Tác giả:

Nhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số…

Chương 27: Một Mình Chấp Hết

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoTrương Quế Phương cũng cảm thấy mình có chút khoa trương, thím ấy vội vàng bổ sung.“Hôm nay cho heo ăn năm bữa, để cho heo thải thêm một chút là được.”Mẹ ruột, thao tác này, tuyệt vời!Điền Tâm không nhịn được, cười hì hì.Cả nhà thấy Điền Tâm vui vẻ, cả đám đều vui vẻ theo.Ăn sáng xong, Trương Quế Phương và Điền Đại Hổ mang theo hai bé con đi cuốc cỏ ở ruộng nhà mình.Hơn nữa còn dặn dò Điền Tâm không nên chạy loạn khắp nơi, ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức là được.Điền Tâm không muốn, bản thân cũng muốn đi trong ruộng.Trương Quế Phương không có cách nào đồng ý.Mỗi nhà đều có người ở lại.Trương Quế Phương và Điền Mỹ rẫy cỏ, Điền Đại Hổ mang theo Điền Tâm và Điền Tiểu Long phân công hợp tác, nhặt cỏ trên mặt đất chuyển lên.Hôm nay không ai mắng Điền Tâm, bởi vì có Trương Quế Phương ở đây.Nếu có ai dám mắng Điền Tâm, thì cái cuốc trên tay Trương Quế Phương lập tức biến thành vũ khí.Thím ấy mặc kệ có thể xảy ra mạng người hay không, cứ theo việc mà đánh!Mười dặm tám người đều biết, Trương Quế Phương chân trần không sợ mang giày, ai bắt nạt thím ấy và con của thím ấy.Người ấy bị đánh là đáng đời, người ở đồn an ninh cũng sẽ không thay người nọ nói chuyện.Trêu chọc quỷ nghèo lại không đổi được tiền, đây không phải là đang ăn no dửng mỡ sao?Nhưng có thể giở trò quỷ sau lưng, ví dụ như lan truyền tin đồn Trương Quế Phương vụng trộm với kẻ khác.Tay chân thím ta không sạch sẽ trộm đậu trong ruộng nhà ai, trộm phân trong hố tranh nhà ai! Hôm nay không không hề có ai mắng Điền Tâm cả, hơn nữa còn vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức giống như nơi này không có ai.Huống chi có Điền Đại Hổ ở đây, nếu một lời không hợp cãi nhau với Trương Quế Phương, khiến cho Điền Đại Hổ tức giận.Người tham dự mắng chửi, người cãi nhau phải chịu trách nhiệm, Trương Quế Phương sẽ nhân cơ hội lừa tiền.Ý đồ là để mỗi người bỏ chút tiền cho nhà thím ấy, nếu không sẽ tới đồn an ninh tố cáo bọn họ..

Nhóm dịch: Bánh BaoTrương Quế Phương cũng cảm thấy mình có chút khoa trương, thím ấy vội vàng bổ sung.

“Hôm nay cho heo ăn năm bữa, để cho heo thải thêm một chút là được.

”Mẹ ruột, thao tác này, tuyệt vời!Điền Tâm không nhịn được, cười hì hì.

Cả nhà thấy Điền Tâm vui vẻ, cả đám đều vui vẻ theo.

Ăn sáng xong, Trương Quế Phương và Điền Đại Hổ mang theo hai bé con đi cuốc cỏ ở ruộng nhà mình.

Hơn nữa còn dặn dò Điền Tâm không nên chạy loạn khắp nơi, ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức là được.

Điền Tâm không muốn, bản thân cũng muốn đi trong ruộng.

Trương Quế Phương không có cách nào đồng ý.

Mỗi nhà đều có người ở lại.

Trương Quế Phương và Điền Mỹ rẫy cỏ, Điền Đại Hổ mang theo Điền Tâm và Điền Tiểu Long phân công hợp tác, nhặt cỏ trên mặt đất chuyển lên.

Hôm nay không ai mắng Điền Tâm, bởi vì có Trương Quế Phương ở đây.

Nếu có ai dám mắng Điền Tâm, thì cái cuốc trên tay Trương Quế Phương lập tức biến thành vũ khí.

