Diêu Tư cảm thấy mình gần đây có chút gì đó không đúng, cô luôn là người ngủ đến mức sét đánh cũng không nhúc nhích, vậy mà mấy ngày nay lại không ngủ được. Kỳ lạ là tinh thần lại tốt cực kỳ. Eo không mỏi, chân không mềm, liền ngay cả dì cả nhiều năm gây rối cho cô cũng đều không tới, một hơi leo lên mười tầng lầu cũng không mệt. Càng thần kỳ chính là vốn dĩ trong ăn uống cô cực thích ăn cay, nhưng hiện tại vừa thấy ớt cay thì dạ dày liền đau. Ban đầu, cô còn tưởng rằng do mất ngủ nên dạ dày suy yếu, nhưng vài ngày sau cô phát hiện không chỉ đồ cay, mà đối với tất cả đồ ăn đều mất đi hứng thú, giống như bị bệnh kén ăn. Tất cả đồ ăn vào miệng cô đều giống như đang nhai sáp, mất đi vị vốn có, trừ bỏ một món trước giờ chưa bao giờ chạm vào– Mao huyết vượng (máu vịt). “Tôi nói này em gái, em nhìn mớ huyết vịt này của anh đã nửa giờ rồi, rốt cuộc mua hay không a?” “A!?” Tư Tư ngẩn ngơ, tầm mắt dính vào một đám hồng đỏ đỏ trêи sạp tới thất thần, “Mua…hay không? “Này có gì phải do dự, muốn…
Chương 80: Đi đến điểm phục vụ
Tinh Tế Nam Thần Là Ba TaTác giả: Vưu TiềnTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDiêu Tư cảm thấy mình gần đây có chút gì đó không đúng, cô luôn là người ngủ đến mức sét đánh cũng không nhúc nhích, vậy mà mấy ngày nay lại không ngủ được. Kỳ lạ là tinh thần lại tốt cực kỳ. Eo không mỏi, chân không mềm, liền ngay cả dì cả nhiều năm gây rối cho cô cũng đều không tới, một hơi leo lên mười tầng lầu cũng không mệt. Càng thần kỳ chính là vốn dĩ trong ăn uống cô cực thích ăn cay, nhưng hiện tại vừa thấy ớt cay thì dạ dày liền đau. Ban đầu, cô còn tưởng rằng do mất ngủ nên dạ dày suy yếu, nhưng vài ngày sau cô phát hiện không chỉ đồ cay, mà đối với tất cả đồ ăn đều mất đi hứng thú, giống như bị bệnh kén ăn. Tất cả đồ ăn vào miệng cô đều giống như đang nhai sáp, mất đi vị vốn có, trừ bỏ một món trước giờ chưa bao giờ chạm vào– Mao huyết vượng (máu vịt). “Tôi nói này em gái, em nhìn mớ huyết vịt này của anh đã nửa giờ rồi, rốt cuộc mua hay không a?” “A!?” Tư Tư ngẩn ngơ, tầm mắt dính vào một đám hồng đỏ đỏ trêи sạp tới thất thần, “Mua…hay không? “Này có gì phải do dự, muốn… “Đúng rồi, tiếp theo ngươi có tính toán gì không? Muốn đi đâu?” Tuy rằng ra khỏi khu vực 9, nhưng phụ cận nơi này là khu vực 7, cũng đồng dạng có nguy hiểm, cô nhìn xem có thể lại quá vang nữa hay không.“Vãn bối tạm thời không có nơi muốn đi, nhất thời không vội.” Hắn nhìn cô một cái, có chút do dự nói, “Nếu là tiền bối không chê, tại hạ nguyện đưa tiền bối về phủ trước, sau đó mới rời đi!”“Vậy vất vả ngươi.” Chỉ chờ những lời này của ngươi, “Ta cũng không khách khí, đi thôi!”“Vâng!” Hắn lại lần nữa mang theo cô bay lên, quả nhiên tiền bối nhất định là bị trọng thương, để tránh hắn lo lắng mới vẫn luôn không nói, thật sự là quá cảm động, “Không biết tiền bối ở nơi nào?”