CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 157
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 157Lời của Trương Cao Ân còn chưa nói hết, có chút kiêng kỵ nhìn Cố Tại Ngôn và Bình Bình Yên Yên đứng ở bên cạnh hắn, cuối cùng đã dừng lời muốn nói phía sau lại.Lưu Ly: “…” Cô bây giờ nói lời vừa rồi của Cố Tại Ngôn là nói linh tinh, còn kịp không?Nhưng nếu bị hỏi Cố Tại Ngôn sao lại ở nhà cô, cô phải giải thích thế nào?Lưu Ly đau đầu, muốn giật tóc, muốn hét lên.Tại sao lại bắt cô xử lý loại vấn đề này? Cô thà tiếp tục đôi co với Hạ Trương Thị và gọa phụ Lê còn hơn.Trương Cao Ân không có chú ý tới thần sắc gần như muốn phát điên đó của Lưu Ly, mà cẩn thận đánh giá Cố Tại Ngôn.Mới đầu, đối với thân phận của Cố Tại Ngôn Trương Cao Ân vẫn có chút nghi ngờ, dù sao Lưu Ly từng nói cha của bọn trẻ đã chết.Nhưng khi Trương Cao Ân nhìn nửa gương mặt chưa bị hủy đó của Cố Tại Ngôn, lại nhìn gương mặt bởi vì dạo gần ăn uống tốt mà không gầy gò thiếu dinh dưỡng như trước của Bình Bình thì không nghi ngờ nữa.Tuy Bình Bình hiện nay vẫn có hơi gầy gò vàng vọt, nhưng cũng thấp thoáng có thể nhìn ra được có vài phần giống với nam nhân này.Ngay cả ánh mắt đó, cũng gần như được đúc ra.Huống chi, Ly từng nói những bản lĩnh mà cô biết là cha của bọn trẻ cho người dạy, trước đó ông ta còn nghĩ cha của bọn trẻ là người như nào, hiện nay nhìn khí độ này, quả nhiên bất phàm.Người như này nhất định có thân phận không đơn giản, dạy Ly chút gì đó cũng là điều rất bình thường.Còn việc tại sao Ly nói cha của bọn trẻ chết rồi, đoán chắc giữa hai phu thê này xảy ra mâu thuẫn gì đó nên nói không chuẩn xác.Huống chi, mấy năm nay cha của bọn trẻ cũng không xuất hiện, bây giờ mới xuất hiện, trong lòng Ly có oán khí cũng là điều bình thường.Nghĩ như vậy, cũng không đợi Lưu Ly trả lời, Trương Cao Ân bèn nói: “Ly à, sự việc ta cũng đã biết rồi, không làm phiền phu thê hai người nữa, giữa phu thê trẻ với nhau không có gì không bỏ qua được, ta hôm khác lại tới.”Nói xong, Trương Cao Ân không đợi Lưu Ly mở miệng, xoay người đi ra bên ngoài.Lưu Ly: “…”Không phải, trưởng thôn biết gì rồi?Còn nữa, phu thê gì chứ? Trong này có phải có hiểu lầm gì không?Trương Trần Thị và Trương Nhị Lang bây giờ cũng rất nghi ngờ, trong đầu có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng lời của trưởng thôn cũng đã nhắc nhở bọn họ.Lúc này bọn họ cũng thật sự không nên ở đây làm phiền gia đình bọn họ.Vì vậy, Trương Trần Thị cũng tạm biệt với Lưu Ly, trước khi đi Trương Trần Thị còn nói với vẻ trịnh trọng: “Ly, chuyện ngày hôm nay là nhà ta gây ra, chuyện này ta nhất định cho cháu một lời giải thích hợp lý.”Khi Trương Trần Thị nói lời này, trong mắt có sự quyết tâm chưa từng có.Trong đầu của Lưu Ly lúc này có thể nói là ở trong trạng thái mơ hồ, đương nhiên không phát hiện sự khác biệt trong ánh mắt của Trương Trần Thị, chỉ có thể giương mắt tiễn Trương Trần Thị đi.
