Nhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số…
Chương 13: Hai Chim Đánh Nhau
Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoVề ngoại hình trông có vẻ cực kỳ già, làn da trên mặt vô cùng giống vỏ cây du.“Quạc! ”“Chíp..”Trên bầu trời phía trước có hai con chim đang đánh nhau, vừa đánh vừa mổ lông trên người đối phương, lông chim từng mảnh từng mảnh rơi xuống.Thông qua tiếng chim và sự xuất hiện của chim, Điền Tâm đoán ra được là một con quạ, một con chim.Điền Tâm cầm một nắm đất to bằng nắm đấm từ trên mặt đất, sau đó ném về phía hai con chim, mục đích là ngăn cản cuộc chiến của hai con chim kia.Hai con chim quạc quạc, chíp chíp kêu lên, tiếp theo đột nhiên dời mục tiêu đồng loạt nhào về phía ruộng.Điền Tâm sửng sốt chốc lát, dự cảm mục tiêu của hai con chim là mặt mình, cô sợ tới mức giậm chân bỏ chạy.Cô đi trên mặt đất, chim vốn sinh ra để bay, tốc độ chạy của cô có nhanh hơn nữa cũng không chạy bằng hai con chim.Điền Tâm dứt khoát không chạy nữa, cô ôm lấy đầu ngồi xổm xuống, không nghĩ hai con chim lại mổ vào cô chiêm chiếp.Điền Tâm sợ ngứa, hai cánh tay kẹp chặt nách nằm ngửa trên mặt đất cười khanh khách.Hai con chim quay lại phương hướng, miệng chim mổ vào mặt Điền Tâm.Nguyên chủ khi còn bé, gà trong nhà không ít lần mổ vào trán nguyên chủ.Bởi vì nốt ruồi mỹ nhân kia cực kỳ giống hạt đậu đỏ, cho nên phản ứng đầu tiên của Điền Tâm là hai con chim muốn ăn nốt ruồi mỹ nhân của cô!“Đây là nốt ruồi chứ không phải đậu đỏ, không thể ăn không thể ăn!”Điền Tâm giơ tay lên bảo vệ mặt, nhưng đã muộn, mi tâm truyền đến đau đớn thấu tâm.Sau đó có thứ ướt át chậm rãi lăn về phía mũi.Điền Tâm biết, đó là máu.Hai con chim mặt đối mặt đứng trên bầu trời mấy giây, quạc chíp, giống như đang nói chuyện lại giống như đang mắng chửi sau đó lại đánh nhau/Đánh mãi đến lúc hai con chim không đánh nổi nữa, hai con khựng lại giữa không trung vài giây.Rầm.Sau đó đồng loạt rơi xuống đất nằm bất động.Điền Tâm ngồi thẳng người, sờ sờ trán, nhìn máu trên tay, hai mắt trợn trắng, kiên trì nhưng lại kiên trì không muốn ngất xỉu..
Nhóm dịch: Bánh BaoVề ngoại hình trông có vẻ cực kỳ già, làn da trên mặt vô cùng giống vỏ cây du.
“Quạc! ”“Chíp.
.
”Trên bầu trời phía trước có hai con chim đang đánh nhau, vừa đánh vừa mổ lông trên người đối phương, lông chim từng mảnh từng mảnh rơi xuống.
Thông qua tiếng chim và sự xuất hiện của chim, Điền Tâm đoán ra được là một con quạ, một con chim.
Điền Tâm cầm một nắm đất to bằng nắm đấm từ trên mặt đất, sau đó ném về phía hai con chim, mục đích là ngăn cản cuộc chiến của hai con chim kia.
Hai con chim quạc quạc, chíp chíp kêu lên, tiếp theo đột nhiên dời mục tiêu đồng loạt nhào về phía ruộng.
Điền Tâm sửng sốt chốc lát, dự cảm mục tiêu của hai con chim là mặt mình, cô sợ tới mức giậm chân bỏ chạy.
Cô đi trên mặt đất, chim vốn sinh ra để bay, tốc độ chạy của cô có nhanh hơn nữa cũng không chạy bằng hai con chim.
Điền Tâm dứt khoát không chạy nữa, cô ôm lấy đầu ngồi xổm xuống, không nghĩ hai con chim lại mổ vào cô chiêm chiếp.
