Tác giả:

Nhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số…

Chương 42: Kết Cục Cay Mắt!

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoTrước khi đi quạ đen còn quay đầu lại, nhìn Sử Trân Hương đang nằm trên đất, cho một bãi chất thải lên mặt bà ta.Sử Trân Hương bị hai con chim chơi đùa từ nãy giờ đã kiệt sức nằm ở trên đất há mồm thở mạnh.Đúng lúc quạ đen ị lên mặt cô ta, chất thải của quạ vừa vặn rơi xuống miệng Sử Trân Hương.Trôi rất nhanh qua cổ họng cô ta, thẳng một đường xuống dạ dày.“Ọe.”Sử Trân Hương không biết đó là chất thải của chim, nhưng chất thải của chim đi qua cổ họng thì mùi vị cũng không dễ dàng gì, vẫn khiến cô ta thấy buồn nôn.Sáng sớm, những người xuất hiện ở đây đều là những người có việc cần phải giải quyết.Nên cũng không mất nhiều thời gian trì hoãn ở đây.Hóng hớt xong xuôi thì cũng có người tụm năm tụm ba lục đục rời đi, có người tay khoác hai giỏ, một giỏ là nhặt được đó.Mười người phụ nữ kia chỉ bởi vì muốn ăn một tô thịt bò mà bị dày vò như thế này.Kết quả cuối cùng lại là bị đánh đến mức nổ đom đóm mắt, trên mặt ai cũng in dấu năm ngón tay đỏ lòm, đầu cũng sưng như là đầu heo vậy.Sử Trân Hương còn thảm hại hơn, mặt cô ta bị hai con chim mổ cho nát bét.Rất nhiều vết thương đang chảy máu, hai cánh tay không động đậy.Nếu không sẽ kẹt phải vết thương, phía lưng sau cổ cũng có rất nhiều vết thương đang chảy máu ròng ròng.Ngoại trừ Tôn Tiểu Yến và Sử Trân Hương, chín người đàn bà còn lại đều không thấy giỏ của mình đâu nữa.Người người tức giận muốn cắn người, nhìn dòng người đang đổ về phía chợ, tức giận mắng mỏ, có người còn mắng cả Tôn Tiểu Yến.“Tôn Tiểu Yến, đừng có giả chết nữa, mau đứng lên bồi thường giỏ đồ cho chúng tôi đi.”“Mì thịt bò, chúng tôi cũng phải ăn.”“Sớm biết như thế này tôi đã không nghe theo sắp đặt của cô, muốn tát con bé đó mà giờ lại là bọn tôi bị ăn tát đấy.”….Tôn Tiểu Yến đau bụng như vậy sớm đã tỉnh lại, nhưng cô ta chỉ nằm im ở đó không dám nói lời nào, rất sợ đến gần lại bị ăn tát của Điền Tâm..

Nhóm dịch: Bánh BaoTrước khi đi quạ đen còn quay đầu lại, nhìn Sử Trân Hương đang nằm trên đất, cho một bãi chất thải lên mặt bà ta.

Sử Trân Hương bị hai con chim chơi đùa từ nãy giờ đã kiệt sức nằm ở trên đất há mồm thở mạnh.

Đúng lúc quạ đen ị lên mặt cô ta, chất thải của quạ vừa vặn rơi xuống miệng Sử Trân Hương.

Trôi rất nhanh qua cổ họng cô ta, thẳng một đường xuống dạ dày.

“Ọe.

”Sử Trân Hương không biết đó là chất thải của chim, nhưng chất thải của chim đi qua cổ họng thì mùi vị cũng không dễ dàng gì, vẫn khiến cô ta thấy buồn nôn.

Sáng sớm, những người xuất hiện ở đây đều là những người có việc cần phải giải quyết.

Nên cũng không mất nhiều thời gian trì hoãn ở đây.

Hóng hớt xong xuôi thì cũng có người tụm năm tụm ba lục đục rời đi, có người tay khoác hai giỏ, một giỏ là nhặt được đó.

Mười người phụ nữ kia chỉ bởi vì muốn ăn một tô thịt bò mà bị dày vò như thế này.

