Chương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối…
Chương 34
Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 34Bệnh viện?“Sao lại phải đến bệnh viện làm gì?” Thư Tình sửng sốt.Hoắc Vân Thâm hơi nhíu mày: “Tay cô đỏ như thế này rồi.”Hóa ra anh muốn đưa cô đến bệnh viện để kiểm tra tay.Thư Tình cười: “Không cần phiền phức như vậy, chỉ là dị ứng mà thôi.”Vẻ mặt Hoắc Vân Thành âm trầm: “Vì sao phải dùng đến biện pháp làm tổn thương chính mình như vậy?”“Nếu không thì sao? Chẳng lẽ để cho người khác vu hãm tôi là ăn trộm sao?” Thư Tình khẽ nghiêng người.“Cô có thể dùng cách khác.” Hoắc Vân Thành nói.“Còn cách nào khác tốt hơn hả?” Thư Tình xoa lông mày.Tình hình lúc nãy, Từ Uyển Nhi trăm phương ngàn kế hãm hại cô, mọi bằng chứng đều đang chống lại cô.Cô chỉ cần lấy một chiêu dị ứng này là có thể trực tiếp chứng minh mình chưa từng chạm vào chiếc nhẫn.Thư Tình không nghĩ còn có biện pháp nào tốt hơn.Hoắc Vân Thành nhìn cô thật sau, nhỏ giọng nói: “Cô có thể nhờ tôi giúp.”Gì, đây là biện pháp tốt hơn mà anh nói đó hả?Thư Tình không nói nên lời.Cô nhếch môi cười: “Dù sao cũng cảm ơn anh.”Thật ra, Hoắc Vân Thành bằng lòng tin tưởng cô, Thư Tình đã có chút cảm kích.Hoắc Vân Thâm mặt không biểu cảm, chỉ hừ lạnh một tiếng.Cô gái này làm anh khá kinh ngạc, ung dung bình tĩnh lại cực kỳ thông minh, hoàn toàn khác với những gì anh tưởng tượng.Hoắc Vân Thành trực tiếp đưa Thư Tình đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra thì tay cô chỉ bị dị ứng không có vấn đề gì nghiêm trọng nên đã kê cho Thư Tình một ống thuốc mỡ.Về đến nhà, Thư Tình và Hoắc Vân Thành vào phòng.“Tôi đi tắm.” Hoắc Vân Thâm cất bước đi về phía phòng tắm.Tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm truyền đến, Thư Tình ngồi trên sô pha, lấy ra thuốc mỡ bác sĩ vừa kê cho mình, cẩn thận bôi lên ngón tay.Dù chỉ bị dị ứng tầm thường nhưng vẫn có hơi ngứa.Bôi thuốc xong, Thư Tình đứng dậy, nhưng không ngờ lại vô tình đụng phải cằm của người ở phía trên.Rầm một tiếng, đầu cô đau đớn một hồi, Thư Tình ngẩng đầu lên, không biết từ khi nào Hoắc Vân Thâm đã đứng ở trước mặt cô.Thư Tình trợn to hai mắt: “Anh, anh đứng ở đây từ khi nào!”Dáng người cao thẳng của người đàn ông không biết khi nào đã xuất hiện bên cạnh Thư Tình, trên người anh chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng, hai cúc áo trước ngực mở toang lộ ra cơ bụng tám múi cường tráng.
Chương 34
Bệnh viện?
“Sao lại phải đến bệnh viện làm gì?” Thư Tình sửng sốt.
Hoắc Vân Thâm hơi nhíu mày: “Tay cô đỏ như thế này rồi.”
Hóa ra anh muốn đưa cô đến bệnh viện để kiểm tra tay.
Thư Tình cười: “Không cần phiền phức như vậy, chỉ là dị ứng mà thôi.”
Vẻ mặt Hoắc Vân Thành âm trầm: “Vì sao phải dùng đến biện pháp làm tổn thương chính mình như vậy?”
“Nếu không thì sao? Chẳng lẽ để cho người khác vu hãm tôi là ăn trộm sao?” Thư Tình khẽ nghiêng người.
“Cô có thể dùng cách khác.” Hoắc Vân Thành nói.
“Còn cách nào khác tốt hơn hả?” Thư Tình xoa lông mày.
Tình hình lúc nãy, Từ Uyển Nhi trăm phương ngàn kế hãm hại cô, mọi bằng chứng đều đang chống lại cô.
Cô chỉ cần lấy một chiêu dị ứng này là có thể trực tiếp chứng minh mình chưa từng chạm vào chiếc nhẫn.
Thư Tình không nghĩ còn có biện pháp nào tốt hơn.
Hoắc Vân Thành nhìn cô thật sau, nhỏ giọng nói: “Cô có thể nhờ tôi giúp.”
Gì, đây là biện pháp tốt hơn mà anh nói đó hả?
Thư Tình không nói nên lời.
Cô nhếch môi cười: “Dù sao cũng cảm ơn anh.”