“Ta nhìn xem a!” Nhân sĩ Diêu ‘bị trọng thương’ hoàn toàn không biết gì, mở bản đồ ra xem xét, chỉ chỉ phía bên phải, “Bên kia... Đi về phía bên kia 1456 km, đại khái còn có nửa giờ nữa.”“Bên kia....” Trảm Tử Trần sửng sốt, cả kiếm cũng chợt dừng lại một chút.“Làm sao vậy? Có gì không tiện sao?”“.... Không!” Hắn lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu, “Không có gì không tiện, tại hạ sẽ đưa ngài đến.” Nói rồi nhanh chóng bay về bên kia, mặc kệ thế nào, hắn cũng phải đưa cô tới đó, cho dù là....Diêu Tư có chút lấy làm lạ, nhưng cũng không truy hỏi. Chỉ là vẻ mặt Trảm Tử Trần một bộ tâm sự nặng nề, trêи đường vài lần thất thần bay sai hướng. Cô hỏi có muốn dừng lại hay không, để tự cô đi, hắn lại không đồng ý.Cho đến nửa giờ sau, cô rốt cuộc tiến vào khu vực 3 của tinh cầu, cách điểm đánh dấu trêи bản đồ càng ngày càng gần, Trảm Tử Trần lúc này mới do dự mở miệng.“Tư tiền bối, ngài muốn đi chính là ‘Thập Phương phái’ sao?”Thập Phương phái? Diêu Tư sửng sốt một chút, cô đi tới là điểm phục vụ đánh dấu trêи bản đồ, hỏi một chút vì sao truyền tống xảy ra vấn đề mà thôi. Thì ra nơi đó còn có môn phái sao?“Có thể... là.” Cô trả lời, lại nhìn thấy mặt hắn đột nhiên trắng xanh, ánh mắt càng mờ mịt, “Ngươi làm sao vậy? Không tiện đi nơi đó sao? Nếu không... ” Cậu đừng cố chấp, nhìn cậu cứ như bị say xe.Hắn nặn ra một nụ cười gượng, ánh mắt trầm trầm nói, “Không sao, lập tức sẽ đến thôi, ta đưa ngài qua.”Nói rồi trực tiếp đẩy nhanh tốc độ bay qua, không đến một lát liền đến bên cạnh một cái vách đá thật lớn, phía trêи viết hai chữ rồng bay phượng múa ‘Thập Phương’ rất to, trêи quang não cũng biểu thị đã đến đích.“Lại lần nữa bái tạ ân tương trợ của tiền bối.” Hắn hướng phía cô bái thật sâu, “Tại hạ cùng với ‘Thập Phương phái’ có chút sâu xa... Không tiện ở lại lâu, mong tiền bối bảo trọng.”“Nga... Nga.” Phải đi rồi, Diêu Tư phất phất tay, “Vậy ngươi thuận buồm xuôi gió, tái kiến!”Hắn gật gật đầu, lúc này mới vội vã bay lên, đang muốn bay đi, đột nhiên toàn bộ mặt đất tỏa ra ánh sáng trắng, lộ ra một đồ hình rộng mấy mét, có cái gì từ đó b*n r*, bay thẳng đánh về phía người trêи không trung.Dưới chân Trảm Tử Trần lệch về một bên, trực tiếp từ không trung rớt xuống dưới.Diêu Tư hoảng sợ, vội vàng đi qua đem người đỡ lên, “Không có việc gì chứ?”Hắn còn chưa có trả lời, một giọng nam không chút khách khí truyền tới từ phía vách đá.“Người nào? Tự tiện xông vào Thập Phương phái!”Ngay sau đó một trận ‘ầm ầm ầm’ vang lên, vách núi viết chữ to kia đột nhiên từ giữa tách ra hai bên, lộ ra một con đường.**************************Bù cho cả nhà, cảm ơn đã quan tâm ^^Hết chương 80.
