Tác giả:

Nhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số…

Chương 46: Xóm Chợ Náo Nhiệt!

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh Bao“Chị, em biết chị đang đùa với em, làm cho em vui vẻ.”Điền Tiểu Long kéo cánh tay Điền Tâm, đầu cọ cọ cánh tay Điền Tâm ngán ngẩm.“Chị, chị yên tâm, cho dù thanh danh của chị thối nát đến Vạn Lý Trường Thành.”“Thì em cũng có thể giúp chị tìm được nhà chồng, chị không cần lo lắng mình không gả được.”Oắt con cả ngày nghĩ cái gì vậy! Mệt tim quá mà!Điền Tâm giật giật khóe miệng, không nói gì!.Chợ Bạch Hà là một con đường dài có thể liếc mắt một cái nhìn thấy hai đầu.Hai bên đường có mặt tiền rời rạc, dột nát, mỗi mặt tiền đều bày bán hàng hóa để bán.Hai bên đường có rất nhiều quầy hàng rải rác, từng cái một nối đuôi nhau.Có người bày quầy hàng ở giữa đường, cảnh tượng vô cùng lộn xộn.Lại bởi vì là định ngày thường xuyên họp chợ lớn, cho nên trên chợ đông đúc.Mũi chân chống gót chân, lui về phía sau một bước là có thể giẫm lên chân người phía sau.Có người tính tình tốt một chút, kẻ phía trước nói lời xin lỗi là không có việc gì.Có người tính tình nóng nảy, người phía trước lại không xin lỗi chắc chắn sẽ cãi nhau.Có người một lời không hợp lập tức động thủ đánh nhau.Miễn là ai đó chiến đấu, thì hầu hết mọi người sẽ được bao quanh hóng chuyện.Không, bây giờ có hai vòng người, một vòng ở đầu phía đông của đường phố, một vòng ở phía tây của đường phố.Điền Tâm và Điền Tiểu Long vừa đến đầu phía đông của đường phố.Bởi vì chợ là một con đường dài có thể liếc mắt một cái là nhìn thấy đầu bên kia, cho nên cũng có thể nhìn thấy phía Tây có người đang cãi nhau.Kiếp trước bởi vì nguyên nhân thân thể, phần lớn thời gian Điền Tâm đều ở nơi vắng người.Ngoại trừ sinh hoạt học đường, người tiếp xúc nhiều nhất đều là thông qua nhà hàng nhỏ.Thì cô gần như không đến loại địa phương đông dân cư lại ồn ào nư này, cho dù gặp phải tình cảnh như vậy cũng sẽ né tránh ra xa.Quá náo nhiệt!Điền Tâm thích sự náo nhiệt như vậy, cho dù là cảnh cãi nhau thì cô cũng thích xem..

Nhóm dịch: Bánh Bao“Chị, em biết chị đang đùa với em, làm cho em vui vẻ.

”Điền Tiểu Long kéo cánh tay Điền Tâm, đầu cọ cọ cánh tay Điền Tâm ngán ngẩm.

“Chị, chị yên tâm, cho dù thanh danh của chị thối nát đến Vạn Lý Trường Thành.

”“Thì em cũng có thể giúp chị tìm được nhà chồng, chị không cần lo lắng mình không gả được.

”Oắt con cả ngày nghĩ cái gì vậy! Mệt tim quá mà!Điền Tâm giật giật khóe miệng, không nói gì!.

Chợ Bạch Hà là một con đường dài có thể liếc mắt một cái nhìn thấy hai đầu.

Hai bên đường có mặt tiền rời rạc, dột nát, mỗi mặt tiền đều bày bán hàng hóa để bán.

Hai bên đường có rất nhiều quầy hàng rải rác, từng cái một nối đuôi nhau.

Có người bày quầy hàng ở giữa đường, cảnh tượng vô cùng lộn xộn.

Lại bởi vì là định ngày thường xuyên họp chợ lớn, cho nên trên chợ đông đúc.

Mũi chân chống gót chân, lui về phía sau một bước là có thể giẫm lên chân người phía sau.

