CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 315
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 315“Ý của huynh là người trong thôn các huynh cũng đều rảnh sao?” Cô sao lại không nghĩ ra, người của thôn Đại Vĩ không nguyện ý theo cô trồng rau mùa đông, còn có thể tìm người của thôn Trần Gia.Tuy các thôn dân không chịu theo cô cùng trồng rau mùa đông cô cũng có thể tự làm, nhưng suy cho cùng vẫn khác.Cô có thể dự liệu được trước, rau của cô mùa đông năm nay có thể bán chạy.Mà nếu tới sang năm, có người nhìn thấy chỗ ngọt, tất nhiên sẽ có rất nhiều hùa theo, đến lúc đó rau sẽ không bán được giá này nữa.Cái này gọi là muốn kiếm tiền thì phải nhân lúc còn sớm.Trần Đại Tráng thành thật gật đầu: “Trong mùa đông này người kiếm được công việc ngoài cũng ít, vậy nên…”Lời của Trần Đại Tráng chưa nói xong, nhưng Lưu Ly hiểu rồi.“Bất luận là huynh, hay là người trong thôn các huynh, muốn thì theo ta trồng rau trong mùa đông đều có thể tới ký một bản khế ước với ta, nhưng…”Lưu Ly nghiêm mặt, nghiêm túc nhìn Trần Đại Tráng: “Huynh phải biết, trồng rau trong mùa đông vẫn chưa có ai từng thử, muốn đi theo ta làm, rất có khả năng bận cả một mùa đông cái gì cũng không có được.”Kiến thức lý luận cô có, cô cũng có thể cung cấp cây giống đã được nước linh tuyền cải thiện, nhưng trên trời này sông có lúc trong lúc đục, cô không thể cho một bảo đảm kiếm chắc được.Huống chi, cô nói bận rộn cả một mùa đông cái gì cũng không có được, nhưng chưa từng nói sẽ để bọn họ lỗ.Cô đã nghĩ rồi, đầu tư giai đoạn đầu, cô có thể giúp.Mà lợi ích ở giai đoạn sau, cô không nói hết lời.Tuy nhiên Trần Đại Tráng nghe thấy lời của Lưu Ly, nhưng không hề có ý muốn chùn bước, ngược lại rất phấn khích.“Ly muội tử muội đồng ý thì quá tốt rồi, ta thay người của thôn chúng ta cảm ơn muội.” Trần Đại Tráng phấn khích tới mức đỏ mặt.Hắn không ngờ Lưu Ly lại muốn lôi kéo người trong thôn bọn họ, đây thật sự là tin tốt.Lưu Ly: “…” Chuyện này còn chưa thành, sao bắt đầu cảm ơn rồi.“Khụ khụ…” Lưu Ly hắng giọng, cắt ngang sự phấn khích của Trần Đại Tráng: “Huynh còn chưa quay về hỏi người trong thôn các huynh, lời đừng nói quá sớm.”Dù sao thôn bọn họ chỉ có trưởng thôn nguyện ý đi theo cô làm, có lẽ thôn Trần gia như vậy.Huống chi: “Còn nữa, ta đã nói, đi theo ta làm sẽ có nguy cơ…” Cô cũng nghi ngờ Trần Đại Tráng có phải sẽ trực tiếp lọc kết luận nguy cơ của cô đi không nữa.Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé. “Mẹ ta nói Ly muội tử là một người có chủ ý lớn, cách nghĩ ra nhất định không sai.” Trần Đại Tráng mặt mày khẳng định: “Huống chi, người của thôn chúng ta bây giờ trong tay có chút tiền đó đều là do Ly muội tử, dù lỗ thì có sao chứ?”Lưu Ly xây nhà, đã khiến cho mỗi nhà của thôn Trần Gia đều kiếm được một ít.Lưu Ly: “…” Cô ngược lại không ngờ cô có thể thu được một fan trung thành như mẹ của Trần Đại Tráng, hơn nữa lời của Trần Đại Tráng, cô vậy mà không phản bác được.