CHƯƠNG 157
Lời của Trương Cao Ân còn chưa nói hết, có chút kiêng kỵ nhìn Cố Tại Ngôn và Bình Bình Yên Yên đứng ở bên cạnh hắn, cuối cùng đã dừng lời muốn nói phía sau lại.
Lưu Ly: “…” Cô bây giờ nói lời vừa rồi của Cố Tại Ngôn là nói linh tinh, còn kịp không?
Nhưng nếu bị hỏi Cố Tại Ngôn sao lại ở nhà cô, cô phải giải thích thế nào?
Lưu Ly đau đầu, muốn giật tóc, muốn hét lên.
Tại sao lại bắt cô xử lý loại vấn đề này? Cô thà tiếp tục đôi co với Hạ Trương Thị và gọa phụ Lê còn hơn.
Trương Cao Ân không có chú ý tới thần sắc gần như muốn phát điên đó của Lưu Ly, mà cẩn thận đánh giá Cố Tại Ngôn.
Mới đầu, đối với thân phận của Cố Tại Ngôn Trương Cao Ân vẫn có chút nghi ngờ, dù sao Lưu Ly từng nói cha của bọn trẻ đã chết.
Nhưng khi Trương Cao Ân nhìn nửa gương mặt chưa bị hủy đó của Cố Tại Ngôn, lại nhìn gương mặt bởi vì dạo gần ăn uống tốt mà không gầy gò thiếu dinh dưỡng như trước của Bình Bình thì không nghi ngờ nữa.
Tuy Bình Bình hiện nay vẫn có hơi gầy gò vàng vọt, nhưng cũng thấp thoáng có thể nhìn ra được có vài phần giống với nam nhân này.
Ngay cả ánh mắt đó, cũng gần như được đúc ra.
Huống chi, Ly từng nói những bản lĩnh mà cô biết là cha của bọn trẻ cho người dạy, trước đó ông ta còn nghĩ cha của bọn trẻ là người như nào, hiện nay nhìn khí độ này, quả nhiên bất phàm.
Người như này nhất định có thân phận không đơn giản, dạy Ly chút gì đó cũng là điều rất bình thường.
Còn việc tại sao Ly nói cha của bọn trẻ chết rồi, đoán chắc giữa hai phu thê này xảy ra mâu thuẫn gì đó nên nói không chuẩn xác.
Huống chi, mấy năm nay cha của bọn trẻ cũng không xuất hiện, bây giờ mới xuất hiện, trong lòng Ly có oán khí cũng là điều bình thường.
Nghĩ như vậy, cũng không đợi Lưu Ly trả lời, Trương Cao Ân bèn nói: “Ly à, sự việc ta cũng đã biết rồi, không làm phiền phu thê hai người nữa, giữa phu thê trẻ với nhau không có gì không bỏ qua được, ta hôm khác lại tới.”
Nói xong, Trương Cao Ân không đợi Lưu Ly mở miệng, xoay người đi ra bên ngoài.
Lưu Ly: “…”
Không phải, trưởng thôn biết gì rồi?
Còn nữa, phu thê gì chứ? Trong này có phải có hiểu lầm gì không?
Trương Trần Thị và Trương Nhị Lang bây giờ cũng rất nghi ngờ, trong đầu có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng lời của trưởng thôn cũng đã nhắc nhở bọn họ.
Lúc này bọn họ cũng thật sự không nên ở đây làm phiền gia đình bọn họ.
Vì vậy, Trương Trần Thị cũng tạm biệt với Lưu Ly, trước khi đi Trương Trần Thị còn nói với vẻ trịnh trọng: “Ly, chuyện ngày hôm nay là nhà ta gây ra, chuyện này ta nhất định cho cháu một lời giải thích hợp lý.”
Khi Trương Trần Thị nói lời này, trong mắt có sự quyết tâm chưa từng có.
Trong đầu của Lưu Ly lúc này có thể nói là ở trong trạng thái mơ hồ, đương nhiên không phát hiện sự khác biệt trong ánh mắt của Trương Trần Thị, chỉ có thể giương mắt tiễn Trương Trần Thị đi.
