Tác giả:

Chương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối…

Chương 31

Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 31Đối diện với sự chỉ chỏ của số đông, người phụ nữ trước mặt vẫn điềm đạm như thế.Sự tự tin và điềm tĩnh trên người cô nhìn thế nào cũng không giống như tới từ một người phụ nữ nông thôn.Anh cũng muốn nhìn xem, sau khi nhiều chứng cứ bất lợi hướng về cô như vậy, Thư Tình còn có thể chứng minh sự trong sạch của bản thân bằng cách nào?Chỉ thấy Thư Tình nắm lấy chiếc nhẫn, mấy phút sau, ngón tay cô bắt đầu sưng đỏ, còn nổi lền rất nhiều mụn cơm.“Sao lại thế này?” – Mọi người kinh ngạc nhìn chằm chằm tay Thư Tình.Ánh mắt Thư Tình dừng lại, cô đưa lại chiếc nhẫn cho cảnh sát, ho nhẹ một tiếng, nói: “Tôi dị ứng với bạc, mà chiếc nhẫn này lại làm từ bạc.”“Tôi tin rằng mọi người cũng đã nhìn thấy, chỉ cần tay tôi vừa tiếp xúc với bạc, tay tôi sẽ dị ứng, trở thành như thế này, vừa sưng vừa đỏ, còn nổi mụn cơm, qua vài tiếng mới trở lại bình thường.Nếu nhẫn của Từ Uyển Nhi thật sự là do tôi trộm, vậy thì tay tôi đã phải bị dị ứng từ sớm, nhưng mọi người đều nhìn thấy rồi, lúc nãy tay tôi vẫn bình thường. Chỉ là, sau khi tôi chạm vào chiếc nhẫn mới biến thành như thế này.Cũng có nghĩa là, trước đó, tôi căn bản chưa từng chạm vào chiếc nhẫn kia, vì vậy nhẫn không thể là do tôi trộm.”Thư Tình vừa nói vừa đưa tay ra cho mọi người nhìn.“Không, không thể nào!” – Từ Uyển Nhi không dám tin nhìn chằm chằm vào tay Thư Tình, nghẹn ngào nói.Sao lại như thế được? Thư Tình sao có thể trùng hợp như vậy, cô ta lại vừa vặn dị ứng với bạc.“Nhất định là cô đã động tay động chân!” – Từ Uyển Nhi lấy lại chiếc nhẫn từ trong tay cảnh sát, nhìn một cách tỉ mỉ, muốn nhìn ra vấn đề gì trong đó.Nhưng nhẫn đúng là nhẫn của cô ta, không có vấn đề gì cả.Từ Uyển Nhi biến sắc liên tục, sao lại như thế được!Đây rõ ràng là kế hoạch không chút kẽ hở, sao bây giờ lại thất bại mất rồi!Dáng vẻ hoang mang của Từ Uyển Nhi đã lọt hết vào mắt Thư Tình. Cô nhếch mép, dùng bàn tay còn lại, cầm lấy chiếc nhẫn.“Nếu cô vẫn không tin, tôi có thể làm lại một lần nữa cho cô xem.”Kết quả vẫn như thế.Tay cô vừa tiếp xúc với chiếc nhẫn đó liền bắt đầu dị ứng.“Bây giờ có thể chứng minh, chiếc nhẫn này không phải là do tôi trộm rồi đúng chứ?” – Thư Tình nói rõ từng câu từng chữ.“Đúng vậy, Thư Tình tiểu thư dị ứng với nhẫn. Vì vậy chiếc nhẫn này không thể nào là do cô ấy trộm.” – Cục trưởng cục cảnh sát đứng một bên nhìn mọi chuyện xảy ra cúi đầu nói.“Cảm ơn.”Thư Tình cảm ơn cục trưởng, lia ánh mắt sắc bén nhìn về phía nhân viên phục vụ kia: “Vậy cô nói xem, sao cô lại tận mắt nhìn thấy tôi trộm nhẫn được vậy?”“Tôi…” – Nhân viên phục vụ sắc mặt hoang mang, ngập ngà ngập ngừng, hướng ánh mắt cầu cứu về phía Từ Uyển Nhi.Từ Uyển Nhi cắn răng, ánh mắt chứa đầy sự uy h**p.

