CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 309
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 309Mùi đó tỏa ra từng chút một, hơn nữa là tỏa ra từ trên người Trương Thúy Châu.Cũng vào lúc này, Lưu Ly cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì rồi, sắc mặt lạnh nhạt, trong đầu bắt đầu tìm kiếm phương thuốc.“Ly à, Thúy Châu nhà thím năm sau phải thành thân rồi, nhưng mùi này trên người phải chữa làm sao? Nếu mang theo mùi này tới nhà chồng, e là…” Quân Tiểu Quyên mặt mày lo lắng.Đầu năm nay đối xử rất hà khắc với con gái, nếu không phải lo lắng con gái mình sang năm gả đi bị nhà chồng ghét bỏ, Quân Tiểu Quyên cũng sẽ không tìm tới Lưu Ly.Cũng không phải Quân Tiểu Quyên chưa từng tìm đại phu khác, chỉ là đại phu gần đây không dám tìm, cho nên trước đây đều là lặng lẽ dẫn Trương Thúy Châu tới huyện lân cận.Chỉ là 2 năm nay mùi trên người Trương Thúy Châu càng nồng, Trương Thúy Châu không muốn ra ngoài nữa, con người cũng càng lúc càng tự ti.Vốn Quân Tiểu Quyên cũng muốn từ bỏ, nhưng khéo thay Lưu Ly lúc này không những chữa khỏi chân của Trương Đại Lang, còn chữa khỏi cho Trương Nhị Cẩu mà Tư đại phu cũng không chữa được, vậy nên Quân Tiểu Quyên đặt hy vọng vào Lưu Ly, hy vọng y thuật của Lưu Ly thật sự rất giỏi.Nghĩ vậy, ánh mắt Quân Tiểu Quyên nhìn Lưu Ly càng thêm nóng rực.“Thím, trên người thím và Lâm thúc có mùi này sao?”Trương Thúy Châu bị hôi nách, cũng không phải là bệnh hiếm lạ gì.Chỉ là nhìn dáng vẻ này của thím Quân, chắc là đại phu của thời đại này bó tay hết cách với chứng hôi nách này mới đúng.Quân Tiểu Quyên nghe vậy thì lắc đầu.“Hai phu thê chúng ta không có, chỉ là nghe phu quân nhà thím nói, tằng tổ phụ của ông ấy cũng từng mắc căn bệnh này.”Lưu Ly nghe vậy thì gật đầu, hôi nách cũng có thể di truyền, mà chữa trị hôi nách thật ra cũng không khó, chủ yếu là phải loại bỏ khí nóng, điều hoà khí huyết.Mà chữa trị hôi nách chủ yếu là cách chữa ngoài, có thể kết hợp giữa ăn uống và thuốc mỡ.Bắt mạch cho Trương Thúy Châu, sau khi chắc chắn Trương Thúy Châu quả thật chỉ bị hôi nách bình thường, Lưu Ly mới mở miệng hỏi: “Có giấy bút không?”“Thứ đó quá đắt tiền, nhà chúng ta không cần tới…” Quân Tiểu Quyên có hơi khó xử.Lưu Ly: “… Được rồi, cháu tới chỗ Tư đại phu kê đơn cho thím, sau đó phối thêm chút thuốc dùng bên ngoài.”Người bình thường trong nhà không dùng tới giấy bút, cô cũng có thể hiểu, muốn giấy bút cũng là hành vi vô thức của cô.Nhưng lời của Lưu Ly lại khiến Quân Tiểu Quyên trợn to mắt.“Ly, cháu có ý gì? Cháu là nói bệnh của Thúy Châu nhà thím có thể chữa sao?”Trương Thúy Châu cũng ngước mắt nhìn sang Lưu Ly, trong mắt có ánh sáng lập lòe, nhưng rất nhanh lại ảm đạm, thiết nghĩ chắc là thất vọng quá nhiều lần, không dám ôm hy vọng quá lớn.Nhìn biểu cảm đó của Trương Thúy Châu, trong lòng Lưu Ly đã hiểu.Cô sẽ khiến nàng ta biết, thuốc mỡ cô điều chế nhất định có thể loại trừ bệnh của nàng ta.Đùa chứ, cô là bậc thầy chế thuốc thiên tài, nếu ngay cả chút bản lĩnh này cũng không có, còn muốn lăn lộn kiểu gì?
