Tác giả:

Nhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số…

Chương 33: Hay Lắm Em Trai!

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoTần Đại Phượng chết tiệt kia, nhất định sẽ không chết hẳn hoi!Trương Quế Phương vô cùng hận Tần Đại Phượng.“Ừm, con biết, con biết rồi.”Điền Tâm gật đầu.“Chị, em cũng muốn đi chợ lớn.”Điền Tiểu Long cắn đầu đũa thấp giọng nói.Nhưng Trương Quế Phương vẫn nghe thấy.“Con đi theo làm gì? Chị con đi mua rau xong sẽ trở về, chứ không đi dạo trên chợ!”“Là đi mua rau, mua rau đó, nghe hiểu không? Dù cho tạm thời không cho tiền, thì có thể ghi nợ!”“Trong nhà không có tiền mới sẽ lựa chọn trồng rau!’“Con đi theo không có thứ gì hay ho đâu, ở nhà cho mẹ!”Điền Tiểu Long: “Con chỉ muốn ở bên cạnh chị, không muốn mua một đồ ăn ngon của Lưu Nhất Thủ, thứ đó được phủ đầy vừng trắng và vừng đen.”“Bên trong có đường trắng, cảm giác khi cắn một miếng giòn thơm mùi thịt, giống như đang ăn bánh nướng.”Điền Tâm: “! ”Hay lắm em trai, nói một câu đúng là quá dài, em trai cô còn thở hổn hển một chút, nói không hề ngắt nhịp.Điền Mỹ che miệng cười nói: “Tiểu Long thèm ăn trên bánh nướng của nhà họ Lưu.”Điền Tiểu Long bĩu môi nói nhỏ.“Chị hai, nói thật, chị không thèm ăn bánh nướng nhà Lưu Nhất Thủ sao?”Khuôn mặt nhỏ nhắn của Điền Mỹ đỏ bừng, liếc mắt nhìn Điền Tiểu Long, sau đó vùi mặt vào trong chén sứ thô ăn cơm.“Không được đi!”Trương Quế Phương dài mặt nói, trong lòng lại khó chịu như dao cắt.Mấy đứa con nhà thím ấy đã không ăn vặt cũng khá lâu rồi, có khi bị nghẹn hỏng mất!Nhìn nhóc con này nói, hoàn toàn không phải tỉ mỉ bình thường, chỉ tý nữa thôi đã nói được quá trình chế biến bánh nướng của nhà Lưu Nhất Thủ.Cái miệng nhỏ nhắn của Điền Tiểu Long nhếch cao, trong mắt lóe lên nước mắt.Trương Quế Phương xoay người vùi đầu ăn cơm, không để ý đến nước mắt trong mắt con trai.Gần ba giờ chiều, Điền Tâm vào không gian một lần nữa, lúa vừa chín, không gian đang vừa thu hoạch vừa tách hạt.Đồng thời di dời rơm dạ đặt ở nơi không nhìn thấy trong ruộng, nói cách khác, để lúa chín rồi thu hoạch được là phải mất khoảng sáu tiếng đồng hồ..

Nhóm dịch: Bánh BaoTần Đại Phượng chết tiệt kia, nhất định sẽ không chết hẳn hoi!Trương Quế Phương vô cùng hận Tần Đại Phượng.

“Ừm, con biết, con biết rồi.

”Điền Tâm gật đầu.

“Chị, em cũng muốn đi chợ lớn.

”Điền Tiểu Long cắn đầu đũa thấp giọng nói.

Nhưng Trương Quế Phương vẫn nghe thấy.

“Con đi theo làm gì? Chị con đi mua rau xong sẽ trở về, chứ không đi dạo trên chợ!”“Là đi mua rau, mua rau đó, nghe hiểu không? Dù cho tạm thời không cho tiền, thì có thể ghi nợ!”“Trong nhà không có tiền mới sẽ lựa chọn trồng rau!’“Con đi theo không có thứ gì hay ho đâu, ở nhà cho mẹ!”Điền Tiểu Long: “Con chỉ muốn ở bên cạnh chị, không muốn mua một đồ ăn ngon của Lưu Nhất Thủ, thứ đó được phủ đầy vừng trắng và vừng đen.

”“Bên trong có đường trắng, cảm giác khi cắn một miếng giòn thơm mùi thịt, giống như đang ăn bánh nướng.

”Điền Tâm: “! ”Hay lắm em trai, nói một câu đúng là quá dài, em trai cô còn thở hổn hển một chút, nói không hề ngắt nhịp.

