Lục Thừa Phong sốt ruột chờ ở sân bay. Rõ ràng là hắn đã nói rõ thời gian với ba mẹ nhưng máy bay hạ cánh cũng đã hơn mười phút rồi mà bóng dáng ba mẹ còn chưa thấy ở đâu, điện thoại di động cũng không gọi được, điều này làm cho hắn rất không vui, từ trước tới nay "chờ đợi" không bao giờ xuất hiện trong từ điển của hắn, dáng vẻ cuống cuồng nôn nóng làm cho những người khác có chút khiếp đảm. Hai mươi phút đã trôi qua, ba mẹ hắn vẫn chưa xuất hiện, hắn đứng lên, sãi bước rời đi, điện thoại di động trong túi rung lên, hắn không vui mà nhận điện thoại, nói: - Lão Vương, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Tại sao ba mẹ còn chưa tới đón tôi? - Thiếu gia, không xong rồi, lão thiếu gia và phu nhân đã xảy ra chuyện, bây giờ họ đang ở trong bệnh biện. Tôi đã đến sân bay rồi, cậu nhanh đi ra đi, trễ chút nữa phỏng chừng không kịp nữa đâu. Vừa nói dứt câu thì âm thanh tít tít cũng đã vang lên. Lục Thừa Phong cho là mình nghe lầm, nhưng nhìn tới điện thoại di động ở trong tay thì rõ ràng không phải là…
Chương 38: Trong phòng trang điểm
Thác Nhập Hào Môn - Lão Công Đừng Chạm Vào TaTác giả: Duy Nhất Đích Mê ĐiệpTruyện Ngôn TìnhLục Thừa Phong sốt ruột chờ ở sân bay. Rõ ràng là hắn đã nói rõ thời gian với ba mẹ nhưng máy bay hạ cánh cũng đã hơn mười phút rồi mà bóng dáng ba mẹ còn chưa thấy ở đâu, điện thoại di động cũng không gọi được, điều này làm cho hắn rất không vui, từ trước tới nay "chờ đợi" không bao giờ xuất hiện trong từ điển của hắn, dáng vẻ cuống cuồng nôn nóng làm cho những người khác có chút khiếp đảm. Hai mươi phút đã trôi qua, ba mẹ hắn vẫn chưa xuất hiện, hắn đứng lên, sãi bước rời đi, điện thoại di động trong túi rung lên, hắn không vui mà nhận điện thoại, nói: - Lão Vương, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Tại sao ba mẹ còn chưa tới đón tôi? - Thiếu gia, không xong rồi, lão thiếu gia và phu nhân đã xảy ra chuyện, bây giờ họ đang ở trong bệnh biện. Tôi đã đến sân bay rồi, cậu nhanh đi ra đi, trễ chút nữa phỏng chừng không kịp nữa đâu. Vừa nói dứt câu thì âm thanh tít tít cũng đã vang lên. Lục Thừa Phong cho là mình nghe lầm, nhưng nhìn tới điện thoại di động ở trong tay thì rõ ràng không phải là… - Bản lĩnh trên giường của cô rất hấp dẫn, nếu không thì tôi cũng sẽ không dẫn cô đến đây rồi.Lục Thừa Phong luồng tay vào trong váy người con gái kia, ngón tay không khách khí mà bắt đầu chuyển động làm cho tất cả tế bào trên người cô ta đều rạo rực.- Ừm.. Phong, em muốn .. anh cho em đi nha!Cơ thể cô ta bắt đầu lắc lư, bị người con trai này trêu chọc một chút mà người cô cứ như bị lửa đốt vậy.