CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 289
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 289Nghe vậy, Lưu Ly kinh ngạc.Cô cho rằng Trương Tiến Danh là bị Cố Tại Ngôn nghiêm hình bức cung đấy!Dù sao cô có thể thấy rõ, lúc Trương Tiến Danh nhìn Cố Tại Ngôn đeo mặt nạ thì ánh mắt lại vô cùng sợ hãi.“Vậy nhược điểm của ông ta là gì?’Người có thể làm giàu từ buôn người, có thể nói là vô cùng hung ác rồi, người như vậy còn có thể có nhược điểm gì?“Ông ta có một đứa con trai, ba tuổi.” Cố Tại Ngôn lời ít ý nhiều.Lưu Ly nghe vậy, nghĩ đến đại bá nương của cô lúc trước nói Trương lão gia từng có hai đời vợ, nhưng mà không để lại đứa con nào.Xem ra Trương Tiến Danh này làm nhiều việc trái lương tâm, cho nên có con cũng không dám cho khoe ra ngoài.Sợ là Trương Tiến Danh thế nào cũng không ngờ được bí mật này lại bị Cố Tại Ngôn tìm được, khó trách ông ta có thể ngoan như vậy.“Anh chuẩn bị làm thế nào đứa bé kia?” Lưu Ly nghi hoặc.Xem trong tiểu thuyết phim truyền hình, bình thường cũng chú ý nhổ cỏ tận gốc, nhưng đây là một đứa bé ba tuổi, Cố Tại Ngôn thật sự ra tay sao?“Đứa bé kia cũng không biết cha đẻ là ai, chỉ do vú em chăm sóc, bình thường Trương Tiến Danh sẽ cho người đưa tiền qua.” Cố Tại Ngôn giống như là nhìn ra được suy nghĩ trong lòng Lưu Ly, giải thích: “Cho nên đưa đi là được.”Mặc dù hắn sát phạt quyết đoán, nhưng cũng không phải là một người lạm sát kẻ vô tội.Với chuyện này, Lưu Ly nhẹ nhàng thở ra.Không tiếp tục xoắn xuýt với vấn đề này, sự không được tự nhiên trong lòng Lưu Ly cũng tiêu tán lúc nào không hay, ngược lại làm cô nhớ đến một vấn đề khác.“Anh vì sao muốn bỏ qua cho người Lưu Gia?” Lưu Ly nhìn Cố Tại Ngôn đặt câu hỏi, không bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào của Cố Tại Ngôn.Theo lý thuyết, Phạm Phương Huệ có thể thoát thân, đó cũng là vì chứng cứ không đủ, cho dù bỏ qua, vậy cũng có thể là Hạng Lưu Dương bỏ qua, mà không liên quan đến Cố Tại Ngôn.Nhưng Lưu Ly lại cố ý hỏi như vậy.Mặc dù Cố Tại Ngôn không nói gì, mà tương tác qua lại với Hạng đại nhân kia cũng vô cùng bí mật, nhưng đến cùng vẫn không phải là không chút dấu vết.Cho nên Lưu Ly có một suy đoán to gan, nghĩ rằng thân phận địa vị của Cố Tại Ngôn có phải là con trên Hạng đại nhân kia, Hạng đại nhân kia phán quyết vụ án này, thật ra là dựa vào ý nguyện của Cố Tại Ngôn.Nếu thật sự thế, vậy Cố Tại Ngôn có thân phận gì?Cố Tại Ngôn nhìn Lưu Ly, nhìn vẻ mặt Lưu Ly, mơ hồ có thể đoán được suy nghĩ trong lòng Lưu Ly, liền nói: “Ta ở chiến trường đã cứu Hạng Lưu Dương, hắn thiếu ta một nhân tình.”Lời này, cũng không tính là nói láo.Cũng không phải là hắn không muốn cho cô biết thân phận của mình, chỉ là, vẫn chưa đến lúc.Bây giờ thế cục không rõ, càng ít người biết thân phận của mình càng tốt.
