Tác giả:

Nhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số…

Chương 36: Có Mẹ Sinh Không Dạy

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoSáng sớm sao lại có tiếng quạ kêu?Hơn nữa còn kêu to trên đỉnh đầu cô, thật không may mắn!Điền Tâm không rối rắm quá nhiều vì tiếng quạ đen kêu, trong lòng thầm nghĩ đám phụ nữ nhận đồ của người khác rồi quay sang nói cô.Đám phụ nữ này vì chút của ngon ngọt như kia mà để Sử Trân Hương sai sử không khác gì kẻ hầu.Sử Trân Hương cũng chỉ có chút mánh khóe này thôi, lấy chút ăn uống để kéo bè kết phái, bắt nạt nguyên chủ và mẹ nguyên chủ, bây giờ lại còn bắt nạt cô nữa.Cô cũng không phải nguyên chủ, bởi vì một chút chuyện nhỏ đã vội vàng cãi nhau, tranh luận thắng thua với người khác.Nguyên tắc của cô là, có thể dùng đầu óc thì cố gắng đừng động thủ, có thể động thủ thì cố gắng đừng ầm ĩ, ra tay quyết liệt để nhanh chóng giải quyết vấn đề.Kiếp trước Điền Tâm cũng nghĩ như vậy, tiếc là cô có lòng nhưng không có sức.Sức khỏe không ổn định nên bình thường rất ít giao du qua lại với người khác, không giao tiếp sẽ tránh được thị phi, mẫu thuẫn không sẽ ít đi.Kiếp này sức khỏe cô tốt, đương nhiên muốn thực hiện những mục tiêu kiếp trước chưa hoàn thành.Đợi đến khi kiếm được tiền, cô nhất định sẽ mời một huấn luyện viên đến dạy cho ba chị em chút võ phòng thân, lúc đánh nhau với người khác cũng có ích.Điền Tiểu Long là con nít, không biết nói dối, hơn nữa tính tính cũng không chịu khổ được, vội vàng cuống cuồng giải thích.“Chúng cháu đang lên chợ để mua hạt giống để trồng trọt, trên người không có tiền, các người đừng làm khó dễ chị cả của cháu.”“Trên chợ không có tiệm sách, mọi người không biết sao?”“Cứ nhắm mắt nói mò vu oan giá họa cho chị cả của cháu, bôi xấu danh tiếng của chị ấy, báo hại chị ấy không gả được đến nhà chồng.Tâm địa của thím thật là xấu xa.”Tôn Tiểu Yến trợn chừng mắt, vô cùng tức giận chạy đến trước mặt Điền Tiểu Long.Thằng nhóc con, mày đang nói chuyện với ai đấy?”“Mày, mày, mày, mày không biết gọi thím Hai chắc? Không biết là tạp chủng nhà ai, có mẹ sinh mà không có mẹ day, đúng là…”.

Nhóm dịch: Bánh BaoSáng sớm sao lại có tiếng quạ kêu?Hơn nữa còn kêu to trên đỉnh đầu cô, thật không may mắn!Điền Tâm không rối rắm quá nhiều vì tiếng quạ đen kêu, trong lòng thầm nghĩ đám phụ nữ nhận đồ của người khác rồi quay sang nói cô.

Đám phụ nữ này vì chút của ngon ngọt như kia mà để Sử Trân Hương sai sử không khác gì kẻ hầu.

Sử Trân Hương cũng chỉ có chút mánh khóe này thôi, lấy chút ăn uống để kéo bè kết phái, bắt nạt nguyên chủ và mẹ nguyên chủ, bây giờ lại còn bắt nạt cô nữa.

Cô cũng không phải nguyên chủ, bởi vì một chút chuyện nhỏ đã vội vàng cãi nhau, tranh luận thắng thua với người khác.

Nguyên tắc của cô là, có thể dùng đầu óc thì cố gắng đừng động thủ, có thể động thủ thì cố gắng đừng ầm ĩ, ra tay quyết liệt để nhanh chóng giải quyết vấn đề.

Kiếp trước Điền Tâm cũng nghĩ như vậy, tiếc là cô có lòng nhưng không có sức.

Sức khỏe không ổn định nên bình thường rất ít giao du qua lại với người khác, không giao tiếp sẽ tránh được thị phi, mẫu thuẫn không sẽ ít đi.

