Tác giả:

CHƯƠNG 1 Đêm khuya, trong phòng tổng thống. Giản Nghệ Hân nằm trên chiếc giường rộng thênh thang, trong người khó chịu muốn chết. Cô không ngờ rượu này nặng đô đến vậy. “Tôi hỏi lại cô, mặt dây chuyền bằng ngọc bích này từ đâu ra?” Người đàn ông đứng bên giường, trịch thượng nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp của Giản Nghệ Hân khẽ mở, cô nhìn người đàn ông trước mặt, không ngờ rượu còn có cả công dụng này cơ đấy, anh chàng này đẹp trai quá đi. Mắt mũi miệng sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám chạm vào, lớn ngần này mà cô chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai như vậy! Giản Nghệ Hân nghĩ dù sao mình cũng sắp chết, thôi thì trước khi chết cứ nếm thử mùi vị này xem sao, không uổng hai mươi năm sống trên cõi đời này. Cô ngồi dậy, ôm lấy thắt lưng người đàn ông, rồi cười giả lả với anh ta. “Muốn biết mặt bằng ngọc của tôi ở đâu ra à? Vậy trước tiên anh phải làm quân tử…” Người đàn ông nhíu mày, mất kiên nhẫn đẩy cô ra. Giản Nghệ Hân nắm lấy cà vạt của anh kéo…

Chương 380: Chương 380

Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc LâmTác giả: Diên PhươngTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Đêm khuya, trong phòng tổng thống. Giản Nghệ Hân nằm trên chiếc giường rộng thênh thang, trong người khó chịu muốn chết. Cô không ngờ rượu này nặng đô đến vậy. “Tôi hỏi lại cô, mặt dây chuyền bằng ngọc bích này từ đâu ra?” Người đàn ông đứng bên giường, trịch thượng nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp của Giản Nghệ Hân khẽ mở, cô nhìn người đàn ông trước mặt, không ngờ rượu còn có cả công dụng này cơ đấy, anh chàng này đẹp trai quá đi. Mắt mũi miệng sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám chạm vào, lớn ngần này mà cô chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai như vậy! Giản Nghệ Hân nghĩ dù sao mình cũng sắp chết, thôi thì trước khi chết cứ nếm thử mùi vị này xem sao, không uổng hai mươi năm sống trên cõi đời này. Cô ngồi dậy, ôm lấy thắt lưng người đàn ông, rồi cười giả lả với anh ta. “Muốn biết mặt bằng ngọc của tôi ở đâu ra à? Vậy trước tiên anh phải làm quân tử…” Người đàn ông nhíu mày, mất kiên nhẫn đẩy cô ra. Giản Nghệ Hân nắm lấy cà vạt của anh kéo… Đương nhiên cô biết Trương Kỳ Kỳ liên lạc với mình không có chuyện tốt lành gì, nhưng cô cũng không thể mặc kệ phòng làm việc bị ức h**p được.Nghĩ như vậy, Giản Nghệ Hân chỉ có thể đồng ý.Trương Kỳ Kỳ cúp điện thoại rồi nhanh chóng xóa nhật ký cuộc gọi.Lấy thuốc xong, cô ta đưa mắt nhìn Ngô Triết rời đi.Sau đó trở về nhà.Gia đình Trương Kỳ Kỳ cũng có chút máu mặt, cô ta sống ở khu biệt thự phía tây thành phố, vừa về đến nhà đã nhìn thấy mẹ của mình là Trương Quế Chi đang xem phim truyền hình, ngồi trên ghế sô pha cười nghiêng ngả.Trên bàn thì bày một số đồ bổ đắt tiền.Thoáng nhìn thì là mấy thứ như tuyết yến, tổ yến các loại.“Về rồi đấy à? Không phải con nói hôm nay đi theo cậu bạn trai của con sao? Sao lại cúi đầu ủ rũ thế?”Trương Quế Chỉ nhìn thấy mặt Trương Kỳ Kỳ đen lại, vội vàng bảo cô ta ngồi xuống, đưa đồ bổ trên bàn cho cô ta, mặt lộ rõ vẻ tự hào: “Nhìn xem, nhìn xem, mấy thứ này đều là đồ tốt đấy!"“Chị ta lại tới ạ?”Trương Kỳ Kỳ không vui nói.Cô ta tùy ý gạt đống đồ trên bàn ra.Không phải chỉ là chút đồ bổ thôi sao? Dùng những thứ này lấy lòng người khác, đúng là trò mèo!“Sao lại gọi là chị ta? Chị ta là chị của con đấy!”“Chị? Mẹ à, mẹ thực tế lên chút được hay không vậy? Bây giờ người ta là cô Giản, thiên kim nhà họ Giản, mẹ bắn đại bác cũng không tới đâu.Mẹ xem xem lần nào sang đây mà chị ta không phải trang bị kín cổng cao tường, sợ bị người khác nhìn ra”Trương Kỳ Kỳ khịt mũi coi thường.Trương Quế Chỉ nghe cô ta nói như vậy, vẻ mặt cũng cứng ngắc lại, nhưng rất nhanh bà ta lại vơ đống đồ bổ kia về: “Con nói bậy bạ gì đấy? Nó làm vậy không phải đều vì tốt cho chúng ta hay sao? Kỳ Kỳ à, mẹ đã nói với con rồi, mấy.lời này nói bâng quơ trong nhà thì được, còn lúc đi ra ngoài đừng có nói lung tung.”“Vâng”Vốn dĩ Trương Kỳ Kỳ muốn cãi lại nhưng nhìn thấy người đi xuống từ trên cầu thang xoắn ốc, cô ta lập tức ngậm miệng.Người đi xuống là anh trai cô ta, là con trai của Trương Quế Chi và Trương Quốc Hùng.Trương Kỳ Kỳ và Trương Chí Bảo là một cặp sinh đôi.Thành tích học tập của Trương Kỳ Kỳ tốt, học ở đại học S, nhưng thành tích Trương Chí Bảo lại rất kém cỏi, từ nhỏ đã đi theo Trương Quốc Hùng làm xã hội đen, hiện tại cũng là một tay anh chị, đã ngồi vào cái ghế quản lý ở khách sạn Kim Tôn, bên dưới có một đám đàn em đi theo, rất ra dáng.Ôi trời ơi, ai đây thế này? Kỳ Kỳ, sao em lại quay về thế?” Trương Chí Bảo cười ngả ngớn đi xuống lầu, trông thấy đống đồ bổ trên bàn, cười đê tiện sờ lên chúng: “Mẹ, cho con hai hộp đi, đúng lúc đi lấy lòng cô gái nhỏ”“Tao nhổ vào, mày lấy đồ của mẹ mày đi lấy lòng con gái nhà người ta?”“Mẹ đừng nhỏ mọn như vậy chứ, nói không chừng đó chính là con dâu tương lai đấy”Trương Chí Bảo lấy hai hộp tổ yến, Trương Kỳ Kỳ vội vàng đi tới, nhỏ giọng nói: “Anh, em có chuyện nói với anh” “Chuyện gì hả?”Trương Chí Bảo hiếu kỳ.Cô em gái này của anh ta bình thường vô cùng thanh cao, rất xem thường anh ta..