Chương 31

Đối diện với sự chỉ chỏ của số đông, người phụ nữ trước mặt vẫn điềm đạm như thế.

Sự tự tin và điềm tĩnh trên người cô nhìn thế nào cũng không giống như tới từ một người phụ nữ nông thôn.

Anh cũng muốn nhìn xem, sau khi nhiều chứng cứ bất lợi hướng về cô như vậy, Thư Tình còn có thể chứng minh sự trong sạch của bản thân bằng cách nào?

Chỉ thấy Thư Tình nắm lấy chiếc nhẫn, mấy phút sau, ngón tay cô bắt đầu sưng đỏ, còn nổi lền rất nhiều mụn cơm.

“Sao lại thế này?” – Mọi người kinh ngạc nhìn chằm chằm tay Thư Tình.

Ánh mắt Thư Tình dừng lại, cô đưa lại chiếc nhẫn cho cảnh sát, ho nhẹ một tiếng, nói: “Tôi dị ứng với bạc, mà chiếc nhẫn này lại làm từ bạc.”

“Tôi tin rằng mọi người cũng đã nhìn thấy, chỉ cần tay tôi vừa tiếp xúc với bạc, tay tôi sẽ dị ứng, trở thành như thế này, vừa sưng vừa đỏ, còn nổi mụn cơm, qua vài tiếng mới trở lại bình thường.

Nếu nhẫn của Từ Uyển Nhi thật sự là do tôi trộm, vậy thì tay tôi đã phải bị dị ứng từ sớm, nhưng mọi người đều nhìn thấy rồi, lúc nãy tay tôi vẫn bình thường. Chỉ là, sau khi tôi chạm vào chiếc nhẫn mới biến thành như thế này.

Cũng có nghĩa là, trước đó, tôi căn bản chưa từng chạm vào chiếc nhẫn kia, vì vậy nhẫn không thể là do tôi trộm.”

Thư Tình vừa nói vừa đưa tay ra cho mọi người nhìn.

“Không, không thể nào!” – Từ Uyển Nhi không dám tin nhìn chằm chằm vào tay Thư Tình, nghẹn ngào nói.

Sao lại như thế được? Thư Tình sao có thể trùng hợp như vậy, cô ta lại vừa vặn dị ứng với bạc.

“Nhất định là cô đã động tay động chân!” – Từ Uyển Nhi lấy lại chiếc nhẫn từ trong tay cảnh sát, nhìn một cách tỉ mỉ, muốn nhìn ra vấn đề gì trong đó.

Nhưng nhẫn đúng là nhẫn của cô ta, không có vấn đề gì cả.

Từ Uyển Nhi biến sắc liên tục, sao lại như thế được!

Đây rõ ràng là kế hoạch không chút kẽ hở, sao bây giờ lại thất bại mất rồi!

Dáng vẻ hoang mang của Từ Uyển Nhi đã lọt hết vào mắt Thư Tình. Cô nhếch mép, dùng bàn tay còn lại, cầm lấy chiếc nhẫn.

“Nếu cô vẫn không tin, tôi có thể làm lại một lần nữa cho cô xem.”

Kết quả vẫn như thế.

Tay cô vừa tiếp xúc với chiếc nhẫn đó liền bắt đầu dị ứng.

“Bây giờ có thể chứng minh, chiếc nhẫn này không phải là do tôi trộm rồi đúng chứ?” – Thư Tình nói rõ từng câu từng chữ.

“Đúng vậy, Thư Tình tiểu thư dị ứng với nhẫn. Vì vậy chiếc nhẫn này không thể nào là do cô ấy trộm.” – Cục trưởng cục cảnh sát đứng một bên nhìn mọi chuyện xảy ra cúi đầu nói.

“Cảm ơn.”

Thư Tình cảm ơn cục trưởng, lia ánh mắt sắc bén nhìn về phía nhân viên phục vụ kia: “Vậy cô nói xem, sao cô lại tận mắt nhìn thấy tôi trộm nhẫn được vậy?”

“Tôi…” – Nhân viên phục vụ sắc mặt hoang mang, ngập ngà ngập ngừng, hướng ánh mắt cầu cứu về phía Từ Uyển Nhi.

Từ Uyển Nhi cắn răng, ánh mắt chứa đầy sự uy h**p.

Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 31Đối diện với sự chỉ chỏ của số đông, người phụ nữ trước mặt vẫn điềm đạm như thế.Sự tự tin và điềm tĩnh trên người cô nhìn thế nào cũng không giống như tới từ một người phụ nữ nông thôn.Anh cũng muốn nhìn xem, sau khi nhiều chứng cứ bất lợi hướng về cô như vậy, Thư Tình còn có thể chứng minh sự trong sạch của bản thân bằng cách nào?Chỉ thấy Thư Tình nắm lấy chiếc nhẫn, mấy phút sau, ngón tay cô bắt đầu sưng đỏ, còn nổi lền rất nhiều mụn cơm.“Sao lại thế này?” – Mọi người kinh ngạc nhìn chằm chằm tay Thư Tình.Ánh mắt Thư Tình dừng lại, cô đưa lại chiếc nhẫn cho cảnh sát, ho nhẹ một tiếng, nói: “Tôi dị ứng với bạc, mà chiếc nhẫn này lại làm từ bạc.”“Tôi tin rằng mọi người cũng đã nhìn thấy, chỉ cần tay tôi vừa tiếp xúc với bạc, tay tôi sẽ dị ứng, trở thành như thế này, vừa sưng vừa đỏ, còn nổi mụn cơm, qua vài tiếng mới trở lại bình thường.Nếu nhẫn của Từ Uyển Nhi thật sự là do tôi trộm, vậy thì tay tôi đã phải bị dị ứng từ sớm, nhưng mọi người đều nhìn thấy rồi, lúc nãy tay tôi vẫn bình thường. Chỉ là, sau khi tôi chạm vào chiếc nhẫn mới biến thành như thế này.Cũng có nghĩa là, trước đó, tôi căn bản chưa từng chạm vào chiếc nhẫn kia, vì vậy nhẫn không thể là do tôi trộm.”Thư Tình vừa nói vừa đưa tay ra cho mọi người nhìn.“Không, không thể nào!” – Từ Uyển Nhi không dám tin nhìn chằm chằm vào tay Thư Tình, nghẹn ngào nói.Sao lại như thế được? Thư Tình sao có thể trùng hợp như vậy, cô ta lại vừa vặn dị ứng với bạc.“Nhất định là cô đã động tay động chân!” – Từ Uyển Nhi lấy lại chiếc nhẫn từ trong tay cảnh sát, nhìn một cách tỉ mỉ, muốn nhìn ra vấn đề gì trong đó.Nhưng nhẫn đúng là nhẫn của cô ta, không có vấn đề gì cả.Từ Uyển Nhi biến sắc liên tục, sao lại như thế được!Đây rõ ràng là kế hoạch không chút kẽ hở, sao bây giờ lại thất bại mất rồi!Dáng vẻ hoang mang của Từ Uyển Nhi đã lọt hết vào mắt Thư Tình. Cô nhếch mép, dùng bàn tay còn lại, cầm lấy chiếc nhẫn.“Nếu cô vẫn không tin, tôi có thể làm lại một lần nữa cho cô xem.”Kết quả vẫn như thế.Tay cô vừa tiếp xúc với chiếc nhẫn đó liền bắt đầu dị ứng.“Bây giờ có thể chứng minh, chiếc nhẫn này không phải là do tôi trộm rồi đúng chứ?” – Thư Tình nói rõ từng câu từng chữ.“Đúng vậy, Thư Tình tiểu thư dị ứng với nhẫn. Vì vậy chiếc nhẫn này không thể nào là do cô ấy trộm.” – Cục trưởng cục cảnh sát đứng một bên nhìn mọi chuyện xảy ra cúi đầu nói.“Cảm ơn.”Thư Tình cảm ơn cục trưởng, lia ánh mắt sắc bén nhìn về phía nhân viên phục vụ kia: “Vậy cô nói xem, sao cô lại tận mắt nhìn thấy tôi trộm nhẫn được vậy?”“Tôi…” – Nhân viên phục vụ sắc mặt hoang mang, ngập ngà ngập ngừng, hướng ánh mắt cầu cứu về phía Từ Uyển Nhi.Từ Uyển Nhi cắn răng, ánh mắt chứa đầy sự uy h**p.

Chương 31