Kiếp này sức khỏe cô tốt, đương nhiên muốn thực hiện những mục tiêu kiếp trước chưa hoàn thành.

Đợi đến khi kiếm được tiền, cô nhất định sẽ mời một huấn luyện viên đến dạy cho ba chị em chút võ phòng thân, lúc đánh nhau với người khác cũng có ích.

Điền Tiểu Long là con nít, không biết nói dối, hơn nữa tính tính cũng không chịu khổ được, vội vàng cuống cuồng giải thích.

“Chúng cháu đang lên chợ để mua hạt giống để trồng trọt, trên người không có tiền, các người đừng làm khó dễ chị cả của cháu.

”“Trên chợ không có tiệm sách, mọi người không biết sao?”“Cứ nhắm mắt nói mò vu oan giá họa cho chị cả của cháu, bôi xấu danh tiếng của chị ấy, báo hại chị ấy không gả được đến nhà chồng.

Tâm địa của thím thật là xấu xa.

”Tôn Tiểu Yến trợn chừng mắt, vô cùng tức giận chạy đến trước mặt Điền Tiểu Long.

Thằng nhóc con, mày đang nói chuyện với ai đấy?”“Mày, mày, mày, mày không biết gọi thím Hai chắc? Không biết là tạp chủng nhà ai, có mẹ sinh mà không có mẹ day, đúng là…”.

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoSáng sớm sao lại có tiếng quạ kêu?Hơn nữa còn kêu to trên đỉnh đầu cô, thật không may mắn!Điền Tâm không rối rắm quá nhiều vì tiếng quạ đen kêu, trong lòng thầm nghĩ đám phụ nữ nhận đồ của người khác rồi quay sang nói cô.Đám phụ nữ này vì chút của ngon ngọt như kia mà để Sử Trân Hương sai sử không khác gì kẻ hầu.Sử Trân Hương cũng chỉ có chút mánh khóe này thôi, lấy chút ăn uống để kéo bè kết phái, bắt nạt nguyên chủ và mẹ nguyên chủ, bây giờ lại còn bắt nạt cô nữa.Cô cũng không phải nguyên chủ, bởi vì một chút chuyện nhỏ đã vội vàng cãi nhau, tranh luận thắng thua với người khác.Nguyên tắc của cô là, có thể dùng đầu óc thì cố gắng đừng động thủ, có thể động thủ thì cố gắng đừng ầm ĩ, ra tay quyết liệt để nhanh chóng giải quyết vấn đề.Kiếp trước Điền Tâm cũng nghĩ như vậy, tiếc là cô có lòng nhưng không có sức.Sức khỏe không ổn định nên bình thường rất ít giao du qua lại với người khác, không giao tiếp sẽ tránh được thị phi, mẫu thuẫn không sẽ ít đi.Kiếp này sức khỏe cô tốt, đương nhiên muốn thực hiện những mục tiêu kiếp trước chưa hoàn thành.Đợi đến khi kiếm được tiền, cô nhất định sẽ mời một huấn luyện viên đến dạy cho ba chị em chút võ phòng thân, lúc đánh nhau với người khác cũng có ích.Điền Tiểu Long là con nít, không biết nói dối, hơn nữa tính tính cũng không chịu khổ được, vội vàng cuống cuồng giải thích.“Chúng cháu đang lên chợ để mua hạt giống để trồng trọt, trên người không có tiền, các người đừng làm khó dễ chị cả của cháu.”“Trên chợ không có tiệm sách, mọi người không biết sao?”“Cứ nhắm mắt nói mò vu oan giá họa cho chị cả của cháu, bôi xấu danh tiếng của chị ấy, báo hại chị ấy không gả được đến nhà chồng.Tâm địa của thím thật là xấu xa.”Tôn Tiểu Yến trợn chừng mắt, vô cùng tức giận chạy đến trước mặt Điền Tiểu Long.Thằng nhóc con, mày đang nói chuyện với ai đấy?”“Mày, mày, mày, mày không biết gọi thím Hai chắc? Không biết là tạp chủng nhà ai, có mẹ sinh mà không có mẹ day, đúng là…”.

Chương 36: Có Mẹ Sinh Không Dạy