CHƯƠNG 315
“Ý của huynh là người trong thôn các huynh cũng đều rảnh sao?” Cô sao lại không nghĩ ra, người của thôn Đại Vĩ không nguyện ý theo cô trồng rau mùa đông, còn có thể tìm người của thôn Trần Gia.
Tuy các thôn dân không chịu theo cô cùng trồng rau mùa đông cô cũng có thể tự làm, nhưng suy cho cùng vẫn khác.
Cô có thể dự liệu được trước, rau của cô mùa đông năm nay có thể bán chạy.
Mà nếu tới sang năm, có người nhìn thấy chỗ ngọt, tất nhiên sẽ có rất nhiều hùa theo, đến lúc đó rau sẽ không bán được giá này nữa.
Cái này gọi là muốn kiếm tiền thì phải nhân lúc còn sớm.
Trần Đại Tráng thành thật gật đầu: “Trong mùa đông này người kiếm được công việc ngoài cũng ít, vậy nên…”
Lời của Trần Đại Tráng chưa nói xong, nhưng Lưu Ly hiểu rồi.
“Bất luận là huynh, hay là người trong thôn các huynh, muốn thì theo ta trồng rau trong mùa đông đều có thể tới ký một bản khế ước với ta, nhưng…”
Lưu Ly nghiêm mặt, nghiêm túc nhìn Trần Đại Tráng: “Huynh phải biết, trồng rau trong mùa đông vẫn chưa có ai từng thử, muốn đi theo ta làm, rất có khả năng bận cả một mùa đông cái gì cũng không có được.”
Kiến thức lý luận cô có, cô cũng có thể cung cấp cây giống đã được nước linh tuyền cải thiện, nhưng trên trời này sông có lúc trong lúc đục, cô không thể cho một bảo đảm kiếm chắc được.
Huống chi, cô nói bận rộn cả một mùa đông cái gì cũng không có được, nhưng chưa từng nói sẽ để bọn họ lỗ.
Cô đã nghĩ rồi, đầu tư giai đoạn đầu, cô có thể giúp.
Mà lợi ích ở giai đoạn sau, cô không nói hết lời.
Tuy nhiên Trần Đại Tráng nghe thấy lời của Lưu Ly, nhưng không hề có ý muốn chùn bước, ngược lại rất phấn khích.
“Ly muội tử muội đồng ý thì quá tốt rồi, ta thay người của thôn chúng ta cảm ơn muội.” Trần Đại Tráng phấn khích tới mức đỏ mặt.
Hắn không ngờ Lưu Ly lại muốn lôi kéo người trong thôn bọn họ, đây thật sự là tin tốt.
Lưu Ly: “…” Chuyện này còn chưa thành, sao bắt đầu cảm ơn rồi.
“Khụ khụ…” Lưu Ly hắng giọng, cắt ngang sự phấn khích của Trần Đại Tráng: “Huynh còn chưa quay về hỏi người trong thôn các huynh, lời đừng nói quá sớm.”
Dù sao thôn bọn họ chỉ có trưởng thôn nguyện ý đi theo cô làm, có lẽ thôn Trần gia như vậy.
Huống chi: “Còn nữa, ta đã nói, đi theo ta làm sẽ có nguy cơ…” Cô cũng nghi ngờ Trần Đại Tráng có phải sẽ trực tiếp lọc kết luận nguy cơ của cô đi không nữa.
Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé. “Mẹ ta nói Ly muội tử là một người có chủ ý lớn, cách nghĩ ra nhất định không sai.” Trần Đại Tráng mặt mày khẳng định: “Huống chi, người của thôn chúng ta bây giờ trong tay có chút tiền đó đều là do Ly muội tử, dù lỗ thì có sao chứ?”
Lưu Ly xây nhà, đã khiến cho mỗi nhà của thôn Trần Gia đều kiếm được một ít.
Lưu Ly: “…” Cô ngược lại không ngờ cô có thể thu được một fan trung thành như mẹ của Trần Đại Tráng, hơn nữa lời của Trần Đại Tráng, cô vậy mà không phản bác được.