Thật ra, Hoắc Vân Thành bằng lòng tin tưởng cô, Thư Tình đã có chút cảm kích.
Hoắc Vân Thâm mặt không biểu cảm, chỉ hừ lạnh một tiếng.
Cô gái này làm anh khá kinh ngạc, ung dung bình tĩnh lại cực kỳ thông minh, hoàn toàn khác với những gì anh tưởng tượng.
Hoắc Vân Thành trực tiếp đưa Thư Tình đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra thì tay cô chỉ bị dị ứng không có vấn đề gì nghiêm trọng nên đã kê cho Thư Tình một ống thuốc mỡ.
Về đến nhà, Thư Tình và Hoắc Vân Thành vào phòng.
“Tôi đi tắm.” Hoắc Vân Thâm cất bước đi về phía phòng tắm.
Tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm truyền đến, Thư Tình ngồi trên sô pha, lấy ra thuốc mỡ bác sĩ vừa kê cho mình, cẩn thận bôi lên ngón tay.
Dù chỉ bị dị ứng tầm thường nhưng vẫn có hơi ngứa.
Bôi thuốc xong, Thư Tình đứng dậy, nhưng không ngờ lại vô tình đụng phải cằm của người ở phía trên.
Rầm một tiếng, đầu cô đau đớn một hồi, Thư Tình ngẩng đầu lên, không biết từ khi nào Hoắc Vân Thâm đã đứng ở trước mặt cô.
Thư Tình trợn to hai mắt: “Anh, anh đứng ở đây từ khi nào!”
Dáng người cao thẳng của người đàn ông không biết khi nào đã xuất hiện bên cạnh Thư Tình, trên người anh chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng, hai cúc áo trước ngực mở toang lộ ra cơ bụng tám múi cường tráng.
Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 34Bệnh viện?“Sao lại phải đến bệnh viện làm gì?” Thư Tình sửng sốt.Hoắc Vân Thâm hơi nhíu mày: “Tay cô đỏ như thế này rồi.”Hóa ra anh muốn đưa cô đến bệnh viện để kiểm tra tay.Thư Tình cười: “Không cần phiền phức như vậy, chỉ là dị ứng mà thôi.”Vẻ mặt Hoắc Vân Thành âm trầm: “Vì sao phải dùng đến biện pháp làm tổn thương chính mình như vậy?”“Nếu không thì sao? Chẳng lẽ để cho người khác vu hãm tôi là ăn trộm sao?” Thư Tình khẽ nghiêng người.“Cô có thể dùng cách khác.” Hoắc Vân Thành nói.“Còn cách nào khác tốt hơn hả?” Thư Tình xoa lông mày.Tình hình lúc nãy, Từ Uyển Nhi trăm phương ngàn kế hãm hại cô, mọi bằng chứng đều đang chống lại cô.Cô chỉ cần lấy một chiêu dị ứng này là có thể trực tiếp chứng minh mình chưa từng chạm vào chiếc nhẫn.Thư Tình không nghĩ còn có biện pháp nào tốt hơn.Hoắc Vân Thành nhìn cô thật sau, nhỏ giọng nói: “Cô có thể nhờ tôi giúp.”Gì, đây là biện pháp tốt hơn mà anh nói đó hả?Thư Tình không nói nên lời.Cô nhếch môi cười: “Dù sao cũng cảm ơn anh.”Thật ra, Hoắc Vân Thành bằng lòng tin tưởng cô, Thư Tình đã có chút cảm kích.Hoắc Vân Thâm mặt không biểu cảm, chỉ hừ lạnh một tiếng.Cô gái này làm anh khá kinh ngạc, ung dung bình tĩnh lại cực kỳ thông minh, hoàn toàn khác với những gì anh tưởng tượng.Hoắc Vân Thành trực tiếp đưa Thư Tình đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra thì tay cô chỉ bị dị ứng không có vấn đề gì nghiêm trọng nên đã kê cho Thư Tình một ống thuốc mỡ.Về đến nhà, Thư Tình và Hoắc Vân Thành vào phòng.“Tôi đi tắm.” Hoắc Vân Thâm cất bước đi về phía phòng tắm.Tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm truyền đến, Thư Tình ngồi trên sô pha, lấy ra thuốc mỡ bác sĩ vừa kê cho mình, cẩn thận bôi lên ngón tay.Dù chỉ bị dị ứng tầm thường nhưng vẫn có hơi ngứa.Bôi thuốc xong, Thư Tình đứng dậy, nhưng không ngờ lại vô tình đụng phải cằm của người ở phía trên.Rầm một tiếng, đầu cô đau đớn một hồi, Thư Tình ngẩng đầu lên, không biết từ khi nào Hoắc Vân Thâm đã đứng ở trước mặt cô.Thư Tình trợn to hai mắt: “Anh, anh đứng ở đây từ khi nào!”Dáng người cao thẳng của người đàn ông không biết khi nào đã xuất hiện bên cạnh Thư Tình, trên người anh chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng, hai cúc áo trước ngực mở toang lộ ra cơ bụng tám múi cường tráng.