- Cô thật là lẳng lơ.Lục Thừa Phong cười khẩy nói. Con gái bây giờ đều như vậy sao?Tuyết Nhi được mấy người kia dẫn đến căn phòng này thì liền thấy cảnh một nam một nữ đang triền miên với nhau.Không phải chứ, cô dâu chú rể này không phải đã quá gấp gáp rồi hay sao? Cũng sắp kết hôn rồi mà lúc này còn làm loại chuyện thế này? Con người bây giờ thật là ...! Nhưng mà khi lộ ra gương mặt của người con trai kia thì con mắt Tuyết Nhi như muốn rớt xuống đất, chú rể này không phải là người khác mà chính là người đàn ông của mình.Người con gái trên người Lục Thừa Phong cũng cảm giác được sự khác thường của Tuyết Nhi, nhìn dáng vẻ Lục Thừa Phong một chút rồi nhếch miệng lên, sửa sang lại y phục rồi rời khỏi người Lục Thừa Phong, đi tới trước mặt Tuyết Nhi, đưa tay ra, dịu dàng nói:- Cô dâu xinh đẹp đã đến rồi, chúc mừng cô nha, tôi là cô dâu phụ của cô, chờ chút nữa tôi sẽ chăm sóc cho cô.- Cô dâu phụ?Tuyết Nhi buồn cười nói.Cô dâu phụ này chắc là người phụ nữ của Lục Thừa Phong đây, triền miên công khai như vậy, bây giờ còn có thể nói với cô như vậy, xem ra Lục Thừa Phong thực sự rất giỏi lôi kéo người khác, quên, đây cũng không phải là lần đầu tiên, lúc ở bở biển chẳng phải hắn cũng đã cùng với người con gái khác làm chuyện như vậy sao? Người đàn ông này thực sự quá xấu xa mà, tất cả phụ nữ đều có thể đến với hắn, thật là buồn nôn.- Ừ, cô còn không đi trang điểm đi, nhanh lên.Cô gái nịnh nọt nói.- Đây là ý gì?Tuyết Nhi đi vòng qua cô gái, đi tới trước mặt Lục Thừa Phong nói.Lục Thừa Phong dùng sức kéo cô gái kia vào lòng, ở trên môi cô ta đặt một nụ hôn thật sâu, sau đó nói với Tuyết Nhi:- Cô trang điểm nhanh lên một chút đi, nếu không thì không kịp đâu, các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Mang cô ta đi đi.Lục Thừa Phong vừa nói xong thì những người kia liền đặt Tuyết Nhi lên ghế, nhưng mà lúc cô đang trang điểm thì hai người kia vẫn đang k*ch t*nh triền miên bên cạnh, y phục cô gái cũng bị kéo xuống, bàn tay hắn bao phủ ở trên c*p ng*c trắng như tuyết kia, trong miệng còn phát ra những âm thanh kinh tởm, cô thực sự rất muốn ói, nhưng nhìn thấy thợ trang điểm không có bất cứ biểu tình gì thì xem ra là do cô chưa từng trải qua việc đời, tình huống như vậy đoán chừng bọn họ đã rất quen thuộc, được, cô cũng coi như là không có bất cứ chuyện gì xảy ra, cô nhắm mắt lại để yên cho thợ trang điểm làm việc.Lục Thừa Phong thấy Tuyết Nhi nhắm mắt lại, cô gái này quả thật là bướng bỉnh mà.- Tiểu thư, xong rồi!Thợ trang điểm nhất nhở.Tuyết Nhi mở mắt, nhìn mình trong gương, trong lúc nhất thời sửng sốt, cái này ... đây là cô sao? Đây là cái quái gì chứ? Tóc thì cứ như những cô tiểu thư vậy, trên mặt thì đóm hồng cứ như bị bỏng vậy, đôi môi thì càng khỏi phải nói, đỏ thắm như vừa mới ăn thịt người xong, một chữ "xấu", hai chữ "xấu xí", những người thợ trang điểm này rốt cuộc là làm sao thế?- Thời gian không còn kịp nữa rồi, nhanh chóng thay quần áo đi.Lúc Tuyết Nhi còn chưa kịp than phiền thì cô đã bị đẩy tới phòng thay đồ, họ lấy một bộ áo cưới bẩn thỉu mặc vào người cô, sau khi làm xong những thứ đó thì kéo Tuyết Nhi ra ngoài.Lục Thừa Phong quan sát Tuyết Nhi, không sai, đây chính là kết quả mà hắn mong muốn. Người con gái đứng bên cạnh vừa nhìn thì bật cười ha ha, rốt cuộc đã biết tại sao Lục Thừa Phong lại dẫn cô tới. Cũng biết được sức hấp dẫn của tân nương như thế nào rồi, lúc này Tuyết Nhi tựa như một cô gái vô cùng xấu xí.
