CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 271
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 271Dù sao thời đại này cũng không hề công bằng với phụ nữ, Lưu Ly đã bị lừa bán, nên dù cho có xảy ra chuyện gì hay không, nếu gây ồn ào đến tận nha môn, thì cũng coi như danh dự đã bị phá hủy.Cần gì phải làm vậy?Cố Tại Ngôn cũng nhíu mày. Lúc ở trong xe ngựa hắn đã dặn dò cẩn thận, chỉ cần Lưu Ly đứng ra làm nguyên cáo, kiện chuyện Mục Quý Qình lừa bán Bình Bình, nhưng không muốn để cô bị liên lụy vào trong chuyện này.Cố Tại Ngôn cảm thấy tức giận khi thấy những ánh mắt khác thường đó, hắn muốn móc mắt mấy người đó ra.Tuy nhiên, điều khiến cho Cố Tại Ngôn tức giận là những người này dùng ánh mắt khác thường ấy để nhìn cơ thể Lưu Ly, chứ không phải là Lưu Ly.Bởi vì Cố Tại Ngôn biết, từ trước đến nay Lưu Ly là một người có cách nghĩ riêng, cô không phải chim hoàng yến bị nhốt trông lồng.Vậy nên, chẳng sợ những bất đồng, Cố Tại ngôn vẫn giữ thái độ đồng ý với mọi quyết định của Lưu Ly.Còn về chuyện sau này danh dự sẽ bị làm sao? Hừm, có hắn ở đây, hắn không cho phép kẻ nào chửi bới sau lưng Lưu Ly.Lời của Lưu Ly như dấy lên cả nghìn đợt sóng, ngay lúc đó, bên ngoài đường vô cùng huyên náo, mà trong đường, sắc mặt Cát Thành Đông trông cực kỳ tái mét, chẳng hề còn chút màu máu nào.Cứ như hắn đã đoán ra kết cục của mình: Chết rồi.Bây giờ danh vọng của ông ta trong lời bá tánh càng cao, thì khoảng cách đến lúc ông ta xong đời càng gần.Mà tất cả những điều này đều do…Cát Thành Đông liếc nhìn về phía Cố Tại Ngôn, nhưng không dám dừng trên người hắn mà lướt qua Cố Tại Ngôn, rồi dùng trên người Lưu Ly, trong mắt ông ta tràn đầy tức giận.Đều do người phụ nữ này làm hại ông ta!“Dân phụ to gan, đây là công đường, không cho phép ngươi giở thói ngang ngược.” Cát Thành Đông tức giận đập kinh đường mộc.Ông ta không dám động chạm tuần phủ, lẽ nào ông ta còn không dám làm gì dân phụ này?Cát Thành Đông hạ quyết tâm, muốn doạ Lưu Ly đi.Miễn là không có nguyên cáo, thì ông ta không cần phải điều tra lần nữa, ông ta cũng có thể dứt khỏi chuyện này.Tuy nhiên, Cát Thành Đông đã đánh giá thấp sự dũng cảm của Lưu Ly.“Thưa đại nhân, dân phụ đến để cáo trạng. Đại nhân không xem đơn kiện trước mà đã nói dân phụ giở thói làm loạn, há chẳng phải sẽ bị bách tính nói là không công bằng liêm chính, không xứng làm quan ư?”Mỗi câu mỗi chữ của Lưu Ly vang vọng, rất rõ ràng, khuôn mặt bình tĩnh không chút sợ hãi.Lưu Ly không phủ nhận rằng sở dĩ cô có thể không sợ hãi như vậy là vì sức mạnh mà Cố Tại Ngôn cho cô.Mặc dù cô không biết thân phận của Cố Tại Ngôn là gì, nhưng cô biết rằng nếu Cố Tại Ngôn đã viết đơn cho cô, bảo cô làm nguyên cáo, điều đó cho thấy Cố Tại Ngôn hoàn toàn nắm chắc chuyện này.Hơn nữa, cô cũng có thể nhận ra vị tri phủ đại nhân này có vẻ rất sợ Cố Tại Ngôn.
