CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 239
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 239Khi Cố Tại Ngôn muốn đỡ cô, cô vừa hay ngẩng đầu nhìn sang Cố Tại Ngôn: “Không có cách tìm được tung tích của Bình Bình sao?”Muốn tìm bé trai bé gái vẻ ngoài xinh xắn, điều này khiến trong lòng Lưu Ly nổi lên ý nghĩ không tốt lắm.Lưu Ly không phải là nữ tử mù thông tin của thời đại này, cho nên tư duy đương nhiên cũng sẽ không tắc nghẽn.Ở thời hiện đại, cô cũng không ít lần nhìn thấy một số tin tức liên quan tới người có sở thích đặc biệt, vậy nên trái tim của cô bây giờ đều run rẩy, chỉ sợ chuyện cô nghĩ là sự thật.Nơi này cũng không phải thời đại thông tin phát triển, cô cũng không có những mối quan hệ như ở hiện đại, muốn làm gì cũng rất khó khăn.Lần này Lưu Ly có suy nghĩ muốn mở rộng mối quan hệ.Chỉ có như vậy, sau này nếu gặp chuyện, cô cũng có thể không tới nỗi bị động như này.Mà ở thời đại quyền lực chi phối tất cả như này, cô muốn mở rộng mối quan hệ trước mắt xem ra chỉ có hai con đường.Thứ nhất, giống như kiếp trước, kinh doanh thật lớn, đưa kinh doanh trải khắp mọi nơi, làm ăn phát đạt.Câu nói có tiền có thể sai khiến quỷ thần, chỉ cần kinh doanh lớn, có tiền rồi, một vài mối quan hệ tự nhiên sẽ tới.Thứ hai, chế thuốc.Cô vốn là dược sư giỏi nhất, hiệu quả của thuốc cô chế tạo rất tốt, hơn nữa tuyệt đối có thể chữa khỏi bệnh.Mà cô cũng tinh thông y lý, có thể giúp người ta bắt mạch khám bệnh.Trên đời này trước giờ không thiếu bệnh nhân.Cũng chưa từng thiếu bệnh nhân sợ chết.Càng không thiếu bệnh nhân có tiền có quyền.Vậy nên chỉ cần cô có danh tiếng, có thể tiếp xúc được nhiều người hơn, vậy thì mối quan hệ của cô nhất định sẽ dần dần mở rộng.Bất luận ở thời đại nào, ân tình cứu mạng cũng là khó báo đáp nhất.Trước đó cô nghĩ mình không thể quá khoa trương, cho nên không lộ ra thực lực chữa bệnh cứu người của mình.Nhưng hiện nay xem ra, cô có lẽ có thể mở một y quán.Có điều chuyện cấp bách hiện nay là nhanh chóng tìm lại được Bình Bình mà tất cả mọi hy vọng của cô đều đặt trên người Cố Tại Ngôn.Lúc này Lưu Ly căn bản không có phát giác, cô lại tin tưởng Cố Tại Ngôn như vậy.“Ta sẽ tìm được thằng bé.” Cố Tại Ngôn luôn chú ý tới sự thay đổi biểu cảm của Lưu Ly, thấy ánh sáng trong mắt Lưu Ly lúc sáng lúc tối, hắn bèn nói ra lời bảo đảm.Cho dù đào ba tấc đất, hắn cũng nhất định phải tìm được người.Lưu Ly gật đầu, cũng không nói gì nữa, chỉ nhìn như cực kỳ bình tĩnh mà hỏi một vài chi tiết mà Cố Tại Ngôn nghe được từ chỗ tâm phúc của Trương Tiến Danh.
CHƯƠNG 239
Khi Cố Tại Ngôn muốn đỡ cô, cô vừa hay ngẩng đầu nhìn sang Cố Tại Ngôn: “Không có cách tìm được tung tích của Bình Bình sao?”
Muốn tìm bé trai bé gái vẻ ngoài xinh xắn, điều này khiến trong lòng Lưu Ly nổi lên ý nghĩ không tốt lắm.
Lưu Ly không phải là nữ tử mù thông tin của thời đại này, cho nên tư duy đương nhiên cũng sẽ không tắc nghẽn.
Ở thời hiện đại, cô cũng không ít lần nhìn thấy một số tin tức liên quan tới người có sở thích đặc biệt, vậy nên trái tim của cô bây giờ đều run rẩy, chỉ sợ chuyện cô nghĩ là sự thật.
Nơi này cũng không phải thời đại thông tin phát triển, cô cũng không có những mối quan hệ như ở hiện đại, muốn làm gì cũng rất khó khăn.
Lần này Lưu Ly có suy nghĩ muốn mở rộng mối quan hệ.
Chỉ có như vậy, sau này nếu gặp chuyện, cô cũng có thể không tới nỗi bị động như này.
Mà ở thời đại quyền lực chi phối tất cả như này, cô muốn mở rộng mối quan hệ trước mắt xem ra chỉ có hai con đường.
Thứ nhất, giống như kiếp trước, kinh doanh thật lớn, đưa kinh doanh trải khắp mọi nơi, làm ăn phát đạt.
Câu nói có tiền có thể sai khiến quỷ thần, chỉ cần kinh doanh lớn, có tiền rồi, một vài mối quan hệ tự nhiên sẽ tới.
Thứ hai, chế thuốc.
Cô vốn là dược sư giỏi nhất, hiệu quả của thuốc cô chế tạo rất tốt, hơn nữa tuyệt đối có thể chữa khỏi bệnh.