- Bản lĩnh trên giường của cô rất hấp dẫn, nếu không thì tôi cũng sẽ không dẫn cô đến đây rồi.
Lục Thừa Phong luồng tay vào trong váy người con gái kia, ngón tay không khách khí mà bắt đầu chuyển động làm cho tất cả tế bào trên người cô ta đều rạo rực.
- Ừm.. Phong, em muốn .. anh cho em đi nha!
Cơ thể cô ta bắt đầu lắc lư, bị người con trai này trêu chọc một chút mà người cô cứ như bị lửa đốt vậy.
- Cô thật là lẳng lơ.
Lục Thừa Phong cười khẩy nói. Con gái bây giờ đều như vậy sao?
Tuyết Nhi được mấy người kia dẫn đến căn phòng này thì liền thấy cảnh một nam một nữ đang triền miên với nhau.
Không phải chứ, cô dâu chú rể này không phải đã quá gấp gáp rồi hay sao? Cũng sắp kết hôn rồi mà lúc này còn làm loại chuyện thế này? Con người bây giờ thật là ...! Nhưng mà khi lộ ra gương mặt của người con trai kia thì con mắt Tuyết Nhi như muốn rớt xuống đất, chú rể này không phải là người khác mà chính là người đàn ông của mình.
Người con gái trên người Lục Thừa Phong cũng cảm giác được sự khác thường của Tuyết Nhi, nhìn dáng vẻ Lục Thừa Phong một chút rồi nhếch miệng lên, sửa sang lại y phục rồi rời khỏi người Lục Thừa Phong, đi tới trước mặt Tuyết Nhi, đưa tay ra, dịu dàng nói:
- Cô dâu xinh đẹp đã đến rồi, chúc mừng cô nha, tôi là cô dâu phụ của cô, chờ chút nữa tôi sẽ chăm sóc cho cô.
- Cô dâu phụ?
Tuyết Nhi buồn cười nói.
Cô dâu phụ này chắc là người phụ nữ của Lục Thừa Phong đây, triền miên công khai như vậy, bây giờ còn có thể nói với cô như vậy, xem ra Lục Thừa Phong thực sự rất giỏi lôi kéo người khác, quên, đây cũng không phải là lần đầu tiên, lúc ở bở biển chẳng phải hắn cũng đã cùng với người con gái khác làm chuyện như vậy sao? Người đàn ông này thực sự quá xấu xa mà, tất cả phụ nữ đều có thể đến với hắn, thật là buồn nôn.
- Ừ, cô còn không đi trang điểm đi, nhanh lên.
Cô gái nịnh nọt nói.
- Đây là ý gì?
Tuyết Nhi đi vòng qua cô gái, đi tới trước mặt Lục Thừa Phong nói.
Lục Thừa Phong dùng sức kéo cô gái kia vào lòng, ở trên môi cô ta đặt một nụ hôn thật sâu, sau đó nói với Tuyết Nhi:
- Cô trang điểm nhanh lên một chút đi, nếu không thì không kịp đâu, các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Mang cô ta đi đi.
Lục Thừa Phong vừa nói xong thì những người kia liền đặt Tuyết Nhi lên ghế, nhưng mà lúc cô đang trang điểm thì hai người kia vẫn đang k*ch t*nh triền miên bên cạnh, y phục cô gái cũng bị kéo xuống, bàn tay hắn bao phủ ở trên c*p ng*c trắng như tuyết kia, trong miệng còn phát ra những âm thanh kinh tởm, cô thực sự rất muốn ói, nhưng nhìn thấy thợ trang điểm không có bất cứ biểu tình gì thì xem ra là do cô chưa từng trải qua việc đời, tình huống như vậy đoán chừng bọn họ đã rất quen thuộc, được, cô cũng coi như là không có bất cứ chuyện gì xảy ra, cô nhắm mắt lại để yên cho thợ trang điểm làm việc.
Lục Thừa Phong thấy Tuyết Nhi nhắm mắt lại, cô gái này quả thật là bướng bỉnh mà.
- Tiểu thư, xong rồi!
Thợ trang điểm nhất nhở.
