“Kết hôn với Mộc Ân chỉ là bất đắc dĩ. Hạ Hạ! Nếu như em bằng lòng gả cho anh, cho dù cả đời không có con, anh cũng sẽ không lấy người khác!” Lâm Mộc Ân ôm một chồng văn kiện, vừa đi tới ngoài cửa văn phòng tổng giám đốc, nghe được bên trong truyền ra một câu như vậy. Thanh âm quen thuộc, giọng điệu cực kỳ trịnh trọng mà từ trước tới nay chưa bao giờ thể hiện trước mặt cô, dường như hận không thể giơ tay lên trời thề thốt bảo đảm. Người đàn ông này, là vị hôn phu ba ngày sau sẽ cử hành hôn lễ với cô. Trước hôn lễ lòng của Giang Minh Tu đã không ở đây, thậm chí ngay cả lễ phục cũng không đi thử với cô. Cô phải bớt chút thời gian trong lúc bận rộn đi đặt, tiệc cưới cũng được đơn giản hóa đi, chỉ mời mấy người thân nhà họ Giang, và bạn bè, người thân của cô bên này ăn một bữa cơm đơn giản. Người thân của cô chỉ còn một mình chị gái Lâm Hạ. Mà người chị này, bây giờ c*̃ng đang ở trong phòng làm việc. Cửa chỉ đóng một nửa, Mộc Ân đứng ở bên ngoài đã có thể thấy rõ động tác của hai người…