Đương nhiên cô biết Trương Kỳ Kỳ liên lạc với mình không có chuyện tốt lành gì, nhưng cô cũng không thể mặc kệ phòng làm việc bị ức h**p được.

Nghĩ như vậy, Giản Nghệ Hân chỉ có thể đồng ý.

Trương Kỳ Kỳ cúp điện thoại rồi nhanh chóng xóa nhật ký cuộc gọi.

Lấy thuốc xong, cô ta đưa mắt nhìn Ngô Triết rời đi.

Sau đó trở về nhà.

Gia đình Trương Kỳ Kỳ cũng có chút máu mặt, cô ta sống ở khu biệt thự phía tây thành phố, vừa về đến nhà đã nhìn thấy mẹ của mình là Trương Quế Chi đang xem phim truyền hình, ngồi trên ghế sô pha cười nghiêng ngả.

Trên bàn thì bày một số đồ bổ đắt tiền.

Thoáng nhìn thì là mấy thứ như tuyết yến, tổ yến các loại.

“Về rồi đấy à? Không phải con nói hôm nay đi theo cậu bạn trai của con sao? Sao lại cúi đầu ủ rũ thế?”

Trương Quế Chỉ nhìn thấy mặt Trương Kỳ Kỳ đen lại, vội vàng bảo cô ta ngồi xuống, đưa đồ bổ trên bàn cho cô ta, mặt lộ rõ vẻ tự hào: “Nhìn xem, nhìn xem, mấy thứ này đều là đồ tốt đấy!"

“Chị ta lại tới ạ?”

Trương Kỳ Kỳ không vui nói.

Cô ta tùy ý gạt đống đồ trên bàn ra.