“Đúng rồi, tiếp theo ngươi có tính toán gì không? Muốn đi đâu?” Tuy rằng ra khỏi khu vực 9, nhưng phụ cận nơi này là khu vực 7, cũng đồng dạng có nguy hiểm, cô nhìn xem có thể lại quá vang nữa hay không.
“Vãn bối tạm thời không có nơi muốn đi, nhất thời không vội.” Hắn nhìn cô một cái, có chút do dự nói, “Nếu là tiền bối không chê, tại hạ nguyện đưa tiền bối về phủ trước, sau đó mới rời đi!”
“Vậy vất vả ngươi.” Chỉ chờ những lời này của ngươi, “Ta cũng không khách khí, đi thôi!”
“Vâng!” Hắn lại lần nữa mang theo cô bay lên, quả nhiên tiền bối nhất định là bị trọng thương, để tránh hắn lo lắng mới vẫn luôn không nói, thật sự là quá cảm động, “Không biết tiền bối ở nơi nào?”
“Ta nhìn xem a!” Nhân sĩ Diêu ‘bị trọng thương’ hoàn toàn không biết gì, mở bản đồ ra xem xét, chỉ chỉ phía bên phải, “Bên kia... Đi về phía bên kia 1456 km, đại khái còn có nửa giờ nữa.”
“Bên kia....” Trảm Tử Trần sửng sốt, cả kiếm cũng chợt dừng lại một chút.
“Làm sao vậy? Có gì không tiện sao?”
“.... Không!” Hắn lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu, “Không có gì không tiện, tại hạ sẽ đưa ngài đến.” Nói rồi nhanh chóng bay về bên kia, mặc kệ thế nào, hắn cũng phải đưa cô tới đó, cho dù là....
Diêu Tư có chút lấy làm lạ, nhưng cũng không truy hỏi. Chỉ là vẻ mặt Trảm Tử Trần một bộ tâm sự nặng nề, trêи đường vài lần thất thần bay sai hướng. Cô hỏi có muốn dừng lại hay không, để tự cô đi, hắn lại không đồng ý.
Cho đến nửa giờ sau, cô rốt cuộc tiến vào khu vực 3 của tinh cầu, cách điểm đánh dấu trêи bản đồ càng ngày càng gần, Trảm Tử Trần lúc này mới do dự mở miệng.
“Tư tiền bối, ngài muốn đi chính là ‘Thập Phương phái’ sao?”
Thập Phương phái? Diêu Tư sửng sốt một chút, cô đi tới là điểm phục vụ đánh dấu trêи bản đồ, hỏi một chút vì sao truyền tống xảy ra vấn đề mà thôi. Thì ra nơi đó còn có môn phái sao?
“Có thể... là.” Cô trả lời, lại nhìn thấy mặt hắn đột nhiên trắng xanh, ánh mắt càng mờ mịt, “Ngươi làm sao vậy? Không tiện đi nơi đó sao? Nếu không... ” Cậu đừng cố chấp, nhìn cậu cứ như bị say xe.
Hắn nặn ra một nụ cười gượng, ánh mắt trầm trầm nói, “Không sao, lập tức sẽ đến thôi, ta đưa ngài qua.”
Nói rồi trực tiếp đẩy nhanh tốc độ bay qua, không đến một lát liền đến bên cạnh một cái vách đá thật lớn, phía trêи viết hai chữ rồng bay phượng múa ‘Thập Phương’ rất to, trêи quang não cũng biểu thị đã đến đích.
“Lại lần nữa bái tạ ân tương trợ của tiền bối.” Hắn hướng phía cô bái thật sâu, “Tại hạ cùng với ‘Thập Phương phái’ có chút sâu xa... Không tiện ở lại lâu, mong tiền bối bảo trọng.”
