CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 150
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 150Trương Trần Thị mở hỏa lực, thật sự không hề nể mặt của người Hạ gia, sắc mặt của Hạ Trương Thị vì tức giận mà lúc xanh lúc trắng, mà mấy nam nhân của Hạ gia càng tức đến đỏ mặt tía tai.Một nam nhân vóc dáng cao lớn xông tới, tức giận gầm lên: “Dám bắt nạt muội muội của ta, liều với các người.”Những nam nhân khác của Hạ gia cũng tức điên, tất cả đều xông lên.Trương Nhị Lang muốn đi cản, nhưng một mình thì làm sao cản được một đám người, ngay lập tức, nắm đấm của nam nhân Hạ gia đánh vào người Trương Trần Thị.Mà lúc này, người của thôn Trần gia làm việc đằng sau ngôi nhà lá nghe thấy động tĩnh, cũng lũ lượt bỏ việc trong tay xuống mà chạy tới.Lão Trần thấy Trương Trần Thị bị người ta vây đánh, lập tức kêu con cháu của thôn Trần gia đi tới giúp.Thôn dân của thôn Đại Vĩ đều ngây ra nhìn, không biết người của thôn Trần Gia này sao lại giúp Trương Trần Thị.Người của thôn Trần gia đông, cục diện nhất thời được khống chế.Lão Trần vào lúc này đi tới bên cạnh Lưu Ly, hỏi với vẻ quan tâm: “Chủ nhà, cô không sao chứ?”Lão Trần nhất thời sốt ruột, ngược lại quên mất chuyện phải giữ bí mật.Mọi người vốn chú ý tới lão Trần, vừa nghe một tiếng chủ nhà này của lão Trần, ai nấy đều mang vẻ khó tin nhìn Lưu Ly.“Không phải căn nhà phía sau là của Lưu Ly đấy chứ?”“Chuyện này sao có thể? Cô ta lấy đâu ra số tiền này chứ?”“Nhưng nếu không phải như vậy, lão Trần này sao lại gọi cô ta là chủ nhà?”Lão Trần thấy mình làm hỏng chuyện, sắc mặt có hơi khó coi, trong ánh mắt nhìn Lưu Ly mang theo sự áy náy: “Ta… chuyện này…”Lão Trần muốn giải thích, ông ta là quá khẩn trương.Tuy trước đó quả thật có thành kiến đối với Lưu Ly nhưng trước tiên không nói chuyện mẹ của Đại Tráng được cô chữa khỏi, chỉ nói những ngày tiếp xúc với Lưu Ly, cũng khiến ông ta thật sự quan tâm đứa trẻ này.Lưu Ly xua tay, cô không để tâm.Sự việc sớm muộn gì cũng có ngày bị lộ, sớm hay muộn cũng không khác nhau quá lớn.Trước đó cô bảo giấu, cũng chẳng qua là để tránh rắc rối không cần thiết.Nhưng bây giờ cô cũng hiểu rồi, cô cho dù không gây rắc rối, vẫn sẽ có các loại rắc rối tìm tới cửa.Chuyện trước mắt cô làm sao không rõ ánh mắt của mọi người ngày hôm nay tại sao lại kỳ lạ như vậy chứ? E là không biết từ khi nào, trong thôn có lời đồn về cô và Trương Nhị Lang rồi.Ha, cô ngược lại muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai nói nhảm như vậy.Dưới ánh mắt của mọi người, Lưu Ly bước lên.Sau đó, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người.Cuối cùng, ánh mắt lạnh lùng dừng ở trên người Hạ Trương Thị.Bị ánh mắt này nhìn, Hạ Trương Thị bỗng run nhẹ.Nhưng nghĩ tới việc mình ở trước mặt một nữ nhân danh tiếng sớm đã nát bét mà e sợ, sắc mặt của Hạ Trương Thị trở nên khó coi.
