CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…

Chương 212

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 212Mà người nhà họ Điệp, bởi vì biết chân của Trương Đại Lang có thể bị tàn phế, sợ bị Trương Đại Lang liên lụy, nên ngay trong đêm đã đi đến huyện lập án hòa ly, sáng sớm đã cho người đưa giấy hòa ly đến, hai bên hành động.Hành vi này, không phải ức h**p người quá đáng thì là cái gì?Nhưng, chuyện đã rơi xuống đầu, Trương Đại Lang còn muốn bỏ qua như vậy, khiến Lưu Ly vô cùng tức giận.Chuyện đã đến mức này, một người đàn bà như Điệp Trúc Lam thật sự đáng để Đại Lang ca bảo vệ như vậy sao?“Đại Lang ca, huynh thật sự muốn bỏ qua như vậy?” Lưu Ly đi về phía trước, nhìn Trương Đại Lang.Trương Đại Lang thấy Lưu Ly đến, vội vàng muốn từ trên giường ngồi dậy, nhưng lại bị giọng nói lạnh lùng của Lưu Ly cắt ngang: “Nếu như huynh muốn chân không có vấn đề gì, tốt nhất đừng cử động linh tinh.”Vừa nghe thấy câu này của Lưu Ly, Trương Đại Lang hoàn toàn không dám cử động nữa,“Lưu Ly, Đại Lang ca cảm ơn muội, nếu như không có muội….” Trương Đại Lang muốn nói cảm ơn Lưu Ly về chuyện cái chân của mình.Ngày hôm qua, hắn cảm thấy cuộc sống đã trở nên u tối.Dù sao người què làm việc bất tiện, làm gì cũng không bằng người khác.Mấy năm trước trong thôn có một người què vì không thể làm quá nhiều việc mà cuộc sống rất khốn khổ, buồn chán, cuối cùng đã chết vì đói.Lúc người trong thôn phát hiện ra qua mấy ngày rồi.Lúc làm hậu sự cho hắn, mọi người phát hiện, gia đình hắn không còn một hạt lương thực nào.Nên, khi biết được chân mình còn có thể khỏi, Trương Đại Lang thật sự vô cùng cảm kích Lưu Ly.Nhưng, không đợi Trương Đại Lang nói xong, Lưu Ly lại hỏi câu lúc nãy mà cô đã hỏi: “Đại Lang ca thật sự muốn bỏ qua như vậy?”Trương Đại Lang dù có ngu dốt đến đâu, lúc này cũng nhìn ra vẻ mặt của Lưu Ly không đúng, nhất thời có chút không biết nên nói gì.Lưu Ly thấy Trương Đại như vậy, lại nói: “Đại Lang đại ca vì một người phụ nữ như vậy, là muốn để thím và mấy người khác khó chịu? Xứng đáng sao? Cho dù hòa ly, nhưng chân của Đại Lang ca lẽ nào muốn cái chân của huynh bị đánh gãy một cách vô ích, lẽ nào muốn phí công thím và chú lo lắng cho huynh?’Lưu Ly vẻ mặt nghiêm nghị hỏi Trương Đại Lang, trong từ điển của cô từ trước đến nay chưa từng có từ ‘dĩ hòa vi quý’. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.Lúc này, cô muốn nhìn thái độ của Trương Đại Lang.Nếu như Trương Đại Lang vẫn quyết định không làm gì, cô nghĩ, cô sẽ thất vọng.Dù sao sống chung thôn lâu như vậy, cộng thêm ký ức của nguyên chủ, cô đã xem họ trở thành người một nhà từ lâu rồi.Nhưng, cô xem thường một người đàn ông yếu đuối, dễ bị bắt nạt không có máu mủ với mình, nếu như Trương Đại Lang thật sự lựa chọn dĩ hòa vi quý, sau này cô sẽ không hỏi đến chuyện của Trương Đại Lang nữa, đương nhiên cũng không thể trọng dụng hắn nữa.Đương nhiên, món nợ bên phía Điệp Trúc Lam, cô cũng tự mình tính toán.Dù sao Điệp Trúc Lam không chỉ một lần chọc đến cô, lúc trước nể mặt thím, cô có thể tạm thời không tính toán, nhưng bây giờ Điệp Trúc Lam đã không còn quan hệ gì với thím nữa, đương nhiên cô sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Điệp Trúc Lam.