Có người tính tình tốt một chút, kẻ phía trước nói lời xin lỗi là không có việc gì.

Có người tính tình nóng nảy, người phía trước lại không xin lỗi chắc chắn sẽ cãi nhau.

Có người một lời không hợp lập tức động thủ đánh nhau.

Miễn là ai đó chiến đấu, thì hầu hết mọi người sẽ được bao quanh hóng chuyện.

Không, bây giờ có hai vòng người, một vòng ở đầu phía đông của đường phố, một vòng ở phía tây của đường phố.

Điền Tâm và Điền Tiểu Long vừa đến đầu phía đông của đường phố.

Bởi vì chợ là một con đường dài có thể liếc mắt một cái là nhìn thấy đầu bên kia, cho nên cũng có thể nhìn thấy phía Tây có người đang cãi nhau.

Kiếp trước bởi vì nguyên nhân thân thể, phần lớn thời gian Điền Tâm đều ở nơi vắng người.

Ngoại trừ sinh hoạt học đường, người tiếp xúc nhiều nhất đều là thông qua nhà hàng nhỏ.

Thì cô gần như không đến loại địa phương đông dân cư lại ồn ào nư này, cho dù gặp phải tình cảnh như vậy cũng sẽ né tránh ra xa.

Quá náo nhiệt!Điền Tâm thích sự náo nhiệt như vậy, cho dù là cảnh cãi nhau thì cô cũng thích xem.

.

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh Bao“Chị, em biết chị đang đùa với em, làm cho em vui vẻ.”Điền Tiểu Long kéo cánh tay Điền Tâm, đầu cọ cọ cánh tay Điền Tâm ngán ngẩm.“Chị, chị yên tâm, cho dù thanh danh của chị thối nát đến Vạn Lý Trường Thành.”“Thì em cũng có thể giúp chị tìm được nhà chồng, chị không cần lo lắng mình không gả được.”Oắt con cả ngày nghĩ cái gì vậy! Mệt tim quá mà!Điền Tâm giật giật khóe miệng, không nói gì!.Chợ Bạch Hà là một con đường dài có thể liếc mắt một cái nhìn thấy hai đầu.Hai bên đường có mặt tiền rời rạc, dột nát, mỗi mặt tiền đều bày bán hàng hóa để bán.Hai bên đường có rất nhiều quầy hàng rải rác, từng cái một nối đuôi nhau.Có người bày quầy hàng ở giữa đường, cảnh tượng vô cùng lộn xộn.Lại bởi vì là định ngày thường xuyên họp chợ lớn, cho nên trên chợ đông đúc.Mũi chân chống gót chân, lui về phía sau một bước là có thể giẫm lên chân người phía sau.Có người tính tình tốt một chút, kẻ phía trước nói lời xin lỗi là không có việc gì.Có người tính tình nóng nảy, người phía trước lại không xin lỗi chắc chắn sẽ cãi nhau.Có người một lời không hợp lập tức động thủ đánh nhau.Miễn là ai đó chiến đấu, thì hầu hết mọi người sẽ được bao quanh hóng chuyện.Không, bây giờ có hai vòng người, một vòng ở đầu phía đông của đường phố, một vòng ở phía tây của đường phố.Điền Tâm và Điền Tiểu Long vừa đến đầu phía đông của đường phố.Bởi vì chợ là một con đường dài có thể liếc mắt một cái là nhìn thấy đầu bên kia, cho nên cũng có thể nhìn thấy phía Tây có người đang cãi nhau.Kiếp trước bởi vì nguyên nhân thân thể, phần lớn thời gian Điền Tâm đều ở nơi vắng người.Ngoại trừ sinh hoạt học đường, người tiếp xúc nhiều nhất đều là thông qua nhà hàng nhỏ.Thì cô gần như không đến loại địa phương đông dân cư lại ồn ào nư này, cho dù gặp phải tình cảnh như vậy cũng sẽ né tránh ra xa.Quá náo nhiệt!Điền Tâm thích sự náo nhiệt như vậy, cho dù là cảnh cãi nhau thì cô cũng thích xem..

Chương 46: Xóm Chợ Náo Nhiệt!