Chương 88: Ngôi nhà ma ám 2

Lục Gia Cưng Chiều Bảo BốiTác giả: Nguyệt Không ĐồngTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Kết hôn với Mộc Ân chỉ là bất đắc dĩ. Hạ Hạ! Nếu như em bằng lòng gả cho anh, cho dù cả đời không có con, anh cũng sẽ không lấy người khác!” Lâm Mộc Ân ôm một chồng văn kiện, vừa đi tới ngoài cửa văn phòng tổng giám đốc, nghe được bên trong truyền ra một câu như vậy. Thanh âm quen thuộc, giọng điệu cực kỳ trịnh trọng mà từ trước tới nay chưa bao giờ thể hiện trước mặt cô, dường như hận không thể giơ tay lên trời thề thốt bảo đảm. Người đàn ông này, là vị hôn phu ba ngày sau sẽ cử hành hôn lễ với cô. Trước hôn lễ lòng của Giang Minh Tu đã không ở đây, thậm chí ngay cả lễ phục cũng không đi thử với cô. Cô phải bớt chút thời gian trong lúc bận rộn đi đặt, tiệc cưới cũng được đơn giản hóa đi, chỉ mời mấy người thân nhà họ Giang, và bạn bè, người thân của cô bên này ăn một bữa cơm đơn giản. Người thân của cô chỉ còn một mình chị gái Lâm Hạ. Mà người chị này, bây giờ c*̃ng đang ở trong phòng làm việc. Cửa chỉ đóng một nửa, Mộc Ân đứng ở bên ngoài đã có thể thấy rõ động tác của hai người… Edit: Xiaoxi GuaHai người kéo dãn khoảng cách, trong lòng Mộc Ân cũng thoải mái hơn, cũng có tâm tư tham dự chuyện nhà họ Thẩm, cùng nhau nhìn về phía Thẩm Thanh Thanh.Thẩm Thanh Thanh lắc đầu: “Em không biết, mặc dù thi thể là em phát hiện, thế nhưng hiện trường…”Không đành lòng nhớ nữa, cô ấy nhắm lại mắt: “Lúc ấy em bị dọa ngất, khi tỉnh lại thì ở bên cạnh bác Lưu, khi đó cha đã đi tìm anh Giang Sầu rồi, nghe bác Lưu nói, sau khi cha kiểm tra giám sát trong nhà thì biến sắc, có lẽ là nhìn thấy cái gì.”Lục Phong Miên như có điều suy nghĩ, gật gật đầu.Mộc Ân đang muốn hỏi giám sát này bọn cô có thể xem hay không, quản gia liền mang hòm thuốc đẩy cửa tiến đến.Lục Phong Miên đứng lên, xem bộ dáng là muốn nhận lấy.Mộc Ân nghĩ đến hành động ôn nhu bôi thuốc của anh giành cho Thẩm Thanh Thanh, liền chịu không được, đoạt trước anh, chạy chậm đến nhận lấy hòm thuốc, rồi trở lại trên ghế trúc ngồi xuống.“Đàn ông đều mạnh tay, để em làm cho.” Cô cười cười với Thẩm Thanh Thanh.“Cảm ơn.” Thẩm Thanh Thanh cũng cười cười, vuốt tóc ra sau tai, lộ ra cái trán, thuận tiện cho cô bôi.“Phòng giám sát ở nơi nào, đưa tôi đi.” Lục Phong Miên đi đến trước mặt quản gia.“Ở lầu ba, Lục gia nếu muốn tra camera của phu nhân cùng tiểu tiểu thư tối hôm qua, tôi mang ngài đi.” Quản gia quay người dẫn anh đi ra cửa.Mộc Ân không nghĩ tới anh đứng dậy là vì đi thăm dò giám sát, trong lòng cũng hiếu kì tối hôm qua ở nhà họ Thẩm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô đã nhận việc bôi thuốc cho Thẩm Thanh Thanh…Kiềm chế vội vàng trong lòng, Mộc Ân nghiêm túc giúp Thẩm Thanh Thanh bôi thuốc xong, quấn băng gạc chỉnh tề, lôi kéo cô ấy cùng nhau đến phòng giám sát lầu ba phòng tìm Lục Phong Miên.Quản gia mở vài đoạn video đã cắt ra, thấy hai cô vào cửa, khom người ra hiệu, sau đó nói với Lục Phong Miên: “Phu nhân cùng tiểu tiểu thư bị hại ở lầu hai, đây là hình ảnh theo dõi hành lang tối hôm qua, Lục gia muốn xem cái nào trước? ““Nếu như Thẩm Kế đã nhìn qua, chắc hẳn chú cũng đã cùng xem với ông ấy, chú cảm thấy chỗ nào có vấn đề thì bắt đầu chỗ đó.” Lục Phong Miên nói.“Được.” Quản gia ấn mở đoạn video lúc 10 giờ 08 phút.Vị trí ở hành lang, góc độ cực kỳ tốt, hình ảnh cũng vô cùng rõ ràng.Lúc đó, một người con gái mặc váy ngủ màu hồng từ chỗ cầu thang đi tới, bước chân nhẹ nhàng, trên mặt vô cùng kiêu ngạo.Đến giữa hành lang, cô mở cửa gian phòng ở đối diện với máy quay, đi vào.Giây lát, một cô gái mặc tạp dề cũng lên lầu, cũng mở cửa bước vào gian phòng kia, cửa phòng đóng, hành lang yên tĩnh trở lại.“Đi vào trước chính là tiểu tiểu thư, người đến sau chính là một người hầu trong nhà.” Quản gia nói, con chuột ở trên màn ảnh di chuyển nhanh chóng.Hình ảnh chuyển tới một tiếng sau, cửa phòng một lần nữa được mở ra, Thẩm Bạch Oánh mặc váy ngủ đi ra.Dù chỉ có một giờ, nhưng Mộc Ân luôn cảm thấy, lúc cô ta đi vào và lúc đi ra không giống nhau lắm.Thần thái bị chiều hư trên mặt cô ta đã không còn nữa, ánh mắt có chút ngốc ngếch, hành động cũng hình như chậm chạp đi, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm phía trước, giống như là bị thứ gì hấp dẫn.Ở sau lưng cô ta, hai người mặc tạp dề đuổi theo, một người trong đó giữ chặt cô ta, nói: “Tiểu tiểu thư, đĩa tiên còn chưa chơi xong, tiểu thư đi đâu vậy?”

