Chương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối…
Chương 148
Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 148“Không sao là tốt rồi.” – Thấy vết thương của Thư Tình chỉ là vết thương ngoài da, gương mặt căng thẳng của Hoắc Vân Thành cũng giãn ra một chút.“Hôm nay đừng về công ty nữa, tôi đưa em về nhà nghỉ ngơi cho tốt.” – Hoắc Vân Thành lại bế Thư Tình lên xe, thấy Thư Tình không hề phản kháng, ánh mắt anh cũng hiền đi vài phần.Anh cúi đầu thắt dây an toàn cho Thư Tình, vừa định khởi động xe, đột nhiên nghe thấy tiếng nói nhàn nhạt của Thư Tình: “Hoắc Vân Thành, anh cảm thấy chuyện hôm nay là ngoài ý muốn à?”Thư Tình híp mắt lại, nói.Chuyện hôm nay rõ ràng không đơn giản là chuyện ngoài ý muốn.Thiết bị của Hoắc Thị mỗi năm đều được kiểm tra định kỳ, đèn treo của phòng studio đương nhiên cũng được nhân viên chuyên nghiệp tới kiểm tra, sao dễ rơi thế được?Hơn nữa vừa hay lại rơi trúng người cô?Rốt cuộc ai là người lén lút động tay động chân.Mới đầu Thư Tình nghĩ là Từ Uyển Nhi động tay động chân muốn hãm hại cô, nhưng nghĩ kĩ lại mới thấy, hôm nay cô lên sân khấu thị phạm là do Annie biểu hiện không tốt, là ý nghĩ nhất thời.Từ Uyển Nhi cũng không thể biết trước được.Mà hôm nay người vốn dĩ sẽ đứng ở vị trí đó chính là Annie và Thẩm Tuấn Ngôn.Lẽ nào có người cố ý nhắm vào Annie?Nhưng mà Annie mới từ Pháp đến, hẳn là sẽ không có ai hại cô ấy.Còn về Thẩm Tuấn Ngôn, anh ta có kẻ thù nào sao? Cho dù có người muốn gây khó dễ cho Thẩm Tuấn Ngôn, chắc cũng sẽ không chọn ra tay ở Hoắc Thị mới đúng chứ?Dù sao thì đây cũng là địa bàn của Hoắc Vân Thành, đắc tội Hoắc Vân Thành sẽ có hậu quả thế nào, ai cũng hiểu rõ.Thư Tình suy tư không thể hiểu nổi.Thư Tình nghĩ đến, đương nhiên Hoắc Vân Thành cũng đã nghĩ đến rồi.Đây tuyệt đối không phải chuyện ngoài ý muốn.Ánh mắt sâu xa dừng ở vết thương trên đùi Thư Tình, Hoắc Vân Thành trầm giọng nói, “Chuyện này tôi sẽ cho người đi điều tra rõ ràng.”Thư Tình gật đầu.Hoắc Vân Thành ôm Thư Tình đến bệnh viện, buổi quay quảng cáo cũng chỉ có thể dừng lại.Hôm nay Annie bị Thư Tình phê bình trước mặt nhiều người như vậy, trong lòng không vui, muốn đến chỗ Bruce tìm chút an ủi, lại nghe thấy Bruce nói, “Không biết vết thương của Thư Tình thế nào rồi, chúng ta đến bệnh viện thăm cô ấy đi.”Gì cơ?Đến bệnh viện thăm Thư Tình.Vẻ mặt Annie tối sầm.Vì sao Bruce lại quan tâm Thư Tình như vậy?Cô ấy kéo tay Bruce, hờn dỗi nói, “Honey, hôm nay người ta quay quảng cáo cả ngày, mệt chết đi được.”“Vậy sao, vậy em trở về nghỉ ngơi đi.” Bruce trầm giọng nói.
Chương 148
“Không sao là tốt rồi.” – Thấy vết thương của Thư Tình chỉ là vết thương ngoài da, gương mặt căng thẳng của Hoắc Vân Thành cũng giãn ra một chút.
“Hôm nay đừng về công ty nữa, tôi đưa em về nhà nghỉ ngơi cho tốt.” – Hoắc Vân Thành lại bế Thư Tình lên xe, thấy Thư Tình không hề phản kháng, ánh mắt anh cũng hiền đi vài phần.
