Tác giả:

Editor: Mứt Chanh Trước mắt tôi là ánh sáng trắng, cái thứ ánh sáng trắng nhợt, sáng rừng rực, trắng cứ như là hư ảo. Một căn phòng được bịt kín, một không gian được bịt kín. Tôi nghĩ, tôi đang ở nơi nào? Tôi đang nằm trên bàn mổ, không, là bàn giải phẫu. Còn có hy vọng sống sót ư? Tôi muốn cầu cứu, tôi muốn hét to nhưng tôi không kêu ra tiếng. "Không phải mày giỏi về bắt giữ con mồi sao? Thợ săn khôn khéo nhất!" Tôi nghe thấy một giọng nói, trong sự bình tĩnh có sự phấn khích cuồng nhiệt. Tựa như một người thợ săn xuất sắc nhất. Mà bây giờ tôi đã trở thành con mồi. Tôi nhìn thấy ánh sáng lạnh, sắc bén và khát máu của con dao. Lộ hết ra sự sắc bén. Tôi nghĩ, nếu có thể một đao mất mạng thì thật sự là sự lựa chọn không tồi. Nhưng hiện thực là sẽ không. Chủ nhân của giọng nói lạnh lùng này là một kẻ có tính ngược đãi phạm nhân. Hắn thích ngược đãi một cách tàn nhẫn cho đến khi con mồi bỏ mạng, sau đó tìm kiếm con mồi tiếp theo, dùng cái này lặp lại tuần hoàn, chỉ có bị bắt được mới…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...