Edit: Xiaoxi Gua

Hai người kéo dãn khoảng cách, trong lòng Mộc Ân cũng thoải mái hơn,
cũng có tâm tư tham dự chuyện nhà họ Thẩm, cùng nhau nhìn về phía Thẩm
Thanh Thanh.

Thẩm Thanh Thanh lắc đầu: “Em không biết, mặc dù thi thể là em phát hiện, thế nhưng hiện trường…”

Không đành lòng nhớ nữa, cô ấy nhắm lại mắt: “Lúc ấy em bị dọa ngất,
khi tỉnh lại thì ở bên cạnh bác Lưu, khi đó cha đã đi tìm anh Giang Sầu
rồi, nghe bác Lưu nói, sau khi cha kiểm tra giám sát trong nhà thì biến
sắc, có lẽ là nhìn thấy cái gì.”

Lục Phong Miên như có điều suy nghĩ, gật gật đầu.

Mộc Ân đang muốn hỏi giám sát này bọn cô có thể xem hay không, quản gia liền mang hòm thuốc đẩy cửa tiến đến.

Lục Phong Miên đứng lên, xem bộ dáng là muốn nhận lấy.

Mộc Ân nghĩ đến hành động ôn nhu bôi thuốc của anh giành cho Thẩm
Thanh Thanh, liền chịu không được, đoạt trước anh, chạy chậm đến nhận
lấy hòm thuốc, rồi trở lại trên ghế trúc ngồi xuống.

“Đàn ông đều mạnh tay, để em làm cho.” Cô cười cười với Thẩm Thanh Thanh.

“Cảm ơn.” Thẩm Thanh Thanh cũng cười cười, vuốt tóc ra sau tai, lộ ra cái trán, thuận tiện cho cô bôi.

“Phòng giám sát ở nơi nào, đưa tôi đi.” Lục Phong Miên đi đến trước mặt quản gia.

“Ở lầu ba, Lục gia nếu muốn tra camera của phu nhân cùng tiểu tiểu
thư tối hôm qua, tôi mang ngài đi.” Quản gia quay người dẫn anh đi ra
cửa.

Mộc Ân không nghĩ tới anh đứng dậy là vì đi thăm dò giám sát, trong
lòng cũng hiếu kì tối hôm qua ở nhà họ Thẩm rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì, nhưng cô đã nhận việc bôi thuốc cho Thẩm Thanh Thanh…

Kiềm chế vội vàng trong lòng, Mộc Ân nghiêm túc giúp Thẩm Thanh Thanh bôi thuốc xong, quấn băng gạc chỉnh tề, lôi kéo cô ấy cùng nhau đến
phòng giám sát lầu ba phòng tìm Lục Phong Miên.

Quản gia mở vài đoạn video đã cắt ra, thấy hai cô vào cửa, khom người ra hiệu, sau đó nói với Lục Phong Miên: “Phu nhân cùng tiểu tiểu thư bị hại ở lầu hai, đây là hình ảnh theo dõi hành lang tối hôm qua, Lục gia
muốn xem cái nào trước? “

“Nếu như Thẩm Kế đã nhìn qua, chắc hẳn chú cũng đã cùng xem với ông
ấy, chú cảm thấy chỗ nào có vấn đề thì bắt đầu chỗ đó.” Lục Phong Miên
nói.

“Được.” Quản gia ấn mở đoạn video lúc 10 giờ 08 phút.

Vị trí ở hành lang, góc độ cực kỳ tốt, hình ảnh cũng vô cùng rõ ràng.

Lúc đó, một người con gái mặc váy ngủ màu hồng từ chỗ cầu thang đi tới, bước chân nhẹ nhàng, trên mặt vô cùng kiêu ngạo.