Mà cô cũng tinh thông y lý, có thể giúp người ta bắt mạch khám bệnh.
Trên đời này trước giờ không thiếu bệnh nhân.
Cũng chưa từng thiếu bệnh nhân sợ chết.
Càng không thiếu bệnh nhân có tiền có quyền.
Vậy nên chỉ cần cô có danh tiếng, có thể tiếp xúc được nhiều người hơn, vậy thì mối quan hệ của cô nhất định sẽ dần dần mở rộng.
Bất luận ở thời đại nào, ân tình cứu mạng cũng là khó báo đáp nhất.
Trước đó cô nghĩ mình không thể quá khoa trương, cho nên không lộ ra thực lực chữa bệnh cứu người của mình.
Nhưng hiện nay xem ra, cô có lẽ có thể mở một y quán.
Có điều chuyện cấp bách hiện nay là nhanh chóng tìm lại được Bình Bình mà tất cả mọi hy vọng của cô đều đặt trên người Cố Tại Ngôn.
Lúc này Lưu Ly căn bản không có phát giác, cô lại tin tưởng Cố Tại Ngôn như vậy.
“Ta sẽ tìm được thằng bé.” Cố Tại Ngôn luôn chú ý tới sự thay đổi biểu cảm của Lưu Ly, thấy ánh sáng trong mắt Lưu Ly lúc sáng lúc tối, hắn bèn nói ra lời bảo đảm.
Cho dù đào ba tấc đất, hắn cũng nhất định phải tìm được người.
Lưu Ly gật đầu, cũng không nói gì nữa, chỉ nhìn như cực kỳ bình tĩnh mà hỏi một vài chi tiết mà Cố Tại Ngôn nghe được từ chỗ tâm phúc của Trương Tiến Danh.
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 239Khi Cố Tại Ngôn muốn đỡ cô, cô vừa hay ngẩng đầu nhìn sang Cố Tại Ngôn: “Không có cách tìm được tung tích của Bình Bình sao?”Muốn tìm bé trai bé gái vẻ ngoài xinh xắn, điều này khiến trong lòng Lưu Ly nổi lên ý nghĩ không tốt lắm.Lưu Ly không phải là nữ tử mù thông tin của thời đại này, cho nên tư duy đương nhiên cũng sẽ không tắc nghẽn.Ở thời hiện đại, cô cũng không ít lần nhìn thấy một số tin tức liên quan tới người có sở thích đặc biệt, vậy nên trái tim của cô bây giờ đều run rẩy, chỉ sợ chuyện cô nghĩ là sự thật.Nơi này cũng không phải thời đại thông tin phát triển, cô cũng không có những mối quan hệ như ở hiện đại, muốn làm gì cũng rất khó khăn.Lần này Lưu Ly có suy nghĩ muốn mở rộng mối quan hệ.Chỉ có như vậy, sau này nếu gặp chuyện, cô cũng có thể không tới nỗi bị động như này.Mà ở thời đại quyền lực chi phối tất cả như này, cô muốn mở rộng mối quan hệ trước mắt xem ra chỉ có hai con đường.Thứ nhất, giống như kiếp trước, kinh doanh thật lớn, đưa kinh doanh trải khắp mọi nơi, làm ăn phát đạt.Câu nói có tiền có thể sai khiến quỷ thần, chỉ cần kinh doanh lớn, có tiền rồi, một vài mối quan hệ tự nhiên sẽ tới.Thứ hai, chế thuốc.Cô vốn là dược sư giỏi nhất, hiệu quả của thuốc cô chế tạo rất tốt, hơn nữa tuyệt đối có thể chữa khỏi bệnh.Mà cô cũng tinh thông y lý, có thể giúp người ta bắt mạch khám bệnh.Trên đời này trước giờ không thiếu bệnh nhân.Cũng chưa từng thiếu bệnh nhân sợ chết.Càng không thiếu bệnh nhân có tiền có quyền.Vậy nên chỉ cần cô có danh tiếng, có thể tiếp xúc được nhiều người hơn, vậy thì mối quan hệ của cô nhất định sẽ dần dần mở rộng.Bất luận ở thời đại nào, ân tình cứu mạng cũng là khó báo đáp nhất.Trước đó cô nghĩ mình không thể quá khoa trương, cho nên không lộ ra thực lực chữa bệnh cứu người của mình.Nhưng hiện nay xem ra, cô có lẽ có thể mở một y quán.Có điều chuyện cấp bách hiện nay là nhanh chóng tìm lại được Bình Bình mà tất cả mọi hy vọng của cô đều đặt trên người Cố Tại Ngôn.Lúc này Lưu Ly căn bản không có phát giác, cô lại tin tưởng Cố Tại Ngôn như vậy.“Ta sẽ tìm được thằng bé.” Cố Tại Ngôn luôn chú ý tới sự thay đổi biểu cảm của Lưu Ly, thấy ánh sáng trong mắt Lưu Ly lúc sáng lúc tối, hắn bèn nói ra lời bảo đảm.Cho dù đào ba tấc đất, hắn cũng nhất định phải tìm được người.Lưu Ly gật đầu, cũng không nói gì nữa, chỉ nhìn như cực kỳ bình tĩnh mà hỏi một vài chi tiết mà Cố Tại Ngôn nghe được từ chỗ tâm phúc của Trương Tiến Danh.