Không phải chỉ là chút đồ bổ thôi sao? Dùng những thứ này lấy lòng người khác, đúng là trò mèo!

“Sao lại gọi là chị ta? Chị ta là chị của con đấy!”

“Chị? Mẹ à, mẹ thực tế lên chút được hay không vậy? Bây giờ người ta là cô Giản, thiên kim nhà họ Giản, mẹ bắn đại bác cũng không tới đâu.

Mẹ xem xem lần nào sang đây mà chị ta không phải trang bị kín cổng cao tường, sợ bị người khác nhìn ra”

Trương Kỳ Kỳ khịt mũi coi thường.

Trương Quế Chỉ nghe cô ta nói như vậy, vẻ mặt cũng cứng ngắc lại, nhưng rất nhanh bà ta lại vơ đống đồ bổ kia về: “Con nói bậy bạ gì đấy? Nó làm vậy không phải đều vì tốt cho chúng ta hay sao? Kỳ Kỳ à, mẹ đã nói với con rồi, mấy.

lời này nói bâng quơ trong nhà thì được, còn lúc đi ra ngoài đừng có nói lung tung.”

“Vâng”

Vốn dĩ Trương Kỳ Kỳ muốn cãi lại nhưng nhìn thấy người đi xuống từ trên cầu thang xoắn ốc, cô ta lập tức ngậm miệng.

Người đi xuống là anh trai cô ta, là con trai của Trương Quế Chi và Trương Quốc Hùng.

Trương Kỳ Kỳ và Trương Chí Bảo là một cặp sinh đôi.

Thành tích học tập của Trương Kỳ Kỳ tốt, học ở đại học S, nhưng thành tích Trương Chí Bảo lại rất kém cỏi, từ nhỏ đã đi theo Trương Quốc Hùng làm xã hội đen, hiện tại cũng là một tay anh chị, đã ngồi vào cái ghế quản lý ở khách sạn Kim Tôn, bên dưới có một đám đàn em đi theo, rất ra dáng.

Ôi trời ơi, ai đây thế này? Kỳ Kỳ, sao em lại quay về thế?” Trương Chí Bảo cười ngả ngớn đi xuống lầu, trông thấy đống đồ bổ trên bàn, cười đê tiện sờ lên chúng: “Mẹ, cho con hai hộp đi, đúng lúc đi lấy lòng cô gái nhỏ”

“Tao nhổ vào, mày lấy đồ của mẹ mày đi lấy lòng con gái nhà người ta?”

“Mẹ đừng nhỏ mọn như vậy chứ, nói không chừng đó chính là con dâu tương lai đấy”

Trương Chí Bảo lấy hai hộp tổ yến, Trương Kỳ Kỳ vội vàng đi tới, nhỏ giọng nói: “Anh, em có chuyện nói với anh” “Chuyện gì hả?”

Trương Chí Bảo hiếu kỳ.

Cô em gái này của anh ta bình thường vô cùng thanh cao, rất xem thường anh ta..

Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc LâmTác giả: Diên PhươngTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Đêm khuya, trong phòng tổng thống. Giản Nghệ Hân nằm trên chiếc giường rộng thênh thang, trong người khó chịu muốn chết. Cô không ngờ rượu này nặng đô đến vậy. “Tôi hỏi lại cô, mặt dây chuyền bằng ngọc bích này từ đâu ra?” Người đàn ông đứng bên giường, trịch thượng nhìn cô. Đôi mắt xinh đẹp của Giản Nghệ Hân khẽ mở, cô nhìn người đàn ông trước mặt, không ngờ rượu còn có cả công dụng này cơ đấy, anh chàng này đẹp trai quá đi. Mắt mũi miệng sắc sảo, đôi mắt sâu thẳm, gương mặt lạnh lùng khiến người ta không dám chạm vào, lớn ngần này mà cô chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp trai như vậy! Giản Nghệ Hân nghĩ dù sao mình cũng sắp chết, thôi thì trước khi chết cứ nếm thử mùi vị này xem sao, không uổng hai mươi năm sống trên cõi đời này. Cô ngồi dậy, ôm lấy thắt lưng người đàn ông, rồi cười giả lả với anh ta. “Muốn biết mặt bằng ngọc của tôi ở đâu ra à? Vậy trước tiên anh phải làm quân tử…” Người đàn ông nhíu mày, mất kiên nhẫn đẩy cô ra. Giản Nghệ Hân nắm lấy cà vạt của anh kéo… Đương nhiên cô biết Trương Kỳ Kỳ liên lạc với mình không có chuyện tốt lành gì, nhưng cô cũng không thể mặc kệ phòng làm việc bị ức h**p được.Nghĩ như vậy, Giản Nghệ Hân chỉ có thể đồng ý.Trương Kỳ Kỳ cúp điện thoại rồi nhanh chóng xóa nhật ký cuộc gọi.Lấy thuốc xong, cô ta đưa mắt nhìn Ngô Triết rời đi.Sau đó trở về nhà.Gia đình Trương Kỳ Kỳ cũng có chút máu mặt, cô ta sống ở khu biệt thự phía tây thành phố, vừa về đến nhà đã nhìn thấy mẹ của mình là Trương Quế Chi đang xem phim truyền hình, ngồi trên ghế sô pha cười nghiêng ngả.Trên bàn thì bày một số đồ bổ đắt tiền.Thoáng nhìn thì là mấy thứ như tuyết yến, tổ yến các loại.“Về rồi đấy à? Không phải con nói hôm nay đi theo cậu bạn trai của con sao? Sao lại cúi đầu ủ rũ thế?”Trương Quế Chỉ nhìn thấy mặt Trương Kỳ Kỳ đen lại, vội vàng bảo cô ta ngồi xuống, đưa đồ bổ trên bàn cho cô ta, mặt lộ rõ vẻ tự hào: “Nhìn xem, nhìn xem, mấy thứ này đều là đồ tốt đấy!"“Chị ta lại tới ạ?”Trương Kỳ Kỳ không vui nói.Cô ta tùy ý gạt đống đồ trên bàn ra.Không phải chỉ là chút đồ bổ thôi sao? Dùng những thứ này lấy lòng người khác, đúng là trò mèo!“Sao lại gọi là chị ta? Chị ta là chị của con đấy!”“Chị? Mẹ à, mẹ thực tế lên chút được hay không vậy? Bây giờ người ta là cô Giản, thiên kim nhà họ Giản, mẹ bắn đại bác cũng không tới đâu.Mẹ xem xem lần nào sang đây mà chị ta không phải trang bị kín cổng cao tường, sợ bị người khác nhìn ra”Trương Kỳ Kỳ khịt mũi coi thường.Trương Quế Chỉ nghe cô ta nói như vậy, vẻ mặt cũng cứng ngắc lại, nhưng rất nhanh bà ta lại vơ đống đồ bổ kia về: “Con nói bậy bạ gì đấy? Nó làm vậy không phải đều vì tốt cho chúng ta hay sao? Kỳ Kỳ à, mẹ đã nói với con rồi, mấy.lời này nói bâng quơ trong nhà thì được, còn lúc đi ra ngoài đừng có nói lung tung.”“Vâng”Vốn dĩ Trương Kỳ Kỳ muốn cãi lại nhưng nhìn thấy người đi xuống từ trên cầu thang xoắn ốc, cô ta lập tức ngậm miệng.Người đi xuống là anh trai cô ta, là con trai của Trương Quế Chi và Trương Quốc Hùng.Trương Kỳ Kỳ và Trương Chí Bảo là một cặp sinh đôi.Thành tích học tập của Trương Kỳ Kỳ tốt, học ở đại học S, nhưng thành tích Trương Chí Bảo lại rất kém cỏi, từ nhỏ đã đi theo Trương Quốc Hùng làm xã hội đen, hiện tại cũng là một tay anh chị, đã ngồi vào cái ghế quản lý ở khách sạn Kim Tôn, bên dưới có một đám đàn em đi theo, rất ra dáng.Ôi trời ơi, ai đây thế này? Kỳ Kỳ, sao em lại quay về thế?” Trương Chí Bảo cười ngả ngớn đi xuống lầu, trông thấy đống đồ bổ trên bàn, cười đê tiện sờ lên chúng: “Mẹ, cho con hai hộp đi, đúng lúc đi lấy lòng cô gái nhỏ”“Tao nhổ vào, mày lấy đồ của mẹ mày đi lấy lòng con gái nhà người ta?”“Mẹ đừng nhỏ mọn như vậy chứ, nói không chừng đó chính là con dâu tương lai đấy”Trương Chí Bảo lấy hai hộp tổ yến, Trương Kỳ Kỳ vội vàng đi tới, nhỏ giọng nói: “Anh, em có chuyện nói với anh” “Chuyện gì hả?”Trương Chí Bảo hiếu kỳ.Cô em gái này của anh ta bình thường vô cùng thanh cao, rất xem thường anh ta..

Chương 380: Chương 380