CHƯƠNG 271
Dù sao thời đại này cũng không hề công bằng với phụ nữ, Lưu Ly đã bị lừa bán, nên dù cho có xảy ra chuyện gì hay không, nếu gây ồn ào đến tận nha môn, thì cũng coi như danh dự đã bị phá hủy.
Cần gì phải làm vậy?
Cố Tại Ngôn cũng nhíu mày. Lúc ở trong xe ngựa hắn đã dặn dò cẩn thận, chỉ cần Lưu Ly đứng ra làm nguyên cáo, kiện chuyện Mục Quý Qình lừa bán Bình Bình, nhưng không muốn để cô bị liên lụy vào trong chuyện này.
Cố Tại Ngôn cảm thấy tức giận khi thấy những ánh mắt khác thường đó, hắn muốn móc mắt mấy người đó ra.
Tuy nhiên, điều khiến cho Cố Tại Ngôn tức giận là những người này dùng ánh mắt khác thường ấy để nhìn cơ thể Lưu Ly, chứ không phải là Lưu Ly.
Bởi vì Cố Tại Ngôn biết, từ trước đến nay Lưu Ly là một người có cách nghĩ riêng, cô không phải chim hoàng yến bị nhốt trông lồng.
Vậy nên, chẳng sợ những bất đồng, Cố Tại ngôn vẫn giữ thái độ đồng ý với mọi quyết định của Lưu Ly.
Còn về chuyện sau này danh dự sẽ bị làm sao? Hừm, có hắn ở đây, hắn không cho phép kẻ nào chửi bới sau lưng Lưu Ly.
Lời của Lưu Ly như dấy lên cả nghìn đợt sóng, ngay lúc đó, bên ngoài đường vô cùng huyên náo, mà trong đường, sắc mặt Cát Thành Đông trông cực kỳ tái mét, chẳng hề còn chút màu máu nào.
Cứ như hắn đã đoán ra kết cục của mình: Chết rồi.
Bây giờ danh vọng của ông ta trong lời bá tánh càng cao, thì khoảng cách đến lúc ông ta xong đời càng gần.
Mà tất cả những điều này đều do…
Cát Thành Đông liếc nhìn về phía Cố Tại Ngôn, nhưng không dám dừng trên người hắn mà lướt qua Cố Tại Ngôn, rồi dùng trên người Lưu Ly, trong mắt ông ta tràn đầy tức giận.
Đều do người phụ nữ này làm hại ông ta!
“Dân phụ to gan, đây là công đường, không cho phép ngươi giở thói ngang ngược.” Cát Thành Đông tức giận đập kinh đường mộc.
Ông ta không dám động chạm tuần phủ, lẽ nào ông ta còn không dám làm gì dân phụ này?
Cát Thành Đông hạ quyết tâm, muốn doạ Lưu Ly đi.
Miễn là không có nguyên cáo, thì ông ta không cần phải điều tra lần nữa, ông ta cũng có thể dứt khỏi chuyện này.
Tuy nhiên, Cát Thành Đông đã đánh giá thấp sự dũng cảm của Lưu Ly.
“Thưa đại nhân, dân phụ đến để cáo trạng. Đại nhân không xem đơn kiện trước mà đã nói dân phụ giở thói làm loạn, há chẳng phải sẽ bị bách tính nói là không công bằng liêm chính, không xứng làm quan ư?”
Mỗi câu mỗi chữ của Lưu Ly vang vọng, rất rõ ràng, khuôn mặt bình tĩnh không chút sợ hãi.
Lưu Ly không phủ nhận rằng sở dĩ cô có thể không sợ hãi như vậy là vì sức mạnh mà Cố Tại Ngôn cho cô.
Mặc dù cô không biết thân phận của Cố Tại Ngôn là gì, nhưng cô biết rằng nếu Cố Tại Ngôn đã viết đơn cho cô, bảo cô làm nguyên cáo, điều đó cho thấy Cố Tại Ngôn hoàn toàn nắm chắc chuyện này.
Hơn nữa, cô cũng có thể nhận ra vị tri phủ đại nhân này có vẻ rất sợ Cố Tại Ngôn.
