CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…

Chương 148

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 148Cho nên Hạ Tiểu Thi hỏi như vậy, Trương Nhị Lang nói với vẻ mặt kiên định: “Không sai.” Hắn ta luôn coi Ly tỷ là tỷ tỷ, đương nhiên sẽ bảo vệ tỷ ấy, vấn đề này căn bản không cần nghĩ.Hạ Tiểu Thi nghe xong thì lảo đảo, vẻ mặt chịu đả kích sâu sắc: “Vậy ta phải làm sao?”Trương Nhị Lang nhíu mày, đối với Hạ Tiểu Thi này, ấn tượng của hắn ta trước đây không tệ, nhưng bây giờ hắn ta là chán ghét từ tận đáy lòng.Nói mấy lời kỳ quặc với hắn ta thì thôi đi, còn bắt nạt Ly tỷ, thật sự quá đáng ghét rồi.Sau này hắn ta tìm thê tử nhất định phải lau sạch mắt, không thể tìm nữ nhân đáng ghét như này.“Con gái của Hạ gia các người là không gả đi được hay là làm sao? Chạy tới Trương gia của ta ăn vạ?”Đây là giọng của Trương Trần Thị truyền từ cửa vào, cái giọng phải nói là đầy nội lực.Mọi người quay đầu nhìn thì thấy Trương Trần Thị hùng hổ chạy vào.Rõ ràng là nghe nói ở đây xảy ra chuyện, lúc này mới vội vàng chạy tới.Thở hổn hển chạy tới trước mặt Lưu Ly, thấy Lưu Ly không sao, Trương Trần Thị lúc này mới thở phào.Sau đó, hai tay chống hông, mở miệng mắng Hạ Trương Thị: “Trương Tiểu Trúc, bà còn biết xấu hổ không? Nhà bà tới cửa nói chuyện cưới gả ta không đồng ý, bà còn muốn bám lấy Nhị Lang nhà ta muốn cưỡng ép gả con gái chắc, thiên hạ này còn không có chuyện không biết liêm xỉ như vậy đâu.”Trương Trần Thị vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt.Mới đầu, bọn họ còn tò mò Hạ Tiểu Thi này sao lại chạy tới thôn Đại Vĩ.Thì ra, trong này còn có chuyện như này.Ngay cả Trương Nhị Lang cũng sững người, rõ ràng hắn ta là thật sự không biết có chuyện này.Thì ra Trương Nhị Lang từng ở trong trấn giúp Hạ Tiểu Thi đuổi đi lưu manh muốn bắt nạt nàng ta, từ đó về sau Hạ Tiểu Thi thầm thương Trương Nhị Lang.Về sau Hạ Tiểu Thi cũng tạo ra vài lần ngẫu nhiên gặp được Trương Nhị Lang, chỉ đáng tiếc Trương Nhị Lang ở trong chuyện này vốn là tên đầu gỗ, cho nên căn bản không nhận ra các loại ám thị bày tỏ của Hạ Tiểu Thi.Thậm chí, ở trong ấn tượng của Trương Nhị Lang, Hạ Tiểu Thi không khác gì với người thôn lân cận quen mắt khác.Gia cảnh của nhà Trương Nhị Lang là khá giả trong tám thôn năm dặm quanh đây, cộng thêm Hạ Tiểu Thi là con gái duy nhất trong nhà, lại rất được cưng chiều, vì vậy nàng ta thích Trương Nhị Lang muốn gả cho Trương Nhị Lang, người của Hạ gia đương nhiên sẽ không phản đối, còn kéo bà mai tới Trương gia, muốn gắn kết hôn duyên của hai nhà.Tuy nhiên, đối với Hạ Tiểu Thi, Trương Trần Thị là xem thường.Trước tiên không nói Hạ Tiểu Thi là kiểu người được chiều mà lớn lên căn bản không biết làm việc, cho dù biết làm việc, Hạ Tiểu Thi được chiều mà lớn lên kia tính cách cũng khó tránh kiêu ngạo.Trương Trần Thị đã chịu thiệt không làm được gì con dâu cả rồi, thê tử của lão nhị đương nhiên sẽ không tùy tiện mà quyết định.Cũng vì vậy, Trương Trần Thị trực tiếp từ chối mối hôn sự này, cũng không nhắc tới với Trương Nhị Lang, lúc này mới có những lời mắng mỏ như này của Trương Trần Thị.Hạ Trương Thị không ngờ Trương Trần Thị không nể mặt người khác như vậy, trực tiếp nói ra những lời khó nghe như thế, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, rất khó coi.Nhưng chuyện hôn sự của con cái, bọn họ là nhà gái, trong chuyện này quả thật rất không biết xấu hổ, cũng không thể phản bác, dù sao bọn họ thật sự không thể làm ra chuyện cưỡng ép gả được.

