Nhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số…
Chương 30: Cách Ăn Nhà Nghèo!
Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoNhưng món ăn này tốn dầu, nếu như không cho một giọt dầu mà xào không thì sẽ khó ăn.Rau hẹ sống không thể ăn được, cho nên nhà Điền Tâm rất ít khi xào rau.Cà chua, ớt thì ra trái rất nhỏ, hạt giống cũng nhỏ, dưới ánh mặt trời chói chang cảm giác như bị bốc hơn.Ớt tốt hơn, trên đó mọc đầy trái ớt cỡ ngón tay cái, món ăn phụ có thể ăn được, bởi vì nó cay, có thể nâng cao hương vị.Cà chua, cà tím thì lại nhỏ xiu xíu, cà chua và cà tím nút ra trái không quá nhiều, còn không bằng trồng loại rau khác còn hơn.Nghỉ ngơi chốc lát, Điền Đại Hổ cảm thấy mình đã bình tĩnh lại, chú ta khiêng xẻng đến.“Nhổ bỏ cà chua và cà tím đi, ngày mai ba đi chợ mua một ít hạt giống rau xanh trở về trồng chút.”Rau xanh có thể được nấu chín trong nước lã đun sôi, đây là cách ăn mà người nghèo nghĩ ra.“Ba, để con làm cho, ba về nhà nghỉ ngơi đi.”Nhổ bỏ mấy thứ này cần sức lực, Điền Tâm không muốn ông ba nhà mình vất vả, thế nên cô giành cái xẻng lại.Đứa nhỏ dạo một lần ở quỷ môn quan, so với trước đây càng hiểu chuyện hơn!Điền Đại Hổ vừa đau lòng vừa chua xót, lại nghĩ đến Điền Tâm thích đọc sách như vậy lại lựa chọn bỏ học, vành mắt chú ta đỏ lên.Tất cả là vì chú ta, thế nên khiến cho tương lai của đứa trẻ bị liên lụy.Vì không để cho Điền Tâm nhìn thấy nước mắt trong mắt mình, Điền Đại Hổ ừ một tiếng về nhà.Kiếp trước, Điền Tâm và ba mẹ nuôi cùng nhau trồng vườn rau, cho nên cô biết làm thế nào để chăm sóc vườn rau.Điền Đại Hổ vừa nói, sau khi nhổ bỏ cà chua và cà tím, mảnh đất này phải trồng rau xanh, cho nên phải xử lý hết đống cà chua và cà tím.Bởi vì đất có chút tơi xốp, Điền Tâm rất dễ dàng xới xong mấy đám thức quả này, cô ném chúng nó vào trong mương.Cà chua và cà tím đều bị đào xong, Điền Tâm vịn chuôi xẻng nghỉ ngơi một hồi.Ánh mắt dừng lại trên cà chua và cà tím trong mương..
Nhóm dịch: Bánh BaoNhưng món ăn này tốn dầu, nếu như không cho một giọt dầu mà xào không thì sẽ khó ăn.
Rau hẹ sống không thể ăn được, cho nên nhà Điền Tâm rất ít khi xào rau.
Cà chua, ớt thì ra trái rất nhỏ, hạt giống cũng nhỏ, dưới ánh mặt trời chói chang cảm giác như bị bốc hơn.
Ớt tốt hơn, trên đó mọc đầy trái ớt cỡ ngón tay cái, món ăn phụ có thể ăn được, bởi vì nó cay, có thể nâng cao hương vị.
Cà chua, cà tím thì lại nhỏ xiu xíu, cà chua và cà tím nút ra trái không quá nhiều, còn không bằng trồng loại rau khác còn hơn.
Nghỉ ngơi chốc lát, Điền Đại Hổ cảm thấy mình đã bình tĩnh lại, chú ta khiêng xẻng đến.
“Nhổ bỏ cà chua và cà tím đi, ngày mai ba đi chợ mua một ít hạt giống rau xanh trở về trồng chút.
”Rau xanh có thể được nấu chín trong nước lã đun sôi, đây là cách ăn mà người nghèo nghĩ ra.
“Ba, để con làm cho, ba về nhà nghỉ ngơi đi.