Đến giữa hành lang, cô mở cửa gian phòng ở đối diện với máy quay, đi vào.

Giây lát, một cô gái mặc tạp dề cũng lên lầu, cũng mở cửa bước vào gian phòng kia, cửa phòng đóng, hành lang yên tĩnh trở lại.

“Đi vào trước chính là tiểu tiểu thư, người đến sau chính là một
người hầu trong nhà.” Quản gia nói, con chuột ở trên màn ảnh di chuyển
nhanh chóng.

Hình ảnh chuyển tới một tiếng sau, cửa phòng một lần nữa được mở ra, Thẩm Bạch Oánh mặc váy ngủ đi ra.

Dù chỉ có một giờ, nhưng Mộc Ân luôn cảm thấy, lúc cô ta đi vào và lúc đi ra không giống nhau lắm.

Thần thái bị chiều hư trên mặt cô ta đã không còn nữa, ánh mắt có
chút ngốc ngếch, hành động cũng hình như chậm chạp đi, hai mắt vô thần
nhìn chằm chằm phía trước, giống như là bị thứ gì hấp dẫn.

Ở sau lưng cô ta, hai người mặc tạp dề đuổi theo, một người trong đó
giữ chặt cô ta, nói: “Tiểu tiểu thư, đĩa tiên còn chưa chơi xong, tiểu
thư đi đâu vậy?”