CHƯƠNG 148

Cho nên Hạ Tiểu Thi hỏi như vậy, Trương Nhị Lang nói với vẻ mặt kiên định: “Không sai.” Hắn ta luôn coi Ly tỷ là tỷ tỷ, đương nhiên sẽ bảo vệ tỷ ấy, vấn đề này căn bản không cần nghĩ.

Hạ Tiểu Thi nghe xong thì lảo đảo, vẻ mặt chịu đả kích sâu sắc: “Vậy ta phải làm sao?”

Trương Nhị Lang nhíu mày, đối với Hạ Tiểu Thi này, ấn tượng của hắn ta trước đây không tệ, nhưng bây giờ hắn ta là chán ghét từ tận đáy lòng.

Nói mấy lời kỳ quặc với hắn ta thì thôi đi, còn bắt nạt Ly tỷ, thật sự quá đáng ghét rồi.

Sau này hắn ta tìm thê tử nhất định phải lau sạch mắt, không thể tìm nữ nhân đáng ghét như này.

“Con gái của Hạ gia các người là không gả đi được hay là làm sao? Chạy tới Trương gia của ta ăn vạ?”

Đây là giọng của Trương Trần Thị truyền từ cửa vào, cái giọng phải nói là đầy nội lực.

Mọi người quay đầu nhìn thì thấy Trương Trần Thị hùng hổ chạy vào.

Rõ ràng là nghe nói ở đây xảy ra chuyện, lúc này mới vội vàng chạy tới.

Thở hổn hển chạy tới trước mặt Lưu Ly, thấy Lưu Ly không sao, Trương Trần Thị lúc này mới thở phào.

Sau đó, hai tay chống hông, mở miệng mắng Hạ Trương Thị: “Trương Tiểu Trúc, bà còn biết xấu hổ không? Nhà bà tới cửa nói chuyện cưới gả ta không đồng ý, bà còn muốn bám lấy Nhị Lang nhà ta muốn cưỡng ép gả con gái chắc, thiên hạ này còn không có chuyện không biết liêm xỉ như vậy đâu.”

Trương Trần Thị vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Mới đầu, bọn họ còn tò mò Hạ Tiểu Thi này sao lại chạy tới thôn Đại Vĩ.

Thì ra, trong này còn có chuyện như này.

Ngay cả Trương Nhị Lang cũng sững người, rõ ràng hắn ta là thật sự không biết có chuyện này.

Thì ra Trương Nhị Lang từng ở trong trấn giúp Hạ Tiểu Thi đuổi đi lưu manh muốn bắt nạt nàng ta, từ đó về sau Hạ Tiểu Thi thầm thương Trương Nhị Lang.

Về sau Hạ Tiểu Thi cũng tạo ra vài lần ngẫu nhiên gặp được Trương Nhị Lang, chỉ đáng tiếc Trương Nhị Lang ở trong chuyện này vốn là tên đầu gỗ, cho nên căn bản không nhận ra các loại ám thị bày tỏ của Hạ Tiểu Thi.

Thậm chí, ở trong ấn tượng của Trương Nhị Lang, Hạ Tiểu Thi không khác gì với người thôn lân cận quen mắt khác.

Gia cảnh của nhà Trương Nhị Lang là khá giả trong tám thôn năm dặm quanh đây, cộng thêm Hạ Tiểu Thi là con gái duy nhất trong nhà, lại rất được cưng chiều, vì vậy nàng ta thích Trương Nhị Lang muốn gả cho Trương Nhị Lang, người của Hạ gia đương nhiên sẽ không phản đối, còn kéo bà mai tới Trương gia, muốn gắn kết hôn duyên của hai nhà.

Tuy nhiên, đối với Hạ Tiểu Thi, Trương Trần Thị là xem thường.

Trước tiên không nói Hạ Tiểu Thi là kiểu người được chiều mà lớn lên căn bản không biết làm việc, cho dù biết làm việc, Hạ Tiểu Thi được chiều mà lớn lên kia tính cách cũng khó tránh kiêu ngạo.

Trương Trần Thị đã chịu thiệt không làm được gì con dâu cả rồi, thê tử của lão nhị đương nhiên sẽ không tùy tiện mà quyết định.

Cũng vì vậy, Trương Trần Thị trực tiếp từ chối mối hôn sự này, cũng không nhắc tới với Trương Nhị Lang, lúc này mới có những lời mắng mỏ như này của Trương Trần Thị.

Hạ Trương Thị không ngờ Trương Trần Thị không nể mặt người khác như vậy, trực tiếp nói ra những lời khó nghe như thế, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, rất khó coi.

Nhưng chuyện hôn sự của con cái, bọn họ là nhà gái, trong chuyện này quả thật rất không biết xấu hổ, cũng không thể phản bác, dù sao bọn họ thật sự không thể làm ra chuyện cưỡng ép gả được.