”Nhổ bỏ mấy thứ này cần sức lực, Điền Tâm không muốn ông ba nhà mình vất vả, thế nên cô giành cái xẻng lại.
Đứa nhỏ dạo một lần ở quỷ môn quan, so với trước đây càng hiểu chuyện hơn!Điền Đại Hổ vừa đau lòng vừa chua xót, lại nghĩ đến Điền Tâm thích đọc sách như vậy lại lựa chọn bỏ học, vành mắt chú ta đỏ lên.
Tất cả là vì chú ta, thế nên khiến cho tương lai của đứa trẻ bị liên lụy.
Vì không để cho Điền Tâm nhìn thấy nước mắt trong mắt mình, Điền Đại Hổ ừ một tiếng về nhà.
Kiếp trước, Điền Tâm và ba mẹ nuôi cùng nhau trồng vườn rau, cho nên cô biết làm thế nào để chăm sóc vườn rau.
Điền Đại Hổ vừa nói, sau khi nhổ bỏ cà chua và cà tím, mảnh đất này phải trồng rau xanh, cho nên phải xử lý hết đống cà chua và cà tím.
Bởi vì đất có chút tơi xốp, Điền Tâm rất dễ dàng xới xong mấy đám thức quả này, cô ném chúng nó vào trong mương.
Cà chua và cà tím đều bị đào xong, Điền Tâm vịn chuôi xẻng nghỉ ngơi một hồi.
Ánh mắt dừng lại trên cà chua và cà tím trong mương.
.
Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoNhưng món ăn này tốn dầu, nếu như không cho một giọt dầu mà xào không thì sẽ khó ăn.Rau hẹ sống không thể ăn được, cho nên nhà Điền Tâm rất ít khi xào rau.Cà chua, ớt thì ra trái rất nhỏ, hạt giống cũng nhỏ, dưới ánh mặt trời chói chang cảm giác như bị bốc hơn.Ớt tốt hơn, trên đó mọc đầy trái ớt cỡ ngón tay cái, món ăn phụ có thể ăn được, bởi vì nó cay, có thể nâng cao hương vị.Cà chua, cà tím thì lại nhỏ xiu xíu, cà chua và cà tím nút ra trái không quá nhiều, còn không bằng trồng loại rau khác còn hơn.Nghỉ ngơi chốc lát, Điền Đại Hổ cảm thấy mình đã bình tĩnh lại, chú ta khiêng xẻng đến.“Nhổ bỏ cà chua và cà tím đi, ngày mai ba đi chợ mua một ít hạt giống rau xanh trở về trồng chút.”Rau xanh có thể được nấu chín trong nước lã đun sôi, đây là cách ăn mà người nghèo nghĩ ra.“Ba, để con làm cho, ba về nhà nghỉ ngơi đi.”Nhổ bỏ mấy thứ này cần sức lực, Điền Tâm không muốn ông ba nhà mình vất vả, thế nên cô giành cái xẻng lại.Đứa nhỏ dạo một lần ở quỷ môn quan, so với trước đây càng hiểu chuyện hơn!Điền Đại Hổ vừa đau lòng vừa chua xót, lại nghĩ đến Điền Tâm thích đọc sách như vậy lại lựa chọn bỏ học, vành mắt chú ta đỏ lên.Tất cả là vì chú ta, thế nên khiến cho tương lai của đứa trẻ bị liên lụy.Vì không để cho Điền Tâm nhìn thấy nước mắt trong mắt mình, Điền Đại Hổ ừ một tiếng về nhà.Kiếp trước, Điền Tâm và ba mẹ nuôi cùng nhau trồng vườn rau, cho nên cô biết làm thế nào để chăm sóc vườn rau.Điền Đại Hổ vừa nói, sau khi nhổ bỏ cà chua và cà tím, mảnh đất này phải trồng rau xanh, cho nên phải xử lý hết đống cà chua và cà tím.Bởi vì đất có chút tơi xốp, Điền Tâm rất dễ dàng xới xong mấy đám thức quả này, cô ném chúng nó vào trong mương.Cà chua và cà tím đều bị đào xong, Điền Tâm vịn chuôi xẻng nghỉ ngơi một hồi.Ánh mắt dừng lại trên cà chua và cà tím trong mương..