Điền Tâm sợ ngứa, hai cánh tay kẹp chặt nách nằm ngửa trên mặt đất cười khanh khách.
Hai con chim quay lại phương hướng, miệng chim mổ vào mặt Điền Tâm.
Nguyên chủ khi còn bé, gà trong nhà không ít lần mổ vào trán nguyên chủ.
Bởi vì nốt ruồi mỹ nhân kia cực kỳ giống hạt đậu đỏ, cho nên phản ứng đầu tiên của Điền Tâm là hai con chim muốn ăn nốt ruồi mỹ nhân của cô!“Đây là nốt ruồi chứ không phải đậu đỏ, không thể ăn không thể ăn!”Điền Tâm giơ tay lên bảo vệ mặt, nhưng đã muộn, mi tâm truyền đến đau đớn thấu tâm.
Sau đó có thứ ướt át chậm rãi lăn về phía mũi.
Điền Tâm biết, đó là máu.
Hai con chim mặt đối mặt đứng trên bầu trời mấy giây, quạc chíp, giống như đang nói chuyện lại giống như đang mắng chửi sau đó lại đánh nhau/Đánh mãi đến lúc hai con chim không đánh nổi nữa, hai con khựng lại giữa không trung vài giây.
Rầm.
Sau đó đồng loạt rơi xuống đất nằm bất động.
Điền Tâm ngồi thẳng người, sờ sờ trán, nhìn máu trên tay, hai mắt trợn trắng, kiên trì nhưng lại kiên trì không muốn ngất xỉu.
.
Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoVề ngoại hình trông có vẻ cực kỳ già, làn da trên mặt vô cùng giống vỏ cây du.“Quạc! ”“Chíp..”Trên bầu trời phía trước có hai con chim đang đánh nhau, vừa đánh vừa mổ lông trên người đối phương, lông chim từng mảnh từng mảnh rơi xuống.Thông qua tiếng chim và sự xuất hiện của chim, Điền Tâm đoán ra được là một con quạ, một con chim.Điền Tâm cầm một nắm đất to bằng nắm đấm từ trên mặt đất, sau đó ném về phía hai con chim, mục đích là ngăn cản cuộc chiến của hai con chim kia.Hai con chim quạc quạc, chíp chíp kêu lên, tiếp theo đột nhiên dời mục tiêu đồng loạt nhào về phía ruộng.Điền Tâm sửng sốt chốc lát, dự cảm mục tiêu của hai con chim là mặt mình, cô sợ tới mức giậm chân bỏ chạy.Cô đi trên mặt đất, chim vốn sinh ra để bay, tốc độ chạy của cô có nhanh hơn nữa cũng không chạy bằng hai con chim.Điền Tâm dứt khoát không chạy nữa, cô ôm lấy đầu ngồi xổm xuống, không nghĩ hai con chim lại mổ vào cô chiêm chiếp.Điền Tâm sợ ngứa, hai cánh tay kẹp chặt nách nằm ngửa trên mặt đất cười khanh khách.Hai con chim quay lại phương hướng, miệng chim mổ vào mặt Điền Tâm.Nguyên chủ khi còn bé, gà trong nhà không ít lần mổ vào trán nguyên chủ.Bởi vì nốt ruồi mỹ nhân kia cực kỳ giống hạt đậu đỏ, cho nên phản ứng đầu tiên của Điền Tâm là hai con chim muốn ăn nốt ruồi mỹ nhân của cô!“Đây là nốt ruồi chứ không phải đậu đỏ, không thể ăn không thể ăn!”Điền Tâm giơ tay lên bảo vệ mặt, nhưng đã muộn, mi tâm truyền đến đau đớn thấu tâm.Sau đó có thứ ướt át chậm rãi lăn về phía mũi.Điền Tâm biết, đó là máu.Hai con chim mặt đối mặt đứng trên bầu trời mấy giây, quạc chíp, giống như đang nói chuyện lại giống như đang mắng chửi sau đó lại đánh nhau/Đánh mãi đến lúc hai con chim không đánh nổi nữa, hai con khựng lại giữa không trung vài giây.Rầm.Sau đó đồng loạt rơi xuống đất nằm bất động.Điền Tâm ngồi thẳng người, sờ sờ trán, nhìn máu trên tay, hai mắt trợn trắng, kiên trì nhưng lại kiên trì không muốn ngất xỉu..