Anh cúi đầu thắt dây an toàn cho Thư Tình, vừa định khởi động xe, đột nhiên nghe thấy tiếng nói nhàn nhạt của Thư Tình: “Hoắc Vân Thành, anh cảm thấy chuyện hôm nay là ngoài ý muốn à?”
Thư Tình híp mắt lại, nói.
Chuyện hôm nay rõ ràng không đơn giản là chuyện ngoài ý muốn.
Thiết bị của Hoắc Thị mỗi năm đều được kiểm tra định kỳ, đèn treo của phòng studio đương nhiên cũng được nhân viên chuyên nghiệp tới kiểm tra, sao dễ rơi thế được?
Hơn nữa vừa hay lại rơi trúng người cô?
Rốt cuộc ai là người lén lút động tay động chân.
Mới đầu Thư Tình nghĩ là Từ Uyển Nhi động tay động chân muốn hãm hại cô, nhưng nghĩ kĩ lại mới thấy, hôm nay cô lên sân khấu thị phạm là do Annie biểu hiện không tốt, là ý nghĩ nhất thời.
Từ Uyển Nhi cũng không thể biết trước được.
Mà hôm nay người vốn dĩ sẽ đứng ở vị trí đó chính là Annie và Thẩm Tuấn Ngôn.
Lẽ nào có người cố ý nhắm vào Annie?
Nhưng mà Annie mới từ Pháp đến, hẳn là sẽ không có ai hại cô ấy.
Còn về Thẩm Tuấn Ngôn, anh ta có kẻ thù nào sao? Cho dù có người muốn gây khó dễ cho Thẩm Tuấn Ngôn, chắc cũng sẽ không chọn ra tay ở Hoắc Thị mới đúng chứ?
Dù sao thì đây cũng là địa bàn của Hoắc Vân Thành, đắc tội Hoắc Vân Thành sẽ có hậu quả thế nào, ai cũng hiểu rõ.
Thư Tình suy tư không thể hiểu nổi.
Thư Tình nghĩ đến, đương nhiên Hoắc Vân Thành cũng đã nghĩ đến rồi.
Đây tuyệt đối không phải chuyện ngoài ý muốn.
Ánh mắt sâu xa dừng ở vết thương trên đùi Thư Tình, Hoắc Vân Thành trầm giọng nói, “Chuyện này tôi sẽ cho người đi điều tra rõ ràng.”
Thư Tình gật đầu.
Hoắc Vân Thành ôm Thư Tình đến bệnh viện, buổi quay quảng cáo cũng chỉ có thể dừng lại.
Hôm nay Annie bị Thư Tình phê bình trước mặt nhiều người như vậy, trong lòng không vui, muốn đến chỗ Bruce tìm chút an ủi, lại nghe thấy Bruce nói, “Không biết vết thương của Thư Tình thế nào rồi, chúng ta đến bệnh viện thăm cô ấy đi.”
Gì cơ?
Đến bệnh viện thăm Thư Tình.
Vẻ mặt Annie tối sầm.
Vì sao Bruce lại quan tâm Thư Tình như vậy?
Cô ấy kéo tay Bruce, hờn dỗi nói, “Honey, hôm nay người ta quay quảng cáo cả ngày, mệt chết đi được.”
“Vậy sao, vậy em trở về nghỉ ngơi đi.” Bruce trầm giọng nói.
Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ HônTác giả: Hà ĐằngTruyện Ngôn TìnhChương 1 Thành phố A, ga đường sắt cao tốc. Một người phụ nữ mặc quần jeans trắng xách hành lý bước ra. Cô có vẻ ngoài thanh tú, mái tóc bồng bềnh hơi xoăn nhẹ xõa ra sau lưng, dưới hàng lông mày lá liễu là một đôi mắt hoa đào trong veo sáng ngời, mũi cao thẳng, đôi môi như anh đào, cho dù ngước mặt lên trời cũng khiến người ta không thể rời mắt. “Xin chào, cô chính là Thư tiểu thư đúng không? Tôi là tài xế của Hoắc gia.” Thư Tình gật đầu, cô không chút để ý theo tài xế lên xe, cả người lộ ra vẻ mệt mỏi. Xe rời khỏi ga đường sắt cao tốc, trên đường, tài xế không nhịn được nhìn về phía người phụ nữ đang nhắm mắt phía sau qua gương chiếu hậu. Đây là vị hôn thê của Hoắc tổng. Hoắc Vân Thành là ai? Là tổng tài của Hoắc Thị, năm ấy hai mươi mốt tuổi, nhưng là một người mạnh mẽ vang dội, thủ đoạn cao minh, trong giới thương nghiệp không ai không sợ. Nói đến cũng thật buồn cười, nhiều năm trước Hoắc lão gia tử vậy mà lại lập hôn ước cho Hoắc Vân Thành, mà đối tượng kết hôn lại không có bối… Chương 148“Không sao là tốt rồi.” – Thấy vết thương của Thư Tình chỉ là vết thương ngoài da, gương mặt căng thẳng của Hoắc Vân Thành cũng giãn ra một chút.“Hôm nay đừng về công ty nữa, tôi đưa em về nhà nghỉ ngơi cho tốt.” – Hoắc Vân Thành lại bế Thư Tình lên xe, thấy Thư Tình không hề phản kháng, ánh mắt anh cũng hiền đi vài phần.Anh cúi đầu thắt dây an toàn cho Thư Tình, vừa định khởi động xe, đột nhiên nghe thấy tiếng nói nhàn nhạt của Thư Tình: “Hoắc Vân Thành, anh cảm thấy chuyện hôm nay là ngoài ý muốn à?”Thư Tình híp mắt lại, nói.Chuyện hôm nay rõ ràng không đơn giản là chuyện ngoài ý muốn.Thiết bị của Hoắc Thị mỗi năm đều được kiểm tra định kỳ, đèn treo của phòng studio đương nhiên cũng được nhân viên chuyên nghiệp tới kiểm tra, sao dễ rơi thế được?Hơn nữa vừa hay lại rơi trúng người cô?Rốt cuộc ai là người lén lút động tay động chân.Mới đầu Thư Tình nghĩ là Từ Uyển Nhi động tay động chân muốn hãm hại cô, nhưng nghĩ kĩ lại mới thấy, hôm nay cô lên sân khấu thị phạm là do Annie biểu hiện không tốt, là ý nghĩ nhất thời.Từ Uyển Nhi cũng không thể biết trước được.Mà hôm nay người vốn dĩ sẽ đứng ở vị trí đó chính là Annie và Thẩm Tuấn Ngôn.Lẽ nào có người cố ý nhắm vào Annie?Nhưng mà Annie mới từ Pháp đến, hẳn là sẽ không có ai hại cô ấy.Còn về Thẩm Tuấn Ngôn, anh ta có kẻ thù nào sao? Cho dù có người muốn gây khó dễ cho Thẩm Tuấn Ngôn, chắc cũng sẽ không chọn ra tay ở Hoắc Thị mới đúng chứ?Dù sao thì đây cũng là địa bàn của Hoắc Vân Thành, đắc tội Hoắc Vân Thành sẽ có hậu quả thế nào, ai cũng hiểu rõ.Thư Tình suy tư không thể hiểu nổi.Thư Tình nghĩ đến, đương nhiên Hoắc Vân Thành cũng đã nghĩ đến rồi.Đây tuyệt đối không phải chuyện ngoài ý muốn.Ánh mắt sâu xa dừng ở vết thương trên đùi Thư Tình, Hoắc Vân Thành trầm giọng nói, “Chuyện này tôi sẽ cho người đi điều tra rõ ràng.”Thư Tình gật đầu.Hoắc Vân Thành ôm Thư Tình đến bệnh viện, buổi quay quảng cáo cũng chỉ có thể dừng lại.Hôm nay Annie bị Thư Tình phê bình trước mặt nhiều người như vậy, trong lòng không vui, muốn đến chỗ Bruce tìm chút an ủi, lại nghe thấy Bruce nói, “Không biết vết thương của Thư Tình thế nào rồi, chúng ta đến bệnh viện thăm cô ấy đi.”Gì cơ?Đến bệnh viện thăm Thư Tình.Vẻ mặt Annie tối sầm.Vì sao Bruce lại quan tâm Thư Tình như vậy?Cô ấy kéo tay Bruce, hờn dỗi nói, “Honey, hôm nay người ta quay quảng cáo cả ngày, mệt chết đi được.”“Vậy sao, vậy em trở về nghỉ ngơi đi.” Bruce trầm giọng nói.