CHƯƠNG 212

Mà người nhà họ Điệp, bởi vì biết chân của Trương Đại Lang có thể bị tàn phế, sợ bị Trương Đại Lang liên lụy, nên ngay trong đêm đã đi đến huyện lập án hòa ly, sáng sớm đã cho người đưa giấy hòa ly đến, hai bên hành động.

Hành vi này, không phải ức h**p người quá đáng thì là cái gì?

Nhưng, chuyện đã rơi xuống đầu, Trương Đại Lang còn muốn bỏ qua như vậy, khiến Lưu Ly vô cùng tức giận.

Chuyện đã đến mức này, một người đàn bà như Điệp Trúc Lam thật sự đáng để Đại Lang ca bảo vệ như vậy sao?

“Đại Lang ca, huynh thật sự muốn bỏ qua như vậy?” Lưu Ly đi về phía trước, nhìn Trương Đại Lang.

Trương Đại Lang thấy Lưu Ly đến, vội vàng muốn từ trên giường ngồi dậy, nhưng lại bị giọng nói lạnh lùng của Lưu Ly cắt ngang: “Nếu như huynh muốn chân không có vấn đề gì, tốt nhất đừng cử động linh tinh.”

Vừa nghe thấy câu này của Lưu Ly, Trương Đại Lang hoàn toàn không dám cử động nữa,

“Lưu Ly, Đại Lang ca cảm ơn muội, nếu như không có muội….” Trương Đại Lang muốn nói cảm ơn Lưu Ly về chuyện cái chân của mình.

Ngày hôm qua, hắn cảm thấy cuộc sống đã trở nên u tối.

Dù sao người què làm việc bất tiện, làm gì cũng không bằng người khác.

Mấy năm trước trong thôn có một người què vì không thể làm quá nhiều việc mà cuộc sống rất khốn khổ, buồn chán, cuối cùng đã chết vì đói.

Lúc người trong thôn phát hiện ra qua mấy ngày rồi.

Lúc làm hậu sự cho hắn, mọi người phát hiện, gia đình hắn không còn một hạt lương thực nào.

Nên, khi biết được chân mình còn có thể khỏi, Trương Đại Lang thật sự vô cùng cảm kích Lưu Ly.

Nhưng, không đợi Trương Đại Lang nói xong, Lưu Ly lại hỏi câu lúc nãy mà cô đã hỏi: “Đại Lang ca thật sự muốn bỏ qua như vậy?”

Trương Đại Lang dù có ngu dốt đến đâu, lúc này cũng nhìn ra vẻ mặt của Lưu Ly không đúng, nhất thời có chút không biết nên nói gì.

Lưu Ly thấy Trương Đại như vậy, lại nói: “Đại Lang đại ca vì một người phụ nữ như vậy, là muốn để thím và mấy người khác khó chịu? Xứng đáng sao? Cho dù hòa ly, nhưng chân của Đại Lang ca lẽ nào muốn cái chân của huynh bị đánh gãy một cách vô ích, lẽ nào muốn phí công thím và chú lo lắng cho huynh?’

Lưu Ly vẻ mặt nghiêm nghị hỏi Trương Đại Lang, trong từ điển của cô từ trước đến nay chưa từng có từ ‘dĩ hòa vi quý’. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lúc này, cô muốn nhìn thái độ của Trương Đại Lang.

Nếu như Trương Đại Lang vẫn quyết định không làm gì, cô nghĩ, cô sẽ thất vọng.

Dù sao sống chung thôn lâu như vậy, cộng thêm ký ức của nguyên chủ, cô đã xem họ trở thành người một nhà từ lâu rồi.

Nhưng, cô xem thường một người đàn ông yếu đuối, dễ bị bắt nạt không có máu mủ với mình, nếu như Trương Đại Lang thật sự lựa chọn dĩ hòa vi quý, sau này cô sẽ không hỏi đến chuyện của Trương Đại Lang nữa, đương nhiên cũng không thể trọng dụng hắn nữa.

Đương nhiên, món nợ bên phía Điệp Trúc Lam, cô cũng tự mình tính toán.

Dù sao Điệp Trúc Lam không chỉ một lần chọc đến cô, lúc trước nể mặt thím, cô có thể tạm thời không tính toán, nhưng bây giờ Điệp Trúc Lam đã không còn quan hệ gì với thím nữa, đương nhiên cô sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Điệp Trúc Lam.

