Tác giả:

Nhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số…

Chương 48: Gọi Tiếng Nào Tát Cái Đó!

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoĐiền Tam Hoa quay đầu thấy hai chị em Điền Tâm, cô ta dài mặt thườn thượt, cô ta hỏi.“Hai đứa ra đường làm gì vậy? Không có việc gì thì đừng chạy lung tung, cẩn thận bị bắt cóc!”Nhà chồng Điền Tam Hoa ở Bạch Hà, nhưng không phải ở trên đường, mà là ở gần đó.Cách con phố này chỉ vài phút, thỉnh thoảng cũng bày bán đồ đạc trên đường.Điền Tam Hoa rất ít khi trở về nhà mẹ đẻ, bởi vì trở về nhà mẹ đẻ phải mang theo vài thứ, không được tiêu tiền?Ngoại trừ Tần Đại Phượng, cô ta không muốn cho những người khác nhà mẹ đẻ một xu.Điền Tam Hoa không thích hai chị dâu, vô cùng không thích Trương Quế Phương.Bởi vì từ nhỏ đến lớn hai anh trai đều thích đi theo mông Trương Quế Phương, phía sau cổ, cái gì cũng nghe trương Quế Phương.Tuy rằng từ nhỏ đến lớn cô ta do Trương Quế Phương nuôi lớn, lớn lên trên lưng Trương Quế Phương, song cô ta cũng không cảm kích Trương Quế Phương.Đều là bởi vì Trương Quế Phương, hai anh trai mới không thương cô ta.Gia đình cô ta nuôi lớn Trương Quế Phương, Trương Quế Phương nuôi cô ta lớn là chuyện nên làm.Hiện tại nhìn thấy Điền Tâm, Điền Tam Hoa giống như nhìn thấy Trương Quế Phương, cả người đều không thoải mái.Coi Điền Tâm như Trương Quế Phương mà trút giận, cộng thêm cô lớn lên so với Trương Quế Phương không tốt hơn bao nhiê.Nhất định cũng sẽ ầm ĩ đến độ anh em nhà chồng bất hòa.Xuất phát từ lễ phép, Điền Tâm kêu lên một tiếng: “Cô.”“Cô, cô, ai là cô của mày hả? Tay chân không sạch sẽ con ranh chết tiệt, còn trộm đồ.”“Mày là đồ ăn cắp, cả đời không thể rời khỏi danh tiếng xấu xa này.”“Mày không gả đi được đâu! Tao cũng không có cháu gái đáng xấu hổ như mày!”Điền Tam Hoa kéo Cẩu Tiểu Phúc lại đây, đồng thời trợn tròng mắt trừng Điền Tâm.“Sau này nhìn thấy tao coi như là người không quen biết, không được gọi tao là cô, muốn gọi thì cứ gọi tên của tao!”“Gọi tao một lần cô thì tao sẽ tát mày một cái, kêu hai lần tao tát mày hai cái.""Nếu mày vẫn gọi cô, thì tao vẫn tát nát cái miệng mày!”.

Nhóm dịch: Bánh BaoĐiền Tam Hoa quay đầu thấy hai chị em Điền Tâm, cô ta dài mặt thườn thượt, cô ta hỏi.

“Hai đứa ra đường làm gì vậy? Không có việc gì thì đừng chạy lung tung, cẩn thận bị bắt cóc!”Nhà chồng Điền Tam Hoa ở Bạch Hà, nhưng không phải ở trên đường, mà là ở gần đó.

Cách con phố này chỉ vài phút, thỉnh thoảng cũng bày bán đồ đạc trên đường.

Điền Tam Hoa rất ít khi trở về nhà mẹ đẻ, bởi vì trở về nhà mẹ đẻ phải mang theo vài thứ, không được tiêu tiền?Ngoại trừ Tần Đại Phượng, cô ta không muốn cho những người khác nhà mẹ đẻ một xu.

Điền Tam Hoa không thích hai chị dâu, vô cùng không thích Trương Quế Phương.

Bởi vì từ nhỏ đến lớn hai anh trai đều thích đi theo mông Trương Quế Phương, phía sau cổ, cái gì cũng nghe trương Quế Phương.

Tuy rằng từ nhỏ đến lớn cô ta do Trương Quế Phương nuôi lớn, lớn lên trên lưng Trương Quế Phương, song cô ta cũng không cảm kích Trương Quế Phương.

Đều là bởi vì Trương Quế Phương, hai anh trai mới không thương cô ta.

Gia đình cô ta nuôi lớn Trương Quế Phương, Trương Quế Phương nuôi cô ta lớn là chuyện nên làm.

Hiện tại nhìn thấy Điền Tâm, Điền Tam Hoa giống như nhìn thấy Trương Quế Phương, cả người đều không thoải mái.

Coi Điền Tâm như Trương Quế Phương mà trút giận, cộng thêm cô lớn lên so với Trương Quế Phương không tốt hơn bao nhiê.

Nhất định cũng sẽ ầm ĩ đến độ anh em nhà chồng bất hòa.

Xuất phát từ lễ phép, Điền Tâm kêu lên một tiếng: “Cô.

”“Cô, cô, ai là cô của mày hả? Tay chân không sạch sẽ con ranh chết tiệt, còn trộm đồ.