Kết quả cuối cùng lại là bị đánh đến mức nổ đom đóm mắt, trên mặt ai cũng in dấu năm ngón tay đỏ lòm, đầu cũng sưng như là đầu heo vậy.

Sử Trân Hương còn thảm hại hơn, mặt cô ta bị hai con chim mổ cho nát bét.

Rất nhiều vết thương đang chảy máu, hai cánh tay không động đậy.

Nếu không sẽ kẹt phải vết thương, phía lưng sau cổ cũng có rất nhiều vết thương đang chảy máu ròng ròng.

Ngoại trừ Tôn Tiểu Yến và Sử Trân Hương, chín người đàn bà còn lại đều không thấy giỏ của mình đâu nữa.

Người người tức giận muốn cắn người, nhìn dòng người đang đổ về phía chợ, tức giận mắng mỏ, có người còn mắng cả Tôn Tiểu Yến.

“Tôn Tiểu Yến, đừng có giả chết nữa, mau đứng lên bồi thường giỏ đồ cho chúng tôi đi.

”“Mì thịt bò, chúng tôi cũng phải ăn.

”“Sớm biết như thế này tôi đã không nghe theo sắp đặt của cô, muốn tát con bé đó mà giờ lại là bọn tôi bị ăn tát đấy.

”….

Tôn Tiểu Yến đau bụng như vậy sớm đã tỉnh lại, nhưng cô ta chỉ nằm im ở đó không dám nói lời nào, rất sợ đến gần lại bị ăn tát của Điền Tâm.

.

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoTrước khi đi quạ đen còn quay đầu lại, nhìn Sử Trân Hương đang nằm trên đất, cho một bãi chất thải lên mặt bà ta.Sử Trân Hương bị hai con chim chơi đùa từ nãy giờ đã kiệt sức nằm ở trên đất há mồm thở mạnh.Đúng lúc quạ đen ị lên mặt cô ta, chất thải của quạ vừa vặn rơi xuống miệng Sử Trân Hương.Trôi rất nhanh qua cổ họng cô ta, thẳng một đường xuống dạ dày.“Ọe.”Sử Trân Hương không biết đó là chất thải của chim, nhưng chất thải của chim đi qua cổ họng thì mùi vị cũng không dễ dàng gì, vẫn khiến cô ta thấy buồn nôn.Sáng sớm, những người xuất hiện ở đây đều là những người có việc cần phải giải quyết.Nên cũng không mất nhiều thời gian trì hoãn ở đây.Hóng hớt xong xuôi thì cũng có người tụm năm tụm ba lục đục rời đi, có người tay khoác hai giỏ, một giỏ là nhặt được đó.Mười người phụ nữ kia chỉ bởi vì muốn ăn một tô thịt bò mà bị dày vò như thế này.Kết quả cuối cùng lại là bị đánh đến mức nổ đom đóm mắt, trên mặt ai cũng in dấu năm ngón tay đỏ lòm, đầu cũng sưng như là đầu heo vậy.Sử Trân Hương còn thảm hại hơn, mặt cô ta bị hai con chim mổ cho nát bét.Rất nhiều vết thương đang chảy máu, hai cánh tay không động đậy.Nếu không sẽ kẹt phải vết thương, phía lưng sau cổ cũng có rất nhiều vết thương đang chảy máu ròng ròng.Ngoại trừ Tôn Tiểu Yến và Sử Trân Hương, chín người đàn bà còn lại đều không thấy giỏ của mình đâu nữa.Người người tức giận muốn cắn người, nhìn dòng người đang đổ về phía chợ, tức giận mắng mỏ, có người còn mắng cả Tôn Tiểu Yến.“Tôn Tiểu Yến, đừng có giả chết nữa, mau đứng lên bồi thường giỏ đồ cho chúng tôi đi.”“Mì thịt bò, chúng tôi cũng phải ăn.”“Sớm biết như thế này tôi đã không nghe theo sắp đặt của cô, muốn tát con bé đó mà giờ lại là bọn tôi bị ăn tát đấy.”….Tôn Tiểu Yến đau bụng như vậy sớm đã tỉnh lại, nhưng cô ta chỉ nằm im ở đó không dám nói lời nào, rất sợ đến gần lại bị ăn tát của Điền Tâm..

Chương 42: Kết Cục Cay Mắt!