Điền Mỹ che miệng cười nói: “Tiểu Long thèm ăn trên bánh nướng của nhà họ Lưu.

”Điền Tiểu Long bĩu môi nói nhỏ.

“Chị hai, nói thật, chị không thèm ăn bánh nướng nhà Lưu Nhất Thủ sao?”Khuôn mặt nhỏ nhắn của Điền Mỹ đỏ bừng, liếc mắt nhìn Điền Tiểu Long, sau đó vùi mặt vào trong chén sứ thô ăn cơm.

“Không được đi!”Trương Quế Phương dài mặt nói, trong lòng lại khó chịu như dao cắt.

Mấy đứa con nhà thím ấy đã không ăn vặt cũng khá lâu rồi, có khi bị nghẹn hỏng mất!Nhìn nhóc con này nói, hoàn toàn không phải tỉ mỉ bình thường, chỉ tý nữa thôi đã nói được quá trình chế biến bánh nướng của nhà Lưu Nhất Thủ.

Cái miệng nhỏ nhắn của Điền Tiểu Long nhếch cao, trong mắt lóe lên nước mắt.

Trương Quế Phương xoay người vùi đầu ăn cơm, không để ý đến nước mắt trong mắt con trai.

Gần ba giờ chiều, Điền Tâm vào không gian một lần nữa, lúa vừa chín, không gian đang vừa thu hoạch vừa tách hạt.

Đồng thời di dời rơm dạ đặt ở nơi không nhìn thấy trong ruộng, nói cách khác, để lúa chín rồi thu hoạch được là phải mất khoảng sáu tiếng đồng hồ.

.

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoTần Đại Phượng chết tiệt kia, nhất định sẽ không chết hẳn hoi!Trương Quế Phương vô cùng hận Tần Đại Phượng.“Ừm, con biết, con biết rồi.”Điền Tâm gật đầu.“Chị, em cũng muốn đi chợ lớn.”Điền Tiểu Long cắn đầu đũa thấp giọng nói.Nhưng Trương Quế Phương vẫn nghe thấy.“Con đi theo làm gì? Chị con đi mua rau xong sẽ trở về, chứ không đi dạo trên chợ!”“Là đi mua rau, mua rau đó, nghe hiểu không? Dù cho tạm thời không cho tiền, thì có thể ghi nợ!”“Trong nhà không có tiền mới sẽ lựa chọn trồng rau!’“Con đi theo không có thứ gì hay ho đâu, ở nhà cho mẹ!”Điền Tiểu Long: “Con chỉ muốn ở bên cạnh chị, không muốn mua một đồ ăn ngon của Lưu Nhất Thủ, thứ đó được phủ đầy vừng trắng và vừng đen.”“Bên trong có đường trắng, cảm giác khi cắn một miếng giòn thơm mùi thịt, giống như đang ăn bánh nướng.”Điền Tâm: “! ”Hay lắm em trai, nói một câu đúng là quá dài, em trai cô còn thở hổn hển một chút, nói không hề ngắt nhịp.Điền Mỹ che miệng cười nói: “Tiểu Long thèm ăn trên bánh nướng của nhà họ Lưu.”Điền Tiểu Long bĩu môi nói nhỏ.“Chị hai, nói thật, chị không thèm ăn bánh nướng nhà Lưu Nhất Thủ sao?”Khuôn mặt nhỏ nhắn của Điền Mỹ đỏ bừng, liếc mắt nhìn Điền Tiểu Long, sau đó vùi mặt vào trong chén sứ thô ăn cơm.“Không được đi!”Trương Quế Phương dài mặt nói, trong lòng lại khó chịu như dao cắt.Mấy đứa con nhà thím ấy đã không ăn vặt cũng khá lâu rồi, có khi bị nghẹn hỏng mất!Nhìn nhóc con này nói, hoàn toàn không phải tỉ mỉ bình thường, chỉ tý nữa thôi đã nói được quá trình chế biến bánh nướng của nhà Lưu Nhất Thủ.Cái miệng nhỏ nhắn của Điền Tiểu Long nhếch cao, trong mắt lóe lên nước mắt.Trương Quế Phương xoay người vùi đầu ăn cơm, không để ý đến nước mắt trong mắt con trai.Gần ba giờ chiều, Điền Tâm vào không gian một lần nữa, lúa vừa chín, không gian đang vừa thu hoạch vừa tách hạt.Đồng thời di dời rơm dạ đặt ở nơi không nhìn thấy trong ruộng, nói cách khác, để lúa chín rồi thu hoạch được là phải mất khoảng sáu tiếng đồng hồ..

Chương 33: Hay Lắm Em Trai!