Tác giả:

Chương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối…

Chương 7

Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 7“Chị Tình? Sao chị lại ở đây? Người phụ trách? Không phải bây giờ chị nên đi du lịch vòng quanh thế giới hoặc là nằm trên chiếc giường lớn năm thước sao?”Thư Tình xoa đầu cậu, cười nói: “Thằng nhóc này, đã lâu không gặp, đúng rồi, lúc nãy cậu nói muốn uống gì?”“Không! Em không nói gì cả, chị muốn uống gì? Em đi mua cho chị?”Tất cả mọi người đều bị sốc trước cảnh tượng này.Lâm Nam ôm Thư Tình, Thư Tình xoa đầu Lâm Nam, Lâm Nam đi mua nước cho Thư Tình?Đây vẫn là Lâm tiểu bá vương mà bọn họ biết sao?Chẳng lẽ là vì Thư Tình là vị hôn thê của Hoắc Vân Thành nên Lâm Nam mới làm như vậy? Nhưng cũng không đúng, trước mặt Hoắc Vân Thành, Lâm Nam cũng ngạo mạn lắm mà.Kể ra, Thư Tình và Lâm Nam quen biết nhau cũng được hai năm rồi.Khi đó, Lâm Nam mới mười bảy tuổi, đóng phim ở vùng nông thôn, vừa vặn ở gần nhà Thư Tình.Lâm Nam bị bắt cóc, Thư Tình vô tình cứu cậu.Khi đó, nhìn dáng vẻ xông tới đánh ngã đám bắt cóc của tiểu cô nương đó, Lâm Nam cảm thấy cô cực kì ngầu.Thư Tình đưa cậu về nhà. Nhìn thấy trang viên còn to hơn cả Cố Cung, Lâm Nam càng kinh ngạc.Nói tóm lại, trong mắt Lâm Nam, Thư Tình đúng là người đỉnh nhất!Hai người gia nhập vào Hoắc Thị, việc quay chụp cũng thuận lợi hết chỗ nói.Lâm Nam chê trang phục xấu, nhưng Thư Tình vừa khen đẹp, cậu liền không than vãn gì nữa.Lâm Nam xét nét, Thư Tình chỉ cần liếc một cái, cậu cũng không dám nói gì thêm.Cậu nhóc này nhát gan như vậy, chẳng qua là sợ Thư Tình sẽ đánh người!Buổi quay chụp vốn dự tính hoàn thành trong năm tiếng đồng hồ, dưới sự phối hợp của Lâm Nam, chỉ mất hai tiếng là xong.Sau khi chụp xong, Lâm Nam kéo Thư Tình đi, nói: “Chị Tình, đi thôi, em mời chị ăn cơm!”“Không ăn, tôi còn chưa tan làm!” – Thư Tình lạnh lùng từ chối cậu.Cạnh đó còn có vài nhân viên công ty lúc này đang nhao nhao bàn luận trong nhóm chat.“Khiếp! Lâm tiểu thiếu gia mời Thư Tình ăn cơm, thế mà lại bị từ chối!”“Vãi, Thư Tình này có lai lịch như thế nào? Chỉ là người nông thôn thôi mà vừa xinh đẹp vừa đỉnh như vậy sao?“Cậu nhóc mau mời tôi đi! Dù có bãi công tôi cũng sẽ đi ăn với cậu! Aaa!”Lâm Nam bị từ chối thì khóc không ra nước mắt: “Không phải, chị Tình, chị sống trong trang viên, ngao du thế giới không vui sao? Chị muốn vào Hoắc Thị làm việc, hay là do Thư gia phá sản rồi? Em nuôi chị!”Thư Tình khinh bỉ nhìn cậu: “Thế giới của chị đây, cậu không hiểu!”Rồi Thư Tình quay về phòng thư kí, tiếp tục làm việc.Mọi người đều cho rằng Lâm Nam sẽ tức giận bỏ đi, nhưng thật kì lạ, tiểu thiếu gia vốn không thích chờ đợi thế mà lại ở lại phòng nghỉ, đợi Thư Tình tan làm.