Tuyết Nhi mở mắt, nhìn mình trong gương, trong lúc nhất thời sửng sốt, cái này ... đây là cô sao? Đây là cái quái gì chứ? Tóc thì cứ như những cô tiểu thư vậy, trên mặt thì đóm hồng cứ như bị bỏng vậy, đôi môi thì càng khỏi phải nói, đỏ thắm như vừa mới ăn thịt người xong, một chữ "xấu", hai chữ "xấu xí", những người thợ trang điểm này rốt cuộc là làm sao thế?
- Thời gian không còn kịp nữa rồi, nhanh chóng thay quần áo đi.
Lúc Tuyết Nhi còn chưa kịp than phiền thì cô đã bị đẩy tới phòng thay đồ, họ lấy một bộ áo cưới bẩn thỉu mặc vào người cô, sau khi làm xong những thứ đó thì kéo Tuyết Nhi ra ngoài.
Lục Thừa Phong quan sát Tuyết Nhi, không sai, đây chính là kết quả mà hắn mong muốn. Người con gái đứng bên cạnh vừa nhìn thì bật cười ha ha, rốt cuộc đã biết tại sao Lục Thừa Phong lại dẫn cô tới. Cũng biết được sức hấp dẫn của tân nương như thế nào rồi, lúc này Tuyết Nhi tựa như một cô gái vô cùng xấu xí.
Thác Nhập Hào Môn - Lão Công Đừng Chạm Vào TaTác giả: Duy Nhất Đích Mê ĐiệpTruyện Ngôn TìnhLục Thừa Phong sốt ruột chờ ở sân bay. Rõ ràng là hắn đã nói rõ thời gian với ba mẹ nhưng máy bay hạ cánh cũng đã hơn mười phút rồi mà bóng dáng ba mẹ còn chưa thấy ở đâu, điện thoại di động cũng không gọi được, điều này làm cho hắn rất không vui, từ trước tới nay "chờ đợi" không bao giờ xuất hiện trong từ điển của hắn, dáng vẻ cuống cuồng nôn nóng làm cho những người khác có chút khiếp đảm. Hai mươi phút đã trôi qua, ba mẹ hắn vẫn chưa xuất hiện, hắn đứng lên, sãi bước rời đi, điện thoại di động trong túi rung lên, hắn không vui mà nhận điện thoại, nói: - Lão Vương, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Tại sao ba mẹ còn chưa tới đón tôi? - Thiếu gia, không xong rồi, lão thiếu gia và phu nhân đã xảy ra chuyện, bây giờ họ đang ở trong bệnh biện. Tôi đã đến sân bay rồi, cậu nhanh đi ra đi, trễ chút nữa phỏng chừng không kịp nữa đâu. Vừa nói dứt câu thì âm thanh tít tít cũng đã vang lên. Lục Thừa Phong cho là mình nghe lầm, nhưng nhìn tới điện thoại di động ở trong tay thì rõ ràng không phải là… - Bản lĩnh trên giường của cô rất hấp dẫn, nếu không thì tôi cũng sẽ không dẫn cô đến đây rồi.Lục Thừa Phong luồng tay vào trong váy người con gái kia, ngón tay không khách khí mà bắt đầu chuyển động làm cho tất cả tế bào trên người cô ta đều rạo rực.- Ừm.. Phong, em muốn .. anh cho em đi nha!Cơ thể cô ta bắt đầu lắc lư, bị người con trai này trêu chọc một chút mà người cô cứ như bị lửa đốt vậy.- Cô thật là lẳng lơ.Lục Thừa Phong cười khẩy nói. Con gái bây giờ đều như vậy sao?Tuyết Nhi được mấy người kia dẫn đến căn phòng này thì liền thấy cảnh một nam một nữ đang triền miên với nhau.Không phải chứ, cô dâu chú rể này không phải đã quá gấp gáp rồi hay sao? Cũng sắp kết hôn rồi mà lúc này còn làm loại chuyện thế này? Con người bây giờ thật là ...! Nhưng mà khi lộ ra gương mặt của người con trai kia thì con mắt Tuyết Nhi như muốn rớt xuống đất, chú rể này không phải là người khác mà chính là người đàn ông của mình.Người con gái trên người Lục Thừa Phong cũng cảm giác được sự khác thường của Tuyết Nhi, nhìn dáng vẻ Lục Thừa Phong một chút rồi nhếch miệng lên, sửa sang lại y phục rồi rời khỏi người Lục Thừa Phong, đi tới trước mặt Tuyết Nhi, đưa tay ra, dịu dàng nói:- Cô dâu xinh đẹp đã đến rồi, chúc mừng cô nha, tôi là cô dâu phụ của cô, chờ chút nữa tôi sẽ chăm sóc cho cô.