CHƯƠNG 309
Mùi đó tỏa ra từng chút một, hơn nữa là tỏa ra từ trên người Trương Thúy Châu.
Cũng vào lúc này, Lưu Ly cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì rồi, sắc mặt lạnh nhạt, trong đầu bắt đầu tìm kiếm phương thuốc.
“Ly à, Thúy Châu nhà thím năm sau phải thành thân rồi, nhưng mùi này trên người phải chữa làm sao? Nếu mang theo mùi này tới nhà chồng, e là…” Quân Tiểu Quyên mặt mày lo lắng.
Đầu năm nay đối xử rất hà khắc với con gái, nếu không phải lo lắng con gái mình sang năm gả đi bị nhà chồng ghét bỏ, Quân Tiểu Quyên cũng sẽ không tìm tới Lưu Ly.
Cũng không phải Quân Tiểu Quyên chưa từng tìm đại phu khác, chỉ là đại phu gần đây không dám tìm, cho nên trước đây đều là lặng lẽ dẫn Trương Thúy Châu tới huyện lân cận.
Chỉ là 2 năm nay mùi trên người Trương Thúy Châu càng nồng, Trương Thúy Châu không muốn ra ngoài nữa, con người cũng càng lúc càng tự ti.
Vốn Quân Tiểu Quyên cũng muốn từ bỏ, nhưng khéo thay Lưu Ly lúc này không những chữa khỏi chân của Trương Đại Lang, còn chữa khỏi cho Trương Nhị Cẩu mà Tư đại phu cũng không chữa được, vậy nên Quân Tiểu Quyên đặt hy vọng vào Lưu Ly, hy vọng y thuật của Lưu Ly thật sự rất giỏi.
Nghĩ vậy, ánh mắt Quân Tiểu Quyên nhìn Lưu Ly càng thêm nóng rực.
“Thím, trên người thím và Lâm thúc có mùi này sao?”
Trương Thúy Châu bị hôi nách, cũng không phải là bệnh hiếm lạ gì.
Chỉ là nhìn dáng vẻ này của thím Quân, chắc là đại phu của thời đại này bó tay hết cách với chứng hôi nách này mới đúng.
Quân Tiểu Quyên nghe vậy thì lắc đầu.
“Hai phu thê chúng ta không có, chỉ là nghe phu quân nhà thím nói, tằng tổ phụ của ông ấy cũng từng mắc căn bệnh này.”
Lưu Ly nghe vậy thì gật đầu, hôi nách cũng có thể di truyền, mà chữa trị hôi nách thật ra cũng không khó, chủ yếu là phải loại bỏ khí nóng, điều hoà khí huyết.
Mà chữa trị hôi nách chủ yếu là cách chữa ngoài, có thể kết hợp giữa ăn uống và thuốc mỡ.
Bắt mạch cho Trương Thúy Châu, sau khi chắc chắn Trương Thúy Châu quả thật chỉ bị hôi nách bình thường, Lưu Ly mới mở miệng hỏi: “Có giấy bút không?”
“Thứ đó quá đắt tiền, nhà chúng ta không cần tới…” Quân Tiểu Quyên có hơi khó xử.
Lưu Ly: “… Được rồi, cháu tới chỗ Tư đại phu kê đơn cho thím, sau đó phối thêm chút thuốc dùng bên ngoài.”
Người bình thường trong nhà không dùng tới giấy bút, cô cũng có thể hiểu, muốn giấy bút cũng là hành vi vô thức của cô.
Nhưng lời của Lưu Ly lại khiến Quân Tiểu Quyên trợn to mắt.
“Ly, cháu có ý gì? Cháu là nói bệnh của Thúy Châu nhà thím có thể chữa sao?”
Trương Thúy Châu cũng ngước mắt nhìn sang Lưu Ly, trong mắt có ánh sáng lập lòe, nhưng rất nhanh lại ảm đạm, thiết nghĩ chắc là thất vọng quá nhiều lần, không dám ôm hy vọng quá lớn.
Nhìn biểu cảm đó của Trương Thúy Châu, trong lòng Lưu Ly đã hiểu.
Cô sẽ khiến nàng ta biết, thuốc mỡ cô điều chế nhất định có thể loại trừ bệnh của nàng ta.
Đùa chứ, cô là bậc thầy chế thuốc thiên tài, nếu ngay cả chút bản lĩnh này cũng không có, còn muốn lăn lộn kiểu gì?
