CHƯƠNG 1 Đêm khuya, trong phòng tổng thống. Giản Nghệ Hân nằm trên chiếc giường rộng thênh thang, trong người khó chịu muốn chết. Cô không ngờ rượu này nặng đô đến vậy. “Tôi hỏi lại cô, mặt dây chuyền bằng ngọc bích này từ đâu ra?” Người đàn ông đứng bên giường, trịch thượng nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp của Giản Nghệ Hân khẽ mở, cô nhìn người đàn ông trước mặt, không ngờ rượu còn có cả công dụng này cơ đấy, anh chàng này đẹp trai quá đi. Mắt mũi miệng sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám chạm vào, lớn ngần này mà cô chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai như vậy! Giản Nghệ Hân nghĩ dù sao mình cũng sắp chết, thôi thì trước khi chết cứ nếm thử mùi vị này xem sao, không uổng hai mươi năm sống trên cõi đời này. Cô ngồi dậy, ôm lấy thắt lưng người đàn ông, rồi cười giả lả với anh ta. “Muốn biết mặt bằng ngọc của tôi ở đâu ra à? Vậy trước tiên anh phải làm quân tử…” Người đàn ông nhíu mày, mất kiên nhẫn đẩy cô ra. Giản Nghệ Hân nắm lấy cà vạt của anh kéo…
Chương 357: Chương 357
Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc LâmTác giả: Diên PhươngTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Đêm khuya, trong phòng tổng thống. Giản Nghệ Hân nằm trên chiếc giường rộng thênh thang, trong người khó chịu muốn chết. Cô không ngờ rượu này nặng đô đến vậy. “Tôi hỏi lại cô, mặt dây chuyền bằng ngọc bích này từ đâu ra?” Người đàn ông đứng bên giường, trịch thượng nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp của Giản Nghệ Hân khẽ mở, cô nhìn người đàn ông trước mặt, không ngờ rượu còn có cả công dụng này cơ đấy, anh chàng này đẹp trai quá đi. Mắt mũi miệng sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám chạm vào, lớn ngần này mà cô chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai như vậy! Giản Nghệ Hân nghĩ dù sao mình cũng sắp chết, thôi thì trước khi chết cứ nếm thử mùi vị này xem sao, không uổng hai mươi năm sống trên cõi đời này. Cô ngồi dậy, ôm lấy thắt lưng người đàn ông, rồi cười giả lả với anh ta. “Muốn biết mặt bằng ngọc của tôi ở đâu ra à? Vậy trước tiên anh phải làm quân tử…” Người đàn ông nhíu mày, mất kiên nhẫn đẩy cô ra. Giản Nghệ Hân nắm lấy cà vạt của anh kéo… “Em biết..” Nếu như Lâm Thế Kiệt không tin cô thì chắc đã nổi giận từ lâu rồi.Lâm Thế Kiệt mỉm cười, xoa đầu Giản Nghệ Hân đầy yêu chiều, đúng là một cô bé ngốc.Anh không nhịn được vò đầu cô rối tung lên: “Chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng ông cụ Trình và viện trưởng đều có mặt tại đó, nếu khi ấy khiến họ mất mặt thì rất khó xử lý, em đã hiểu chưa?” “Cho nên anh mới muốn giải quyết riêng đúng không?” Trong lòng Giản Nghệ Hân vẫn cảm thấy hơi buồn bã.Nói không chừng Lâm Thế Kiệt đã nhìn ra mình bị người khác hãm hại từ lâu, nhưng anh không muốn để ông cụ Trình và Giản Thúy Vy phải xấu hổ, vì vậy mới nói giải quyết riêng.Anh ấy hoàn toàn không phải là vì mình.Dường như cảm