“Nga... Nga.” Phải đi rồi, Diêu Tư phất phất tay, “Vậy ngươi thuận buồm xuôi gió, tái kiến!”
Hắn gật gật đầu, lúc này mới vội vã bay lên, đang muốn bay đi, đột nhiên toàn bộ mặt đất tỏa ra ánh sáng trắng, lộ ra một đồ hình rộng mấy mét, có cái gì từ đó b*n r*, bay thẳng đánh về phía người trêи không trung.
Dưới chân Trảm Tử Trần lệch về một bên, trực tiếp từ không trung rớt xuống dưới.
Diêu Tư hoảng sợ, vội vàng đi qua đem người đỡ lên, “Không có việc gì chứ?”
Hắn còn chưa có trả lời, một giọng nam không chút khách khí truyền tới từ phía vách đá.
“Người nào? Tự tiện xông vào Thập Phương phái!”
Ngay sau đó một trận ‘ầm ầm ầm’ vang lên, vách núi viết chữ to kia đột nhiên từ giữa tách ra hai bên, lộ ra một con đường.
**************************
Bù cho cả nhà, cảm ơn đã quan tâm ^^
Hết chương 80.
Tinh Tế Nam Thần Là Ba TaTác giả: Vưu TiềnTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDiêu Tư cảm thấy mình gần đây có chút gì đó không đúng, cô luôn là người ngủ đến mức sét đánh cũng không nhúc nhích, vậy mà mấy ngày nay lại không ngủ được. Kỳ lạ là tinh thần lại tốt cực kỳ. Eo không mỏi, chân không mềm, liền ngay cả dì cả nhiều năm gây rối cho cô cũng đều không tới, một hơi leo lên mười tầng lầu cũng không mệt. Càng thần kỳ chính là vốn dĩ trong ăn uống cô cực thích ăn cay, nhưng hiện tại vừa thấy ớt cay thì dạ dày liền đau. Ban đầu, cô còn tưởng rằng do mất ngủ nên dạ dày suy yếu, nhưng vài ngày sau cô phát hiện không chỉ đồ cay, mà đối với tất cả đồ ăn đều mất đi hứng thú, giống như bị bệnh kén ăn. Tất cả đồ ăn vào miệng cô đều giống như đang nhai sáp, mất đi vị vốn có, trừ bỏ một món trước giờ chưa bao giờ chạm vào– Mao huyết vượng (máu vịt). “Tôi nói này em gái, em nhìn mớ huyết vịt này của anh đã nửa giờ rồi, rốt cuộc mua hay không a?” “A!?” Tư Tư ngẩn ngơ, tầm mắt dính vào một đám hồng đỏ đỏ trêи sạp tới thất thần, “Mua…hay không? “Này có gì phải do dự, muốn… “Đúng rồi, tiếp theo ngươi có tính toán gì không? Muốn đi đâu?” Tuy rằng ra khỏi khu vực 9, nhưng phụ cận nơi này là khu vực 7, cũng đồng dạng có nguy hiểm, cô nhìn xem có thể lại quá vang nữa hay không.“Vãn bối tạm thời không có nơi muốn đi, nhất thời không vội.” Hắn nhìn cô một cái, có chút do dự nói, “Nếu là tiền bối không chê, tại hạ nguyện đưa tiền bối về phủ trước, sau đó mới rời đi!”“Vậy vất vả ngươi.” Chỉ chờ những lời này của ngươi, “Ta cũng không khách khí, đi thôi!”“Vâng!” Hắn lại lần nữa mang theo cô bay lên, quả nhiên tiền bối nhất định là bị trọng thương, để tránh hắn lo lắng mới vẫn luôn không nói, thật sự là quá cảm động, “Không biết tiền bối ở nơi nào?”