CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 259
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 259Nhật Thiên cũng chẳng thèm nhìn hai người trên giường, chỉ để lại một câu như vậy liền xoay người rời đi.Cát Thành Đông theo bản năng nhìn lại lệnh bài trên tay, lại thấy trong tay rõ ràng đang cầm lệnh bài tuần phủ.Cát Thành Đông lúc này đã hoàn toàn tỉnh ngủ, trong lòng không hiểu sao dâng lên một nỗi lo lắng.Ba ngày sau thăng đường? Thăng đường gì chứ?Mặc kệ ái thiếp còn đang hoảng sợ, Cát Thanh Huy nhanh chóng xuống giường mặc quần áo.Ra khỏi phòng, liền có phủ vệ tiến lên.“Vừa rồi có phát hiện là ai vào không?” Cát Thành Đông hỏi phủ vệ của mình.“Bẩm lão gia, chưa từng.” Phủ vệ đáp.Cát Thanh Huy vừa nghe, sắc mặt khó coi.Phủ vệ từ trước đến nay đều không rời xa mình quá, ngay cả phủ vệ cũng không nhận ra có người tới, có thể thấy năng lực của người tới mạnh cỡ nào.Nếu đến giết mình, chỉ sợ chính mình đã mất mạng rồi.Trong lòng luống cuống một chút, Cát Thành Đông mới nghĩ tới chuyện thăng đường ba ngày sau, liền ra lệnh cho phủ vệ, “Ngươi đi hỏi thăm, xem xem người kia đêm nay mượn lính của ta là đi làm gì.”Cứ cảm thấy việc ba ngày sau thăng đường và mượn năm trăm người có liên quan gì đó. Cát Thành Đông trong lòng cảm thấy rất lo lắng.Phủ vệ nhận lệnh đi ra ngoài.Không lâu sau, phủ vệ mang vẻ mặt hoảng loạn chạy đến.“Lão gia, Quảng An Hầu phủ đã bị bao vậy.”Cát Thành Đông vừa nghe có liên quan đến An Hầu Phủ, chân lập tức mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất.“Tiêu rồi…”Bên kia, Cố Tại Ngôn ôm Bình Bình, dẫn Lưu Ly đến một ngôi nhà.Lưu Ly cũng chưa từng hỏi chuyện ngôi nhà này là sao, sau khi Cố Tại Ngôn đặt Bình Bình lên giường, Lưu Ly cũng không động đậy ngồi bên cạnh giường Bình Bình, đợi Bình Bình tỉnh lại.Nhưng không bao lâu sau Binh Bình liền phát sốt, nói mơ.Lưu Ly bắt mạch cho Bình Bình, phát hiện đây là phản ứng khi bị hoảng sợ quá độ của Bình Bình, đau lòng trong đáy mắt đã sắp không thể hòa tan được.Cứ việc như vậy, Lưu Ly vẫn rõ ràng rành mạch đọc tên mấy loại thuốc, nhờ Cố Tại Ngôn chuẩn bị giúp.Đợi Cố Tại Ngôn mang thuốc tới, Lưu Ly cũng đã điều chế một lọ thuốc an thần cho Bình Bình.Cho Bình Bình uống thuốc xong, không lâu sau Bình Bình cũng hạ sốt, cũng đã ngủ an ổn hơn rất nhiều.Thấy vậy, Lưu Ly đã rất mệt mỏi cũng lên giường, nằm bên cạnh Bình Bình, không lâu sau đã thiếp đi.Nhìn hai mẹ con hai người đã ngủ, Cố Tại Ngôn ra khỏi phòng.Cố Tại Ngôn vừa ra khỏi phòng, đã thấy Tại Lâm và Nhật Thiên chờ ở cách đó không xa.Cố Tại Ngôn lúc này vẫn chưa đeo mặt nạ lại, gương mặt khó nhìn cũng khiến hai người Tại Lâm và Nhật Thiên cảm thấy cả người phát lạnh.