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 309Mùi đó tỏa ra từng chút một, hơn nữa là tỏa ra từ trên người Trương Thúy Châu.Cũng vào lúc này, Lưu Ly cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì rồi, sắc mặt lạnh nhạt, trong đầu bắt đầu tìm kiếm phương thuốc.“Ly à, Thúy Châu nhà thím năm sau phải thành thân rồi, nhưng mùi này trên người phải chữa làm sao? Nếu mang theo mùi này tới nhà chồng, e là…” Quân Tiểu Quyên mặt mày lo lắng.Đầu năm nay đối xử rất hà khắc với con gái, nếu không phải lo lắng con gái mình sang năm gả đi bị nhà chồng ghét bỏ, Quân Tiểu Quyên cũng sẽ không tìm tới Lưu Ly.Cũng không phải Quân Tiểu Quyên chưa từng tìm đại phu khác, chỉ là đại phu gần đây không dám tìm, cho nên trước đây đều là lặng lẽ dẫn Trương Thúy Châu tới huyện lân cận.Chỉ là 2 năm nay mùi trên người Trương Thúy Châu càng nồng, Trương Thúy Châu không muốn ra ngoài nữa, con người cũng càng lúc càng tự ti.Vốn Quân Tiểu Quyên cũng muốn từ bỏ, nhưng khéo thay Lưu Ly lúc này không những chữa khỏi chân của Trương Đại Lang, còn chữa khỏi cho Trương Nhị Cẩu mà Tư đại phu cũng không chữa được, vậy nên Quân Tiểu Quyên đặt hy vọng vào Lưu Ly, hy vọng y thuật của Lưu Ly thật sự rất giỏi.Nghĩ vậy, ánh mắt Quân Tiểu Quyên nhìn Lưu Ly càng thêm nóng rực.“Thím, trên người thím và Lâm thúc có mùi này sao?”Trương Thúy Châu bị hôi nách, cũng không phải là bệnh hiếm lạ gì.Chỉ là nhìn dáng vẻ này của thím Quân, chắc là đại phu của thời đại này bó tay hết cách với chứng hôi nách này mới đúng.Quân Tiểu Quyên nghe vậy thì lắc đầu.“Hai phu thê chúng ta không có, chỉ là nghe phu quân nhà thím nói, tằng tổ phụ của ông ấy cũng từng mắc căn bệnh này.”Lưu Ly nghe vậy thì gật đầu, hôi nách cũng có thể di truyền, mà chữa trị hôi nách thật ra cũng không khó, chủ yếu là phải loại bỏ khí nóng, điều hoà khí huyết.Mà chữa trị hôi nách chủ yếu là cách chữa ngoài, có thể kết hợp giữa ăn uống và thuốc mỡ.Bắt mạch cho Trương Thúy Châu, sau khi chắc chắn Trương Thúy Châu quả thật chỉ bị hôi nách bình thường, Lưu Ly mới mở miệng hỏi: “Có giấy bút không?”“Thứ đó quá đắt tiền, nhà chúng ta không cần tới…” Quân Tiểu Quyên có hơi khó xử.Lưu Ly: “… Được rồi, cháu tới chỗ Tư đại phu kê đơn cho thím, sau đó phối thêm chút thuốc dùng bên ngoài.”Người bình thường trong nhà không dùng tới giấy bút, cô cũng có thể hiểu, muốn giấy bút cũng là hành vi vô thức của cô.Nhưng lời của Lưu Ly lại khiến Quân Tiểu Quyên trợn to mắt.“Ly, cháu có ý gì? Cháu là nói bệnh của Thúy Châu nhà thím có thể chữa sao?”Trương Thúy Châu cũng ngước mắt nhìn sang Lưu Ly, trong mắt có ánh sáng lập lòe, nhưng rất nhanh lại ảm đạm, thiết nghĩ chắc là thất vọng quá nhiều lần, không dám ôm hy vọng quá lớn.Nhìn biểu cảm đó của Trương Thúy Châu, trong lòng Lưu Ly đã hiểu.Cô sẽ khiến nàng ta biết, thuốc mỡ cô điều chế nhất định có thể loại trừ bệnh của nàng ta.Đùa chứ, cô là bậc thầy chế thuốc thiên tài, nếu ngay cả chút bản lĩnh này cũng không có, còn muốn lăn lộn kiểu gì?