Nhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số…
Chương 44: Dụ Chim!
Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh Bao“Sử Trân Hương, sao cô có thể như thế, đúng là không có tình nghĩa gì cả.”“Đúng thế, chúng tôi bị cô mê muội lương tâm, làm không biết bao nhiêu chuyện trái lương tâm, sao cô có thể đối xử với chúng tôi như vây?”“Hôm nay chúng tôi bị con nhỏ đó đánh, bị tát, tất cả đều là vì cô.”“Yến Nhi là thảm nhất, không chỉ bị con nhỏ đó đánh mà còn bị lục khiếu chảy máu, kết quả nhận được một quả trứng gà thối của cô, đúng thật là làm mọi người lạnh lòng quá đấy.”“Mới vừa rồi tôi còn trách mắng Yến Nhi, nhưng không phải là Yến Nhi làm sai sao có thể trách cô ấy được chứ? Cô mau tìm cơ hội xin lỗi cô ấy đi.”“Sử Trân Hương, cô quá nham hiểm.Sau này tôi không đi với cô chưa.”Sử Trân Hương cực kì ngượng ngùng, cô ta làm sao biết trứng gà này lại là trứng gà thối.Nếu biết là trứng gà thối, cô ta nhất định sẽ không đưa cho mọi người, cũng không mất công phải luộc lên.“Tôi làm sao biết được trứng gà bị thối, chứ tôi cũng không muốn như vậy.”Điêu Đông Hoa: “Nếu như chỉ có một quả trứng gà thối thì không nói làm gì, nhưng cả bốn quả đều thối mà cô cũng không biết à?”Sử Trân Hương cũng không có cách nào giải thích rõ được, chỉ có thể chặn họng mọi người.“Được được, đừng nóng giận.Tôi mời mọi người ăn mì thịt bò, vậy được chưa?”Điêu Đông Hoa vội lớn giọng gọi Tôn Tiểu Yến: “Yến Nhi, Yến Nhi, mau lại đâu, Sử Trân Hương mời chúng ta ăn mì thịt bò.”Tôn Tiểu Yến nghe thấy thế quay đầu trở lại.Phía bên kia.“Chị, hai con chim kia tới rồi.” Điền Tiểu Long hai chân đi về phía trước, nhìn lên bầu trời.Điền Tâm ngửa đầu nhìn một cái, huýt sáo vang dội, hai con chim ríu rít kêu hai tiếng, giống như đang đáp lại Điền Tâm.“Này.” Điền Tiểu Long vẫy cánh tay nhỏ, lớn tiếng kêu lên.“Hai chúng mày theo chị em tao về nhà được không? Dựng tổ trứng ấp chim trên cây nhà tôi, tao hứa sẽ không móc tổ để ăn trứng của hai chúng mày đâu.""Càng không bắt con cái chúng mày nướng để ăn.”.
Nhóm dịch: Bánh Bao“Sử Trân Hương, sao cô có thể như thế, đúng là không có tình nghĩa gì cả.
”“Đúng thế, chúng tôi bị cô mê muội lương tâm, làm không biết bao nhiêu chuyện trái lương tâm, sao cô có thể đối xử với chúng tôi như vây?”“Hôm nay chúng tôi bị con nhỏ đó đánh, bị tát, tất cả đều là vì cô.
”“Yến Nhi là thảm nhất, không chỉ bị con nhỏ đó đánh mà còn bị lục khiếu chảy máu, kết quả nhận được một quả trứng gà thối của cô, đúng thật là làm mọi người lạnh lòng quá đấy.
”“Mới vừa rồi tôi còn trách mắng Yến Nhi, nhưng không phải là Yến Nhi làm sai sao có thể trách cô ấy được chứ? Cô mau tìm cơ hội xin lỗi cô ấy đi.
”“Sử Trân Hương, cô quá nham hiểm.
Sau này tôi không đi với cô chưa.
”Sử Trân Hương cực kì ngượng ngùng, cô ta làm sao biết trứng gà này lại là trứng gà thối.
Nếu biết là trứng gà thối, cô ta nhất định sẽ không đưa cho mọi người, cũng không mất công phải luộc lên.
“Tôi làm sao biết được trứng gà bị thối, chứ tôi cũng không muốn như vậy.