Lục Gia Cưng Chiều Bảo BốiTác giả: Nguyệt Không ĐồngTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Kết hôn với Mộc Ân chỉ là bất đắc dĩ. Hạ Hạ! Nếu như em bằng lòng gả cho anh, cho dù cả đời không có con, anh cũng sẽ không lấy người khác!” Lâm Mộc Ân ôm một chồng văn kiện, vừa đi tới ngoài cửa văn phòng tổng giám đốc, nghe được bên trong truyền ra một câu như vậy. Thanh âm quen thuộc, giọng điệu cực kỳ trịnh trọng mà từ trước tới nay chưa bao giờ thể hiện trước mặt cô, dường như hận không thể giơ tay lên trời thề thốt bảo đảm. Người đàn ông này, là vị hôn phu ba ngày sau sẽ cử hành hôn lễ với cô. Trước hôn lễ lòng của Giang Minh Tu đã không ở đây, thậm chí ngay cả lễ phục cũng không đi thử với cô. Cô phải bớt chút thời gian trong lúc bận rộn đi đặt, tiệc cưới cũng được đơn giản hóa đi, chỉ mời mấy người thân nhà họ Giang, và bạn bè, người thân của cô bên này ăn một bữa cơm đơn giản. Người thân của cô chỉ còn một mình chị gái Lâm Hạ. Mà người chị này, bây giờ c*̃ng đang ở trong phòng làm việc. Cửa chỉ đóng một nửa, Mộc Ân đứng ở bên ngoài đã có thể thấy rõ động tác của hai người… Edit: Xiaoxi GuaHai người kéo dãn khoảng cách, trong lòng Mộc Ân cũng thoải mái hơn, cũng có tâm tư tham dự chuyện nhà họ Thẩm, cùng nhau nhìn về phía Thẩm Thanh Thanh.Thẩm Thanh Thanh lắc đầu: “Em không biết, mặc dù thi thể là em phát hiện, thế nhưng hiện trường…”Không đành lòng nhớ nữa, cô ấy nhắm lại mắt: “Lúc ấy em bị dọa ngất, khi tỉnh lại thì ở bên cạnh bác Lưu, khi đó cha đã đi tìm anh Giang Sầu rồi, nghe bác Lưu nói, sau khi cha kiểm tra giám sát trong nhà thì biến sắc, có lẽ là nhìn thấy cái gì.”Lục Phong Miên như có điều suy nghĩ, gật gật đầu.Mộc Ân đang muốn hỏi giám sát này bọn cô có thể xem hay không, quản gia liền mang hòm thuốc đẩy cửa tiến đến.Lục Phong Miên đứng lên, xem bộ dáng là muốn nhận lấy.Mộc Ân nghĩ đến hành động ôn nhu bôi thuốc của anh giành cho Thẩm Thanh Thanh, liền chịu không được, đoạt trước anh, chạy chậm đến nhận lấy hòm thuốc, rồi trở lại trên ghế trúc ngồi xuống.“Đàn ông đều mạnh tay, để em làm cho.” Cô cười cười với Thẩm Thanh Thanh.“Cảm ơn.” Thẩm Thanh Thanh cũng cười cười, vuốt tóc ra sau tai, lộ ra cái trán, thuận tiện cho cô bôi.“Phòng giám sát ở nơi nào, đưa tôi đi.” Lục Phong Miên đi đến trước mặt quản gia.“Ở lầu ba, Lục gia nếu muốn tra camera của phu nhân cùng tiểu tiểu thư tối hôm qua, tôi mang ngài đi.” Quản gia quay người dẫn anh đi ra cửa.Mộc Ân không nghĩ tới anh đứng dậy là vì đi thăm dò giám sát, trong lòng cũng hiếu kì tối hôm qua ở nhà họ Thẩm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô đã nhận việc bôi thuốc cho Thẩm Thanh Thanh…Kiềm chế vội vàng trong lòng, Mộc Ân nghiêm túc giúp Thẩm Thanh Thanh bôi thuốc xong, quấn băng gạc chỉnh tề, lôi kéo cô ấy cùng nhau đến phòng giám sát lầu ba phòng tìm Lục Phong Miên.Quản gia mở vài đoạn video đã cắt ra, thấy hai cô vào cửa, khom người ra hiệu, sau đó nói với Lục Phong Miên: “Phu nhân cùng tiểu tiểu thư bị hại ở lầu hai, đây là hình ảnh theo dõi hành lang tối hôm qua, Lục gia muốn xem cái nào trước? ““Nếu như Thẩm Kế đã nhìn qua, chắc hẳn chú cũng đã cùng xem với ông ấy, chú cảm thấy chỗ nào có vấn đề thì bắt đầu chỗ đó.” Lục Phong Miên nói.“Được.” Quản gia ấn mở đoạn video lúc 10 giờ 08 phút.Vị trí ở hành lang, góc độ cực kỳ tốt, hình ảnh cũng vô cùng rõ ràng.Lúc đó, một người con gái mặc váy ngủ màu hồng từ chỗ cầu thang đi tới, bước chân nhẹ nhàng, trên mặt vô cùng kiêu ngạo.Đến giữa hành lang, cô mở cửa gian phòng ở đối diện với máy quay, đi vào.Giây lát, một cô gái mặc tạp dề cũng lên lầu, cũng mở cửa bước vào gian phòng kia, cửa phòng đóng, hành lang yên tĩnh trở lại.“Đi vào trước chính là tiểu tiểu thư, người đến sau chính là một người hầu trong nhà.” Quản gia nói, con chuột ở trên màn ảnh di chuyển nhanh chóng.Hình ảnh chuyển tới một tiếng sau, cửa phòng một lần nữa được mở ra, Thẩm Bạch Oánh mặc váy ngủ đi ra.Dù chỉ có một giờ, nhưng Mộc Ân luôn cảm thấy, lúc cô ta đi vào và lúc đi ra không giống nhau lắm.Thần thái bị chiều hư trên mặt cô ta đã không còn nữa, ánh mắt có chút ngốc ngếch, hành động cũng hình như chậm chạp đi, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm phía trước, giống như là bị thứ gì hấp dẫn.Ở sau lưng cô ta, hai người mặc tạp dề đuổi theo, một người trong đó giữ chặt cô ta, nói: “Tiểu tiểu thư, đĩa tiên còn chưa chơi xong, tiểu thư đi đâu vậy?”

Chương 88: Ngôi nhà ma ám 2