nhận được Giản Nghệ Hân đang nghĩ gì, nụ cười trên khóe môi Lâm Thế Kiệt cũng trở nên cứng đờ: “Giản Nghệ Hân, anh làm như vậy là vì ai, không cần anh phải nói cho em biết chứ nhỉ?”Cậu này của anh là đang trách cô lấy oán báo ơn đấy à? Hả?Giản Nghệ Hân vừa chớp mắt thì đã nghe thấy Lâm Thế Kiệt nói: “Y tá trẻ kia đã bị người ta mua chuộc rồi, cho dù em có ép hỏi thì cũng có thể làm gì được chứ? Họ sẽ không chịu thừa nhận đâu”Đúng vậy, Giản Nghệ Hân lại quên mất điều này.Nếu Giản Thúy Vy khăng khăng không chịu thừa nhận chuyện này có liên quan tới cô ta, thì cô cũng chẳng thể làm được gì.Giản Nghệ Hân bỗng cảm thấy trong lòng mệt mỏi.Cô chỉ muốn tìm được người thân của mình, sao sự việc lại càng lúc càng phức tạp vậy?Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên mấy tiếng gõ cửa.Lâm Thế Kiệt còn chưa kịp lên tiếng, cánh cửa phòng bệnh đã bị mở ra, người bước vào là Chu Loan.“Tổng giám đốc, đã điều tra mọi chuyện rõ ràng rồi ạ”Điều tra? Rõ ràng?Giản Nghệ Hân lấy làm khó hiểu nhìn về phía Lâm Thế Kiệt.Rốt cuộc anh và Chu Loan đang làm trò gì thế?“Ồ? Chuyện là thế nào?”.
“Em biết..” Nếu như Lâm Thế Kiệt không tin cô thì chắc đã nổi giận từ lâu rồi.
Lâm Thế Kiệt mỉm cười, xoa đầu Giản Nghệ Hân đầy yêu chiều, đúng là một cô bé ngốc.
Anh không nhịn được vò đầu cô rối tung lên: “Chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng ông cụ Trình và viện trưởng đều có mặt tại đó, nếu khi ấy khiến họ mất mặt thì rất khó xử lý, em đã hiểu chưa?” “Cho nên anh mới muốn giải quyết riêng đúng không?” Trong lòng Giản Nghệ Hân vẫn cảm thấy hơi buồn bã.
Nói không chừng Lâm Thế Kiệt đã nhìn ra mình bị người khác hãm hại từ lâu, nhưng anh không muốn để ông cụ Trình và Giản Thúy Vy phải xấu hổ, vì vậy mới nói giải quyết riêng.
Anh ấy hoàn toàn không phải là vì mình.
Dường như cảm nhận được Giản Nghệ Hân đang nghĩ gì, nụ cười trên khóe môi Lâm Thế Kiệt cũng trở nên cứng đờ: “Giản Nghệ Hân, anh làm như vậy là vì ai, không cần anh phải nói cho em biết chứ nhỉ?”
Cậu này của anh là đang trách cô lấy oán báo ơn đấy à? Hả?
Giản Nghệ Hân vừa chớp mắt thì đã nghe thấy Lâm Thế Kiệt nói: “Y tá trẻ kia đã bị người ta mua chuộc rồi, cho dù em có ép hỏi thì cũng có thể làm gì được chứ? Họ sẽ không chịu thừa nhận đâu”
Đúng vậy, Giản Nghệ Hân lại quên mất điều này.
Nếu Giản Thúy Vy khăng khăng không chịu thừa nhận chuyện này có liên quan tới cô ta, thì cô cũng chẳng thể làm được gì.
Giản Nghệ Hân bỗng cảm thấy trong lòng mệt mỏi.
Cô chỉ muốn tìm được người thân của mình, sao sự việc lại càng lúc càng phức tạp vậy?
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên mấy tiếng gõ cửa.
Lâm Thế Kiệt còn chưa kịp lên tiếng, cánh cửa phòng bệnh đã bị mở ra, người bước vào là Chu Loan.
“Tổng giám đốc, đã điều tra mọi chuyện rõ ràng rồi ạ”
Điều tra? Rõ ràng?
Giản Nghệ Hân lấy làm khó hiểu nhìn về phía Lâm Thế Kiệt.
Rốt cuộc anh và Chu Loan đang làm trò gì thế?
“Ồ? Chuyện là thế nào?”.
Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc LâmTác giả: Diên PhươngTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Đêm khuya, trong phòng tổng thống. Giản Nghệ Hân nằm trên chiếc giường rộng thênh thang, trong người khó chịu muốn chết. Cô không ngờ rượu này nặng đô đến vậy. “Tôi hỏi lại cô, mặt dây chuyền bằng ngọc bích này từ đâu ra?” Người đàn ông đứng bên giường, trịch thượng nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp của Giản Nghệ Hân khẽ mở, cô nhìn người đàn ông trước mặt, không ngờ rượu còn có cả công dụng này cơ đấy, anh chàng này đẹp trai quá đi. Mắt mũi miệng sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám chạm vào, lớn ngần này mà cô chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai như vậy! Giản Nghệ Hân nghĩ dù sao mình cũng sắp chết, thôi thì trước khi chết cứ nếm thử mùi vị này xem sao, không uổng hai mươi năm sống trên cõi đời này. Cô ngồi dậy, ôm lấy thắt lưng người đàn ông, rồi cười giả lả với anh ta. “Muốn biết mặt bằng ngọc của tôi ở đâu ra à? Vậy trước tiên anh phải làm quân tử…” Người đàn ông nhíu mày, mất kiên nhẫn đẩy cô ra. Giản Nghệ Hân nắm lấy cà vạt của anh kéo… “Em biết..” Nếu như Lâm Thế Kiệt không tin cô thì chắc đã nổi giận từ lâu rồi.Lâm Thế Kiệt mỉm cười, xoa đầu Giản Nghệ Hân đầy yêu chiều, đúng là một cô bé ngốc.Anh không nhịn được vò đầu cô rối tung lên: “Chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng ông cụ Trình và viện trưởng đều có mặt tại đó, nếu khi ấy khiến họ mất mặt thì rất khó xử lý, em đã hiểu chưa?” “Cho nên anh mới muốn giải quyết riêng đúng không?” Trong lòng Giản Nghệ Hân vẫn cảm thấy hơi buồn bã.Nói không chừng Lâm Thế Kiệt đã nhìn ra mình bị người khác hãm hại từ lâu, nhưng anh không muốn để ông cụ Trình và Giản Thúy Vy phải xấu hổ, vì vậy mới nói giải quyết riêng.Anh ấy hoàn toàn không phải là vì mình.Dường như cảm nhận được Giản Nghệ Hân đang nghĩ gì, nụ cười trên khóe môi Lâm Thế Kiệt cũng trở nên cứng đờ: “Giản Nghệ Hân, anh làm như vậy là vì ai, không cần anh phải nói cho em biết chứ nhỉ?”Cậu này của anh là đang trách cô lấy oán báo ơn đấy à? Hả?Giản Nghệ Hân vừa chớp mắt thì đã nghe thấy Lâm Thế Kiệt nói: “Y tá trẻ kia đã bị người ta mua chuộc rồi, cho dù em có ép hỏi thì cũng có thể làm gì được chứ? Họ sẽ không chịu thừa nhận đâu”Đúng vậy, Giản Nghệ Hân lại quên mất điều này.Nếu Giản Thúy Vy khăng khăng không chịu thừa nhận chuyện này có liên quan tới cô ta, thì cô cũng chẳng thể làm được gì.Giản Nghệ Hân bỗng cảm thấy trong lòng mệt mỏi.Cô chỉ muốn tìm được người thân của mình, sao sự việc lại càng lúc càng phức tạp vậy?Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên mấy tiếng gõ cửa.Lâm Thế Kiệt còn chưa kịp lên tiếng, cánh cửa phòng bệnh đã bị mở ra, người bước vào là Chu Loan.“Tổng giám đốc, đã điều tra mọi chuyện rõ ràng rồi ạ”Điều tra? Rõ ràng?Giản Nghệ Hân lấy làm khó hiểu nhìn về phía Lâm Thế Kiệt.Rốt cuộc anh và Chu Loan đang làm trò gì thế?“Ồ? Chuyện là thế nào?”.