- Cô dâu phụ?Tuyết Nhi buồn cười nói.Cô dâu phụ này chắc là người phụ nữ của Lục Thừa Phong đây, triền miên công khai như vậy, bây giờ còn có thể nói với cô như vậy, xem ra Lục Thừa Phong thực sự rất giỏi lôi kéo người khác, quên, đây cũng không phải là lần đầu tiên, lúc ở bở biển chẳng phải hắn cũng đã cùng với người con gái khác làm chuyện như vậy sao? Người đàn ông này thực sự quá xấu xa mà, tất cả phụ nữ đều có thể đến với hắn, thật là buồn nôn.- Ừ, cô còn không đi trang điểm đi, nhanh lên.Cô gái nịnh nọt nói.- Đây là ý gì?Tuyết Nhi đi vòng qua cô gái, đi tới trước mặt Lục Thừa Phong nói.Lục Thừa Phong dùng sức kéo cô gái kia vào lòng, ở trên môi cô ta đặt một nụ hôn thật sâu, sau đó nói với Tuyết Nhi:- Cô trang điểm nhanh lên một chút đi, nếu không thì không kịp đâu, các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Mang cô ta đi đi.Lục Thừa Phong vừa nói xong thì những người kia liền đặt Tuyết Nhi lên ghế, nhưng mà lúc cô đang trang điểm thì hai người kia vẫn đang k*ch t*nh triền miên bên cạnh, y phục cô gái cũng bị kéo xuống, bàn tay hắn bao phủ ở trên c*p ng*c trắng như tuyết kia, trong miệng còn phát ra những âm thanh kinh tởm, cô thực sự rất muốn ói, nhưng nhìn thấy thợ trang điểm không có bất cứ biểu tình gì thì xem ra là do cô chưa từng trải qua việc đời, tình huống như vậy đoán chừng bọn họ đã rất quen thuộc, được, cô cũng coi như là không có bất cứ chuyện gì xảy ra, cô nhắm mắt lại để yên cho thợ trang điểm làm việc.Lục Thừa Phong thấy Tuyết Nhi nhắm mắt lại, cô gái này quả thật là bướng bỉnh mà.- Tiểu thư, xong rồi!Thợ trang điểm nhất nhở.Tuyết Nhi mở mắt, nhìn mình trong gương, trong lúc nhất thời sửng sốt, cái này ... đây là cô sao? Đây là cái quái gì chứ? Tóc thì cứ như những cô tiểu thư vậy, trên mặt thì đóm hồng cứ như bị bỏng vậy, đôi môi thì càng khỏi phải nói, đỏ thắm như vừa mới ăn thịt người xong, một chữ "xấu", hai chữ "xấu xí", những người thợ trang điểm này rốt cuộc là làm sao thế?- Thời gian không còn kịp nữa rồi, nhanh chóng thay quần áo đi.Lúc Tuyết Nhi còn chưa kịp than phiền thì cô đã bị đẩy tới phòng thay đồ, họ lấy một bộ áo cưới bẩn thỉu mặc vào người cô, sau khi làm xong những thứ đó thì kéo Tuyết Nhi ra ngoài.Lục Thừa Phong quan sát Tuyết Nhi, không sai, đây chính là kết quả mà hắn mong muốn. Người con gái đứng bên cạnh vừa nhìn thì bật cười ha ha, rốt cuộc đã biết tại sao Lục Thừa Phong lại dẫn cô tới. Cũng biết được sức hấp dẫn của tân nương như thế nào rồi, lúc này Tuyết Nhi tựa như một cô gái vô cùng xấu xí.