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 157Lời của Trương Cao Ân còn chưa nói hết, có chút kiêng kỵ nhìn Cố Tại Ngôn và Bình Bình Yên Yên đứng ở bên cạnh hắn, cuối cùng đã dừng lời muốn nói phía sau lại.Lưu Ly: “…” Cô bây giờ nói lời vừa rồi của Cố Tại Ngôn là nói linh tinh, còn kịp không?Nhưng nếu bị hỏi Cố Tại Ngôn sao lại ở nhà cô, cô phải giải thích thế nào?Lưu Ly đau đầu, muốn giật tóc, muốn hét lên.Tại sao lại bắt cô xử lý loại vấn đề này? Cô thà tiếp tục đôi co với Hạ Trương Thị và gọa phụ Lê còn hơn.Trương Cao Ân không có chú ý tới thần sắc gần như muốn phát điên đó của Lưu Ly, mà cẩn thận đánh giá Cố Tại Ngôn.Mới đầu, đối với thân phận của Cố Tại Ngôn Trương Cao Ân vẫn có chút nghi ngờ, dù sao Lưu Ly từng nói cha của bọn trẻ đã chết.Nhưng khi Trương Cao Ân nhìn nửa gương mặt chưa bị hủy đó của Cố Tại Ngôn, lại nhìn gương mặt bởi vì dạo gần ăn uống tốt mà không gầy gò thiếu dinh dưỡng như trước của Bình Bình thì không nghi ngờ nữa.Tuy Bình Bình hiện nay vẫn có hơi gầy gò vàng vọt, nhưng cũng thấp thoáng có thể nhìn ra được có vài phần giống với nam nhân này.Ngay cả ánh mắt đó, cũng gần như được đúc ra.Huống chi, Ly từng nói những bản lĩnh mà cô biết là cha của bọn trẻ cho người dạy, trước đó ông ta còn nghĩ cha của bọn trẻ là người như nào, hiện nay nhìn khí độ này, quả nhiên bất phàm.Người như này nhất định có thân phận không đơn giản, dạy Ly chút gì đó cũng là điều rất bình thường.Còn việc tại sao Ly nói cha của bọn trẻ chết rồi, đoán chắc giữa hai phu thê này xảy ra mâu thuẫn gì đó nên nói không chuẩn xác.Huống chi, mấy năm nay cha của bọn trẻ cũng không xuất hiện, bây giờ mới xuất hiện, trong lòng Ly có oán khí cũng là điều bình thường.Nghĩ như vậy, cũng không đợi Lưu Ly trả lời, Trương Cao Ân bèn nói: “Ly à, sự việc ta cũng đã biết rồi, không làm phiền phu thê hai người nữa, giữa phu thê trẻ với nhau không có gì không bỏ qua được, ta hôm khác lại tới.”Nói xong, Trương Cao Ân không đợi Lưu Ly mở miệng, xoay người đi ra bên ngoài.Lưu Ly: “…”Không phải, trưởng thôn biết gì rồi?Còn nữa, phu thê gì chứ? Trong này có phải có hiểu lầm gì không?Trương Trần Thị và Trương Nhị Lang bây giờ cũng rất nghi ngờ, trong đầu có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng lời của trưởng thôn cũng đã nhắc nhở bọn họ.Lúc này bọn họ cũng thật sự không nên ở đây làm phiền gia đình bọn họ.Vì vậy, Trương Trần Thị cũng tạm biệt với Lưu Ly, trước khi đi Trương Trần Thị còn nói với vẻ trịnh trọng: “Ly, chuyện ngày hôm nay là nhà ta gây ra, chuyện này ta nhất định cho cháu một lời giải thích hợp lý.”Khi Trương Trần Thị nói lời này, trong mắt có sự quyết tâm chưa từng có.Trong đầu của Lưu Ly lúc này có thể nói là ở trong trạng thái mơ hồ, đương nhiên không phát hiện sự khác biệt trong ánh mắt của Trương Trần Thị, chỉ có thể giương mắt tiễn Trương Trần Thị đi.