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 271Dù sao thời đại này cũng không hề công bằng với phụ nữ, Lưu Ly đã bị lừa bán, nên dù cho có xảy ra chuyện gì hay không, nếu gây ồn ào đến tận nha môn, thì cũng coi như danh dự đã bị phá hủy.Cần gì phải làm vậy?Cố Tại Ngôn cũng nhíu mày. Lúc ở trong xe ngựa hắn đã dặn dò cẩn thận, chỉ cần Lưu Ly đứng ra làm nguyên cáo, kiện chuyện Mục Quý Qình lừa bán Bình Bình, nhưng không muốn để cô bị liên lụy vào trong chuyện này.Cố Tại Ngôn cảm thấy tức giận khi thấy những ánh mắt khác thường đó, hắn muốn móc mắt mấy người đó ra.Tuy nhiên, điều khiến cho Cố Tại Ngôn tức giận là những người này dùng ánh mắt khác thường ấy để nhìn cơ thể Lưu Ly, chứ không phải là Lưu Ly.Bởi vì Cố Tại Ngôn biết, từ trước đến nay Lưu Ly là một người có cách nghĩ riêng, cô không phải chim hoàng yến bị nhốt trông lồng.Vậy nên, chẳng sợ những bất đồng, Cố Tại ngôn vẫn giữ thái độ đồng ý với mọi quyết định của Lưu Ly.Còn về chuyện sau này danh dự sẽ bị làm sao? Hừm, có hắn ở đây, hắn không cho phép kẻ nào chửi bới sau lưng Lưu Ly.Lời của Lưu Ly như dấy lên cả nghìn đợt sóng, ngay lúc đó, bên ngoài đường vô cùng huyên náo, mà trong đường, sắc mặt Cát Thành Đông trông cực kỳ tái mét, chẳng hề còn chút màu máu nào.Cứ như hắn đã đoán ra kết cục của mình: Chết rồi.Bây giờ danh vọng của ông ta trong lời bá tánh càng cao, thì khoảng cách đến lúc ông ta xong đời càng gần.Mà tất cả những điều này đều do…Cát Thành Đông liếc nhìn về phía Cố Tại Ngôn, nhưng không dám dừng trên người hắn mà lướt qua Cố Tại Ngôn, rồi dùng trên người Lưu Ly, trong mắt ông ta tràn đầy tức giận.Đều do người phụ nữ này làm hại ông ta!“Dân phụ to gan, đây là công đường, không cho phép ngươi giở thói ngang ngược.” Cát Thành Đông tức giận đập kinh đường mộc.Ông ta không dám động chạm tuần phủ, lẽ nào ông ta còn không dám làm gì dân phụ này?Cát Thành Đông hạ quyết tâm, muốn doạ Lưu Ly đi.Miễn là không có nguyên cáo, thì ông ta không cần phải điều tra lần nữa, ông ta cũng có thể dứt khỏi chuyện này.Tuy nhiên, Cát Thành Đông đã đánh giá thấp sự dũng cảm của Lưu Ly.“Thưa đại nhân, dân phụ đến để cáo trạng. Đại nhân không xem đơn kiện trước mà đã nói dân phụ giở thói làm loạn, há chẳng phải sẽ bị bách tính nói là không công bằng liêm chính, không xứng làm quan ư?”Mỗi câu mỗi chữ của Lưu Ly vang vọng, rất rõ ràng, khuôn mặt bình tĩnh không chút sợ hãi.Lưu Ly không phủ nhận rằng sở dĩ cô có thể không sợ hãi như vậy là vì sức mạnh mà Cố Tại Ngôn cho cô.Mặc dù cô không biết thân phận của Cố Tại Ngôn là gì, nhưng cô biết rằng nếu Cố Tại Ngôn đã viết đơn cho cô, bảo cô làm nguyên cáo, điều đó cho thấy Cố Tại Ngôn hoàn toàn nắm chắc chuyện này.Hơn nữa, cô cũng có thể nhận ra vị tri phủ đại nhân này có vẻ rất sợ Cố Tại Ngôn.