”Điêu Đông Hoa: “Nếu như chỉ có một quả trứng gà thối thì không nói làm gì, nhưng cả bốn quả đều thối mà cô cũng không biết à?”Sử Trân Hương cũng không có cách nào giải thích rõ được, chỉ có thể chặn họng mọi người.
“Được được, đừng nóng giận.
Tôi mời mọi người ăn mì thịt bò, vậy được chưa?”Điêu Đông Hoa vội lớn giọng gọi Tôn Tiểu Yến: “Yến Nhi, Yến Nhi, mau lại đâu, Sử Trân Hương mời chúng ta ăn mì thịt bò.
”Tôn Tiểu Yến nghe thấy thế quay đầu trở lại.
Phía bên kia.
“Chị, hai con chim kia tới rồi.
” Điền Tiểu Long hai chân đi về phía trước, nhìn lên bầu trời.
Điền Tâm ngửa đầu nhìn một cái, huýt sáo vang dội, hai con chim ríu rít kêu hai tiếng, giống như đang đáp lại Điền Tâm.
“Này.
” Điền Tiểu Long vẫy cánh tay nhỏ, lớn tiếng kêu lên.
“Hai chúng mày theo chị em tao về nhà được không? Dựng tổ trứng ấp chim trên cây nhà tôi, tao hứa sẽ không móc tổ để ăn trứng của hai chúng mày đâu.
""Càng không bắt con cái chúng mày nướng để ăn.
”.
Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh Bao“Sử Trân Hương, sao cô có thể như thế, đúng là không có tình nghĩa gì cả.”“Đúng thế, chúng tôi bị cô mê muội lương tâm, làm không biết bao nhiêu chuyện trái lương tâm, sao cô có thể đối xử với chúng tôi như vây?”“Hôm nay chúng tôi bị con nhỏ đó đánh, bị tát, tất cả đều là vì cô.”“Yến Nhi là thảm nhất, không chỉ bị con nhỏ đó đánh mà còn bị lục khiếu chảy máu, kết quả nhận được một quả trứng gà thối của cô, đúng thật là làm mọi người lạnh lòng quá đấy.”“Mới vừa rồi tôi còn trách mắng Yến Nhi, nhưng không phải là Yến Nhi làm sai sao có thể trách cô ấy được chứ? Cô mau tìm cơ hội xin lỗi cô ấy đi.”“Sử Trân Hương, cô quá nham hiểm.Sau này tôi không đi với cô chưa.”Sử Trân Hương cực kì ngượng ngùng, cô ta làm sao biết trứng gà này lại là trứng gà thối.Nếu biết là trứng gà thối, cô ta nhất định sẽ không đưa cho mọi người, cũng không mất công phải luộc lên.“Tôi làm sao biết được trứng gà bị thối, chứ tôi cũng không muốn như vậy.”Điêu Đông Hoa: “Nếu như chỉ có một quả trứng gà thối thì không nói làm gì, nhưng cả bốn quả đều thối mà cô cũng không biết à?”Sử Trân Hương cũng không có cách nào giải thích rõ được, chỉ có thể chặn họng mọi người.“Được được, đừng nóng giận.Tôi mời mọi người ăn mì thịt bò, vậy được chưa?”Điêu Đông Hoa vội lớn giọng gọi Tôn Tiểu Yến: “Yến Nhi, Yến Nhi, mau lại đâu, Sử Trân Hương mời chúng ta ăn mì thịt bò.”Tôn Tiểu Yến nghe thấy thế quay đầu trở lại.Phía bên kia.“Chị, hai con chim kia tới rồi.” Điền Tiểu Long hai chân đi về phía trước, nhìn lên bầu trời.Điền Tâm ngửa đầu nhìn một cái, huýt sáo vang dội, hai con chim ríu rít kêu hai tiếng, giống như đang đáp lại Điền Tâm.“Này.” Điền Tiểu Long vẫy cánh tay nhỏ, lớn tiếng kêu lên.“Hai chúng mày theo chị em tao về nhà được không? Dựng tổ trứng ấp chim trên cây nhà tôi, tao hứa sẽ không móc tổ để ăn trứng của hai chúng mày đâu.""Càng không bắt con cái chúng mày nướng để ăn.”.