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 212Mà người nhà họ Điệp, bởi vì biết chân của Trương Đại Lang có thể bị tàn phế, sợ bị Trương Đại Lang liên lụy, nên ngay trong đêm đã đi đến huyện lập án hòa ly, sáng sớm đã cho người đưa giấy hòa ly đến, hai bên hành động.Hành vi này, không phải ức h**p người quá đáng thì là cái gì?Nhưng, chuyện đã rơi xuống đầu, Trương Đại Lang còn muốn bỏ qua như vậy, khiến Lưu Ly vô cùng tức giận.Chuyện đã đến mức này, một người đàn bà như Điệp Trúc Lam thật sự đáng để Đại Lang ca bảo vệ như vậy sao?“Đại Lang ca, huynh thật sự muốn bỏ qua như vậy?” Lưu Ly đi về phía trước, nhìn Trương Đại Lang.Trương Đại Lang thấy Lưu Ly đến, vội vàng muốn từ trên giường ngồi dậy, nhưng lại bị giọng nói lạnh lùng của Lưu Ly cắt ngang: “Nếu như huynh muốn chân không có vấn đề gì, tốt nhất đừng cử động linh tinh.”Vừa nghe thấy câu này của Lưu Ly, Trương Đại Lang hoàn toàn không dám cử động nữa,“Lưu Ly, Đại Lang ca cảm ơn muội, nếu như không có muội….” Trương Đại Lang muốn nói cảm ơn Lưu Ly về chuyện cái chân của mình.Ngày hôm qua, hắn cảm thấy cuộc sống đã trở nên u tối.Dù sao người què làm việc bất tiện, làm gì cũng không bằng người khác.Mấy năm trước trong thôn có một người què vì không thể làm quá nhiều việc mà cuộc sống rất khốn khổ, buồn chán, cuối cùng đã chết vì đói.Lúc người trong thôn phát hiện ra qua mấy ngày rồi.Lúc làm hậu sự cho hắn, mọi người phát hiện, gia đình hắn không còn một hạt lương thực nào.Nên, khi biết được chân mình còn có thể khỏi, Trương Đại Lang thật sự vô cùng cảm kích Lưu Ly.Nhưng, không đợi Trương Đại Lang nói xong, Lưu Ly lại hỏi câu lúc nãy mà cô đã hỏi: “Đại Lang ca thật sự muốn bỏ qua như vậy?”Trương Đại Lang dù có ngu dốt đến đâu, lúc này cũng nhìn ra vẻ mặt của Lưu Ly không đúng, nhất thời có chút không biết nên nói gì.Lưu Ly thấy Trương Đại như vậy, lại nói: “Đại Lang đại ca vì một người phụ nữ như vậy, là muốn để thím và mấy người khác khó chịu? Xứng đáng sao? Cho dù hòa ly, nhưng chân của Đại Lang ca lẽ nào muốn cái chân của huynh bị đánh gãy một cách vô ích, lẽ nào muốn phí công thím và chú lo lắng cho huynh?’Lưu Ly vẻ mặt nghiêm nghị hỏi Trương Đại Lang, trong từ điển của cô từ trước đến nay chưa từng có từ ‘dĩ hòa vi quý’. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.Lúc này, cô muốn nhìn thái độ của Trương Đại Lang.Nếu như Trương Đại Lang vẫn quyết định không làm gì, cô nghĩ, cô sẽ thất vọng.Dù sao sống chung thôn lâu như vậy, cộng thêm ký ức của nguyên chủ, cô đã xem họ trở thành người một nhà từ lâu rồi.Nhưng, cô xem thường một người đàn ông yếu đuối, dễ bị bắt nạt không có máu mủ với mình, nếu như Trương Đại Lang thật sự lựa chọn dĩ hòa vi quý, sau này cô sẽ không hỏi đến chuyện của Trương Đại Lang nữa, đương nhiên cũng không thể trọng dụng hắn nữa.Đương nhiên, món nợ bên phía Điệp Trúc Lam, cô cũng tự mình tính toán.Dù sao Điệp Trúc Lam không chỉ một lần chọc đến cô, lúc trước nể mặt thím, cô có thể tạm thời không tính toán, nhưng bây giờ Điệp Trúc Lam đã không còn quan hệ gì với thím nữa, đương nhiên cô sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Điệp Trúc Lam.

Chương 212