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 315“Ý của huynh là người trong thôn các huynh cũng đều rảnh sao?” Cô sao lại không nghĩ ra, người của thôn Đại Vĩ không nguyện ý theo cô trồng rau mùa đông, còn có thể tìm người của thôn Trần Gia.Tuy các thôn dân không chịu theo cô cùng trồng rau mùa đông cô cũng có thể tự làm, nhưng suy cho cùng vẫn khác.Cô có thể dự liệu được trước, rau của cô mùa đông năm nay có thể bán chạy.Mà nếu tới sang năm, có người nhìn thấy chỗ ngọt, tất nhiên sẽ có rất nhiều hùa theo, đến lúc đó rau sẽ không bán được giá này nữa.Cái này gọi là muốn kiếm tiền thì phải nhân lúc còn sớm.Trần Đại Tráng thành thật gật đầu: “Trong mùa đông này người kiếm được công việc ngoài cũng ít, vậy nên…”Lời của Trần Đại Tráng chưa nói xong, nhưng Lưu Ly hiểu rồi.“Bất luận là huynh, hay là người trong thôn các huynh, muốn thì theo ta trồng rau trong mùa đông đều có thể tới ký một bản khế ước với ta, nhưng…”Lưu Ly nghiêm mặt, nghiêm túc nhìn Trần Đại Tráng: “Huynh phải biết, trồng rau trong mùa đông vẫn chưa có ai từng thử, muốn đi theo ta làm, rất có khả năng bận cả một mùa đông cái gì cũng không có được.”Kiến thức lý luận cô có, cô cũng có thể cung cấp cây giống đã được nước linh tuyền cải thiện, nhưng trên trời này sông có lúc trong lúc đục, cô không thể cho một bảo đảm kiếm chắc được.Huống chi, cô nói bận rộn cả một mùa đông cái gì cũng không có được, nhưng chưa từng nói sẽ để bọn họ lỗ.Cô đã nghĩ rồi, đầu tư giai đoạn đầu, cô có thể giúp.Mà lợi ích ở giai đoạn sau, cô không nói hết lời.Tuy nhiên Trần Đại Tráng nghe thấy lời của Lưu Ly, nhưng không hề có ý muốn chùn bước, ngược lại rất phấn khích.“Ly muội tử muội đồng ý thì quá tốt rồi, ta thay người của thôn chúng ta cảm ơn muội.” Trần Đại Tráng phấn khích tới mức đỏ mặt.Hắn không ngờ Lưu Ly lại muốn lôi kéo người trong thôn bọn họ, đây thật sự là tin tốt.Lưu Ly: “…” Chuyện này còn chưa thành, sao bắt đầu cảm ơn rồi.“Khụ khụ…” Lưu Ly hắng giọng, cắt ngang sự phấn khích của Trần Đại Tráng: “Huynh còn chưa quay về hỏi người trong thôn các huynh, lời đừng nói quá sớm.”Dù sao thôn bọn họ chỉ có trưởng thôn nguyện ý đi theo cô làm, có lẽ thôn Trần gia như vậy.Huống chi: “Còn nữa, ta đã nói, đi theo ta làm sẽ có nguy cơ…” Cô cũng nghi ngờ Trần Đại Tráng có phải sẽ trực tiếp lọc kết luận nguy cơ của cô đi không nữa.Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé. “Mẹ ta nói Ly muội tử là một người có chủ ý lớn, cách nghĩ ra nhất định không sai.” Trần Đại Tráng mặt mày khẳng định: “Huống chi, người của thôn chúng ta bây giờ trong tay có chút tiền đó đều là do Ly muội tử, dù lỗ thì có sao chứ?”Lưu Ly xây nhà, đã khiến cho mỗi nhà của thôn Trần Gia đều kiếm được một ít.Lưu Ly: “…” Cô ngược lại không ngờ cô có thể thu được một fan trung thành như mẹ của Trần Đại Tráng, hơn nữa lời của Trần Đại Tráng, cô vậy mà không phản bác được.