CHƯƠNG 150
Trương Trần Thị mở hỏa lực, thật sự không hề nể mặt của người Hạ gia, sắc mặt của Hạ Trương Thị vì tức giận mà lúc xanh lúc trắng, mà mấy nam nhân của Hạ gia càng tức đến đỏ mặt tía tai.
Một nam nhân vóc dáng cao lớn xông tới, tức giận gầm lên: “Dám bắt nạt muội muội của ta, liều với các người.”
Những nam nhân khác của Hạ gia cũng tức điên, tất cả đều xông lên.
Trương Nhị Lang muốn đi cản, nhưng một mình thì làm sao cản được một đám người, ngay lập tức, nắm đấm của nam nhân Hạ gia đánh vào người Trương Trần Thị.
Mà lúc này, người của thôn Trần gia làm việc đằng sau ngôi nhà lá nghe thấy động tĩnh, cũng lũ lượt bỏ việc trong tay xuống mà chạy tới.
Lão Trần thấy Trương Trần Thị bị người ta vây đánh, lập tức kêu con cháu của thôn Trần gia đi tới giúp.
Thôn dân của thôn Đại Vĩ đều ngây ra nhìn, không biết người của thôn Trần Gia này sao lại giúp Trương Trần Thị.
Người của thôn Trần gia đông, cục diện nhất thời được khống chế.
Lão Trần vào lúc này đi tới bên cạnh Lưu Ly, hỏi với vẻ quan tâm: “Chủ nhà, cô không sao chứ?”
Lão Trần nhất thời sốt ruột, ngược lại quên mất chuyện phải giữ bí mật.
Mọi người vốn chú ý tới lão Trần, vừa nghe một tiếng chủ nhà này của lão Trần, ai nấy đều mang vẻ khó tin nhìn Lưu Ly.
“Không phải căn nhà phía sau là của Lưu Ly đấy chứ?”
“Chuyện này sao có thể? Cô ta lấy đâu ra số tiền này chứ?”
“Nhưng nếu không phải như vậy, lão Trần này sao lại gọi cô ta là chủ nhà?”
Lão Trần thấy mình làm hỏng chuyện, sắc mặt có hơi khó coi, trong ánh mắt nhìn Lưu Ly mang theo sự áy náy: “Ta… chuyện này…”
Lão Trần muốn giải thích, ông ta là quá khẩn trương.
Tuy trước đó quả thật có thành kiến đối với Lưu Ly nhưng trước tiên không nói chuyện mẹ của Đại Tráng được cô chữa khỏi, chỉ nói những ngày tiếp xúc với Lưu Ly, cũng khiến ông ta thật sự quan tâm đứa trẻ này.
Lưu Ly xua tay, cô không để tâm.
Sự việc sớm muộn gì cũng có ngày bị lộ, sớm hay muộn cũng không khác nhau quá lớn.
Trước đó cô bảo giấu, cũng chẳng qua là để tránh rắc rối không cần thiết.
Nhưng bây giờ cô cũng hiểu rồi, cô cho dù không gây rắc rối, vẫn sẽ có các loại rắc rối tìm tới cửa.
Chuyện trước mắt cô làm sao không rõ ánh mắt của mọi người ngày hôm nay tại sao lại kỳ lạ như vậy chứ? E là không biết từ khi nào, trong thôn có lời đồn về cô và Trương Nhị Lang rồi.
Ha, cô ngược lại muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai nói nhảm như vậy.
Dưới ánh mắt của mọi người, Lưu Ly bước lên.
Sau đó, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người.
Cuối cùng, ánh mắt lạnh lùng dừng ở trên người Hạ Trương Thị.
Bị ánh mắt này nhìn, Hạ Trương Thị bỗng run nhẹ.
Nhưng nghĩ tới việc mình ở trước mặt một nữ nhân danh tiếng sớm đã nát bét mà e sợ, sắc mặt của Hạ Trương Thị trở nên khó coi.