CHƯƠNG 259
Nhật Thiên cũng chẳng thèm nhìn hai người trên giường, chỉ để lại một câu như vậy liền xoay người rời đi.
Cát Thành Đông theo bản năng nhìn lại lệnh bài trên tay, lại thấy trong tay rõ ràng đang cầm lệnh bài tuần phủ.
Cát Thành Đông lúc này đã hoàn toàn tỉnh ngủ, trong lòng không hiểu sao dâng lên một nỗi lo lắng.
Ba ngày sau thăng đường? Thăng đường gì chứ?
Mặc kệ ái thiếp còn đang hoảng sợ, Cát Thanh Huy nhanh chóng xuống giường mặc quần áo.
Ra khỏi phòng, liền có phủ vệ tiến lên.
“Vừa rồi có phát hiện là ai vào không?” Cát Thành Đông hỏi phủ vệ của mình.
“Bẩm lão gia, chưa từng.” Phủ vệ đáp.
Cát Thanh Huy vừa nghe, sắc mặt khó coi.
Phủ vệ từ trước đến nay đều không rời xa mình quá, ngay cả phủ vệ cũng không nhận ra có người tới, có thể thấy năng lực của người tới mạnh cỡ nào.
Nếu đến giết mình, chỉ sợ chính mình đã mất mạng rồi.
Trong lòng luống cuống một chút, Cát Thành Đông mới nghĩ tới chuyện thăng đường ba ngày sau, liền ra lệnh cho phủ vệ, “Ngươi đi hỏi thăm, xem xem người kia đêm nay mượn lính của ta là đi làm gì.”
Cứ cảm thấy việc ba ngày sau thăng đường và mượn năm trăm người có liên quan gì đó. Cát Thành Đông trong lòng cảm thấy rất lo lắng.
Phủ vệ nhận lệnh đi ra ngoài.
Không lâu sau, phủ vệ mang vẻ mặt hoảng loạn chạy đến.
“Lão gia, Quảng An Hầu phủ đã bị bao vậy.”
Cát Thành Đông vừa nghe có liên quan đến An Hầu Phủ, chân lập tức mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất.
“Tiêu rồi…”
Bên kia, Cố Tại Ngôn ôm Bình Bình, dẫn Lưu Ly đến một ngôi nhà.
Lưu Ly cũng chưa từng hỏi chuyện ngôi nhà này là sao, sau khi Cố Tại Ngôn đặt Bình Bình lên giường, Lưu Ly cũng không động đậy ngồi bên cạnh giường Bình Bình, đợi Bình Bình tỉnh lại.
Nhưng không bao lâu sau Binh Bình liền phát sốt, nói mơ.
Lưu Ly bắt mạch cho Bình Bình, phát hiện đây là phản ứng khi bị hoảng sợ quá độ của Bình Bình, đau lòng trong đáy mắt đã sắp không thể hòa tan được.
Cứ việc như vậy, Lưu Ly vẫn rõ ràng rành mạch đọc tên mấy loại thuốc, nhờ Cố Tại Ngôn chuẩn bị giúp.
Đợi Cố Tại Ngôn mang thuốc tới, Lưu Ly cũng đã điều chế một lọ thuốc an thần cho Bình Bình.
Cho Bình Bình uống thuốc xong, không lâu sau Bình Bình cũng hạ sốt, cũng đã ngủ an ổn hơn rất nhiều.
Thấy vậy, Lưu Ly đã rất mệt mỏi cũng lên giường, nằm bên cạnh Bình Bình, không lâu sau đã thiếp đi.
Nhìn hai mẹ con hai người đã ngủ, Cố Tại Ngôn ra khỏi phòng.
Cố Tại Ngôn vừa ra khỏi phòng, đã thấy Tại Lâm và Nhật Thiên chờ ở cách đó không xa.
Cố Tại Ngôn lúc này vẫn chưa đeo mặt nạ lại, gương mặt khó nhìn cũng khiến hai người Tại Lâm và Nhật Thiên cảm thấy cả người phát lạnh.