CHƯƠNG 289
Nghe vậy, Lưu Ly kinh ngạc.
Cô cho rằng Trương Tiến Danh là bị Cố Tại Ngôn nghiêm hình bức cung đấy!
Dù sao cô có thể thấy rõ, lúc Trương Tiến Danh nhìn Cố Tại Ngôn đeo mặt nạ thì ánh mắt lại vô cùng sợ hãi.
“Vậy nhược điểm của ông ta là gì?’
Người có thể làm giàu từ buôn người, có thể nói là vô cùng hung ác rồi, người như vậy còn có thể có nhược điểm gì?
“Ông ta có một đứa con trai, ba tuổi.” Cố Tại Ngôn lời ít ý nhiều.
Lưu Ly nghe vậy, nghĩ đến đại bá nương của cô lúc trước nói Trương lão gia từng có hai đời vợ, nhưng mà không để lại đứa con nào.
Xem ra Trương Tiến Danh này làm nhiều việc trái lương tâm, cho nên có con cũng không dám cho khoe ra ngoài.
Sợ là Trương Tiến Danh thế nào cũng không ngờ được bí mật này lại bị Cố Tại Ngôn tìm được, khó trách ông ta có thể ngoan như vậy.
“Anh chuẩn bị làm thế nào đứa bé kia?” Lưu Ly nghi hoặc.
Xem trong tiểu thuyết phim truyền hình, bình thường cũng chú ý nhổ cỏ tận gốc, nhưng đây là một đứa bé ba tuổi, Cố Tại Ngôn thật sự ra tay sao?
“Đứa bé kia cũng không biết cha đẻ là ai, chỉ do vú em chăm sóc, bình thường Trương Tiến Danh sẽ cho người đưa tiền qua.” Cố Tại Ngôn giống như là nhìn ra được suy nghĩ trong lòng Lưu Ly, giải thích: “Cho nên đưa đi là được.”
Mặc dù hắn sát phạt quyết đoán, nhưng cũng không phải là một người lạm sát kẻ vô tội.
Với chuyện này, Lưu Ly nhẹ nhàng thở ra.
Không tiếp tục xoắn xuýt với vấn đề này, sự không được tự nhiên trong lòng Lưu Ly cũng tiêu tán lúc nào không hay, ngược lại làm cô nhớ đến một vấn đề khác.
“Anh vì sao muốn bỏ qua cho người Lưu Gia?” Lưu Ly nhìn Cố Tại Ngôn đặt câu hỏi, không bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào của Cố Tại Ngôn.
Theo lý thuyết, Phạm Phương Huệ có thể thoát thân, đó cũng là vì chứng cứ không đủ, cho dù bỏ qua, vậy cũng có thể là Hạng Lưu Dương bỏ qua, mà không liên quan đến Cố Tại Ngôn.
Nhưng Lưu Ly lại cố ý hỏi như vậy.
Mặc dù Cố Tại Ngôn không nói gì, mà tương tác qua lại với Hạng đại nhân kia cũng vô cùng bí mật, nhưng đến cùng vẫn không phải là không chút dấu vết.
Cho nên Lưu Ly có một suy đoán to gan, nghĩ rằng thân phận địa vị của Cố Tại Ngôn có phải là con trên Hạng đại nhân kia, Hạng đại nhân kia phán quyết vụ án này, thật ra là dựa vào ý nguyện của Cố Tại Ngôn.
Nếu thật sự thế, vậy Cố Tại Ngôn có thân phận gì?
Cố Tại Ngôn nhìn Lưu Ly, nhìn vẻ mặt Lưu Ly, mơ hồ có thể đoán được suy nghĩ trong lòng Lưu Ly, liền nói: “Ta ở chiến trường đã cứu Hạng Lưu Dương, hắn thiếu ta một nhân tình.”
Lời này, cũng không tính là nói láo.
Cũng không phải là hắn không muốn cho cô biết thân phận của mình, chỉ là, vẫn chưa đến lúc.
Bây giờ thế cục không rõ, càng ít người biết thân phận của mình càng tốt.