Thím ấy mặc kệ có thể xảy ra mạng người hay không, cứ theo việc mà đánh!Mười dặm tám người đều biết, Trương Quế Phương chân trần không sợ mang giày, ai bắt nạt thím ấy và con của thím ấy.

Người ấy bị đánh là đáng đời, người ở đồn an ninh cũng sẽ không thay người nọ nói chuyện.

Trêu chọc quỷ nghèo lại không đổi được tiền, đây không phải là đang ăn no dửng mỡ sao?Nhưng có thể giở trò quỷ sau lưng, ví dụ như lan truyền tin đồn Trương Quế Phương vụng trộm với kẻ khác.

Tay chân thím ta không sạch sẽ trộm đậu trong ruộng nhà ai, trộm phân trong hố tranh nhà ai! Hôm nay không không hề có ai mắng Điền Tâm cả, hơn nữa còn vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức giống như nơi này không có ai.

Huống chi có Điền Đại Hổ ở đây, nếu một lời không hợp cãi nhau với Trương Quế Phương, khiến cho Điền Đại Hổ tức giận.

Người tham dự mắng chửi, người cãi nhau phải chịu trách nhiệm, Trương Quế Phương sẽ nhân cơ hội lừa tiền.

Ý đồ là để mỗi người bỏ chút tiền cho nhà thím ấy, nếu không sẽ tới đồn an ninh tố cáo bọn họ.

.

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoTrương Quế Phương cũng cảm thấy mình có chút khoa trương, thím ấy vội vàng bổ sung.“Hôm nay cho heo ăn năm bữa, để cho heo thải thêm một chút là được.”Mẹ ruột, thao tác này, tuyệt vời!Điền Tâm không nhịn được, cười hì hì.Cả nhà thấy Điền Tâm vui vẻ, cả đám đều vui vẻ theo.Ăn sáng xong, Trương Quế Phương và Điền Đại Hổ mang theo hai bé con đi cuốc cỏ ở ruộng nhà mình.Hơn nữa còn dặn dò Điền Tâm không nên chạy loạn khắp nơi, ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức là được.Điền Tâm không muốn, bản thân cũng muốn đi trong ruộng.Trương Quế Phương không có cách nào đồng ý.Mỗi nhà đều có người ở lại.Trương Quế Phương và Điền Mỹ rẫy cỏ, Điền Đại Hổ mang theo Điền Tâm và Điền Tiểu Long phân công hợp tác, nhặt cỏ trên mặt đất chuyển lên.Hôm nay không ai mắng Điền Tâm, bởi vì có Trương Quế Phương ở đây.Nếu có ai dám mắng Điền Tâm, thì cái cuốc trên tay Trương Quế Phương lập tức biến thành vũ khí.Thím ấy mặc kệ có thể xảy ra mạng người hay không, cứ theo việc mà đánh!Mười dặm tám người đều biết, Trương Quế Phương chân trần không sợ mang giày, ai bắt nạt thím ấy và con của thím ấy.Người ấy bị đánh là đáng đời, người ở đồn an ninh cũng sẽ không thay người nọ nói chuyện.Trêu chọc quỷ nghèo lại không đổi được tiền, đây không phải là đang ăn no dửng mỡ sao?Nhưng có thể giở trò quỷ sau lưng, ví dụ như lan truyền tin đồn Trương Quế Phương vụng trộm với kẻ khác.Tay chân thím ta không sạch sẽ trộm đậu trong ruộng nhà ai, trộm phân trong hố tranh nhà ai! Hôm nay không không hề có ai mắng Điền Tâm cả, hơn nữa còn vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức giống như nơi này không có ai.Huống chi có Điền Đại Hổ ở đây, nếu một lời không hợp cãi nhau với Trương Quế Phương, khiến cho Điền Đại Hổ tức giận.Người tham dự mắng chửi, người cãi nhau phải chịu trách nhiệm, Trương Quế Phương sẽ nhân cơ hội lừa tiền.Ý đồ là để mỗi người bỏ chút tiền cho nhà thím ấy, nếu không sẽ tới đồn an ninh tố cáo bọn họ..

Chương 27: Một Mình Chấp Hết