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 259Nhật Thiên cũng chẳng thèm nhìn hai người trên giường, chỉ để lại một câu như vậy liền xoay người rời đi.Cát Thành Đông theo bản năng nhìn lại lệnh bài trên tay, lại thấy trong tay rõ ràng đang cầm lệnh bài tuần phủ.Cát Thành Đông lúc này đã hoàn toàn tỉnh ngủ, trong lòng không hiểu sao dâng lên một nỗi lo lắng.Ba ngày sau thăng đường? Thăng đường gì chứ?Mặc kệ ái thiếp còn đang hoảng sợ, Cát Thanh Huy nhanh chóng xuống giường mặc quần áo.Ra khỏi phòng, liền có phủ vệ tiến lên.“Vừa rồi có phát hiện là ai vào không?” Cát Thành Đông hỏi phủ vệ của mình.“Bẩm lão gia, chưa từng.” Phủ vệ đáp.Cát Thanh Huy vừa nghe, sắc mặt khó coi.Phủ vệ từ trước đến nay đều không rời xa mình quá, ngay cả phủ vệ cũng không nhận ra có người tới, có thể thấy năng lực của người tới mạnh cỡ nào.Nếu đến giết mình, chỉ sợ chính mình đã mất mạng rồi.Trong lòng luống cuống một chút, Cát Thành Đông mới nghĩ tới chuyện thăng đường ba ngày sau, liền ra lệnh cho phủ vệ, “Ngươi đi hỏi thăm, xem xem người kia đêm nay mượn lính của ta là đi làm gì.”Cứ cảm thấy việc ba ngày sau thăng đường và mượn năm trăm người có liên quan gì đó. Cát Thành Đông trong lòng cảm thấy rất lo lắng.Phủ vệ nhận lệnh đi ra ngoài.Không lâu sau, phủ vệ mang vẻ mặt hoảng loạn chạy đến.“Lão gia, Quảng An Hầu phủ đã bị bao vậy.”Cát Thành Đông vừa nghe có liên quan đến An Hầu Phủ, chân lập tức mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất.“Tiêu rồi…”Bên kia, Cố Tại Ngôn ôm Bình Bình, dẫn Lưu Ly đến một ngôi nhà.Lưu Ly cũng chưa từng hỏi chuyện ngôi nhà này là sao, sau khi Cố Tại Ngôn đặt Bình Bình lên giường, Lưu Ly cũng không động đậy ngồi bên cạnh giường Bình Bình, đợi Bình Bình tỉnh lại.Nhưng không bao lâu sau Binh Bình liền phát sốt, nói mơ.Lưu Ly bắt mạch cho Bình Bình, phát hiện đây là phản ứng khi bị hoảng sợ quá độ của Bình Bình, đau lòng trong đáy mắt đã sắp không thể hòa tan được.Cứ việc như vậy, Lưu Ly vẫn rõ ràng rành mạch đọc tên mấy loại thuốc, nhờ Cố Tại Ngôn chuẩn bị giúp.Đợi Cố Tại Ngôn mang thuốc tới, Lưu Ly cũng đã điều chế một lọ thuốc an thần cho Bình Bình.Cho Bình Bình uống thuốc xong, không lâu sau Bình Bình cũng hạ sốt, cũng đã ngủ an ổn hơn rất nhiều.Thấy vậy, Lưu Ly đã rất mệt mỏi cũng lên giường, nằm bên cạnh Bình Bình, không lâu sau đã thiếp đi.Nhìn hai mẹ con hai người đã ngủ, Cố Tại Ngôn ra khỏi phòng.Cố Tại Ngôn vừa ra khỏi phòng, đã thấy Tại Lâm và Nhật Thiên chờ ở cách đó không xa.Cố Tại Ngôn lúc này vẫn chưa đeo mặt nạ lại, gương mặt khó nhìn cũng khiến hai người Tại Lâm và Nhật Thiên cảm thấy cả người phát lạnh.