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 148Cho nên Hạ Tiểu Thi hỏi như vậy, Trương Nhị Lang nói với vẻ mặt kiên định: “Không sai.” Hắn ta luôn coi Ly tỷ là tỷ tỷ, đương nhiên sẽ bảo vệ tỷ ấy, vấn đề này căn bản không cần nghĩ.Hạ Tiểu Thi nghe xong thì lảo đảo, vẻ mặt chịu đả kích sâu sắc: “Vậy ta phải làm sao?”Trương Nhị Lang nhíu mày, đối với Hạ Tiểu Thi này, ấn tượng của hắn ta trước đây không tệ, nhưng bây giờ hắn ta là chán ghét từ tận đáy lòng.Nói mấy lời kỳ quặc với hắn ta thì thôi đi, còn bắt nạt Ly tỷ, thật sự quá đáng ghét rồi.Sau này hắn ta tìm thê tử nhất định phải lau sạch mắt, không thể tìm nữ nhân đáng ghét như này.“Con gái của Hạ gia các người là không gả đi được hay là làm sao? Chạy tới Trương gia của ta ăn vạ?”Đây là giọng của Trương Trần Thị truyền từ cửa vào, cái giọng phải nói là đầy nội lực.Mọi người quay đầu nhìn thì thấy Trương Trần Thị hùng hổ chạy vào.Rõ ràng là nghe nói ở đây xảy ra chuyện, lúc này mới vội vàng chạy tới.Thở hổn hển chạy tới trước mặt Lưu Ly, thấy Lưu Ly không sao, Trương Trần Thị lúc này mới thở phào.Sau đó, hai tay chống hông, mở miệng mắng Hạ Trương Thị: “Trương Tiểu Trúc, bà còn biết xấu hổ không? Nhà bà tới cửa nói chuyện cưới gả ta không đồng ý, bà còn muốn bám lấy Nhị Lang nhà ta muốn cưỡng ép gả con gái chắc, thiên hạ này còn không có chuyện không biết liêm xỉ như vậy đâu.”Trương Trần Thị vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt.Mới đầu, bọn họ còn tò mò Hạ Tiểu Thi này sao lại chạy tới thôn Đại Vĩ.Thì ra, trong này còn có chuyện như này.Ngay cả Trương Nhị Lang cũng sững người, rõ ràng hắn ta là thật sự không biết có chuyện này.Thì ra Trương Nhị Lang từng ở trong trấn giúp Hạ Tiểu Thi đuổi đi lưu manh muốn bắt nạt nàng ta, từ đó về sau Hạ Tiểu Thi thầm thương Trương Nhị Lang.Về sau Hạ Tiểu Thi cũng tạo ra vài lần ngẫu nhiên gặp được Trương Nhị Lang, chỉ đáng tiếc Trương Nhị Lang ở trong chuyện này vốn là tên đầu gỗ, cho nên căn bản không nhận ra các loại ám thị bày tỏ của Hạ Tiểu Thi.Thậm chí, ở trong ấn tượng của Trương Nhị Lang, Hạ Tiểu Thi không khác gì với người thôn lân cận quen mắt khác.Gia cảnh của nhà Trương Nhị Lang là khá giả trong tám thôn năm dặm quanh đây, cộng thêm Hạ Tiểu Thi là con gái duy nhất trong nhà, lại rất được cưng chiều, vì vậy nàng ta thích Trương Nhị Lang muốn gả cho Trương Nhị Lang, người của Hạ gia đương nhiên sẽ không phản đối, còn kéo bà mai tới Trương gia, muốn gắn kết hôn duyên của hai nhà.Tuy nhiên, đối với Hạ Tiểu Thi, Trương Trần Thị là xem thường.Trước tiên không nói Hạ Tiểu Thi là kiểu người được chiều mà lớn lên căn bản không biết làm việc, cho dù biết làm việc, Hạ Tiểu Thi được chiều mà lớn lên kia tính cách cũng khó tránh kiêu ngạo.Trương Trần Thị đã chịu thiệt không làm được gì con dâu cả rồi, thê tử của lão nhị đương nhiên sẽ không tùy tiện mà quyết định.Cũng vì vậy, Trương Trần Thị trực tiếp từ chối mối hôn sự này, cũng không nhắc tới với Trương Nhị Lang, lúc này mới có những lời mắng mỏ như này của Trương Trần Thị.Hạ Trương Thị không ngờ Trương Trần Thị không nể mặt người khác như vậy, trực tiếp nói ra những lời khó nghe như thế, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, rất khó coi.Nhưng chuyện hôn sự của con cái, bọn họ là nhà gái, trong chuyện này quả thật rất không biết xấu hổ, cũng không thể phản bác, dù sao bọn họ thật sự không thể làm ra chuyện cưỡng ép gả được.

Chương 148