Chương 7

“Chị Tình? Sao chị lại ở đây? Người phụ trách? Không phải bây giờ chị nên đi du lịch vòng quanh thế giới hoặc là nằm trên chiếc giường lớn năm thước sao?”

Thư Tình xoa đầu cậu, cười nói: “Thằng nhóc này, đã lâu không gặp, đúng rồi, lúc nãy cậu nói muốn uống gì?”

“Không! Em không nói gì cả, chị muốn uống gì? Em đi mua cho chị?”

Tất cả mọi người đều bị sốc trước cảnh tượng này.

Lâm Nam ôm Thư Tình, Thư Tình xoa đầu Lâm Nam, Lâm Nam đi mua nước cho Thư Tình?

Đây vẫn là Lâm tiểu bá vương mà bọn họ biết sao?

Chẳng lẽ là vì Thư Tình là vị hôn thê của Hoắc Vân Thành nên Lâm Nam mới làm như vậy? Nhưng cũng không đúng, trước mặt Hoắc Vân Thành, Lâm Nam cũng ngạo mạn lắm mà.

Kể ra, Thư Tình và Lâm Nam quen biết nhau cũng được hai năm rồi.

Khi đó, Lâm Nam mới mười bảy tuổi, đóng phim ở vùng nông thôn, vừa vặn ở gần nhà Thư Tình.

Lâm Nam bị bắt cóc, Thư Tình vô tình cứu cậu.

Khi đó, nhìn dáng vẻ xông tới đánh ngã đám bắt cóc của tiểu cô nương đó, Lâm Nam cảm thấy cô cực kì ngầu.

Thư Tình đưa cậu về nhà. Nhìn thấy trang viên còn to hơn cả Cố Cung, Lâm Nam càng kinh ngạc.

Nói tóm lại, trong mắt Lâm Nam, Thư Tình đúng là người đỉnh nhất!

Hai người gia nhập vào Hoắc Thị, việc quay chụp cũng thuận lợi hết chỗ nói.

Lâm Nam chê trang phục xấu, nhưng Thư Tình vừa khen đẹp, cậu liền không than vãn gì nữa.

Lâm Nam xét nét, Thư Tình chỉ cần liếc một cái, cậu cũng không dám nói gì thêm.

Cậu nhóc này nhát gan như vậy, chẳng qua là sợ Thư Tình sẽ đánh người!

Buổi quay chụp vốn dự tính hoàn thành trong năm tiếng đồng hồ, dưới sự phối hợp của Lâm Nam, chỉ mất hai tiếng là xong.

Sau khi chụp xong, Lâm Nam kéo Thư Tình đi, nói: “Chị Tình, đi thôi, em mời chị ăn cơm!”

“Không ăn, tôi còn chưa tan làm!” – Thư Tình lạnh lùng từ chối cậu.

Cạnh đó còn có vài nhân viên công ty lúc này đang nhao nhao bàn luận trong nhóm chat.

“Khiếp! Lâm tiểu thiếu gia mời Thư Tình ăn cơm, thế mà lại bị từ chối!”

“Vãi, Thư Tình này có lai lịch như thế nào? Chỉ là người nông thôn thôi mà vừa xinh đẹp vừa đỉnh như vậy sao?

“Cậu nhóc mau mời tôi đi! Dù có bãi công tôi cũng sẽ đi ăn với cậu! Aaa!”

Lâm Nam bị từ chối thì khóc không ra nước mắt: “Không phải, chị Tình, chị sống trong trang viên, ngao du thế giới không vui sao? Chị muốn vào Hoắc Thị làm việc, hay là do Thư gia phá sản rồi? Em nuôi chị!”

Thư Tình khinh bỉ nhìn cậu: “Thế giới của chị đây, cậu không hiểu!”

Rồi Thư Tình quay về phòng thư kí, tiếp tục làm việc.

Mọi người đều cho rằng Lâm Nam sẽ tức giận bỏ đi, nhưng thật kì lạ, tiểu thiếu gia vốn không thích chờ đợi thế mà lại ở lại phòng nghỉ, đợi Thư Tình tan làm.

Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 7“Chị Tình? Sao chị lại ở đây? Người phụ trách? Không phải bây giờ chị nên đi du lịch vòng quanh thế giới hoặc là nằm trên chiếc giường lớn năm thước sao?”Thư Tình xoa đầu cậu, cười nói: “Thằng nhóc này, đã lâu không gặp, đúng rồi, lúc nãy cậu nói muốn uống gì?”“Không! Em không nói gì cả, chị muốn uống gì? Em đi mua cho chị?”Tất cả mọi người đều bị sốc trước cảnh tượng này.Lâm Nam ôm Thư Tình, Thư Tình xoa đầu Lâm Nam, Lâm Nam đi mua nước cho Thư Tình?Đây vẫn là Lâm tiểu bá vương mà bọn họ biết sao?Chẳng lẽ là vì Thư Tình là vị hôn thê của Hoắc Vân Thành nên Lâm Nam mới làm như vậy? Nhưng cũng không đúng, trước mặt Hoắc Vân Thành, Lâm Nam cũng ngạo mạn lắm mà.Kể ra, Thư Tình và Lâm Nam quen biết nhau cũng được hai năm rồi.Khi đó, Lâm Nam mới mười bảy tuổi, đóng phim ở vùng nông thôn, vừa vặn ở gần nhà Thư Tình.Lâm Nam bị bắt cóc, Thư Tình vô tình cứu cậu.Khi đó, nhìn dáng vẻ xông tới đánh ngã đám bắt cóc của tiểu cô nương đó, Lâm Nam cảm thấy cô cực kì ngầu.Thư Tình đưa cậu về nhà. Nhìn thấy trang viên còn to hơn cả Cố Cung, Lâm Nam càng kinh ngạc.Nói tóm lại, trong mắt Lâm Nam, Thư Tình đúng là người đỉnh nhất!Hai người gia nhập vào Hoắc Thị, việc quay chụp cũng thuận lợi hết chỗ nói.Lâm Nam chê trang phục xấu, nhưng Thư Tình vừa khen đẹp, cậu liền không than vãn gì nữa.Lâm Nam xét nét, Thư Tình chỉ cần liếc một cái, cậu cũng không dám nói gì thêm.Cậu nhóc này nhát gan như vậy, chẳng qua là sợ Thư Tình sẽ đánh người!Buổi quay chụp vốn dự tính hoàn thành trong năm tiếng đồng hồ, dưới sự phối hợp của Lâm Nam, chỉ mất hai tiếng là xong.Sau khi chụp xong, Lâm Nam kéo Thư Tình đi, nói: “Chị Tình, đi thôi, em mời chị ăn cơm!”“Không ăn, tôi còn chưa tan làm!” – Thư Tình lạnh lùng từ chối cậu.Cạnh đó còn có vài nhân viên công ty lúc này đang nhao nhao bàn luận trong nhóm chat.“Khiếp! Lâm tiểu thiếu gia mời Thư Tình ăn cơm, thế mà lại bị từ chối!”“Vãi, Thư Tình này có lai lịch như thế nào? Chỉ là người nông thôn thôi mà vừa xinh đẹp vừa đỉnh như vậy sao?“Cậu nhóc mau mời tôi đi! Dù có bãi công tôi cũng sẽ đi ăn với cậu! Aaa!”Lâm Nam bị từ chối thì khóc không ra nước mắt: “Không phải, chị Tình, chị sống trong trang viên, ngao du thế giới không vui sao? Chị muốn vào Hoắc Thị làm việc, hay là do Thư gia phá sản rồi? Em nuôi chị!”Thư Tình khinh bỉ nhìn cậu: “Thế giới của chị đây, cậu không hiểu!”Rồi Thư Tình quay về phòng thư kí, tiếp tục làm việc.Mọi người đều cho rằng Lâm Nam sẽ tức giận bỏ đi, nhưng thật kì lạ, tiểu thiếu gia vốn không thích chờ đợi thế mà lại ở lại phòng nghỉ, đợi Thư Tình tan làm.

Chương 7