“Ta nhìn xem a!” Nhân sĩ Diêu ‘bị trọng thương’ hoàn toàn không biết gì, mở bản đồ ra xem xét, chỉ chỉ phía bên phải, “Bên kia... Đi về phía bên kia 1456 km, đại khái còn có nửa giờ nữa.”“Bên kia....” Trảm Tử Trần sửng sốt, cả kiếm cũng chợt dừng lại một chút.“Làm sao vậy? Có gì không tiện sao?”“.... Không!” Hắn lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu, “Không có gì không tiện, tại hạ sẽ đưa ngài đến.” Nói rồi nhanh chóng bay về bên kia, mặc kệ thế nào, hắn cũng phải đưa cô tới đó, cho dù là....Diêu Tư có chút lấy làm lạ, nhưng cũng không truy hỏi. Chỉ là vẻ mặt Trảm Tử Trần một bộ tâm sự nặng nề, trêи đường vài lần thất thần bay sai hướng. Cô hỏi có muốn dừng lại hay không, để tự cô đi, hắn lại không đồng ý.Cho đến nửa giờ sau, cô rốt cuộc tiến vào khu vực 3 của tinh cầu, cách điểm đánh dấu trêи bản đồ càng ngày càng gần, Trảm Tử Trần lúc này mới do dự mở miệng.“Tư tiền bối, ngài muốn đi chính là ‘Thập Phương phái’ sao?”Thập Phương phái? Diêu Tư sửng sốt một chút, cô đi tới là điểm phục vụ đánh dấu trêи bản đồ, hỏi một chút vì sao truyền tống xảy ra vấn đề mà thôi. Thì ra nơi đó còn có môn phái sao?“Có thể... là.” Cô trả lời, lại nhìn thấy mặt hắn đột nhiên trắng xanh, ánh mắt càng mờ mịt, “Ngươi làm sao vậy? Không tiện đi nơi đó sao? Nếu không... ” Cậu đừng cố chấp, nhìn cậu cứ như bị say xe.Hắn nặn ra một nụ cười gượng, ánh mắt trầm trầm nói, “Không sao, lập tức sẽ đến thôi, ta đưa ngài qua.”Nói rồi trực tiếp đẩy nhanh tốc độ bay qua, không đến một lát liền đến bên cạnh một cái vách đá thật lớn, phía trêи viết hai chữ rồng bay phượng múa ‘Thập Phương’ rất to, trêи quang não cũng biểu thị đã đến đích.“Lại lần nữa bái tạ ân tương trợ của tiền bối.” Hắn hướng phía cô bái thật sâu, “Tại hạ cùng với ‘Thập Phương phái’ có chút sâu xa... Không tiện ở lại lâu, mong tiền bối bảo trọng.”“Nga... Nga.” Phải đi rồi, Diêu Tư phất phất tay, “Vậy ngươi thuận buồm xuôi gió, tái kiến!”Hắn gật gật đầu, lúc này mới vội vã bay lên, đang muốn bay đi, đột nhiên toàn bộ mặt đất tỏa ra ánh sáng trắng, lộ ra một đồ hình rộng mấy mét, có cái gì từ đó b*n r*, bay thẳng đánh về phía người trêи không trung.Dưới chân Trảm Tử Trần lệch về một bên, trực tiếp từ không trung rớt xuống dưới.Diêu Tư hoảng sợ, vội vàng đi qua đem người đỡ lên, “Không có việc gì chứ?”Hắn còn chưa có trả lời, một giọng nam không chút khách khí truyền tới từ phía vách đá.“Người nào? Tự tiện xông vào Thập Phương phái!”Ngay sau đó một trận ‘ầm ầm ầm’ vang lên, vách núi viết chữ to kia đột nhiên từ giữa tách ra hai bên, lộ ra một con đường.**************************Bù cho cả nhà, cảm ơn đã quan tâm ^^Hết chương 80.