”“Mày là đồ ăn cắp, cả đời không thể rời khỏi danh tiếng xấu xa này.

”“Mày không gả đi được đâu! Tao cũng không có cháu gái đáng xấu hổ như mày!”Điền Tam Hoa kéo Cẩu Tiểu Phúc lại đây, đồng thời trợn tròng mắt trừng Điền Tâm.

“Sau này nhìn thấy tao coi như là người không quen biết, không được gọi tao là cô, muốn gọi thì cứ gọi tên của tao!”“Gọi tao một lần cô thì tao sẽ tát mày một cái, kêu hai lần tao tát mày hai cái.

""Nếu mày vẫn gọi cô, thì tao vẫn tát nát cái miệng mày!”.

Xuyên Không Năm 80: Nông Nữ Tâm TâmTác giả: Cố Tam ThuậnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Bà ơi, đừng đánh chị mà, đừng đánh chị, chị, chị! ”“Chị hai, chị không động đậy nữa, có phải chị cả chết rồi hay không?"“Em sợ lắm, hu hu…”Bé gái và bé trai kia run rẩy ôm nhau, gào lên bật khóc nức nở. “Đừng đánh con tôi! Tần Đại Phượng, bà già ác độc kia, dừng tay lại cho tôi!” Trương Quế Phương từ bên ngoài vọt vào trong viện. Một tay kéo mẹ chồng chính là Tần Đại Phượng kia, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống quan sát cô bé nằm trên đất, trán đang không ngừng chảy máu. Thấy mí mắt cô bé nhắm nghiền, thân thể không nhúc nhích, ngực không có chút phập phồng nào. Sắc mặt Trương Quế Phương lập tức trắng bệch. Thím ấy cẩn thận ôm lấy cô bé, vươn ngón trỏ dò xét trên mũi cô bé, vào lúc không cảm giác được hơi thở. Thím ấy sợ tới mức thét chói tai: “Tần Đại Phượng, bà đã đánh chết con gái tôi!”Trương Quế Phương không ngừng vỗ vào mặt cô bé, hô to gọi tên: “Tâm Tâm, Tâm Tâm à, con gái của mẹ, con đừng dọa mẹ nữa. ""Mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, Tâm Tâm, Tâm Tâm, con gái số… Nhóm dịch: Bánh BaoĐiền Tam Hoa quay đầu thấy hai chị em Điền Tâm, cô ta dài mặt thườn thượt, cô ta hỏi.“Hai đứa ra đường làm gì vậy? Không có việc gì thì đừng chạy lung tung, cẩn thận bị bắt cóc!”Nhà chồng Điền Tam Hoa ở Bạch Hà, nhưng không phải ở trên đường, mà là ở gần đó.Cách con phố này chỉ vài phút, thỉnh thoảng cũng bày bán đồ đạc trên đường.Điền Tam Hoa rất ít khi trở về nhà mẹ đẻ, bởi vì trở về nhà mẹ đẻ phải mang theo vài thứ, không được tiêu tiền?Ngoại trừ Tần Đại Phượng, cô ta không muốn cho những người khác nhà mẹ đẻ một xu.Điền Tam Hoa không thích hai chị dâu, vô cùng không thích Trương Quế Phương.Bởi vì từ nhỏ đến lớn hai anh trai đều thích đi theo mông Trương Quế Phương, phía sau cổ, cái gì cũng nghe trương Quế Phương.Tuy rằng từ nhỏ đến lớn cô ta do Trương Quế Phương nuôi lớn, lớn lên trên lưng Trương Quế Phương, song cô ta cũng không cảm kích Trương Quế Phương.Đều là bởi vì Trương Quế Phương, hai anh trai mới không thương cô ta.Gia đình cô ta nuôi lớn Trương Quế Phương, Trương Quế Phương nuôi cô ta lớn là chuyện nên làm.Hiện tại nhìn thấy Điền Tâm, Điền Tam Hoa giống như nhìn thấy Trương Quế Phương, cả người đều không thoải mái.Coi Điền Tâm như Trương Quế Phương mà trút giận, cộng thêm cô lớn lên so với Trương Quế Phương không tốt hơn bao nhiê.Nhất định cũng sẽ ầm ĩ đến độ anh em nhà chồng bất hòa.Xuất phát từ lễ phép, Điền Tâm kêu lên một tiếng: “Cô.”“Cô, cô, ai là cô của mày hả? Tay chân không sạch sẽ con ranh chết tiệt, còn trộm đồ.”“Mày là đồ ăn cắp, cả đời không thể rời khỏi danh tiếng xấu xa này.”“Mày không gả đi được đâu! Tao cũng không có cháu gái đáng xấu hổ như mày!”Điền Tam Hoa kéo Cẩu Tiểu Phúc lại đây, đồng thời trợn tròng mắt trừng Điền Tâm.“Sau này nhìn thấy tao coi như là người không quen biết, không được gọi tao là cô, muốn gọi thì cứ gọi tên của tao!”“Gọi tao một lần cô thì tao sẽ tát mày một cái, kêu hai lần tao tát mày hai cái.""Nếu mày vẫn gọi cô, thì tao vẫn tát nát cái miệng mày!”.

Chương 48: Gọi Tiếng Nào Tát Cái Đó!