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 150Trương Trần Thị mở hỏa lực, thật sự không hề nể mặt của người Hạ gia, sắc mặt của Hạ Trương Thị vì tức giận mà lúc xanh lúc trắng, mà mấy nam nhân của Hạ gia càng tức đến đỏ mặt tía tai.Một nam nhân vóc dáng cao lớn xông tới, tức giận gầm lên: “Dám bắt nạt muội muội của ta, liều với các người.”Những nam nhân khác của Hạ gia cũng tức điên, tất cả đều xông lên.Trương Nhị Lang muốn đi cản, nhưng một mình thì làm sao cản được một đám người, ngay lập tức, nắm đấm của nam nhân Hạ gia đánh vào người Trương Trần Thị.Mà lúc này, người của thôn Trần gia làm việc đằng sau ngôi nhà lá nghe thấy động tĩnh, cũng lũ lượt bỏ việc trong tay xuống mà chạy tới.Lão Trần thấy Trương Trần Thị bị người ta vây đánh, lập tức kêu con cháu của thôn Trần gia đi tới giúp.Thôn dân của thôn Đại Vĩ đều ngây ra nhìn, không biết người của thôn Trần Gia này sao lại giúp Trương Trần Thị.Người của thôn Trần gia đông, cục diện nhất thời được khống chế.Lão Trần vào lúc này đi tới bên cạnh Lưu Ly, hỏi với vẻ quan tâm: “Chủ nhà, cô không sao chứ?”Lão Trần nhất thời sốt ruột, ngược lại quên mất chuyện phải giữ bí mật.Mọi người vốn chú ý tới lão Trần, vừa nghe một tiếng chủ nhà này của lão Trần, ai nấy đều mang vẻ khó tin nhìn Lưu Ly.“Không phải căn nhà phía sau là của Lưu Ly đấy chứ?”“Chuyện này sao có thể? Cô ta lấy đâu ra số tiền này chứ?”“Nhưng nếu không phải như vậy, lão Trần này sao lại gọi cô ta là chủ nhà?”Lão Trần thấy mình làm hỏng chuyện, sắc mặt có hơi khó coi, trong ánh mắt nhìn Lưu Ly mang theo sự áy náy: “Ta… chuyện này…”Lão Trần muốn giải thích, ông ta là quá khẩn trương.Tuy trước đó quả thật có thành kiến đối với Lưu Ly nhưng trước tiên không nói chuyện mẹ của Đại Tráng được cô chữa khỏi, chỉ nói những ngày tiếp xúc với Lưu Ly, cũng khiến ông ta thật sự quan tâm đứa trẻ này.Lưu Ly xua tay, cô không để tâm.Sự việc sớm muộn gì cũng có ngày bị lộ, sớm hay muộn cũng không khác nhau quá lớn.Trước đó cô bảo giấu, cũng chẳng qua là để tránh rắc rối không cần thiết.Nhưng bây giờ cô cũng hiểu rồi, cô cho dù không gây rắc rối, vẫn sẽ có các loại rắc rối tìm tới cửa.Chuyện trước mắt cô làm sao không rõ ánh mắt của mọi người ngày hôm nay tại sao lại kỳ lạ như vậy chứ? E là không biết từ khi nào, trong thôn có lời đồn về cô và Trương Nhị Lang rồi.Ha, cô ngược lại muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai nói nhảm như vậy.Dưới ánh mắt của mọi người, Lưu Ly bước lên.Sau đó, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người.Cuối cùng, ánh mắt lạnh lùng dừng ở trên người Hạ Trương Thị.Bị ánh mắt này nhìn, Hạ Trương Thị bỗng run nhẹ.Nhưng nghĩ tới việc mình ở trước mặt một nữ nhân danh tiếng sớm đã nát bét mà e sợ, sắc mặt của Hạ Trương Thị trở nên khó coi.