? Điều tra cái gì… trong lòng cô bỗng có cảm giác kỳ lạ, luôn cảm thấy điều mà Lâm Thế Kiệt nói có liên quan đến cô…Đúng lúc này, Lâm Thế Kiệt xoay người lại, sau khi nhìn thấy Giản Nghệ Hân thì vẻ mặt nhẹ nhõm, nhanh chóng cúp máy.Biểu hiện của Lâm Thế Kiệt rất bình tĩnh, hành động trôi chảy.Nhưng trong lòng Giản Nghệ Hân cũng có điều nghi ngờ. Cô nở nụ cười, thăm dò nói: “Chuyện của công ty à?”Lâm Thế Kiệt đi tới, lúc ngang qua người Giản Nghệ Hân, trên người anh mang theo khí thế cực mạnh, khiến cho người ta không nhìn ra tâm trạng của anh.Có điều, khi đến bên cạnh Giản Nghệ Hân, một câu nói nhẹ nhàng chui vào tai cô.“Chuyện của tôi không cần phải báo cáo với em.”Một câu dường như làm cho Giản Nghệ Hân lập tức hóa đá…Cô vừa mới thân mật ôm lấy cánh tay anh, mười ngón tay đan nhau, như một đôi vợ chồng yêu thương nhau.Thế mà giờ anh lại nói chuyện với cô một cách lạnh lùng như vậy.“Nghệ Hân, vào ăn cơm thôi!”Giản Nghệ Hân nghe được tiếng gọi của ông nội, vội vàng điều chỉnh tâm trạng của mình rồi chạy tới.Trên bàn cơm, cô vẫn luôn cúi đầu ăn, không chú ý tới tình hình trên bàn ăn.“Thế Kiệt à, nghe nói gần đây cháu làm cho sự nghiệp của tập đoàn Đế Quốc lên như diều gặp gió.Cháu cũng đang để ý tới mảnh đất ở Thành Nam kia à?” Ba Lâm đột nhiên lên tiếng hỏi.“Vâng.”“Khụ khụ…” Trên mặt ba Lâm nở nụ cười lấy lòng, trong mắt như lóe sáng: “Thế này, mảnh đất kia nghe nói cần 4500 tỉ, tập đoàn Đế Quốc nuốt trôi không? Chẳng bằng cho chú kiếm chén canh, vừa hay gần đây chú có ý định đầu tư bất động sản, cũng coi là…”Hả?Giản Nghệ Hân tò mò ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lâm Thế Kiệt không buông đũa xuống, bình tĩnh như đang nói nghe một chuyện bình thường.Bốn nghìn năm trăm tỉ…Vậy đúng là rất nhiều tiền nhỉ? Giản Nghệ Hân không khỏi nuốt nước bọt, ngay cả chính cô cũng không phát hiện nước bọt của mình sắp rớt xuống đến nơi rồi.

Chương 87