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 289Nghe vậy, Lưu Ly kinh ngạc.Cô cho rằng Trương Tiến Danh là bị Cố Tại Ngôn nghiêm hình bức cung đấy!Dù sao cô có thể thấy rõ, lúc Trương Tiến Danh nhìn Cố Tại Ngôn đeo mặt nạ thì ánh mắt lại vô cùng sợ hãi.“Vậy nhược điểm của ông ta là gì?’Người có thể làm giàu từ buôn người, có thể nói là vô cùng hung ác rồi, người như vậy còn có thể có nhược điểm gì?“Ông ta có một đứa con trai, ba tuổi.” Cố Tại Ngôn lời ít ý nhiều.Lưu Ly nghe vậy, nghĩ đến đại bá nương của cô lúc trước nói Trương lão gia từng có hai đời vợ, nhưng mà không để lại đứa con nào.Xem ra Trương Tiến Danh này làm nhiều việc trái lương tâm, cho nên có con cũng không dám cho khoe ra ngoài.Sợ là Trương Tiến Danh thế nào cũng không ngờ được bí mật này lại bị Cố Tại Ngôn tìm được, khó trách ông ta có thể ngoan như vậy.“Anh chuẩn bị làm thế nào đứa bé kia?” Lưu Ly nghi hoặc.Xem trong tiểu thuyết phim truyền hình, bình thường cũng chú ý nhổ cỏ tận gốc, nhưng đây là một đứa bé ba tuổi, Cố Tại Ngôn thật sự ra tay sao?“Đứa bé kia cũng không biết cha đẻ là ai, chỉ do vú em chăm sóc, bình thường Trương Tiến Danh sẽ cho người đưa tiền qua.” Cố Tại Ngôn giống như là nhìn ra được suy nghĩ trong lòng Lưu Ly, giải thích: “Cho nên đưa đi là được.”Mặc dù hắn sát phạt quyết đoán, nhưng cũng không phải là một người lạm sát kẻ vô tội.Với chuyện này, Lưu Ly nhẹ nhàng thở ra.Không tiếp tục xoắn xuýt với vấn đề này, sự không được tự nhiên trong lòng Lưu Ly cũng tiêu tán lúc nào không hay, ngược lại làm cô nhớ đến một vấn đề khác.“Anh vì sao muốn bỏ qua cho người Lưu Gia?” Lưu Ly nhìn Cố Tại Ngôn đặt câu hỏi, không bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào của Cố Tại Ngôn.Theo lý thuyết, Phạm Phương Huệ có thể thoát thân, đó cũng là vì chứng cứ không đủ, cho dù bỏ qua, vậy cũng có thể là Hạng Lưu Dương bỏ qua, mà không liên quan đến Cố Tại Ngôn.Nhưng Lưu Ly lại cố ý hỏi như vậy.Mặc dù Cố Tại Ngôn không nói gì, mà tương tác qua lại với Hạng đại nhân kia cũng vô cùng bí mật, nhưng đến cùng vẫn không phải là không chút dấu vết.Cho nên Lưu Ly có một suy đoán to gan, nghĩ rằng thân phận địa vị của Cố Tại Ngôn có phải là con trên Hạng đại nhân kia, Hạng đại nhân kia phán quyết vụ án này, thật ra là dựa vào ý nguyện của Cố Tại Ngôn.Nếu thật sự thế, vậy Cố Tại Ngôn có thân phận gì?Cố Tại Ngôn nhìn Lưu Ly, nhìn vẻ mặt Lưu Ly, mơ hồ có thể đoán được suy nghĩ trong lòng Lưu Ly, liền nói: “Ta ở chiến trường đã cứu Hạng Lưu Dương, hắn thiếu ta một nhân tình.”Lời này, cũng không tính là nói láo.Cũng không phải là hắn không muốn cho cô biết thân phận của mình, chỉ là, vẫn chưa đến lúc.Bây giờ thế cục không rõ, càng ít người biết thân phận của mình càng tốt.